Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-545
Chương 723: Hai người kết thúc rồi
Trần Bộ Sinh nói ra câu này, mọi người đều khinh khỉnh nhìn Tần Lâm.
Như anh là khách không mời mà đến vậy.
Vẻ mặt của Tần Lâm rất điềm tĩnh, chẳng hề phản ứng, chẳng thèm quan tâm với thái độ lạnh lùng của mấy người này.
"Trần Diên đâu?"
Trần Bộ Sinh nói: "Trần Diên á? Cậu còn dám nhắc đến Trần Diên sao? Tôi nói cho cậu biết, sáng sớm hôm nay, khi đến tập đoàn Hiên Viên, có phải cậu đi cùng Trần Diên không?"
"Có phải cậu đắc tội Sở thiếu gia không? Tôi nói cho cậu biết, nếu như không phải cậu đắc tội Sở thiếu gia, thì nhà họ Trần chúng tôi đã không phải ngồi ở đây vắt óc nghĩ cách!"
"Cậu còn dám đến đây tìm Trần Diên, cậu đúng là không sợ phiền phức mà!"
Tần Lâm nhíu mày: "Phiền phức? Tôi nghĩ mấy người nhầm rồi, hạng mục đã cho mấy người rồi mà mấy người không cần, mấy người hèn đến vậy sao?"
"Cậu hỗn!"
Trần Bộ Sinh bị Tần Lâm nói trúng tim đen, lập tức thẹn quá hóa giận.
"Tần Lâm, cậu xấc xược quá rồi, cậu đang ở nhà họ Trần chúng tôi mà còn dám nói ra câu này, bây giờ tôi nói cho cậu biết, cậu với Trần Diên kết thúc rồi, sau này nhà họ Trần chúng tôi không liên quan gì đến cậu! Bây giờ cậu cút ra ngoài cho tôi!"
Trần Bộ Sinh đang tìm lý do để chia cắt hai người bọn họ, kết quả Tần Lâm này lại tự mình đâm đầu đến, nếu anh ngoan ngoãn nghe lời, Trần Bộ Sinh cũng không có lý do gì để nói.
Bây giờ thì hay rồi, không nói đến cái khác, cậu đắc tội bề trên, nhân cơ hội này, Trần Bộ Sinh có thể đuổi thẳng Tần Lâm!
Lời vừa dứt, Trần Diên đi ra từ trong nhà, chạy đến trước mặt Tần Lâm, kiên quyết nói.
"Chuyện của cháu với anh ấy, mấy người không quyết được, chú có tư cách quyết định thay cháu à?"
Trần Bộ Sinh trợn mắt, giọng điệu lạnh lùng nói.
"Trần Diên! Cháu còn dám cãi chú! Chú là chú Ba của cháu, chẳng nhẽ không có tư cách để dạy dỗ cháu sao?"
Trần Diên lạnh lùng cười: "Chú thì có tư cách gì chứ? Bố mẹ cháu đều ở đây, nếu như cháu sai, người dạy dỗ cháu sẽ là bố mẹ cháu, chú là cái thá gì chứ?"
Trần Diên nổi giận rồi, lúc này cô ấy đã hoàn toàn quên việc Tần Lâm với cô ấy là giả, diễn sâu quá, nghe thấy chú Ba dám chia tách hai người trước mặt mọi người, Trần Diên liền thấy khó chịu.
Trần Bộ Sinh nổi cơn tam bành, chỉ vào Trần Diên hung dữ nói.
"Phản rồi, mấy người phản rồi! Trần Diên, cháu có tin chú đuổi cháu ra ngoài nhà họ Trần không?"'
Lời vừa dứt, ngoài cổng đột nhiên có mấy chiếc xe đỗ lại.
Tiếng xe dừng lại truyền vào trong sân, mọi người đều sững sờ, đứng bên trong nhìn chiếc xe kia.
Đột nhiên có người nói: "Đây chẳng phải là xe của nhà họ Sở sao?"
Trần Bộ Sinh nghe xong sắc mặt thay đổi: "Nhà họ Sở! Mau ra đón tiếp!"
Nói xong, Trần Bộ Sinh hung hăng trừng Trần Diên và Tần Lâm.
"Chuyện của hai người tí nữa nói sau!"
Nói xong, Trần Bộ Sinh chạy ra cửa.
