Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 109
Editor: Nozomi
03/12/2020
Nhan Nghiên chưa từng nghĩ đến trên thế giới sẽ tồn tại cái gọi là không gian song song.
Khi đang ở đỉnh cao sự nghiệp, tình yêu cũng có chút khởi sắc, vừa mở mắt lại nhận ra rằng thế giới đã khác.
Đương nhiên chính mình cũng trở nên khác biệt.
Cô nhớ rất rõ ràng mình đã 27 tuổi, nhưng bây giờ sau khi kiểm tra đi kiểm tra lại, đúng vậy, hiện giờ cô mới 23 tuổi.
Mất trắng bốn năm.
Nói tốt cũng không tốt, trẻ lại 4 tuổi nhưng dấu vết của 4 năm tồn tại đã không còn.
Trong bốn năm này, một số thành tựu của Nhan Nghiên đã bị xóa bỏ, cũng xóa đi tình yêu đang dần thành hình của cô.
Nhan Nghiên của thế giới này không có bạn trai hay đối tượng tin đồn, Nhan Nghiên nhìn điện thoại di động qua lại mấy lần, trong lịch sử trò chuyện của Nhan Nghiên ở thế giới này chỉ có duy nhất người đại diện Lục Minh là nam.
Vẫn là một cẩu độc thân đạt tiêu chuẩn.
Nhan Nghiên mất cả ngày để chấp nhận thế giới này, sau đó bỏ ra ba ngày để tìm ra thế giới này khác với thế giới cô đã từng sống thế nào, cuối cùng tình cờ biết được thế giới mình tồn tại hóa ra là một cuốn tiểu thuyết.
Ở thế giới này không có những người như Thẩm Minh Vũ hay Minh Thiếu Diễm từng có quan hệ không tệ với cô, cũng không có Đường Đường mỗi ngày đối nghịch với cô, chỉ có bạn trai nhỏ Bách Thần.
Nhưng Bách Thần này không phải là Bách Thần kia, Bách Thần ở thế giới này không hề quen thuộc với cô.
Đúng vậy, trong thế giới ban đầu của cô, cô có bạn trai nhỏ hơn mình ba tuổi, là người có thể hát, viết nhạc và diễn xuất.
Hiện giờ chàng trai này vẫn ở đây, nhưng không liên quan gì nhiều đến cô.
Nhan Nghiên không buồn cũng không chán nản, thậm chí còn có chút hưng phấn khi nhìn Bách Thần hoàn toàn xa lạ trên di động, trong lòng cảm thấy khác lạ.
Không phải rất thú vị sao?
Nhan Nghiên đã tìm thấy cuốn tiểu thuyết của chính mình.
Thời gian cô xuyên tới cũng khá tình cờ, vừa lúc mới quay xong một bộ phim, Lục Minh cho cô nghỉ ngơi một tháng rưỡi. Nhan Nghiên nằm trên giường lướt weibo Bách Thần, tuy rằng không phải Bách Thần mà cô quen thuộc, nhưng hơi thở ngớ ngẩn và ngốc nghếch không khác gì trước đây.
Nhan Nghiên thử tìm tên của mình và Bách Thần, không ngờ độ hot không thấp.
Đầu tiên Bách Thần khi vừa mới debut từng nói rằng mình rất thích xem Nhan Nghiên diễn, sau đó vài năm, Bách Thần càng ngày càng nổi tiếng, vì thế có fan chung của hai người đã bí mật viết một quyển tiểu thuyết đồng nhân* dài 400,000 chữ.
*nhân vật trong tiểu thuyết có nguồn gốc từ nhân vật thật.
Nhìn weibo hết fans cp này đến fans cp khác khóc lóc nói đây là trấn vòng chi bảo, Nhan Nghiên nghi hoặc tìm kiếm theo từ khóa cuối cùng tìm được tiểu thuyết này.
Chưa đọc nội dung nhưng nhìn hàng loạt cái tên như Đường Đường, Minh Thiếu Diễm, Thẩm Minh Vũ...Nhan Nghiên hiếm khi sửng sờ nửa phút.
Sau đó cô mở sách ra, tựa như đọc tiểu thuyết tự truyện của mình, dùng hai ngày để đọc xong cuốn tiểu thuyết này.
