Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-242
Chương 415: Chứng minh thư không khớp
"Ồ? Anh bạn dự tiệc này của Đông Tuyết chẳng nhẽ là người nằm trong bảng đại gia sao, trông có vẻ không giống nhỉ ha ha ha ha".
Bối Bối cười rất khoa trương, hận không thể cho tất cả mọi người nghe thấy tiếng cười của cô ta.
Không ít người bắt đầu chú ý lại đây, nhìn hai người Tần Lâm và Vương Đông Tuyết.
Vương Đông Tuyết có hơi mất mặt, kéo tay Tần Lâm, muốn đi vào trong.
Không phải người nằm trong bảng đại gia thì làm sao, cứ phải là người giàu thì mới được vào à?
Vương Đông Tuyết lấy thư mời ra, kiểm tra, được đi vào.
Đến lượt Tần Lâm, sau khi đưa thư mời, bảo vệ quét một cái, nói nhỏ một tiếng, được thông qua rồi.
Trương Tín đứng sau nhíu mày, tên nhãi này đâu phải streamer, cũng đâu phải người nằm trong bảng đại gia, lấy đâu ra vé?
Nếu như là nhân viên công tác hoặc quần chúng thì không được đi vào từ chỗ này.
"Ê, hai anh bảo vệ, mấy người nhất định phải tra kỹ, nhìn thấy rõ chưa, tôi nghe nói có người dùng vé giả".
Trương Tín hét như vậy, bảo vệ lập tức sững người.
Dù tin hay không tin thì nếu để người không có phận sự đi vào thì sẽ xảy ra chuyện, bọn họ sẽ phải chịu trách nhiệm.
Bảo vệ chào Tần Lâm một cái: "Chào anh, mời anh xuất trình chứng minh thư".
Tần Lâm rất phối hợp, lấy chứng minh thư ra.
Bảo vệ nhìn tờ vé, sau đó lại nhìn chứng minh thư, nhíu mày nói.
"Thưa anh, xin hỏi ID trên Hổ Ngư của anh là "Dì Phùng nhà họ Tần" sao?"
Mọi người sững sờ, bảo gồm cả Bối Bối và Trương Tín cũng vậy.
Nếu như là người khác, có lẽ họ không biết nhưng Dì Phùng nhà họ Tần này quá nổi tiếng.
Đứng top một bảng đại gia của Hổ Ngư, hơn nữa còn tham gia rất nhiều trận pk nổi tiếng, cho dù là trong bảng đại gia thì cũng vô cùng nổi tiếng.
Nhưng Dì Phùng nhà họ Tần này không phải là nữ sao?
Mặc dù mọi người không biết đây thực sự có phải nữ không, nhưng ID này vừa nghe liền biết là của nữ, mọi người đều cho rằng Dì Phùng nhà họ Tần là một phú bà mới đúng.
Tần Lâm gật đầu: "Cũng được coi là vậy".
Trương Tín lập tức đứng dậy, nói với bảo vệ.
"Đúng là đúng, không đúng là không đúng, cái gì mà cũng được coi là vậy? Bảo vệ, mấy người nhất định phải tra thật kỹ, nền tảng Hổ Ngư có chứng nhận tên thật, có thể tra xem tên thật của người dùng!"
Bảo vệ sững sờ, về lý mà nói không có khâu này, chỉ cần người ta có thể lấy vé ra là có thể đi vào.
Có điều Trương Tín nói như vậy rồi, mọi người đều đang nhìn chằm chằm, nếu bảo vệ không tra, thì không đúng mực lắm.
"Xin anh chờ một chút".
Bảo vệ lập tức tra, mấy phút sau, vẻ mặt của hai anh bảo vệ vô cùng kỳ.
"Xin lỗi anh, chứng minh thư của anh không khớp với ID Dì Phùng nhà họ Tần nên anh không được đi vào".
"Ha ha ha ha!"
Trương Tín và Bối Bối cười như được mùa, đây mới là kết quả mà bọn họ muốn nhìn thấy, biết sẽ như vậy mà.