Đến cổng lớn, Trần Bộ Sinh nhìn thấy bố con nhà họ Sở xách theo một đống quà quý đi vào sân, còn có không ít người của nhà họ Sở đi theo, trông rất hoành tráng.
"Anh Sở, đây là..."
Để làm quen với bọn họ, Trần Bộ Sinh còn gọi Sở Siêu là anh Sở, hi vọng Sở Siêu có thể tha cho bọn họ, đừng làm khó chuyện làm ăn của bọn họ.
Sở Siêu nhìn thấy Trần Bộ Sinh, lập tức tươi cười.
"Ai ôi, cậu Trần! Lâu lắm rồi không gặp, thực sự xin lỗi, cậu về lâu như vậy mà anh chưa qua thăm, thực thất lễ quá!"
Trần Bộ Sinh bối rối, cũng hơi kinh ngạc xen lẫn vui mừng, không ngờ Sở Siêu lại khách khí đến vậy, rõ ràng là nhà họ Sở mạnh hơn nhà bọn họ, vậy mà lại tỏ ra khách khí như vậy.
Còn đem theo cả quà đến thăm ông ta...
"Thế này thì khách khí quá, mời anh Sở vào!"
Mời người nhà họ Sở đi vào xong, Trần Bộ Sinh vội vàng tiếp đãi.
Sau khi đi vào, Sở Siêu nhìn thấy Trần Diên, cũng nhìn thấy Tần Lâm đứng cạnh liền hỏi một câu.
"Vị này là…"
Sắc mặt Trần Bộ Sinh có hơi ngại ngùng, dáng vẻ của Sở Siêu như đang muốn đề nghị kết thông gia, vậy nên ông ta mới hỏi Tần Lâm, Trần Bộ Sinh không dám nói thật.
Nhỡ may nói thật, nhà họ Sở tức giận liền lật mặt, như thế thì mất nhiều hơn được!
Trần Bộ Sinh do dự nói.
"Đây là một vị khách không quan trọng của nhà họ Trần chúng em, anh không cần để ý".
Sở Siêu sững sờ: "Vị khách không quan trọng?"
Sở Siêu sững sờ, chuyện gì thế này? Rõ ràng mời được phật vào nhà lại bảo phật không quan trọng?
Ồ... Sở Siêu đột nhiên hiểu rồi, nhà họ Trần đang khiêm tốn!
Nhà họ Trần tìm được một cậu con rể xuất sắc như vậy, nhưng không nói là để phiền phức, cứ để từ từ bí mật phát triển, đây mới là điều người thông minh làm.
Đây là chủ tịch của tổng công ty của tập đoàn Hiên Viên, việc thành lập chi nhánh của tập đoàn Hiên Viên đã khiến những gia tộc nhỏ này điêu đứng, ngày ngày run sợ.
Thực lực của tổng công ty mạnh đến đâu, cơ bản bọn họ không tưởng tượng nổi, vậy nên nhà họ Trần nhặt được của quý mới phải liều mạng khiêm tốn.
Sở Siêu hiểu ra, mặt tỏ vẻ lơ đãng, dù sao cũng là con rể của nhà họ Trần, bọn họ cứ giao hảo với nhà họ Trần thì về sau nhất định sẽ được hời.
Sở Dương Cương còn đang nhìn Trần Diên, nhìn thấy người con gái mình thích ở bên người khác, trong lòng không thoải mái, có điều cũng hết cách, anh ta không động vào được người đàn ông này.
"Dương Cương, cầm hết hợp đồng lúc trước ra đây!"
Sở Dương Cương cúi đầu ủ rũ, đem hết hợp đồng trước kia đặt lên bàn.
Sở Siêu nói: "Cậu Trần, đây là hợp đồng lúc trước của Trần Diên, cậu yên tâm, hợp đồng chưa bị hủy, vẫn còn hiệu lực".
"Những hạng mục trên hợp đồng, nếu như có gì không xử lý được, hoặc gặp khó khăn, cảm thấy lợi nhuận quá ít, thì có thể cho nhà họ Sở bọn anh, cậu Trần, cậu thấy thế nào?"
Trần Bộ Sinh được sủng mà kinh ngạc: "Ý...ý anh là sao? Anh Sở, anh khách khí thế?"
Sở Siêu cười: "Ha ha ha... Cậu Trần khách khí quá rồi, chúng ta là bạn cũ, sau này có chuyện gì thì bọn cậu nhớ chiếu cố anh nhé, đến lúc đó cậu đừng làm như không quen anh là được!"
