Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1312: Trận chiến thế kỷ!
Chương 1312: Trận chiến thế kỷ!
"Đáng đời!"
Rodman cười nhạt, tên Tần Lâm này đúng là biết tìm đường chết, chẳng biết khiêm tốn gì cả.
"Đừng nói gì cả, đại tế ti, Vua mọc sừng còn dễ nghe đấy, lúc trước tôi từng nghe nói vương triều Thanh của Hoa Hạ còn có Thiết mao tử vương*, cái tên Vua mọc sừng này..."
*Thiết mạo tử vương (tiếng Trung: 铁帽子王) là tên gọi những Vương tước thế tập thời nhà Thanh trong lịch sử Trung Quốc.
Lawrence hơi mỉm cười, quên sạch việc tay mình đã bị khô quắt, lúc này, cao thủ như mây, chiến ý xông trời, trong lòng bọn họ vô cùng kích động, có thể nhìn thấy cao thủ giao tranh, cơ hội hai mươi năm gặp một lần.
"Mạnh như vua của Atlantis mà lại có nỗi khổ như vậy".
Rodman chăm chú nhìn trận đấu của hai người, muốn bỏ chạy nhưng không dám, bởi vì ông ta sợ rút dây động rừng, sợ vua của Atlantis hay là người của bên Lawrence chú ý đến, như thế thì ông ta chết chắc.
Tần Lâm bây giờ như nỏ hết đà, anh không sợ nhưng cũng không dám làm liều.
Tần Lâm cũng cẩn thận xem trận đấu, với anh mà nói, đây là một trận đấu khó gặp, đương nhiên, trận đấu này là do anh khơi dậy.
Tần Lâm cũng chẳng cảm thấy ngượng ngùng, dù sao Vua mọc sừng là thật mà, vua của Atlantis vốn có biệt danh này.
Lalisa cũng nổi giận, bây giờ không còn đường chạy rồi, bố đang đánh với Long Phù Đồ, nhưng sức lực tương đương, có điều bố rõ ràng hơi chột dạ, nếu không vừa nãy sẽ không chủ động rút lui, đều tại tên Tần Lâm khốn khiếp, nếu không phải tại mày, bố sẽ không liều chết với hạng một bảng Rồng.
Cao thủ giao tranh, uy lực kinh người, tất cả mọi người đều không ngừng lui về phía sau, cả đại điện đã biến thành chiến trường của hai người.
Long Phù Đồ mạnh kinh người, uy lực ngang ngược, kiếm của ông đã hợp nhất với cơ thể từ lâu rồi, trọn vẹn như một.
Hai bên giao đấu, càng đấu càng hăng, âm thanh vang lên, không dứt, quyền trượng biển sâu trong tay Steller không phải nỏ hết đà, hai cao thủ siêu mạnh này đối chiến, chiêu nào chiêu nấy đều vô cùng hiểm, nhỡ may bất cẩn là chỉ còn đường chết.
Với Tần Lâm mà nói, đây là cơ hội ngàn năm có một, hai người giao chiến ngày càng kịch liệt, mỗi chiêu đều chí mạng, khiến cho người ta cảm thấy ngang ngược khó có thể tưởng tượng.
Tần Lâm nghiêm túc xem, mặc dù bây giờ thực lực của anh còn hạn chế, thương thế nặng, nhưng trận đấu này ngàn năm có một, Tần Lâm phải nghiêm túc học tập.
Trên thực tế, anh đang học, học kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ, học kiếm pháp của Long Phù Đồ.
Kiếm pháp của Long Phù Đồ từng chiêu nhẹ tễnh, phối hợp nhịp nhàng cùng với kiếm Thái A, mỗi lần ra tay đều như ngàn vạn tia chớp, khí thế hùng hồn, cho dù có phải đối mặt với cây quyền trượng biển sâu nặng hơn ba trăm cân của Steller, dưới áp lực lớn như vậy, ông ấy vẫn không hề nao núng, hai người đánh ngang tay, nhưng kiếm pháp của Long Phù Đồ rõ ràng ung dung hơn, khiến người ta cảm thấy thành thạo hơn.