"Giả vờ, cậu giả vờ đỉnh thật đấy, làm giả vé để đến ăn chùa uống chùa, làm giả vé của người khác thì thôi đi, mà lại làm giả vé của Dì Phùng nhà họ Tần, cậu biết Dì Phùng nhà họ Tần là người đứng top một bảng đại gia không! Tên nghèo rách như cậu mà giống người giàu đứng top một bảng đại gia á?"
Nói xong, Trương Tín liền đi qua người Tần Lâm, lấy ra thư mời.
"Tôi tên là Trương Tín, người đứng thứ năm trong bảng đại gia, anh có thể tùy ý tra!"
Lúc này cảm giác ưu việt của người có tiền thể hiện rõ trên người Trương Tín.
Bảo vệ quét vé của Trương Tín, xác định khớp ID liền cung kính nói.
"Mời ông Trương đi vào, chúc ông chơi vui vẻ".
Trong mắt Trương Tín đầy vẻ khiêu khích, nhìn Tần Lâm rồi ôm Bối Bối đi vào hội trường.
Sau khi vào, nhìn thấy Vương Đông Tuyết đứng bên trong, lạnh lùng cười một tiếng.
"Đừng đợi nữa, bạn của cô, bởi vì làm giả vé nên bị chặn ở ngoài rồi, cậu ta không được vào đâu".
"Cái gì!", Vương Đông Tuyết lập tức sững sờ, nhíu mày: "Không thể nào, Tần Lâm không thể nào làm việc đó được".
Bối Bối cười lạnh: "Vậy cô đứng ở đây mà chờ, quả nhiên nồi nào úp vung ấy, loại hàng như cô cũng chỉ tìm được loại đàn ông như vậy thôi".
Nói xong, Bối Bối và Trương Tín đi vào trong hội trường.
Tần Lâm đứng ở cổng bị mọi người chú ý, có hơi cạn lời, vốn cho rằng cầm vé đi vào thì không gặp vấn đề gì, kết quả lại như vậy, vẫn nên tìm người giúp thôi.
Nói xong, Tần Lâm gọi điện thoại cho Tôn Kiến Dân.
"Nói một tiếng với bảo vệ bên dưới, để bọn họ cho tôi vào".
Tôn Kiến Dân sợ giật mình: "Tên bảo vệ nào dám chặn sư huynh? Đúng là có mắt như mù, sư huynh đưa máy cho hắn đi!"
Tần Lâm đưa máy cho bảo vệ.
"Tôi là Tôn Kiến Dân, đội trưởng của bên cậu là ai?"
Nghe thấy giọng của Tôn Kiến Dân, bảo vệ sợ giật mình.
"Lãnh đạo Tôn, tôi là đội trưởng, ngài có gì phân phó ạ!"
"Cậu Tần đây là khách quý của chúng tôi, không được phép chậm chễ, nghe rõ chưa?!"
"Vâng vâng vâng".
Bảo vệ sợ đến mức toát hết mồ hôi, không ngờ cậu thanh niên này lại là khách quý của Tôn Kiến Dân?!
Bọn họ mặc dù chỉ gặp được lãnh đạo Tôn mấy lần, nhưng rất ít khi được nói chuyện với ông ấy, đây là lần đầu nghe điện thoại của lãnh đạo Tôn, mà lại bị như vậy, đúng là khiến người khác không biết nói gì.
"Anh Tần, thực sự xin lỗi, mời anh vào!"
Thực ra bảo vệ cũng không biết nói gì, bọn họ cũng chỉ làm theo trình tự thông thường, vị này nếu nói quen lãnh đạo Tôn từ trước thì đã không phải kiểm tra rồi!
Đương nhiên là Tần Lâm cũng không làm khó bọn họ, cũng biết bọn họ chỉ làm đúng phận sự của mình mà thôi.
Vốn không muốn ra vẻ, muốn đi vào cùng Vương Đông Tuyết, kết quả lại gặp hai kẻ não tàn là Trương Tín và Bối Bối.
Sau khi vào trong, Vương Đông Tuyết mới bớt lo lắng.
"Anh Tần không sao chứ?"
"Không sao, bọn họ kiểm tra nhầm".
