Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-319
Chương 497: Bảy sắc cầu vồng
Nói xong, Đậu Minh Dương búng tay một cái, gọi người phục vụ lại, sau đó đưa ra một nghìn tệ tiền boa.
“Đem đến cho tôi một ít dụng cụ để pha chế rượu, để tôi có thể làm một ly cocktail cho cô gái xinh đẹp ở đây”.
Nhân viên phục vụ nhận tiền và nhanh chóng chuẩn bị với nụ cười trên môi.
Chẳng bao lâu sau, một chiếc xe đẩy nhỏ đã được đưa qua, bên trên chứa đầy dụng cụ pha chế, Đậu Minh Dương gọi thêm một vài chai rượu, sau đó bắt đầu thể hiện.
Lấy ra bảy loại rượu ngoại, hai trong số bảy loại đó rất nhẹ, gần giống như đồ uống thông thường, có hai loại có nồng độ cực kỳ cao, còn lại mùi vị đều rất lạ, khá giống với bạc hà.
Rót 1 ounce* mỗi loại rượu vào ly cocktail, sau đó bắt đầu lắc mạnh.
*1 ounce: ~30ml
Động tác của Đậu Minh Dương rất chuyên nghiệp, có vẻ như anh ta đã được đào tạo bài bản, trình độ tốt hơn nhiều so với những người mới vào nghề, thời gian lắc cũng có yêu cầu vô cùng nghiêm ngặt, đúng ba phút, không lệch một li.
Sau khi kết thúc, anh ta cắt nhỏ đá viên, lấy một miếng chanh chà một vòng quanh miệng ly, sau đó cho một chiếc lá bạc hà vào.
Tiếp theo, ly cocktail được đổ ra, những thức uống đầy màu sắc chảy vào chiếc ly hình tam giác.
Rượu đã được rót ra ly, tạo ra từng lớp màu bên dưới những viên đá.
Đỏ, trắng, xanh dương, xanh lá, từng tầng từng lớp đủ màu sắc, giống hệt như cầu vồng vậy.
Đậu Minh Dương cầm ly rượu lên, đưa đến trước mặt Trần Diên, giả vờ ra dáng một quý ông.
“Trần Diên, chiếc ly bảy sắc cầu vồng này được đặc biệt chuẩn bị cho em, tôi hy vọng em sẽ thích”.
Các hành động của Đậu Minh Dương giống hệt như một quý ông thực thụ, vô cùng hấp dẫn đối với phái nữ, mấy bạn học nữ đều tỏ ra rất thích thú.
Đặc biệt là rượu, trông vô cùng đẹp và lạ mắt, từng tầng từng lớp, giống hệt như cầu vồng.
Trần Diên sững ra một lúc, nhìn ly rượu quả thực rất hấp dẫn, vừa hay cô vẫn chưa uống ngụm nào, sau khi suy nghĩ một hồi, cô liền cầm ly rượu rồi đưa lên miệng.
Ngụm đầu tiên, rượu mạnh đi vào cổ họng.
Lớp trên cùng là rượu whisky mạnh thông thường, cực kỳ cay nồng, Trần Diên nghiến răng để uống.
Lớp thứ hai là rượu tequila, vị rất nhẹ và có hương thơm, nhưng vì ngụm đầu tiên quá nồng nên cô không thể cảm nhận được mùi thơm của tequila.
Lớp thứ ba là rượu bạc hà.
Loại rượu bạc hà này có vị rất lạ, bình thường hiếm khi có ai uống, chủ yếu là để tạo màu khi pha.
Và Đậu Minh Dương đã làm ra chiếc ly bảy sắc cầu vồng này, màu chủ đạo là xanh dương và xanh lá, vậy nên loại rượu bạc hà này cũng chiếm phần lớn.
Ly rượu vốn dĩ rất nhỏ, Trần Diên nghĩ chỉ cần uống một hớp là hết, kết quả càng uống thì cô nhíu mày càng chặt.