Hai người này, hai mươi năm trước đã từng giao thủ một lần, trận đó Long Phù Đồ dành chiến thắng, bây giờ là trận chiến của hai mươi năm sau, nó khiến người khác cảm thấy hừng hực khí thế, dù là Long Phù Đồ hay Steller thì vô cùng quật cường, đều muốn xem xem bọn họ của hai mươi năm sau, rốt cuộc ai thắng.
So về thể lực và khí phách, cho dù là Long Phù Đồ thì cũng không phải đối thủ của Steller, bởi vì cơ thể của Steller có đặc trưng của người Atlantis, cao hai mét, cơ thể to lớn hơn hẳn loài người, cảm giác như người khổng lồ vậy, còn Long Phù Đồ chỉ cao gần mét chín, nhưng vẫn vô cùng ngang ngược.
Hai người say sưa giao chiến.
Nhưng thời gian càng dài, Long Phù Đồ rõ ràng chiếm lợi thế, hơn năm mươi chiêu rồi, dưới đòn công kích của Long Phù Đồ, Steller rõ ràng ngày càng mệt mỏi, thậm chí có thể bị lép vế rồi.
Ánh mắt của Tần Lâm tràn đầy lửa, hai người đã cho anh nhiều gợi ý, đặc biệt là kiếm pháp của Long Phù Đồ khiến Tần Lâm vô cùng kinh ngạc, bây giờ anh lại càng hiểu hơn về Kiếm vô cảnh, đúng là một bước đột phá!
"Chết rồi, hình như vua rơi vào thế hạ phong rồi, trận đấu này rơi vào thế bí rồi".
Nicholas James nói nhỏ, mặc dù anh ta không muốn tin vua của Atlantis lại thua một người thường, nhưng sự thật bày ra trước mắt, trận đấu của hai người không ngừng nâng cấp, thời gian càng trôi càng lờ mờ khó phân biệt, phần thắng của Steller ngày càng nhỏ.
Nếu tiếp tục như vậy, Steller chắc chắn sẽ bại!
"Phủi phui cái miệng!"
Lalisa nói nhỏ, nhưng không thể phủ nhận, Nicholas James nói đúng, cô ta còn có thể thấy được, lúc này chẳng nhẽ Steller không biết.
Sau cả trăm chiêu, ông ta ngày càng rơi vào thế bị động, giao chiến với Long Phù Đồ, ông ta rơi vào thế bí, cứ quyết chiến như vậy, với hai người họ mà nói, đều vô cùng tiêu hao thể lực, sau cả trăm chiêu kịch liệt, bây giờ Steller sắp không cầm vững cây quyền trượng biển sâu rồi.
Món đồ nặng ba trăm cân, múa may mấy trăm lần, mỗi lần đều dùng hết sức, rõ ràng áp lực của ông ta rất lớn.
Mặc dù cây quyền trưởng biển sâu rất khủng bố nhưng lại mang đến gánh nặng rất lớn cho ông ta.
Mọi việc đều có mặt trái của nói, có lợi ắt sẽ có hại, đây là chuyện ai cũng rõ.
Cây quyền trượng biển sâu to lớn, bây giờ đã biến thành gánh nặng của Steller, nhìn lại Long Phù Đồ, càng chiến càng mạnh, số năng lượng ông ấy tiêu hao chắc chỉ bằng một nửa Steller mà thôi.
Bây giờ cuối cùng cũng đến lúc Long Phù Đồ bắt đầu sử dụng năng lực, kiếm khí khủng bố không ngừng vây ép Steller, Steller nghiến răng cố trụ vững, nhưng vô cùng chật vật, ông ta cố tìm đường tháo chạy, cuối cùng Long Phù Đồ giơ kiếm quét qua một đường, khiến Steller phải lùi lại, sắc mặt ông ta trầm xuống, đen xì như đáy nồi.
Bịch bịch bịch!
Sau mấy bước lùi, Steller phun ra một ngụm máu, Long Phù Đồ dựa kiếm đứng đó, mặc dù hơi thở dốc nhưng trông thoải mái hơn Steller nhiều.
"Xoạt xoạt..."
Trường kiếm hướng ra, Long Phù Đồ nhân thời cơ truy kích, không ngừng ép sát Steller, Steller giận dữ gầm lên, nhanh chóng trả đòn, khó khăn nghênh đón, rõ ràng không thể chống lại, nhưng ông ta cũng chẳng thể lui về sau, trận chiến này đã dồn ông ta vào bước đường cùng.