Ôn lại một chút hành trình cuộc đời của mình, cũng hồi ức lại tình yêu của mình và Bách Thần từ lúc mới chớm nở đến cuối cùng ở bên nhau, đương nhiên cũng tìm hiểu một số thứ phát triển trong tương lai.
Ví như Đường Đường vậy mà không phải thiên kim Minh gia, cuối cùng chết thảm đầu đường, lại ví như khi cô 29 tuổi thành công giành được ảnh hậu Liên hoan phim Cannes, trở thành nữ diễn viên Trung Quốc duy nhất giành chiến thắng tại Cannes.
Nhan Nghiên thầm vỗ tay cho mình.
Thật quá xuất sắc!
Sau khi đọc xong tiểu thuyết cuối cùng cũng hiểu điều gì xảy ra với mình, không ngờ bây giờ thật sự sẽ phát sinh chuyện xuyên sách, vậy loại xuyên từ trong sách ra như cô thì gọi là cái gì? Xuyên sách ngược sao?
Nhan Nghiên suy nghĩ một lúc, sau đó nhận ra nghĩ về điều này thật lãng phí thời gian.
Chuyện khoa học không thể giải thích thì đừng nghĩ nữa.
Điều duy nhất khiến cô tò mò chính là mình đến thế giới này thì Nhan Nghiên thế giới này đã đi đâu? Có phải xuyên vào sách trên người mình không? Hay xuyên đến trên người nào đó ở thế giới này?
Không ai biết cũng không ai cho cô câu trả lời.
Nhan Nghiên đợi gần một tháng nhưng không đợi được người thứ hai tự xưng là Nhan Nghiên đến tìm cô.
Vì vậy Nhan Nghiên nguyên bản có lẽ đã thật sự xuyên vào sách rồi.
Nhan Nghiên thở dài, chậm rãi hồi tưởng những gì mình đã làm năm 23 tuổi và những gì đã xảy ra xung quanh mình, nửa cuối năm nay hình như là diễn bộ 《 Nhiếp Chính Vương 》, ở đoàn phim gần năm tháng, sau đó vội vàng đến đoàn phim 《 Anh Cơ 》.
Khi quay phim 《 Anh Cơ 》, Bách Thần casting thành công cũng theo tới đoàn phim, mấy tháng quay này là khoảng thời gian mặn nồng giữa cô và Bách Thần.
Nhan Nghiên thật sự không có hứng thú với những chàng trai nhỏ tuổi hơn mình, cô thích mẫu người thành thục, ổn trọng. Sự xuất hiện của Bách Thần là một bất ngờ không tưởng trong cuộc sống của cô.
Rất lâu trước đây Nhan Nghiên đã nghe nói có một ca sĩ trẻ tên Bách Thần là fan hâm mộ của cô, nhưng cô chỉ nghe nói qua mà thôi, Nhan Nghiên không có hứng thú xem xét cậu ca sĩ Bách Thần đó trông thế nào, cũng không nghĩ hỏi thăm bất kỳ tin tức nào về cậu ấy, có thời gian không bằng chơi hai ván trò chơi.
Sau đó thỉnh thoảng gặp Bách Thần, ấn tượng duy nhất của Nhan Nghiên cũng chỉ là đứa nhỏ này trông thật đẹp trai, không đóng phim thì thật đáng tiếc.
Kết quả không tiếc được bao lâu, Bách Thần đã đuổi theo cô cùng tới đóng phim《Anh Cơ》.
Dù là người có ý chí sắt đá đến đâu, nhìn một cậu trai đẹp như vậy mỗi lần nhìn thấy mình thì đôi mắt sáng lên, rất lâu mới nói được một câu, nhưng thỉnh thoảng mới nói một câu vẫn khiến cô cười vui vẻ cả ngày. Đôi khi có một số thứ ngay cả trợ lý cũng không để ý đến nhưng Bách Thần đã nhìn thấy tất cả.
Nhan Nghiên nhớ có một ngày mắt cô hơi đau, lúc nói chuyện với đạo diễn thuận miệng nói mắt mình không thoải mái, sáng hôm sau đã thấy rất nhiều thuốc nhỏ mắt trên bàn trang điểm.