Khi uống đến loại rượu bạc hà này, cô chợt dừng lại một lúc, sau đó đặt ly sang một bên, vẫn còn đến nửa ly rượu.
Mọi người tò mò hỏi.
“Trần Diên, sao nào, có phải siêu ngon không?”
“Đúng vậy, tớ thấy cậu uống cũng say sưa quá đấy”.
“Tớ cũng muốn một ly!”
“...”
Trần Diên lúng túng cười: “Ha ha, cũng được”, bởi vì đang ở trước mặt Đậu Minh Dương, nên cô cũng nói cho lấy lệ.
Các cô gái khác đều nhốn nháo đầy hứng thú: “Đậu thiếu gia, cho tụi em một ly đi mà”.
“Đúng vậy đấy, anh không thể thiên vị như vậy được, em cũng muốn thử”.
“Mục đích chính cũng là để chụp hình đăng lên tường nhà, hi hi!”
“...”
Theo yêu cầu của mấy cô gái, Đậu Minh Dương đột nhiên cảm thấy phơi phới, sau đó cười nói.
“Được thôi, vậy tôi đều sẽ làm cho mỗi người một ly”.
Nói xong, Đậu Minh Dương liền bắt đầu một loạt các thao tác, mỗi người một ly.
Sau khi các cô gái chụp ảnh xong, liền vội vàng cầm ly rượu lên uống.
Song, khi rượu vừa vào thì sắc mặt tất cả đều thay đổi.
Phụt...
Có một cô gái phun ra ngay lập tức.
Cái quái gì đây...
Lúc nãy Trần Diên uống vài ngụm liền đặt xuống là đã biết kiềm chế lắm rồi, một vài người trong số họ còn uống những ngụm lớn, cộng thêm kỳ vọng cao, nhưng loại rượu này hoàn toàn khiến cho bọn họ thất vọng, ngay lập tức phun ra ngoài.
Sắc mặt Đậu Minh Dương trầm xuống, vẻ mặt có hơi không tiết chế được.
Vài cô gái mỉm cười, đặt ly rượu xuống và nói.
“Không tồi, rất ngon, chỉ là có hơi nồng quá, không thích hợp với em cho lắm”.
“Ừm, nồng độ quá cao rồi!”
“Nhưng vẫn đẹp thật đấy!”
“...”
Đặng Giai cũng giả vờ uống vài ngụm, tặc lưỡi nói.
“Rượu này không tệ, Đậu thiếu gia nhọc công rồi, à đúng rồi anh Tần, tôi thấy tửu lượng anh khá như thế, chắc anh cũng biết pha chế chứ, hay là anh cũng làm cho chúng tôi với Trần Diên uống đi!”
Đương nhiên Đặng Giai cũng chẳng có ý gì tốt.
Pha chế là một việc đòi hỏi sự học hỏi có hệ thống, bạn uống được nhiều không có nghĩa là bạn có thể tự pha được.
Mặc dù rượu Đậu Minh Dương pha chế không ngon, nhưng dù sao thì rượu đẹp cũng chẳng có mấy loại uống được, về cơ bản thì cocktail vẫn luôn như vậy, muốn vừa đẹp vừa ngon, chẳng qua chỉ là nói hươu nói vượn thôi sao?
Ít nhất thì rượu của Đậu thiếu gia vẫn là bảy sắc cầu vồng, còn Tần Lâm có lẽ ngoài uống ra thì chẳng còn biết làm gì khác cả.
Trần Diên mỉm cười: “Tần Lâm không biết pha chế đâu, để tôi uống bia với mọi người nhé”.
Tần Lâm đột nhiên lên tiếng: “Pha chế hả, tôi cũng có biết sơ”.
Nói xong, mọi người đột nhiên tỏ ra hứng thú, Tần Lâm này thật sự muốn đọ với Đậu Minh Dương, từ lúc gặp nhau đến giờ vẫn cứ luôn so sánh cái này cái kia.
Mặc dù Đậu Minh Dương liên tục bị vả mặt, nhưng vì để thể hiện trước mặt Trần Diên, anh ta vẫn không ngừng khoe ra điểm mạnh của mình.