"Đáng ghét!"
Steller không phục nhưng cuối cùng vẫn đại bại, trước mặt Long Phù Đồ anh thực sự không có khả năng trả đòn.
"Cút đi!"
Steller không đừng đánh đấm, quyền trượng biển sâu càng ngày càng chậm, đánh đến cuối cùng, Steller chỉ có thể cố thủ, không còn khả năng tấn công nữa, có thể bảo đảm không bị đánh bại là đã may mắn lắm rồi.
Nhưng phải xem Long Phù Đồ có cho ông ta cơ hội không.
Long Phù Đồ biết nếu cứ tiếp tục đánh, mình sẽ ngày càng gặp khó khăn, giết Steller chưa chắc có thể khiến mình may mắn thoát khỏi, nhưng cũng đả thương địch một nghìn tự tổn thương tám trăm, kẻ mạnh giống như Steller cho dù mình có thể giết chết ông ta cũng sẽ phải một cái giá cực tàn khốc, vậy nên lúc này Long Phù Đồ cũng không định tiếp tục liều chết với ông ta nữa.
Ông ấy đã đạt được mục đích của mình rồi, đuổi tên này đi là được rồi, đây là tai họa mà tên khốn Tần Trì để lại cho mình, mình cũng chẳng cần phải đi dọn dẹp giúp hắn.
Sắc mặt Steller trầm xuống, không ngừng lùi về sau, máu tươi phun ra từ miệng, bàn tay đầy vết cắt, trên người đầy vết kiếm chém, khiến ông ta trông yếu ớt hẳn.
Steller nghiến răng nói.
"Trận chiến hôm nay, coi như tao thua".
"Cái này còn phải nói, rõ ràng là ông thua".
Tần Lâm ngạo nghễ nói, lúc này, Steller hừ một tiếng nhưng cũng chẳng thể làm gì.
Steller lui về sau, nhìn vật tổ tận thế, trong ánh mắt đầy vẻ không cam tâm.
"Non xanh còn đó, nước biếc vẫn chảy, chúng ta cứ xem xem!"
"Đáng đời!"
Rodman cười nhạt, tên Tần Lâm này đúng là biết tìm đường chết, chẳng biết khiêm tốn gì cả.
"Đừng nói gì cả, đại tế ti, Vua mọc sừng còn dễ nghe đấy, lúc trước tôi từng nghe nói vương triều Thanh của Hoa Hạ còn có Thiết mao tử vương*, cái tên Vua mọc sừng này..."
*Thiết mạo tử vương (tiếng Trung: 铁帽子王) là tên gọi những Vương tước thế tập thời nhà Thanh trong lịch sử Trung Quốc.
Lawrence hơi mỉm cười, quên sạch việc tay mình đã bị khô quắt, lúc này, cao thủ như mây, chiến ý xông trời, trong lòng bọn họ vô cùng kích động, có thể nhìn thấy cao thủ giao tranh, cơ hội hai mươi năm gặp một lần.
"Mạnh như vua của Atlantis mà lại có nỗi khổ như vậy".
Rodman chăm chú nhìn trận đấu của hai người, muốn bỏ chạy nhưng không dám, bởi vì ông ta sợ rút dây động rừng, sợ vua của Atlantis hay là người của bên Lawrence chú ý đến, như thế thì ông ta chết chắc.
Tần Lâm bây giờ như nỏ hết đà, anh không sợ nhưng cũng không dám làm liều.
Tần Lâm cũng cẩn thận xem trận đấu, với anh mà nói, đây là một trận đấu khó gặp, đương nhiên, trận đấu này là do anh khơi dậy.
Tần Lâm cũng chẳng cảm thấy ngượng ngùng, dù sao Vua mọc sừng là thật mà, vua của Atlantis vốn có biệt danh này.
Lalisa cũng nổi giận, bây giờ không còn đường chạy rồi, bố đang đánh với Long Phù Đồ, nhưng sức lực tương đương, có điều bố rõ ràng hơi chột dạ, nếu không vừa nãy sẽ không chủ động rút lui, đều tại tên Tần Lâm khốn khiếp, nếu không phải tại mày, bố sẽ không liều chết với hạng một bảng Rồng.
