Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 67
Editor: Nozomi
09/10/2020
Lúc trước lựa chọn đột ngột rời đi một mặt là giận Minh Thiếu Diễm, mặt khác là để chứng thực một chút chuyện.
Tuy rằng Minh Thiếu Diễm phớt lờ cô ba ngày khiến cô nghi ngờ hắn căn bản không thích mình, nhưng bây giờ Minh Thiếu Diễm đích thân đến phim trường. Đường Đường cảm thấy có một số điều đã hoàn toàn chứng thực.
Nếu không thích thì tại sao lại đuổi đến đây.
Vui vẻ thì vui vẻ nhưng tâm trạng nửa vời ba ngày qua vẫn làm người thấp thỏm, Đường Đường đột nhiên muốn trêu chọc hắn, cảm giác được Minh Thiếu Diễm cứng đờ khiến tâm trạng càng tốt hơn.
"Chú, hình như chú không vui, tại sao vậy?"
Minh Thiếu Diễm nắm lấy áo khoác bên cạnh quấn chặt người cô, "Câm miệng, mặc vào."
Trong lòng Đường Đường buồn cười, ngoan ngoãn mặc áo vào, "Nhưng lát nữa ra ngoài cũng phải cởi ra."
Minh Thiếu Diễm:......
Đây là loại kịch bản rác rưởi gì vậy? Không phải là quay phim về học sinh trung học sao? Học sinh trung học sẽ làm quá mức thế này sao?
Đạo diễn ở ngoài cửa thật oan uổng chết mất, cái này thì quá mức gì, nhiều nhất chỉ lộ chân a!
Mùa hè trên phố toàn là các cô gái lộ chân, sao ngài không nói bọn họ quá mức a!
Vì vậy trong khoảng thời gian sau đó, toàn bộ đoàn phim, từ đạo diễn đến Mễ Việt đều bị áp suất không khí thấp ở hiện trường làm cho nơm nớp lo sợ, chỉ có Đường Đường tâm trạng rất tốt.
Đồng Lộ vội vàng chạy đến sau khi nghe tin ông chủ Thánh Ngu đã đến.
Cô ta cho rằng sau lưng Đường Đường chỉ là một nhân viên cấp cao bình thường, nhưng lại thật sự không ngờ sẽ là người cầm quyền tối cao của Thánh Ngu, đến khi thấy Minh Thiếu Diễm không phải một ông già đầu hói bụng bia như trong tưởng tượng mà diện mạo hoàn toàn không thua gì minh tinh, trực tiếp biến những người đàn ông xung quanh thành cặn bã.
Đồng Lộ ngây ngẩn cả người.
Không ngờ ông chủ Thánh Ngu đẹp trai như vậy.
Sau khi khiếp sợ xong thì bắt đầu ghen ghét.
Tại sao một người đàn ông như vậy lại thích Đường Đường?
Minh Thiếu Diễm không hề che giấu việc mình đến tìm Đường Đường, Đường Đường sau khi quay xong liền ngồi bên cạnh Minh Thiếu Diễm, tuy rằng Minh Thiếu Diễm không cười nhưng vẻ mặt rõ ràng nhu hòa hơn nhiều so với khi nói chuyện cùng người khác.
Chỉ có Mễ Việt biết quan hệ giữa Đường Đường và Minh Thiếu Diễm, dường như cảm thấy người xung quanh hiểu lầm mối quan hệ giữa hai người, Mễ Việt vốn muốn giải thích nhưng vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Đường Đường đang nói chuyện cùng Minh Thiếu Diễm.
Cmn đây là bầu không khí nên có giữa chú cháu sao?
Mễ Việt đột nhiên có chút không xác định.
Quay phim rất nhàm chán nhưng Minh Thiếu Diễm vẫn chờ đến khi cảnh cuối cùng được quay xong.
Khi trở về khách sạn, Đường Đường không cùng những người khác đi xe của đoàn mà trực tiếp đi nhờ xe Minh Thiếu Diễm.
Minh Thiếu Diễm mang cô đi ăn tối.
Người mình tâm tâm niệm niệm cuối cùng cũng theo đuổi được, tâm tình Đường Đường rất tốt, ăn cơm cũng nhiều hơn ngày thường nửa chén, sau khi trở lại khách sạn, Đường Đường phải về phòng, Minh Thiếu Diễm gọi cô, " Đi theo chú lên trước."
