Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
y-pham-phong-hoa-102
Chương 102: Khiến ngươi chết thảm
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Nghĩ đến đây, Tần Lục tức giận hét lớn: “Trương Tam, thứ mắt chó nhà ngươi, biết ta là ai không hả? Ta là chủ quản ngoài phủ đương nhiệm của phủ Nạp 3Lan, ngươi đúng là ăn phải gan hùm mới dám động thủ với ta! Lập tức bỏ ta ra, có nghe không hả, nếu không ta sẽ khiến ngươi phải chết thảm.”
Chức vụ chủ quản ngoài phủ này của Tần Lục chỉ chuyên quản lý biệt viện này, có thể nói rằng đám nô tài của phủ Nạp Lan vốn ở trong biệt viện bao g5ồm đám Trương Tam đều là thuộc hạ của gã, tùy ý gã xử lý. Vì thế nên gã mới hống hách ngang ngược như vậy.
Trong mắt Trương Tam hiện ra ý cư4ời hả hê, gằn giọng đáp: “Tần Lục, ngươi là cái thá gì chứ, bây giờ chỉ có tiểu thư mới là chủ nhân của ta.”
Khi Trương Tam vừa mới bị Hột K0hê khống chế thì ý thức đã hoàn toàn mất đi, lúc đó hắn cho rằng cả đời này mình sẽ biến thành con rối vô tri vô giác, lòng hắn ngập tràn tuyệt vọng.
Tuy nhiên theo dòng chảy của thời gian, tri giác của hắn càng ngày càng nhận thức được rõ ràng hơn. Ngoại trừ không được làm trái lệnh của Hột Khê, không được gây sát thương đến Hột Khê thì những việc khác dần dần giống hệt như người bình thường.
Điều khiến bọn Trương Tam càng vui mừng đó là sau khi uống thảo dược đặc biệt mà tiểu thư điều chế, tu vi bị kìm chân đã lâu của bọn họ đã bắt đầu tăng lên; mà trong đó Trương Tam có tu vi cao nhất đã đột phá lên tầng thứ ba Luyện Khí kỳ.
Từ đó trở đi đám Trương Tam bắt đầu thề quyết một lòng với Hột Khê. Đừng nói chỉ là một quản sự cỏn con của phủ Nạp Lan, cho dù ngay cả Nạp Lan phu nhân đích thân đến, bọn họ vẫn chỉ nghe theo mệnh lệnh của một mình tiểu thư.
Ban đầu khi Tần Lục nghe được những lời đó thì bỗng ngẩn người, ngay sau đó cả người giận run, ngay cả linh khí cũng tăng vọt.
Gã không thể nào hiểu được, Trương Tam rõ ràng là nô tài của phủ Nạp Lan. Trước đây hắn khúm na khúm núm trước mặt gã, không hiểu sao bây giờ lại quay sang đối địch, quỳ liếm dưới chân ả Tam tiểu thư vô dụng kia hệt như một con chó.
Chẳng mấy chốc linh khí khắp người Tần Lục vận chuyển điên cuồng, gã vùng ra khỏi sự kìm hãm của Trương Tam, thẳng chân đá văng hắn bay ra xa.
Mặc dù Trương Tam đã đột phá thành công tầng thứ ba Luyện Khí kỳ, nhưng suy cho cùng vẫn không thể đọ sức với Tần Lục cũng ở tầng thứ ba Luyện Khí kỳ nhiều năm, thực lực vẫn còn kém hơn đôi chút.
Sau khi đá văng Trương Tam, Tần Lục không chút do dự lao thẳng về phía Hột Khê, hai mắt đỏ ngầu tựa như muốn xé xác cô thành từng mảnh.
Hột Khê ngăn động tác đang định ra tay của Bạch Hổ và đám người Hề Giáp. Cô lấy roi dài từ trong nhẫn trữ vật, cổ tay khẽ vung nhẹ, dùng lực vừa phải quất về phía gã Tần Lục đang sầm sập lao đến.
Chiếc roi trắng giống như có mắt, vồ tới người Tần Lục như con rắn thần, nhìn rõ ràng là ảo ảnh hư ảo, chẳng có bao nhiêu sức lực, nhưng khi quất lên người Tần Lục thì đột nhiên nó bỗng gia tăng sức mạnh.