Có mấy chục lọ, sản xuất trong nước cũng có, sản xuất ở Mỹ cũng có, dùng để điều trị đủ loại triệu chứng khác nhau miễn là có thể nghĩ ra, bên cạnh còn để một hộp kẹo xinh xắn.
Nhan Nghiên cảm thấy khóe mắt giật giật, chuyên viên trang điểm vẫn thường trang điểm cho cô vẻ mặt ái muội nói, "Sáng sớm Bách Thần đã tự mình để ở đây..."
Nhìn mấy chục lọ thuốc nhỏ mắt, Nhan Nghiên dở khóc dở cười, nhưng không thể không thừa nhận mình có chút cảm động rồi.
Ngốc nghếch nhưng cũng ấm áp.
Loại cảm giác được người khác đặt trên đầu quả tim có vẻ không tệ.
Nếu lúc trước chỉ xem Bách Thần như một cậu bé diễn cùng mình, thì lúc này đã có thể tiến thêm một bước, trở thành cậu bé có quan hệ tốt.
Đúng vậy, vẫn là một cậu bé.
Khi đó Bách Thần vừa mới hai mươi tuổi, Nhan Nghiên không xếp hắn vào hàng ngũ để lựa chọn yêu đương, nhưng sau một khoảng thời gian ở chung, lại thật sự thấy rằng Bách Thần rất tốt.
Nhan Nghiên rất thưởng thức những người vừa có thiên phú lại nỗ lực, đặc biệt là người trẻ tuổi, biết trân trọng không lãng phí thời gian, còn rất hiếu học.
Cô không thích tính cách ấu trĩ, nhưng theo thời gian lại thấy rằng ấu trĩ đúng chỗ rất dễ làm người ta nảy sinh hảo cảm.
Có đôi khi ấu trĩ tương đương với đơn thuần và giản dị, chính những đặc điểm đó khiến Bách Thần có vẻ thật đáng yêu.
Có người nói khi bạn cảm thấy một cô gái đáng yêu, vậy khoảng cách bạn thích cô ấy không còn xa, còn nếu phát hiện một chàng trai có chút đáng yêu thì hảo cảm đã xuất hiện trong vô thức.
Nhan Nghiên nhận thấy sự thay đổi trong lòng mình, nhưng không ngăn cản mà để nó tự do phát triển, quỷ mới biết đã bao lâu rồi cô không động tâm, nếu thật sự có thể thì dù không giống với nửa kia trong tưởng tượng cũng không sao.
Không phải cuộc sống luôn đầy rẫy những điều bất ngờ sao?
Sau khi quay xong 《 Anh Cơ 》, Nhan Nghiên tự nhiên giữ liên lạc với Bách Thần, thậm chí liên lạc càng nhiều.
Bách Thần lúc đầu còn cẩn thận và hơi vụng về nhưng về sau đã có thể giao tiếp với Nhan Nghiên một cách dễ dàng, Nhan Nghiên thông thạo nhiều ngoại ngữ, Bách Thần đã lén đăng ký theo học một số lớp ngoại ngữ, có đôi khi không hiểu sẽ mượn cơ hội hỏi Nhan Nghiên.
Là thực sự nghiêm túc học hay là có lệ để bắt chuyện với cô, điểm này Nhan Nghiên có thể dễ dàng phân biệt được.
Bách Thần đúng là đang nghiêm túc học.
Khi Nhan Nghiên đọc quyển tiểu thuyết này, cô đã đọc được rất nhiều điều mà mình chưa biết, ví như quá trình tâm lý của Bách Thần.
Lúc trước chỉ là thích diễn xuất của cô, xem cô diễn nhiều bắt đầu dần thích con người cô, cuối cùng tìm mọi cách tới gần cô, và chỉ sau khi tiếp xúc gần gũi, Bách Thần mới thật sự nhận ra Nhan Nghiên là một người thế nào.
Sau khi nhận biết Nhan Nghiên thật sự, một người tự phụ như Bách Thần lần đầu tiên sinh ra một thứ cảm xúc gọi là tự ti.