"Ha ha, anh Sở đùa hay quá, em không nhận quen ai chứ làm gì có chuyện không nhận quen anh! Đi nào, chúng ta đi nhà hàng uống mấy chén, hôm nay không say không về!"
Trần Bộ Sinh không thể nào ngờ, mọi chuyện lại xoay chuyển theo hướng này, bọn họ vốn đã tính đến trường hợp xấu nhất rồi, kết quả thái độ của nhà họ Sở lại thay đổi lớn đến thế.
Thật sự không biết Sở Siêu ăn cái gì, có điều nếu đã là chuyện tốt thì ông ta sẽ không từ chối, ông ta vội vàng mời mọi người đến nhà hàng, uống một bữa say túy lúy.
Khi sắp đi, Trần Bộ Sinh nói với Tần Lâm.
"Cậu đừng có đi, hôm nay là yến tiệc của nhà họ Trần chúng tôi".
Trần Diên nhíu mày: "Chú Ba, chú có ý gì vậy, yến tiệc gia tộc có nhà họ Sở chẳng nhẽ không được có Tần Lâm? Đây là bạn trai cháu, chẳng nhẽ không được tính là người nhà họ Trần chắc?"
Trần Bộ Sinh trợn mắt: "Trần Diên, bây giờ cánh cháu đủ cứng rồi đúng rồi, nhiều lần lên mặt với chú, nếu không có chú, thì nhà họ Sở sẽ dễ dàng tha thứ cho bọn cháu chắc?"
"Nếu như không nể mặt Trần Bộ Sinh chú, nhà họ Sở sao có thể nhiệt tình để làm hòa? Cháu tốt nhất nên quý trọng cơ hội này!"
"Được rồi, đừng vớ vẩn nữa, cháu cũng đừng đi, hai người ở nhà tự kiểm điểm lỗi lầm đi, nơi này không phù hợp để hai người xuất hiện.
Nói xong, Trần Bộ Sinh kéo theo Sở Siêu sải bước ra ngoài.
Sở Siêu nhìn thấy những người khác đều đi ra nhưng Tần Lâm chưa đi ra nên hỏi.
"Cậu Trần, vị khách kia nhà cậu sao không đi?"
Trần Bộ Sinh nói ra câu này, mọi người đều khinh khỉnh nhìn Tần Lâm.
Như anh là khách không mời mà đến vậy.
Vẻ mặt của Tần Lâm rất điềm tĩnh, chẳng hề phản ứng, chẳng thèm quan tâm với thái độ lạnh lùng của mấy người này.
"Trần Diên đâu?"
Trần Bộ Sinh nói: "Trần Diên á? Cậu còn dám nhắc đến Trần Diên sao? Tôi nói cho cậu biết, sáng sớm hôm nay, khi đến tập đoàn Hiên Viên, có phải cậu đi cùng Trần Diên không?"
"Có phải cậu đắc tội Sở thiếu gia không? Tôi nói cho cậu biết, nếu như không phải cậu đắc tội Sở thiếu gia, thì nhà họ Trần chúng tôi đã không phải ngồi ở đây vắt óc nghĩ cách!"
"Cậu còn dám đến đây tìm Trần Diên, cậu đúng là không sợ phiền phức mà!"
Tần Lâm nhíu mày: "Phiền phức? Tôi nghĩ mấy người nhầm rồi, hạng mục đã cho mấy người rồi mà mấy người không cần, mấy người hèn đến vậy sao?"
"Cậu hỗn!"
Trần Bộ Sinh bị Tần Lâm nói trúng tim đen, lập tức thẹn quá hóa giận.
"Tần Lâm, cậu xấc xược quá rồi, cậu đang ở nhà họ Trần chúng tôi mà còn dám nói ra câu này, bây giờ tôi nói cho cậu biết, cậu với Trần Diên kết thúc rồi, sau này nhà họ Trần chúng tôi không liên quan gì đến cậu! Bây giờ cậu cút ra ngoài cho tôi!"
Trần Bộ Sinh đang tìm lý do để chia cắt hai người bọn họ, kết quả Tần Lâm này lại tự mình đâm đầu đến, nếu anh ngoan ngoãn nghe lời, Trần Bộ Sinh cũng không có lý do gì để nói.
Bây giờ thì hay rồi, không nói đến cái khác, cậu đắc tội bề trên, nhân cơ hội này, Trần Bộ Sinh có thể đuổi thẳng Tần Lâm!