Minh Thiếu Diễm ở tầng 17.
Cả đêm nay Minh Thiếu Diễm thực sự có chút im lặng, luôn là Đường Đường nói chuyện còn hắn chỉ yên lặng lắng nghe.
Mặc dù đây là trạng thái bình thường của Minh Thiếu Diễm.
Nhưng Đường Đường vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.
Bây giờ Minh Thiếu Diễm chủ động mời cô đến phòng của hắn, Đường Đường hiếm khi có chút ngại ngùng.
Nhưng ngại thì ngại, Đường Đường vẫn đi.
Hai đời đây là lần đầu tiên nghiêm túc yêu đương, trong lòng Đường Đường còn có chút khẩn trương, sau khi bước vào căn phòng sang trọng của Minh Thiếu Diễm thì càng khẩn trương hơn.
Tiếp theo sẽ làm gì?
Minh Thiếu Diễm chỉ sofa, "Ngồi đi."
Sau khi Đường Đường ngồi vào chỗ, Minh Thiếu Diễm lại nói: "Chúng ta nói chuyện."
Đường Đường ngừng cười, chợt nhận ra mọi chuyện dường như không như cô nghĩ.
Minh Thiếu Diễm cũng ngồi xuống, ngồi bên cạnh Đường Đường, giữa bọn họ có một khoảng trống.
"Ba ngày trước bác sĩ Trần đã gọi cho chú và nói với chú rất nhiều", Minh Thiếu Diễm nói.
Đường Đường nhíu nhíu mày, "Anh ta nói gì?"
"Anh ta nói", Minh Thiếu Diễm dừng một chút mới tiếp tục, "Bác sĩ Trần nói chú nên nhìn thẳng vào lời nói của cháu, nói tuy rằng cháu còn nhỏ nhưng sẽ không dùng tình cảm để nói giỡn. "
"Vậy chú nghĩ như thế nào?"
"Chú muốn tin cháu."
Tim Đường Đường đập loạn nhịp, vậy thì hãy tin đi!
"Nhưng những thứ này không quan trọng. Thích hay không, tin hay không, đều không quan trọng."
Thiếu chút nữa hắn đã bị cuốn theo bác sĩ Trần.
Hoặc có thể nói bác sĩ Trần thiếu chút nữa đã bị Đường Đường lừa.
Đường Đường không hiểu Minh Thiếu Diễm nói gì, một lúc sau cô mới mở miệng, "Vậy cái gì mới quan trọng?"
"Quan hệ của chúng ta."
Đường Đường: "...Chúng ta thật sự không có quan hệ huyết thống."
"Vậy cháu nói cho chú biết, tại sao cháu có thể chắc chắn chúng ta không có quan hệ?"
Đường Đường:......
Tuy rằng rất thích Minh Thiếu Diễm nhưng Đường Đường vẫn không muốn nói cho ai biết bí mật của việc xuyên sách hoặc có lẽ hiện tại chưa thể nói.
Đường Đường lắc đầu, "Bây giờ cháu không thể nói với chú."
"Tại sao?"
"Mỗi người đều có bí mật, chú ạ."
Ánh mắt Minh Thiếu Diễm buồn bã, trầm mặc một lát mới tiếp tục nói: "Không muốn nói thì đừng nói, chú chỉ muốn nói, có thể cháu rất thích chú, nhưng không thể vì cái gọi là thích này mà xóa bỏ quan hệ huyết thống giữa chúng ta, huống hồ chuyện này không thể xóa bỏ. "
Đường Đường:......
Cô ấy hối hận rồi, đáng lẽ cô nên thành thành thật thật đi làm giám định với Minh Thiếu Diễm.
Minh Thiếu Diễm sờ sờ tóc cô thở dài, "Chú tin cháu thích chú, nhưng không thể, tương lai của cháu không nên là chú."
Đường Đường tức đến bật cười, "Không phải chú vậy thì là ai?"
"Có thể là bạn của cháu, có thể là một người xa lạ không quen biết, bạn của cháu chú cũng biết rất nhiều, Bách Thần không đáng tin, còn Mễ Việt khá tốt..."
Đường Đường: "......"
Liên quan gì đến Mễ Việt?
"Chú thấy hai người rất hợp nhau, nói không chừng Mễ Việt cũng thích cháu..."
Dừng dừng dừng dừng dừng!