"Ồ, vậy thì tốt, chúng ta mau vào trong thôi".
Sau khi vào trong, Vương Đông Tuyết và Tần Lâm cũng tách nhau ra, streamer đương nhiên ngồi một chỗ, tí nữa còn trao giải.
Còn Tần Lâm là người trong bảng đại gia, đương nhiên sẽ ngồi cùng người thuộc bảng đại gia ấy.
Tần Lâm tìm được chỗ của mình liền ngồi xuống.
Top một bảng đại gia, nên được xếp chỗ ngồi ở đầu tiên, thậm chí chỗ còn đẹp hơn mấy streamer lớn.
Trương Tín cũng ngồi xuống, nhìn thấy Tần Lâm được vào, nhíu mày.
"Tên nhãi, cậu vào đây thế nào vậy?"
Tần Lâm quay đầu nhìn ông ta, lộ vẻ khinh bỉ, anh thực sự không muốn quan tâm tên hề nhảy nhót này, liền quay đi, không thèm để ý ông ta.
Tần Lâm không để ý ông ta, ông ta lại càng được đà, đứng hẳn dậy nói to.
"Ê! Có người mạo danh người đứng đầu bảng đại gia kìa, bảo vệ đâu, sao lại để cho người này vào?"
Trương Tín nói như vậy, mọi người lập tức chú ý lại đây.
Chỗ này đều là người thuộc bảng đại gia, không thì cũng là phóng viên, mọi người đều rất hiếu kỳ, chẳng nhẽ có người lại mạo danh người đứng đầu bảng đại gia sao?
"Không sai, chắc là mạo danh rồi, người đứng đầu bảng đại gia nhất định là Dì Phùng nhà họ Tần".
"Đúng, đúng, Dì Phùng nhà họ Tần mấy tháng nay khen thưởng tận mấy triệu, nhất định là người đứng đầu bảng đại gia".
"Cái tên này vừa nghe là biết là phú bà rồi, sao có thể là cậu thanh niên được, người anh em này gan to ghê, dám mạo danh người đứng đầu bảng đại gia!"
"Ồ? Anh bạn dự tiệc này của Đông Tuyết chẳng nhẽ là người nằm trong bảng đại gia sao, trông có vẻ không giống nhỉ ha ha ha ha".
Bối Bối cười rất khoa trương, hận không thể cho tất cả mọi người nghe thấy tiếng cười của cô ta.
Không ít người bắt đầu chú ý lại đây, nhìn hai người Tần Lâm và Vương Đông Tuyết.
Vương Đông Tuyết có hơi mất mặt, kéo tay Tần Lâm, muốn đi vào trong.
Không phải người nằm trong bảng đại gia thì làm sao, cứ phải là người giàu thì mới được vào à?
Vương Đông Tuyết lấy thư mời ra, kiểm tra, được đi vào.
Đến lượt Tần Lâm, sau khi đưa thư mời, bảo vệ quét một cái, nói nhỏ một tiếng, được thông qua rồi.
Trương Tín đứng sau nhíu mày, tên nhãi này đâu phải streamer, cũng đâu phải người nằm trong bảng đại gia, lấy đâu ra vé?
Nếu như là nhân viên công tác hoặc quần chúng thì không được đi vào từ chỗ này.
"Ê, hai anh bảo vệ, mấy người nhất định phải tra kỹ, nhìn thấy rõ chưa, tôi nghe nói có người dùng vé giả".
Trương Tín hét như vậy, bảo vệ lập tức sững người.
Dù tin hay không tin thì nếu để người không có phận sự đi vào thì sẽ xảy ra chuyện, bọn họ sẽ phải chịu trách nhiệm.
Bảo vệ chào Tần Lâm một cái: "Chào anh, mời anh xuất trình chứng minh thư".
Tần Lâm rất phối hợp, lấy chứng minh thư ra.
Bảo vệ nhìn tờ vé, sau đó lại nhìn chứng minh thư, nhíu mày nói.
"Thưa anh, xin hỏi ID trên Hổ Ngư của anh là "Dì Phùng nhà họ Tần" sao?"