Cao thủ giao tranh, uy lực kinh người, tất cả mọi người đều không ngừng lui về phía sau, cả đại điện đã biến thành chiến trường của hai người.
Long Phù Đồ mạnh kinh người, uy lực ngang ngược, kiếm của ông đã hợp nhất với cơ thể từ lâu rồi, trọn vẹn như một.
Hai bên giao đấu, càng đấu càng hăng, âm thanh vang lên, không dứt, quyền trượng biển sâu trong tay Steller không phải nỏ hết đà, hai cao thủ siêu mạnh này đối chiến, chiêu nào chiêu nấy đều vô cùng hiểm, nhỡ may bất cẩn là chỉ còn đường chết.
Với Tần Lâm mà nói, đây là cơ hội ngàn năm có một, hai người giao chiến ngày càng kịch liệt, mỗi chiêu đều chí mạng, khiến cho người ta cảm thấy ngang ngược khó có thể tưởng tượng.
Tần Lâm nghiêm túc xem, mặc dù bây giờ thực lực của anh còn hạn chế, thương thế nặng, nhưng trận đấu này ngàn năm có một, Tần Lâm phải nghiêm túc học tập.
Trên thực tế, anh đang học, học kinh nghiệm chiến đấu của bọn họ, học kiếm pháp của Long Phù Đồ.
Kiếm pháp của Long Phù Đồ từng chiêu nhẹ tễnh, phối hợp nhịp nhàng cùng với kiếm Thái A, mỗi lần ra tay đều như ngàn vạn tia chớp, khí thế hùng hồn, cho dù có phải đối mặt với cây quyền trượng biển sâu nặng hơn ba trăm cân của Steller, dưới áp lực lớn như vậy, ông ấy vẫn không hề nao núng, hai người đánh ngang tay, nhưng kiếm pháp của Long Phù Đồ rõ ràng ung dung hơn, khiến người ta cảm thấy thành thạo hơn.
Hai người này, hai mươi năm trước đã từng giao thủ một lần, trận đó Long Phù Đồ dành chiến thắng, bây giờ là trận chiến của hai mươi năm sau, nó khiến người khác cảm thấy hừng hực khí thế, dù là Long Phù Đồ hay Steller thì vô cùng quật cường, đều muốn xem xem bọn họ của hai mươi năm sau, rốt cuộc ai thắng.
So về thể lực và khí phách, cho dù là Long Phù Đồ thì cũng không phải đối thủ của Steller, bởi vì cơ thể của Steller có đặc trưng của người Atlantis, cao hai mét, cơ thể to lớn hơn hẳn loài người, cảm giác như người khổng lồ vậy, còn Long Phù Đồ chỉ cao gần mét chín, nhưng vẫn vô cùng ngang ngược.
Hai người say sưa giao chiến.
Nhưng thời gian càng dài, Long Phù Đồ rõ ràng chiếm lợi thế, hơn năm mươi chiêu rồi, dưới đòn công kích của Long Phù Đồ, Steller rõ ràng ngày càng mệt mỏi, thậm chí có thể bị lép vế rồi.
Ánh mắt của Tần Lâm tràn đầy lửa, hai người đã cho anh nhiều gợi ý, đặc biệt là kiếm pháp của Long Phù Đồ khiến Tần Lâm vô cùng kinh ngạc, bây giờ anh lại càng hiểu hơn về Kiếm vô cảnh, đúng là một bước đột phá!
"Chết rồi, hình như vua rơi vào thế hạ phong rồi, trận đấu này rơi vào thế bí rồi".
Nicholas James nói nhỏ, mặc dù anh ta không muốn tin vua của Atlantis lại thua một người thường, nhưng sự thật bày ra trước mắt, trận đấu của hai người không ngừng nâng cấp, thời gian càng trôi càng lờ mờ khó phân biệt, phần thắng của Steller ngày càng nhỏ.
Nếu tiếp tục như vậy, Steller chắc chắn sẽ bại!
"Phủi phui cái miệng!"
Lalisa nói nhỏ, nhưng không thể phủ nhận, Nicholas James nói đúng, cô ta còn có thể thấy được, lúc này chẳng nhẽ Steller không biết.