Đường Đường sửng sốt, tại sao giữa bọn họ lại xuất hiện tên của Mễ Việt?
"Nhưng cháu đâu có thích anh ấy!"
Đường Đường sắp phát điên.
Tại sao Minh Thiếu Diễm lại nghĩ như vậy?
Cả ngày trong đầu hắn đều nghĩ những chuyện này?
Mặc dù không hiểu tại sao Minh Thiếu Diễm lại có ý nghĩ kinh khủng như vậy, nhưng Đường Đường không có hứng thú muốn biết, cô không nghe nổi nữa.
"Cháu thật sự không thích Mễ Việt, cháu chỉ xem anh ấy là bạn bè, anh ấy không phải hình mẫu yêu thích của cháu!"
Đường Đường thật sự đã bị Minh Thiếu Diễm làm cho tức đến choáng váng.
Cô cho rằng hôm nay Minh Thiếu Diễm tới có nghĩa là bọn họ có thể ở bên nhau, kết quả Minh Thiếu Diễm không nghĩ như vậy, hắn đến để từ chối.
Nếu không phải không nỡ, Đường Đường thật muốn đánh người.
Thật phiền!
Hít một hơi thật sâu, Đường Đường từ trên ghế sofa xoay người, dưới ánh mắt kinh ngạc của Minh Thiếu Diễm đặt tay lên vai hắn, đồng thời đè người hắn xuống.
"Chú", Đường Đường gọi Minh Thiếu Diễm một tiếng.
Minh Thiếu Diễm bắt lấy tay Đường Đường, giữ lấy eo đang hạ xuống thấp, "Đừng nháo*"
*nháo 闹: gây rắc rối, ồn ào, làm loạn.
"Không nháo, đột nhiên cháu nhớ tới một việc"
Minh Thiếu Diễm cảm nhận được đầu ngón tay lạnh lẽo và vòng eo mảnh mai của Đường Đường, ánh mắt khẽ run lên, "Cái gì?"
"Thiếu chút nữa cháu quên, ngày mai cháu với Tiểu Mễ có cảnh hôn."
Bàn tay Minh Thiếu Diễm đang ôm eo Đường Đường đột nhiên siết chặt đến khi nghe Đường Đường "hừ" một tiếng hút khí mới vội vàng buông lỏng.
"Vừa mới bắt đầu quay sao có thể có cảnh hôn?"
"Đạo diễn nói cháu với Mễ Việt rất quen thuộc nên không giống những người khác" Đường Đường thuận miệng, "Không chừng đạo diễn còn tưởng bọn cháu thật sự là một đôi."
Eo Đường Đường rất nhạy cảm, hoàn toàn có thể cảm nhận được bàn tay trên eo đang siết chặt.
Rõ ràng là đang ghen tuông còn cố tình giả bộ muốn đẩy cô ra, Đường Đường vừa đau lòng vừa tức giận nhưng chỉ muốn bắt nạt hắn.
"Chú đang giận à? Không phải chú vừa nói để cháu và Tiểu Mễ ở cùng nhau sao? Nếu đã như vậy thì diễn cảnh hôn có làm sao đâu?"
Minh Thiếu Diễm:......
Đường Đường chân dài bước tới đè lên đùi Minh Thiếu Diễm, lấy điện thoại ra khỏi tay hắn, bàn tay để trên ngực hắn,
"Sao vậy, chú còn muốn gọi điện thoại cho đạo diễn? Cho dù ngày mai không quay thì ngày nào đó cũng sẽ quay, chú à, cháu còn chưa từng hôn môi, chú thật sự hy vọng người đầu tiên cháu hôn sẽ là Mễ Việt sao?"
Chân mày Minh Thiếu Diễm nhảy dựng lên, bàn tay giữ eo Đường Đường hận không thể trực tiếp ôm người vào lòng.
Đường Đường không chút sợ hãi, trực tiếp đốt lửa trong lòng hắn, "Cháu đã nghĩ ra một cách hay", Đường Đường nhẹ nhàng thổi vào hầu kết của Minh Thiếu Diễm một chút, cảm nhận được thân thể Minh Thiếu Diễm rung động, giọng nói ngọt ngào quyến rũ, "Nếu không bây giờ chú hôn cháu một chút, như vậy chú chính là người đầu tiên. "
Tác giả có lời muốn nói: Có phải rất ngọt hay không~~~~~
09/10/2020
Lúc trước lựa chọn đột ngột rời đi một mặt là giận Minh Thiếu Diễm, mặt khác là để chứng thực một chút chuyện.