Mọi người sững sờ, bảo gồm cả Bối Bối và Trương Tín cũng vậy.
Nếu như là người khác, có lẽ họ không biết nhưng Dì Phùng nhà họ Tần này quá nổi tiếng.
Đứng top một bảng đại gia của Hổ Ngư, hơn nữa còn tham gia rất nhiều trận pk nổi tiếng, cho dù là trong bảng đại gia thì cũng vô cùng nổi tiếng.
Nhưng Dì Phùng nhà họ Tần này không phải là nữ sao?
Mặc dù mọi người không biết đây thực sự có phải nữ không, nhưng ID này vừa nghe liền biết là của nữ, mọi người đều cho rằng Dì Phùng nhà họ Tần là một phú bà mới đúng.
Tần Lâm gật đầu: "Cũng được coi là vậy".
Trương Tín lập tức đứng dậy, nói với bảo vệ.
"Đúng là đúng, không đúng là không đúng, cái gì mà cũng được coi là vậy? Bảo vệ, mấy người nhất định phải tra thật kỹ, nền tảng Hổ Ngư có chứng nhận tên thật, có thể tra xem tên thật của người dùng!"
Bảo vệ sững sờ, về lý mà nói không có khâu này, chỉ cần người ta có thể lấy vé ra là có thể đi vào.
Có điều Trương Tín nói như vậy rồi, mọi người đều đang nhìn chằm chằm, nếu bảo vệ không tra, thì không đúng mực lắm.
"Xin anh chờ một chút".
Bảo vệ lập tức tra, mấy phút sau, vẻ mặt của hai anh bảo vệ vô cùng kỳ.
"Xin lỗi anh, chứng minh thư của anh không khớp với ID Dì Phùng nhà họ Tần nên anh không được đi vào".
"Ha ha ha ha!"
Trương Tín và Bối Bối cười như được mùa, đây mới là kết quả mà bọn họ muốn nhìn thấy, biết sẽ như vậy mà.
"Giả vờ, cậu giả vờ đỉnh thật đấy, làm giả vé để đến ăn chùa uống chùa, làm giả vé của người khác thì thôi đi, mà lại làm giả vé của Dì Phùng nhà họ Tần, cậu biết Dì Phùng nhà họ Tần là người đứng top một bảng đại gia không! Tên nghèo rách như cậu mà giống người giàu đứng top một bảng đại gia á?"
Nói xong, Trương Tín liền đi qua người Tần Lâm, lấy ra thư mời.
"Tôi tên là Trương Tín, người đứng thứ năm trong bảng đại gia, anh có thể tùy ý tra!"
Lúc này cảm giác ưu việt của người có tiền thể hiện rõ trên người Trương Tín.
Bảo vệ quét vé của Trương Tín, xác định khớp ID liền cung kính nói.
"Mời ông Trương đi vào, chúc ông chơi vui vẻ".
Trong mắt Trương Tín đầy vẻ khiêu khích, nhìn Tần Lâm rồi ôm Bối Bối đi vào hội trường.
Sau khi vào, nhìn thấy Vương Đông Tuyết đứng bên trong, lạnh lùng cười một tiếng.
"Đừng đợi nữa, bạn của cô, bởi vì làm giả vé nên bị chặn ở ngoài rồi, cậu ta không được vào đâu".
"Cái gì!", Vương Đông Tuyết lập tức sững sờ, nhíu mày: "Không thể nào, Tần Lâm không thể nào làm việc đó được".
Bối Bối cười lạnh: "Vậy cô đứng ở đây mà chờ, quả nhiên nồi nào úp vung ấy, loại hàng như cô cũng chỉ tìm được loại đàn ông như vậy thôi".
Nói xong, Bối Bối và Trương Tín đi vào trong hội trường.
Tần Lâm đứng ở cổng bị mọi người chú ý, có hơi cạn lời, vốn cho rằng cầm vé đi vào thì không gặp vấn đề gì, kết quả lại như vậy, vẫn nên tìm người giúp thôi.
Nói xong, Tần Lâm gọi điện thoại cho Tôn Kiến Dân.