“A a a…!”
Tần Lục thét lên thảm thiết rồi quỳ “phịch” xuống đất một lần nữa.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Chức vụ chủ quản ngoài phủ này của Tần Lục chỉ chuyên quản lý biệt viện này, có thể nói rằng đám nô tài của phủ Nạp Lan vốn ở trong biệt viện bao g5ồm đám Trương Tam đều là thuộc hạ của gã, tùy ý gã xử lý. Vì thế nên gã mới hống hách ngang ngược như vậy.
Trong mắt Trương Tam hiện ra ý cư4ời hả hê, gằn giọng đáp: “Tần Lục, ngươi là cái thá gì chứ, bây giờ chỉ có tiểu thư mới là chủ nhân của ta.”
Khi Trương Tam vừa mới bị Hột K0hê khống chế thì ý thức đã hoàn toàn mất đi, lúc đó hắn cho rằng cả đời này mình sẽ biến thành con rối vô tri vô giác, lòng hắn ngập tràn tuyệt vọng.
Tuy nhiên theo dòng chảy của thời gian, tri giác của hắn càng ngày càng nhận thức được rõ ràng hơn. Ngoại trừ không được làm trái lệnh của Hột Khê, không được gây sát thương đến Hột Khê thì những việc khác dần dần giống hệt như người bình thường.
Điều khiến bọn Trương Tam càng vui mừng đó là sau khi uống thảo dược đặc biệt mà tiểu thư điều chế, tu vi bị kìm chân đã lâu của bọn họ đã bắt đầu tăng lên; mà trong đó Trương Tam có tu vi cao nhất đã đột phá lên tầng thứ ba Luyện Khí kỳ.
Từ đó trở đi đám Trương Tam bắt đầu thề quyết một lòng với Hột Khê. Đừng nói chỉ là một quản sự cỏn con của phủ Nạp Lan, cho dù ngay cả Nạp Lan phu nhân đích thân đến, bọn họ vẫn chỉ nghe theo mệnh lệnh của một mình tiểu thư.
Ban đầu khi Tần Lục nghe được những lời đó thì bỗng ngẩn người, ngay sau đó cả người giận run, ngay cả linh khí cũng tăng vọt.
Gã không thể nào hiểu được, Trương Tam rõ ràng là nô tài của phủ Nạp Lan. Trước đây hắn khúm na khúm núm trước mặt gã, không hiểu sao bây giờ lại quay sang đối địch, quỳ liếm dưới chân ả Tam tiểu thư vô dụng kia hệt như một con chó.
Chẳng mấy chốc linh khí khắp người Tần Lục vận chuyển điên cuồng, gã vùng ra khỏi sự kìm hãm của Trương Tam, thẳng chân đá văng hắn bay ra xa.
Mặc dù Trương Tam đã đột phá thành công tầng thứ ba Luyện Khí kỳ, nhưng suy cho cùng vẫn không thể đọ sức với Tần Lục cũng ở tầng thứ ba Luyện Khí kỳ nhiều năm, thực lực vẫn còn kém hơn đôi chút.
Sau khi đá văng Trương Tam, Tần Lục không chút do dự lao thẳng về phía Hột Khê, hai mắt đỏ ngầu tựa như muốn xé xác cô thành từng mảnh.
Hột Khê ngăn động tác đang định ra tay của Bạch Hổ và đám người Hề Giáp. Cô lấy roi dài từ trong nhẫn trữ vật, cổ tay khẽ vung nhẹ, dùng lực vừa phải quất về phía gã Tần Lục đang sầm sập lao đến.
Chiếc roi trắng giống như có mắt, vồ tới người Tần Lục như con rắn thần, nhìn rõ ràng là ảo ảnh hư ảo, chẳng có bao nhiêu sức lực, nhưng khi quất lên người Tần Lục thì đột nhiên nó bỗng gia tăng sức mạnh.
“A a a…!”
Tần Lục thét lên thảm thiết rồi quỳ “phịch” xuống đất một lần nữa.