Tuy rằng Minh Thiếu Diễm phớt lờ cô ba ngày khiến cô nghi ngờ hắn căn bản không thích mình, nhưng bây giờ Minh Thiếu Diễm đích thân đến phim trường. Đường Đường cảm thấy có một số điều đã hoàn toàn chứng thực.
Nếu không thích thì tại sao lại đuổi đến đây.
Vui vẻ thì vui vẻ nhưng tâm trạng nửa vời ba ngày qua vẫn làm người thấp thỏm, Đường Đường đột nhiên muốn trêu chọc hắn, cảm giác được Minh Thiếu Diễm cứng đờ khiến tâm trạng càng tốt hơn.
"Chú, hình như chú không vui, tại sao vậy?"
Minh Thiếu Diễm nắm lấy áo khoác bên cạnh quấn chặt người cô, "Câm miệng, mặc vào."
Trong lòng Đường Đường buồn cười, ngoan ngoãn mặc áo vào, "Nhưng lát nữa ra ngoài cũng phải cởi ra."
Minh Thiếu Diễm:......
Đây là loại kịch bản rác rưởi gì vậy? Không phải là quay phim về học sinh trung học sao? Học sinh trung học sẽ làm quá mức thế này sao?
Đạo diễn ở ngoài cửa thật oan uổng chết mất, cái này thì quá mức gì, nhiều nhất chỉ lộ chân a!
Mùa hè trên phố toàn là các cô gái lộ chân, sao ngài không nói bọn họ quá mức a!
Vì vậy trong khoảng thời gian sau đó, toàn bộ đoàn phim, từ đạo diễn đến Mễ Việt đều bị áp suất không khí thấp ở hiện trường làm cho nơm nớp lo sợ, chỉ có Đường Đường tâm trạng rất tốt.
Đồng Lộ vội vàng chạy đến sau khi nghe tin ông chủ Thánh Ngu đã đến.
Cô ta cho rằng sau lưng Đường Đường chỉ là một nhân viên cấp cao bình thường, nhưng lại thật sự không ngờ sẽ là người cầm quyền tối cao của Thánh Ngu, đến khi thấy Minh Thiếu Diễm không phải một ông già đầu hói bụng bia như trong tưởng tượng mà diện mạo hoàn toàn không thua gì minh tinh, trực tiếp biến những người đàn ông xung quanh thành cặn bã.
Đồng Lộ ngây ngẩn cả người.
Không ngờ ông chủ Thánh Ngu đẹp trai như vậy.
Sau khi khiếp sợ xong thì bắt đầu ghen ghét.
Tại sao một người đàn ông như vậy lại thích Đường Đường?
Minh Thiếu Diễm không hề che giấu việc mình đến tìm Đường Đường, Đường Đường sau khi quay xong liền ngồi bên cạnh Minh Thiếu Diễm, tuy rằng Minh Thiếu Diễm không cười nhưng vẻ mặt rõ ràng nhu hòa hơn nhiều so với khi nói chuyện cùng người khác.
Chỉ có Mễ Việt biết quan hệ giữa Đường Đường và Minh Thiếu Diễm, dường như cảm thấy người xung quanh hiểu lầm mối quan hệ giữa hai người, Mễ Việt vốn muốn giải thích nhưng vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Đường Đường đang nói chuyện cùng Minh Thiếu Diễm.
Cmn đây là bầu không khí nên có giữa chú cháu sao?
Mễ Việt đột nhiên có chút không xác định.
Quay phim rất nhàm chán nhưng Minh Thiếu Diễm vẫn chờ đến khi cảnh cuối cùng được quay xong.
Khi trở về khách sạn, Đường Đường không cùng những người khác đi xe của đoàn mà trực tiếp đi nhờ xe Minh Thiếu Diễm.
Minh Thiếu Diễm mang cô đi ăn tối.
Người mình tâm tâm niệm niệm cuối cùng cũng theo đuổi được, tâm tình Đường Đường rất tốt, ăn cơm cũng nhiều hơn ngày thường nửa chén, sau khi trở lại khách sạn, Đường Đường phải về phòng, Minh Thiếu Diễm gọi cô, " Đi theo chú lên trước."
