Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
y-pham-phong-hoa-116
Chương 116: Cho bà ta một cái tát
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Lúc Nạp Lan Chính Trạch nói chuyện, gương mặt của ông ta rất bình tĩnh, có điều dưới đáy mắt lại là sự ghen ghét, đố kị mạnh mẽ.
Từ sa3u khi trên phố truyền ra tin tức có một thần y thiếu niên có thể trị khỏi bệnh đứt kinh mạch, ông ta vẫn luôn bí mật phái người đi tìm kiếm. 2Chỉ cần có thể tìm được người này sau đó moi ra bí mật trên người hắn, Nạp Lan Chính Trạch ông có thể trở thành một thần y chân chính, thậm c5hí đạt được vị trí cấp cao trong hiệp hội thầy thuốc.
Tuy nhiên tất cả mọi người đã tìm hắn hơn nửa tháng trời mà vẫn bặt vô âm tín, 4vậy mà nhà Âu Dương lại tìm được hắn, còn trị khỏi cho tên Âu Dương Hạo Hiên chết là cái chắc này. Điều này quả thật như hắt một xô nước lạnh0 vào mặt của Nạp Lan Chính Trạch ông mà.
Âu Dương Hạo Hiên đứng lên, nhìn thẳng vào Nạp Lan Chính Trạch, nhẹ nhàng cười nói: “Thầy thuốc Nạp Lan hà cớ gì phải khiêm tốn chứ, y thuật của ngài cao siêu, so với các thầy thuốc khác thì ngài là người chẩn đoán ra ta vô phương cứu chữa nhanh nhất, còn nhanh gọn từ hôn với nhà Âu Dương. Kiểu phán đoán và sách lược này, một thần y bình thường há có thể so sánh.”
Những lời châm chọc mỉa mai này làm cho tất cả mọi người trong nhà họ Nạp Lan sắc mặt trắng bệch, Lục hoàng tử thậm chí còn cười lớn, chốc chốc còn nói vài câu khen ngợi phụ họa, chỉ có điều so với lời khen ngợi thì giống như chế giễu hơn.
Nạp Lan Chính Trạch mặt mày biến sắc, nhưng chẳng mấy chốc đã khôi phục dáng vẻ như lúc đầu, ông ta quay đầu lại nói với Chu Ích Thuân: “Không biết Chu lão gia tới chơi, không thể kịp thời tiếp đón, thật có lỗi.”
Chu Ích Thuân vừa mới bị Nạp Lan phu nhân gào vào mặt một trận, sắc mặt không tốt nổi, lạnh lùng nói: “Thầy thuốc Nạp Lan cũng không cần phải nói mấy lời khách sáo này, hôm nay ta đến đây chỉ cần một kết quả. Con gái Nạp Lan Phi Tuyết của ông đã có quan hệ xác thịt với con trai Chu Trọng Bát ta, còn đánh con trai ta một trận, xét về tình về lý thì Nạp Lan Phi Tuyết giờ đã là người của nhà họ Chu chúng ta. Hôm nay ta mời Lục hoàng tử làm chứng, chúng ta tới cửa cầu thân là đã cho nhà họ Nạp Lan các ngươi thể diện lắm rồi. Ai ngờ phu nhân tốt của ngươi mang một Tam tiểu thư vô dụng, con của vợ lẽ ra lừa gạt chúng ta, muốn thay mận đổi đào, định giẫm đạp lên thể diện của nhà họ Chu chúng ta sao?”
Càng nghe sắc mặt Nạp Lan Chính Trạch càng khó coi, nghe được đến câu cuối cùng, ông ta đột nhiên xoay người lại, tát mạnh vào mặt Nạp Lan phu nhân.
Nạp Lan phu nhân hoàn toàn bị bất ngờ nên không kịp phòng bị, cả người té nhào xuống đất, bà ta ôm lấy khuôn mặt sưng đỏ, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi và khiếp đảm, ngay cả giọng nói cũng run rẩy, đứt quãng: “Lão gia, ông… ông… sao ông lại đánh tôi!”