Sau khi Tần Lâm nói xong, mọi người đều vô cùng tò mò, người đàn ông này đã mang đến cho bọn họ không ít bất ngờ, lần này chẳng lẽ anh còn có thể pha chế rượu sao? Cũng toàn năng quá rồi đấy?
“Trần Diên, chắc cậu cũng không cần khiêm tốn nữa rồi nhỉ, hình như bạn trai cậu đều biết mọi thứ nhỉ?”
“Đúng vậy, cậu che giấu cũng giỏi quá rồi đấy, rốt cuộc thì cậu có hiểu hết về bạn trai mình hay không đây?”
“Trần Diên, có chắc là cậu thân thiết với bạn trai mình không thế?”
“...”
Sắc mặt Trần Diên chợt thay đổi, sau đó vội nói: “Không có, tớ chỉ khiêm tốn chút thôi, vậy được, anh pha một ly đi”.
Vẻ mặt Trần Diên có hơi kì lạ, cô nhanh chóng đổi chủ đề, sợ rằng sẽ bị lộ tẩy.
Tần Lâm chọn ba loại rượu, tequila, glenfiddich và một loại rượu vang sủi bọt có vị trái cây.
Ba ounce rượu tequila, nửa ounce rượu vang sủi, sau đó cho vào cốc và lắc mạnh.
Tốc độ lắc của Tần Lâm khá nhanh, bản chất của pha chế là lắc và khuấy, một số loại rượu sẽ không trộn lẫn với nhau khi khuấy thông thường, nhưng sau vài phút hoặc mười phút lắc mạnh thì cấu trúc của một số loại rượu sẽ thay đổi, từ đó trộn lẫn với nhau để đạt được hương vị đặc biệt nhất định.
Tốc độ lắc của Tần Lâm nhanh đến mức khiến mọi người hoa cả mắt, sau khi lắc tầm ba đến năm phút, anh liền lấy ly ra, thêm đá viên, sau đó lấy ly uống rượu rồi từ từ rót vào.
Nói xong, Đậu Minh Dương búng tay một cái, gọi người phục vụ lại, sau đó đưa ra một nghìn tệ tiền boa.
“Đem đến cho tôi một ít dụng cụ để pha chế rượu, để tôi có thể làm một ly cocktail cho cô gái xinh đẹp ở đây”.
Nhân viên phục vụ nhận tiền và nhanh chóng chuẩn bị với nụ cười trên môi.
Chẳng bao lâu sau, một chiếc xe đẩy nhỏ đã được đưa qua, bên trên chứa đầy dụng cụ pha chế, Đậu Minh Dương gọi thêm một vài chai rượu, sau đó bắt đầu thể hiện.
Lấy ra bảy loại rượu ngoại, hai trong số bảy loại đó rất nhẹ, gần giống như đồ uống thông thường, có hai loại có nồng độ cực kỳ cao, còn lại mùi vị đều rất lạ, khá giống với bạc hà.
Rót 1 ounce* mỗi loại rượu vào ly cocktail, sau đó bắt đầu lắc mạnh.
*1 ounce: ~30ml
Động tác của Đậu Minh Dương rất chuyên nghiệp, có vẻ như anh ta đã được đào tạo bài bản, trình độ tốt hơn nhiều so với những người mới vào nghề, thời gian lắc cũng có yêu cầu vô cùng nghiêm ngặt, đúng ba phút, không lệch một li.
Sau khi kết thúc, anh ta cắt nhỏ đá viên, lấy một miếng chanh chà một vòng quanh miệng ly, sau đó cho một chiếc lá bạc hà vào.
Tiếp theo, ly cocktail được đổ ra, những thức uống đầy màu sắc chảy vào chiếc ly hình tam giác.
Rượu đã được rót ra ly, tạo ra từng lớp màu bên dưới những viên đá.
Đỏ, trắng, xanh dương, xanh lá, từng tầng từng lớp đủ màu sắc, giống hệt như cầu vồng vậy.