Minh Thiếu Diễm ở tầng 17.
Cả đêm nay Minh Thiếu Diễm thực sự có chút im lặng, luôn là Đường Đường nói chuyện còn hắn chỉ yên lặng lắng nghe.
Mặc dù đây là trạng thái bình thường của Minh Thiếu Diễm.
Nhưng Đường Đường vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.
Bây giờ Minh Thiếu Diễm chủ động mời cô đến phòng của hắn, Đường Đường hiếm khi có chút ngại ngùng.
Nhưng ngại thì ngại, Đường Đường vẫn đi.
Hai đời đây là lần đầu tiên nghiêm túc yêu đương, trong lòng Đường Đường còn có chút khẩn trương, sau khi bước vào căn phòng sang trọng của Minh Thiếu Diễm thì càng khẩn trương hơn.
Tiếp theo sẽ làm gì?
Minh Thiếu Diễm chỉ sofa, "Ngồi đi."
Sau khi Đường Đường ngồi vào chỗ, Minh Thiếu Diễm lại nói: "Chúng ta nói chuyện."
Đường Đường ngừng cười, chợt nhận ra mọi chuyện dường như không như cô nghĩ.
Minh Thiếu Diễm cũng ngồi xuống, ngồi bên cạnh Đường Đường, giữa bọn họ có một khoảng trống.
"Ba ngày trước bác sĩ Trần đã gọi cho chú và nói với chú rất nhiều", Minh Thiếu Diễm nói.
Đường Đường nhíu nhíu mày, "Anh ta nói gì?"
"Anh ta nói", Minh Thiếu Diễm dừng một chút mới tiếp tục, "Bác sĩ Trần nói chú nên nhìn thẳng vào lời nói của cháu, nói tuy rằng cháu còn nhỏ nhưng sẽ không dùng tình cảm để nói giỡn. "
"Vậy chú nghĩ như thế nào?"
"Chú muốn tin cháu."
Tim Đường Đường đập loạn nhịp, vậy thì hãy tin đi!
"Nhưng những thứ này không quan trọng. Thích hay không, tin hay không, đều không quan trọng."
Thiếu chút nữa hắn đã bị cuốn theo bác sĩ Trần.
Hoặc có thể nói bác sĩ Trần thiếu chút nữa đã bị Đường Đường lừa.
Đường Đường không hiểu Minh Thiếu Diễm nói gì, một lúc sau cô mới mở miệng, "Vậy cái gì mới quan trọng?"
"Quan hệ của chúng ta."
Đường Đường: "...Chúng ta thật sự không có quan hệ huyết thống."
"Vậy cháu nói cho chú biết, tại sao cháu có thể chắc chắn chúng ta không có quan hệ?"
Đường Đường:......
Tuy rằng rất thích Minh Thiếu Diễm nhưng Đường Đường vẫn không muốn nói cho ai biết bí mật của việc xuyên sách hoặc có lẽ hiện tại chưa thể nói.
Đường Đường lắc đầu, "Bây giờ cháu không thể nói với chú."
"Tại sao?"
"Mỗi người đều có bí mật, chú ạ."
Ánh mắt Minh Thiếu Diễm buồn bã, trầm mặc một lát mới tiếp tục nói: "Không muốn nói thì đừng nói, chú chỉ muốn nói, có thể cháu rất thích chú, nhưng không thể vì cái gọi là thích này mà xóa bỏ quan hệ huyết thống giữa chúng ta, huống hồ chuyện này không thể xóa bỏ. "
Đường Đường:......
Cô ấy hối hận rồi, đáng lẽ cô nên thành thành thật thật đi làm giám định với Minh Thiếu Diễm.
Minh Thiếu Diễm sờ sờ tóc cô thở dài, "Chú tin cháu thích chú, nhưng không thể, tương lai của cháu không nên là chú."
Đường Đường tức đến bật cười, "Không phải chú vậy thì là ai?"
"Có thể là bạn của cháu, có thể là một người xa lạ không quen biết, bạn của cháu chú cũng biết rất nhiều, Bách Thần không đáng tin, còn Mễ Việt khá tốt..."
Đường Đường: "......"
Liên quan gì đến Mễ Việt?
"Chú thấy hai người rất hợp nhau, nói không chừng Mễ Việt cũng thích cháu..."
Dừng dừng dừng dừng dừng!