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Từ sa3u khi trên phố truyền ra tin tức có một thần y thiếu niên có thể trị khỏi bệnh đứt kinh mạch, ông ta vẫn luôn bí mật phái người đi tìm kiếm. 2Chỉ cần có thể tìm được người này sau đó moi ra bí mật trên người hắn, Nạp Lan Chính Trạch ông có thể trở thành một thần y chân chính, thậm c5hí đạt được vị trí cấp cao trong hiệp hội thầy thuốc.
Tuy nhiên tất cả mọi người đã tìm hắn hơn nửa tháng trời mà vẫn bặt vô âm tín, 4vậy mà nhà Âu Dương lại tìm được hắn, còn trị khỏi cho tên Âu Dương Hạo Hiên chết là cái chắc này. Điều này quả thật như hắt một xô nước lạnh0 vào mặt của Nạp Lan Chính Trạch ông mà.
Âu Dương Hạo Hiên đứng lên, nhìn thẳng vào Nạp Lan Chính Trạch, nhẹ nhàng cười nói: “Thầy thuốc Nạp Lan hà cớ gì phải khiêm tốn chứ, y thuật của ngài cao siêu, so với các thầy thuốc khác thì ngài là người chẩn đoán ra ta vô phương cứu chữa nhanh nhất, còn nhanh gọn từ hôn với nhà Âu Dương. Kiểu phán đoán và sách lược này, một thần y bình thường há có thể so sánh.”
Những lời châm chọc mỉa mai này làm cho tất cả mọi người trong nhà họ Nạp Lan sắc mặt trắng bệch, Lục hoàng tử thậm chí còn cười lớn, chốc chốc còn nói vài câu khen ngợi phụ họa, chỉ có điều so với lời khen ngợi thì giống như chế giễu hơn.
Nạp Lan Chính Trạch mặt mày biến sắc, nhưng chẳng mấy chốc đã khôi phục dáng vẻ như lúc đầu, ông ta quay đầu lại nói với Chu Ích Thuân: “Không biết Chu lão gia tới chơi, không thể kịp thời tiếp đón, thật có lỗi.”
Chu Ích Thuân vừa mới bị Nạp Lan phu nhân gào vào mặt một trận, sắc mặt không tốt nổi, lạnh lùng nói: “Thầy thuốc Nạp Lan cũng không cần phải nói mấy lời khách sáo này, hôm nay ta đến đây chỉ cần một kết quả. Con gái Nạp Lan Phi Tuyết của ông đã có quan hệ xác thịt với con trai Chu Trọng Bát ta, còn đánh con trai ta một trận, xét về tình về lý thì Nạp Lan Phi Tuyết giờ đã là người của nhà họ Chu chúng ta. Hôm nay ta mời Lục hoàng tử làm chứng, chúng ta tới cửa cầu thân là đã cho nhà họ Nạp Lan các ngươi thể diện lắm rồi. Ai ngờ phu nhân tốt của ngươi mang một Tam tiểu thư vô dụng, con của vợ lẽ ra lừa gạt chúng ta, muốn thay mận đổi đào, định giẫm đạp lên thể diện của nhà họ Chu chúng ta sao?”
Càng nghe sắc mặt Nạp Lan Chính Trạch càng khó coi, nghe được đến câu cuối cùng, ông ta đột nhiên xoay người lại, tát mạnh vào mặt Nạp Lan phu nhân.
Nạp Lan phu nhân hoàn toàn bị bất ngờ nên không kịp phòng bị, cả người té nhào xuống đất, bà ta ôm lấy khuôn mặt sưng đỏ, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi và khiếp đảm, ngay cả giọng nói cũng run rẩy, đứt quãng: “Lão gia, ông… ông… sao ông lại đánh tôi!”