"Nói một tiếng với bảo vệ bên dưới, để bọn họ cho tôi vào".
Tôn Kiến Dân sợ giật mình: "Tên bảo vệ nào dám chặn sư huynh? Đúng là có mắt như mù, sư huynh đưa máy cho hắn đi!"
Tần Lâm đưa máy cho bảo vệ.
"Tôi là Tôn Kiến Dân, đội trưởng của bên cậu là ai?"
Nghe thấy giọng của Tôn Kiến Dân, bảo vệ sợ giật mình.
"Lãnh đạo Tôn, tôi là đội trưởng, ngài có gì phân phó ạ!"
"Cậu Tần đây là khách quý của chúng tôi, không được phép chậm chễ, nghe rõ chưa?!"
"Vâng vâng vâng".
Bảo vệ sợ đến mức toát hết mồ hôi, không ngờ cậu thanh niên này lại là khách quý của Tôn Kiến Dân?!
Bọn họ mặc dù chỉ gặp được lãnh đạo Tôn mấy lần, nhưng rất ít khi được nói chuyện với ông ấy, đây là lần đầu nghe điện thoại của lãnh đạo Tôn, mà lại bị như vậy, đúng là khiến người khác không biết nói gì.
"Anh Tần, thực sự xin lỗi, mời anh vào!"
Thực ra bảo vệ cũng không biết nói gì, bọn họ cũng chỉ làm theo trình tự thông thường, vị này nếu nói quen lãnh đạo Tôn từ trước thì đã không phải kiểm tra rồi!
Đương nhiên là Tần Lâm cũng không làm khó bọn họ, cũng biết bọn họ chỉ làm đúng phận sự của mình mà thôi.
Vốn không muốn ra vẻ, muốn đi vào cùng Vương Đông Tuyết, kết quả lại gặp hai kẻ não tàn là Trương Tín và Bối Bối.
Sau khi vào trong, Vương Đông Tuyết mới bớt lo lắng.
"Anh Tần không sao chứ?"
"Không sao, bọn họ kiểm tra nhầm".
"Ồ, vậy thì tốt, chúng ta mau vào trong thôi".
Sau khi vào trong, Vương Đông Tuyết và Tần Lâm cũng tách nhau ra, streamer đương nhiên ngồi một chỗ, tí nữa còn trao giải.
Còn Tần Lâm là người trong bảng đại gia, đương nhiên sẽ ngồi cùng người thuộc bảng đại gia ấy.
Tần Lâm tìm được chỗ của mình liền ngồi xuống.
Top một bảng đại gia, nên được xếp chỗ ngồi ở đầu tiên, thậm chí chỗ còn đẹp hơn mấy streamer lớn.
Trương Tín cũng ngồi xuống, nhìn thấy Tần Lâm được vào, nhíu mày.
"Tên nhãi, cậu vào đây thế nào vậy?"
Tần Lâm quay đầu nhìn ông ta, lộ vẻ khinh bỉ, anh thực sự không muốn quan tâm tên hề nhảy nhót này, liền quay đi, không thèm để ý ông ta.
Tần Lâm không để ý ông ta, ông ta lại càng được đà, đứng hẳn dậy nói to.
"Ê! Có người mạo danh người đứng đầu bảng đại gia kìa, bảo vệ đâu, sao lại để cho người này vào?"
Trương Tín nói như vậy, mọi người lập tức chú ý lại đây.
Chỗ này đều là người thuộc bảng đại gia, không thì cũng là phóng viên, mọi người đều rất hiếu kỳ, chẳng nhẽ có người lại mạo danh người đứng đầu bảng đại gia sao?
"Không sai, chắc là mạo danh rồi, người đứng đầu bảng đại gia nhất định là Dì Phùng nhà họ Tần".
"Đúng, đúng, Dì Phùng nhà họ Tần mấy tháng nay khen thưởng tận mấy triệu, nhất định là người đứng đầu bảng đại gia".
"Cái tên này vừa nghe là biết là phú bà rồi, sao có thể là cậu thanh niên được, người anh em này gan to ghê, dám mạo danh người đứng đầu bảng đại gia!"