Sau cả trăm chiêu, ông ta ngày càng rơi vào thế bị động, giao chiến với Long Phù Đồ, ông ta rơi vào thế bí, cứ quyết chiến như vậy, với hai người họ mà nói, đều vô cùng tiêu hao thể lực, sau cả trăm chiêu kịch liệt, bây giờ Steller sắp không cầm vững cây quyền trượng biển sâu rồi.
Món đồ nặng ba trăm cân, múa may mấy trăm lần, mỗi lần đều dùng hết sức, rõ ràng áp lực của ông ta rất lớn.
Mặc dù cây quyền trưởng biển sâu rất khủng bố nhưng lại mang đến gánh nặng rất lớn cho ông ta.
Mọi việc đều có mặt trái của nói, có lợi ắt sẽ có hại, đây là chuyện ai cũng rõ.
Cây quyền trượng biển sâu to lớn, bây giờ đã biến thành gánh nặng của Steller, nhìn lại Long Phù Đồ, càng chiến càng mạnh, số năng lượng ông ấy tiêu hao chắc chỉ bằng một nửa Steller mà thôi.
Bây giờ cuối cùng cũng đến lúc Long Phù Đồ bắt đầu sử dụng năng lực, kiếm khí khủng bố không ngừng vây ép Steller, Steller nghiến răng cố trụ vững, nhưng vô cùng chật vật, ông ta cố tìm đường tháo chạy, cuối cùng Long Phù Đồ giơ kiếm quét qua một đường, khiến Steller phải lùi lại, sắc mặt ông ta trầm xuống, đen xì như đáy nồi.
Bịch bịch bịch!
Sau mấy bước lùi, Steller phun ra một ngụm máu, Long Phù Đồ dựa kiếm đứng đó, mặc dù hơi thở dốc nhưng trông thoải mái hơn Steller nhiều.
"Xoạt xoạt..."
Trường kiếm hướng ra, Long Phù Đồ nhân thời cơ truy kích, không ngừng ép sát Steller, Steller giận dữ gầm lên, nhanh chóng trả đòn, khó khăn nghênh đón, rõ ràng không thể chống lại, nhưng ông ta cũng chẳng thể lui về sau, trận chiến này đã dồn ông ta vào bước đường cùng.
"Đáng ghét!"
Steller không phục nhưng cuối cùng vẫn đại bại, trước mặt Long Phù Đồ anh thực sự không có khả năng trả đòn.
"Cút đi!"
Steller không đừng đánh đấm, quyền trượng biển sâu càng ngày càng chậm, đánh đến cuối cùng, Steller chỉ có thể cố thủ, không còn khả năng tấn công nữa, có thể bảo đảm không bị đánh bại là đã may mắn lắm rồi.
Nhưng phải xem Long Phù Đồ có cho ông ta cơ hội không.
Long Phù Đồ biết nếu cứ tiếp tục đánh, mình sẽ ngày càng gặp khó khăn, giết Steller chưa chắc có thể khiến mình may mắn thoát khỏi, nhưng cũng đả thương địch một nghìn tự tổn thương tám trăm, kẻ mạnh giống như Steller cho dù mình có thể giết chết ông ta cũng sẽ phải một cái giá cực tàn khốc, vậy nên lúc này Long Phù Đồ cũng không định tiếp tục liều chết với ông ta nữa.
Ông ấy đã đạt được mục đích của mình rồi, đuổi tên này đi là được rồi, đây là tai họa mà tên khốn Tần Trì để lại cho mình, mình cũng chẳng cần phải đi dọn dẹp giúp hắn.
Sắc mặt Steller trầm xuống, không ngừng lùi về sau, máu tươi phun ra từ miệng, bàn tay đầy vết cắt, trên người đầy vết kiếm chém, khiến ông ta trông yếu ớt hẳn.
Steller nghiến răng nói.
"Trận chiến hôm nay, coi như tao thua".
"Cái này còn phải nói, rõ ràng là ông thua".
Tần Lâm ngạo nghễ nói, lúc này, Steller hừ một tiếng nhưng cũng chẳng thể làm gì.
Steller lui về sau, nhìn vật tổ tận thế, trong ánh mắt đầy vẻ không cam tâm.
"Non xanh còn đó, nước biếc vẫn chảy, chúng ta cứ xem xem!"