Đường Đường sửng sốt, tại sao giữa bọn họ lại xuất hiện tên của Mễ Việt?
"Nhưng cháu đâu có thích anh ấy!"
Đường Đường sắp phát điên.
Tại sao Minh Thiếu Diễm lại nghĩ như vậy?
Cả ngày trong đầu hắn đều nghĩ những chuyện này?
Mặc dù không hiểu tại sao Minh Thiếu Diễm lại có ý nghĩ kinh khủng như vậy, nhưng Đường Đường không có hứng thú muốn biết, cô không nghe nổi nữa.
"Cháu thật sự không thích Mễ Việt, cháu chỉ xem anh ấy là bạn bè, anh ấy không phải hình mẫu yêu thích của cháu!"
Đường Đường thật sự đã bị Minh Thiếu Diễm làm cho tức đến choáng váng.
Cô cho rằng hôm nay Minh Thiếu Diễm tới có nghĩa là bọn họ có thể ở bên nhau, kết quả Minh Thiếu Diễm không nghĩ như vậy, hắn đến để từ chối.
Nếu không phải không nỡ, Đường Đường thật muốn đánh người.
Thật phiền!
Hít một hơi thật sâu, Đường Đường từ trên ghế sofa xoay người, dưới ánh mắt kinh ngạc của Minh Thiếu Diễm đặt tay lên vai hắn, đồng thời đè người hắn xuống.
"Chú", Đường Đường gọi Minh Thiếu Diễm một tiếng.
Minh Thiếu Diễm bắt lấy tay Đường Đường, giữ lấy eo đang hạ xuống thấp, "Đừng nháo*"
*nháo 闹: gây rắc rối, ồn ào, làm loạn.
"Không nháo, đột nhiên cháu nhớ tới một việc"
Minh Thiếu Diễm cảm nhận được đầu ngón tay lạnh lẽo và vòng eo mảnh mai của Đường Đường, ánh mắt khẽ run lên, "Cái gì?"
"Thiếu chút nữa cháu quên, ngày mai cháu với Tiểu Mễ có cảnh hôn."
Bàn tay Minh Thiếu Diễm đang ôm eo Đường Đường đột nhiên siết chặt đến khi nghe Đường Đường "hừ" một tiếng hút khí mới vội vàng buông lỏng.
"Vừa mới bắt đầu quay sao có thể có cảnh hôn?"
"Đạo diễn nói cháu với Mễ Việt rất quen thuộc nên không giống những người khác" Đường Đường thuận miệng, "Không chừng đạo diễn còn tưởng bọn cháu thật sự là một đôi."
Eo Đường Đường rất nhạy cảm, hoàn toàn có thể cảm nhận được bàn tay trên eo đang siết chặt.
Rõ ràng là đang ghen tuông còn cố tình giả bộ muốn đẩy cô ra, Đường Đường vừa đau lòng vừa tức giận nhưng chỉ muốn bắt nạt hắn.
"Chú đang giận à? Không phải chú vừa nói để cháu và Tiểu Mễ ở cùng nhau sao? Nếu đã như vậy thì diễn cảnh hôn có làm sao đâu?"
Minh Thiếu Diễm:......
Đường Đường chân dài bước tới đè lên đùi Minh Thiếu Diễm, lấy điện thoại ra khỏi tay hắn, bàn tay để trên ngực hắn,
"Sao vậy, chú còn muốn gọi điện thoại cho đạo diễn? Cho dù ngày mai không quay thì ngày nào đó cũng sẽ quay, chú à, cháu còn chưa từng hôn môi, chú thật sự hy vọng người đầu tiên cháu hôn sẽ là Mễ Việt sao?"
Chân mày Minh Thiếu Diễm nhảy dựng lên, bàn tay giữ eo Đường Đường hận không thể trực tiếp ôm người vào lòng.
Đường Đường không chút sợ hãi, trực tiếp đốt lửa trong lòng hắn, "Cháu đã nghĩ ra một cách hay", Đường Đường nhẹ nhàng thổi vào hầu kết của Minh Thiếu Diễm một chút, cảm nhận được thân thể Minh Thiếu Diễm rung động, giọng nói ngọt ngào quyến rũ, "Nếu không bây giờ chú hôn cháu một chút, như vậy chú chính là người đầu tiên. "
Tác giả có lời muốn nói: Có phải rất ngọt hay không~~~~~