Lời vừa dứt, Trần Diên đi ra từ trong nhà, chạy đến trước mặt Tần Lâm, kiên quyết nói.
"Chuyện của cháu với anh ấy, mấy người không quyết được, chú có tư cách quyết định thay cháu à?"
Trần Bộ Sinh trợn mắt, giọng điệu lạnh lùng nói.
"Trần Diên! Cháu còn dám cãi chú! Chú là chú Ba của cháu, chẳng nhẽ không có tư cách để dạy dỗ cháu sao?"
Trần Diên lạnh lùng cười: "Chú thì có tư cách gì chứ? Bố mẹ cháu đều ở đây, nếu như cháu sai, người dạy dỗ cháu sẽ là bố mẹ cháu, chú là cái thá gì chứ?"
Trần Diên nổi giận rồi, lúc này cô ấy đã hoàn toàn quên việc Tần Lâm với cô ấy là giả, diễn sâu quá, nghe thấy chú Ba dám chia tách hai người trước mặt mọi người, Trần Diên liền thấy khó chịu.
Trần Bộ Sinh nổi cơn tam bành, chỉ vào Trần Diên hung dữ nói.
"Phản rồi, mấy người phản rồi! Trần Diên, cháu có tin chú đuổi cháu ra ngoài nhà họ Trần không?"'
Lời vừa dứt, ngoài cổng đột nhiên có mấy chiếc xe đỗ lại.
Tiếng xe dừng lại truyền vào trong sân, mọi người đều sững sờ, đứng bên trong nhìn chiếc xe kia.
Đột nhiên có người nói: "Đây chẳng phải là xe của nhà họ Sở sao?"
Trần Bộ Sinh nghe xong sắc mặt thay đổi: "Nhà họ Sở! Mau ra đón tiếp!"
Nói xong, Trần Bộ Sinh hung hăng trừng Trần Diên và Tần Lâm.
"Chuyện của hai người tí nữa nói sau!"
Nói xong, Trần Bộ Sinh chạy ra cửa.
Đến cổng lớn, Trần Bộ Sinh nhìn thấy bố con nhà họ Sở xách theo một đống quà quý đi vào sân, còn có không ít người của nhà họ Sở đi theo, trông rất hoành tráng.
"Anh Sở, đây là..."
Để làm quen với bọn họ, Trần Bộ Sinh còn gọi Sở Siêu là anh Sở, hi vọng Sở Siêu có thể tha cho bọn họ, đừng làm khó chuyện làm ăn của bọn họ.
Sở Siêu nhìn thấy Trần Bộ Sinh, lập tức tươi cười.
"Ai ôi, cậu Trần! Lâu lắm rồi không gặp, thực sự xin lỗi, cậu về lâu như vậy mà anh chưa qua thăm, thực thất lễ quá!"
Trần Bộ Sinh bối rối, cũng hơi kinh ngạc xen lẫn vui mừng, không ngờ Sở Siêu lại khách khí đến vậy, rõ ràng là nhà họ Sở mạnh hơn nhà bọn họ, vậy mà lại tỏ ra khách khí như vậy.
Còn đem theo cả quà đến thăm ông ta...
"Thế này thì khách khí quá, mời anh Sở vào!"
Mời người nhà họ Sở đi vào xong, Trần Bộ Sinh vội vàng tiếp đãi.
Sau khi đi vào, Sở Siêu nhìn thấy Trần Diên, cũng nhìn thấy Tần Lâm đứng cạnh liền hỏi một câu.
"Vị này là…"
Sắc mặt Trần Bộ Sinh có hơi ngại ngùng, dáng vẻ của Sở Siêu như đang muốn đề nghị kết thông gia, vậy nên ông ta mới hỏi Tần Lâm, Trần Bộ Sinh không dám nói thật.
Nhỡ may nói thật, nhà họ Sở tức giận liền lật mặt, như thế thì mất nhiều hơn được!
Trần Bộ Sinh do dự nói.
"Đây là một vị khách không quan trọng của nhà họ Trần chúng em, anh không cần để ý".
Sở Siêu sững sờ: "Vị khách không quan trọng?"
Sở Siêu sững sờ, chuyện gì thế này? Rõ ràng mời được phật vào nhà lại bảo phật không quan trọng?
Ồ... Sở Siêu đột nhiên hiểu rồi, nhà họ Trần đang khiêm tốn!