Đậu Minh Dương cầm ly rượu lên, đưa đến trước mặt Trần Diên, giả vờ ra dáng một quý ông.
“Trần Diên, chiếc ly bảy sắc cầu vồng này được đặc biệt chuẩn bị cho em, tôi hy vọng em sẽ thích”.
Các hành động của Đậu Minh Dương giống hệt như một quý ông thực thụ, vô cùng hấp dẫn đối với phái nữ, mấy bạn học nữ đều tỏ ra rất thích thú.
Đặc biệt là rượu, trông vô cùng đẹp và lạ mắt, từng tầng từng lớp, giống hệt như cầu vồng.
Trần Diên sững ra một lúc, nhìn ly rượu quả thực rất hấp dẫn, vừa hay cô vẫn chưa uống ngụm nào, sau khi suy nghĩ một hồi, cô liền cầm ly rượu rồi đưa lên miệng.
Ngụm đầu tiên, rượu mạnh đi vào cổ họng.
Lớp trên cùng là rượu whisky mạnh thông thường, cực kỳ cay nồng, Trần Diên nghiến răng để uống.
Lớp thứ hai là rượu tequila, vị rất nhẹ và có hương thơm, nhưng vì ngụm đầu tiên quá nồng nên cô không thể cảm nhận được mùi thơm của tequila.
Lớp thứ ba là rượu bạc hà.
Loại rượu bạc hà này có vị rất lạ, bình thường hiếm khi có ai uống, chủ yếu là để tạo màu khi pha.
Và Đậu Minh Dương đã làm ra chiếc ly bảy sắc cầu vồng này, màu chủ đạo là xanh dương và xanh lá, vậy nên loại rượu bạc hà này cũng chiếm phần lớn.
Ly rượu vốn dĩ rất nhỏ, Trần Diên nghĩ chỉ cần uống một hớp là hết, kết quả càng uống thì cô nhíu mày càng chặt.
Khi uống đến loại rượu bạc hà này, cô chợt dừng lại một lúc, sau đó đặt ly sang một bên, vẫn còn đến nửa ly rượu.
Mọi người tò mò hỏi.
“Trần Diên, sao nào, có phải siêu ngon không?”
“Đúng vậy, tớ thấy cậu uống cũng say sưa quá đấy”.
“Tớ cũng muốn một ly!”
“...”
Trần Diên lúng túng cười: “Ha ha, cũng được”, bởi vì đang ở trước mặt Đậu Minh Dương, nên cô cũng nói cho lấy lệ.
Các cô gái khác đều nhốn nháo đầy hứng thú: “Đậu thiếu gia, cho tụi em một ly đi mà”.
“Đúng vậy đấy, anh không thể thiên vị như vậy được, em cũng muốn thử”.
“Mục đích chính cũng là để chụp hình đăng lên tường nhà, hi hi!”
“...”
Theo yêu cầu của mấy cô gái, Đậu Minh Dương đột nhiên cảm thấy phơi phới, sau đó cười nói.
“Được thôi, vậy tôi đều sẽ làm cho mỗi người một ly”.
Nói xong, Đậu Minh Dương liền bắt đầu một loạt các thao tác, mỗi người một ly.
Sau khi các cô gái chụp ảnh xong, liền vội vàng cầm ly rượu lên uống.
Song, khi rượu vừa vào thì sắc mặt tất cả đều thay đổi.
Phụt...
Có một cô gái phun ra ngay lập tức.
Cái quái gì đây...
Lúc nãy Trần Diên uống vài ngụm liền đặt xuống là đã biết kiềm chế lắm rồi, một vài người trong số họ còn uống những ngụm lớn, cộng thêm kỳ vọng cao, nhưng loại rượu này hoàn toàn khiến cho bọn họ thất vọng, ngay lập tức phun ra ngoài.
Sắc mặt Đậu Minh Dương trầm xuống, vẻ mặt có hơi không tiết chế được.
Vài cô gái mỉm cười, đặt ly rượu xuống và nói.