Nhà họ Trần tìm được một cậu con rể xuất sắc như vậy, nhưng không nói là để phiền phức, cứ để từ từ bí mật phát triển, đây mới là điều người thông minh làm.
Đây là chủ tịch của tổng công ty của tập đoàn Hiên Viên, việc thành lập chi nhánh của tập đoàn Hiên Viên đã khiến những gia tộc nhỏ này điêu đứng, ngày ngày run sợ.
Thực lực của tổng công ty mạnh đến đâu, cơ bản bọn họ không tưởng tượng nổi, vậy nên nhà họ Trần nhặt được của quý mới phải liều mạng khiêm tốn.
Sở Siêu hiểu ra, mặt tỏ vẻ lơ đãng, dù sao cũng là con rể của nhà họ Trần, bọn họ cứ giao hảo với nhà họ Trần thì về sau nhất định sẽ được hời.
Sở Dương Cương còn đang nhìn Trần Diên, nhìn thấy người con gái mình thích ở bên người khác, trong lòng không thoải mái, có điều cũng hết cách, anh ta không động vào được người đàn ông này.
"Dương Cương, cầm hết hợp đồng lúc trước ra đây!"
Sở Dương Cương cúi đầu ủ rũ, đem hết hợp đồng trước kia đặt lên bàn.
Sở Siêu nói: "Cậu Trần, đây là hợp đồng lúc trước của Trần Diên, cậu yên tâm, hợp đồng chưa bị hủy, vẫn còn hiệu lực".
"Những hạng mục trên hợp đồng, nếu như có gì không xử lý được, hoặc gặp khó khăn, cảm thấy lợi nhuận quá ít, thì có thể cho nhà họ Sở bọn anh, cậu Trần, cậu thấy thế nào?"
Trần Bộ Sinh được sủng mà kinh ngạc: "Ý...ý anh là sao? Anh Sở, anh khách khí thế?"
Sở Siêu cười: "Ha ha ha... Cậu Trần khách khí quá rồi, chúng ta là bạn cũ, sau này có chuyện gì thì bọn cậu nhớ chiếu cố anh nhé, đến lúc đó cậu đừng làm như không quen anh là được!"
"Ha ha, anh Sở đùa hay quá, em không nhận quen ai chứ làm gì có chuyện không nhận quen anh! Đi nào, chúng ta đi nhà hàng uống mấy chén, hôm nay không say không về!"
Trần Bộ Sinh không thể nào ngờ, mọi chuyện lại xoay chuyển theo hướng này, bọn họ vốn đã tính đến trường hợp xấu nhất rồi, kết quả thái độ của nhà họ Sở lại thay đổi lớn đến thế.
Thật sự không biết Sở Siêu ăn cái gì, có điều nếu đã là chuyện tốt thì ông ta sẽ không từ chối, ông ta vội vàng mời mọi người đến nhà hàng, uống một bữa say túy lúy.
Khi sắp đi, Trần Bộ Sinh nói với Tần Lâm.
"Cậu đừng có đi, hôm nay là yến tiệc của nhà họ Trần chúng tôi".
Trần Diên nhíu mày: "Chú Ba, chú có ý gì vậy, yến tiệc gia tộc có nhà họ Sở chẳng nhẽ không được có Tần Lâm? Đây là bạn trai cháu, chẳng nhẽ không được tính là người nhà họ Trần chắc?"
Trần Bộ Sinh trợn mắt: "Trần Diên, bây giờ cánh cháu đủ cứng rồi đúng rồi, nhiều lần lên mặt với chú, nếu không có chú, thì nhà họ Sở sẽ dễ dàng tha thứ cho bọn cháu chắc?"
"Nếu như không nể mặt Trần Bộ Sinh chú, nhà họ Sở sao có thể nhiệt tình để làm hòa? Cháu tốt nhất nên quý trọng cơ hội này!"
"Được rồi, đừng vớ vẩn nữa, cháu cũng đừng đi, hai người ở nhà tự kiểm điểm lỗi lầm đi, nơi này không phù hợp để hai người xuất hiện.
Nói xong, Trần Bộ Sinh kéo theo Sở Siêu sải bước ra ngoài.
Sở Siêu nhìn thấy những người khác đều đi ra nhưng Tần Lâm chưa đi ra nên hỏi.
"Cậu Trần, vị khách kia nhà cậu sao không đi?"