“Không tồi, rất ngon, chỉ là có hơi nồng quá, không thích hợp với em cho lắm”.
“Ừm, nồng độ quá cao rồi!”
“Nhưng vẫn đẹp thật đấy!”
“...”
Đặng Giai cũng giả vờ uống vài ngụm, tặc lưỡi nói.
“Rượu này không tệ, Đậu thiếu gia nhọc công rồi, à đúng rồi anh Tần, tôi thấy tửu lượng anh khá như thế, chắc anh cũng biết pha chế chứ, hay là anh cũng làm cho chúng tôi với Trần Diên uống đi!”
Đương nhiên Đặng Giai cũng chẳng có ý gì tốt.
Pha chế là một việc đòi hỏi sự học hỏi có hệ thống, bạn uống được nhiều không có nghĩa là bạn có thể tự pha được.
Mặc dù rượu Đậu Minh Dương pha chế không ngon, nhưng dù sao thì rượu đẹp cũng chẳng có mấy loại uống được, về cơ bản thì cocktail vẫn luôn như vậy, muốn vừa đẹp vừa ngon, chẳng qua chỉ là nói hươu nói vượn thôi sao?
Ít nhất thì rượu của Đậu thiếu gia vẫn là bảy sắc cầu vồng, còn Tần Lâm có lẽ ngoài uống ra thì chẳng còn biết làm gì khác cả.
Trần Diên mỉm cười: “Tần Lâm không biết pha chế đâu, để tôi uống bia với mọi người nhé”.
Tần Lâm đột nhiên lên tiếng: “Pha chế hả, tôi cũng có biết sơ”.
Nói xong, mọi người đột nhiên tỏ ra hứng thú, Tần Lâm này thật sự muốn đọ với Đậu Minh Dương, từ lúc gặp nhau đến giờ vẫn cứ luôn so sánh cái này cái kia.
Mặc dù Đậu Minh Dương liên tục bị vả mặt, nhưng vì để thể hiện trước mặt Trần Diên, anh ta vẫn không ngừng khoe ra điểm mạnh của mình.
Sau khi Tần Lâm nói xong, mọi người đều vô cùng tò mò, người đàn ông này đã mang đến cho bọn họ không ít bất ngờ, lần này chẳng lẽ anh còn có thể pha chế rượu sao? Cũng toàn năng quá rồi đấy?
“Trần Diên, chắc cậu cũng không cần khiêm tốn nữa rồi nhỉ, hình như bạn trai cậu đều biết mọi thứ nhỉ?”
“Đúng vậy, cậu che giấu cũng giỏi quá rồi đấy, rốt cuộc thì cậu có hiểu hết về bạn trai mình hay không đây?”
“Trần Diên, có chắc là cậu thân thiết với bạn trai mình không thế?”
“...”
Sắc mặt Trần Diên chợt thay đổi, sau đó vội nói: “Không có, tớ chỉ khiêm tốn chút thôi, vậy được, anh pha một ly đi”.
Vẻ mặt Trần Diên có hơi kì lạ, cô nhanh chóng đổi chủ đề, sợ rằng sẽ bị lộ tẩy.
Tần Lâm chọn ba loại rượu, tequila, glenfiddich và một loại rượu vang sủi bọt có vị trái cây.
Ba ounce rượu tequila, nửa ounce rượu vang sủi, sau đó cho vào cốc và lắc mạnh.
Tốc độ lắc của Tần Lâm khá nhanh, bản chất của pha chế là lắc và khuấy, một số loại rượu sẽ không trộn lẫn với nhau khi khuấy thông thường, nhưng sau vài phút hoặc mười phút lắc mạnh thì cấu trúc của một số loại rượu sẽ thay đổi, từ đó trộn lẫn với nhau để đạt được hương vị đặc biệt nhất định.
Tốc độ lắc của Tần Lâm nhanh đến mức khiến mọi người hoa cả mắt, sau khi lắc tầm ba đến năm phút, anh liền lấy ly ra, thêm đá viên, sau đó lấy ly uống rượu rồi từ từ rót vào.