Cô đã đọc rất nhiều sách, cô biết rất nhiều thứ mà hắn không biết, rất nhiều thứ, khiến Bách Thần nghiêm túc nhận ra mình còn nhiều thiếu sót như vậy. Bách Thần không muốn khi Nhan Nghiên nhắc đến quyển sách nào đó bởi vì hắn chưa từng xem qua khiến Nhan Nghiên đánh giá thấp hắn vài phần.
Hắn lướt weibo của cô, tất cả những quyển sách và bộ phim mà cô đề cập trên weibo, phàm là những gì cô đã hiểu biết đều cẩn thận tìm hiểu một lần.
Đó là năm mà Bách Thần năng nổ nhất, ngay cả thi đại học cũng chưa được như vậy.
Không ngừng đọc sách, không ngừng học hỏi, cuối cùng hắn đã có thể giao tiếp những thứ tương đồng với Nhan Nghiên, và không còn bối rối khi cô nhắc tới điều gì đó, hắn kinh hỉ nhận ra rằng đề tài chung của mình và Nhan Nghiên càng lúc càng nhiều.
Bách Thần vì Nhan Nghiên mới nỗ lực như vậy, nhưng sau khi nỗ lực, Bách Thần cũng nhận ra rằng một năm này không phải cũng là một loại tiến bộ của hắn hay sao?
Đọc sách và học tập có thể làm con người hoàn thiện hơn.
Hắn phát hiện mình có nhiều ý tưởng hơn khi viết bài hát, và có thể sử dụng nhiều điển cố hơn khi viết lời, khi xuất ngoại hoạt động cũng có thể tự giao tiếp.
Các fans đều nói hắn càng ngày càng ưu tú, Nhan Nghiên cũng nói hắn tiến bộ rất lớn, vì vậy ngày hôm đó, sau khi uống một chút rượu, Bách Thần không nhịn được đã gọi điện thoại cho Nhan Nghiên.
"Chị nói em tiến bộ, vậy em có đủ tiến bộ để ở bên chị không?"
Đầu dây bên kia Nhan Nghiên cười khẽ.
"Đương nhiên là được!"
Trong sách nói đó là đêm đáng nhớ nhất trong cuộc đời Bách Thần.
Chàng trai nhỏ hơn cô ba tuổi này trước nay đều không nằm trong phạm vi lựa chọn bạn đời của cô, đã dùng hai năm ròng rã để theo đuổi được người mình thích suốt 5 năm từ thời niên thiếu.
Lúc ấy là Bách Thần vất vả theo đuổi cô.
Còn hiện tại, Bách Thần ở thế giới này dường như không còn thích cô nữa.
Một khi đã như vậy...đổi thành cô chủ động một lần đi.
03/12/2020
Nhan Nghiên chưa từng nghĩ đến trên thế giới sẽ tồn tại cái gọi là không gian song song.
Khi đang ở đỉnh cao sự nghiệp, tình yêu cũng có chút khởi sắc, vừa mở mắt lại nhận ra rằng thế giới đã khác.
Đương nhiên chính mình cũng trở nên khác biệt.
Cô nhớ rất rõ ràng mình đã 27 tuổi, nhưng bây giờ sau khi kiểm tra đi kiểm tra lại, đúng vậy, hiện giờ cô mới 23 tuổi.
Mất trắng bốn năm.
Nói tốt cũng không tốt, trẻ lại 4 tuổi nhưng dấu vết của 4 năm tồn tại đã không còn.
Trong bốn năm này, một số thành tựu của Nhan Nghiên đã bị xóa bỏ, cũng xóa đi tình yêu đang dần thành hình của cô.
Nhan Nghiên của thế giới này không có bạn trai hay đối tượng tin đồn, Nhan Nghiên nhìn điện thoại di động qua lại mấy lần, trong lịch sử trò chuyện của Nhan Nghiên ở thế giới này chỉ có duy nhất người đại diện Lục Minh là nam.
Vẫn là một cẩu độc thân đạt tiêu chuẩn.
Nhan Nghiên mất cả ngày để chấp nhận thế giới này, sau đó bỏ ra ba ngày để tìm ra thế giới này khác với thế giới cô đã từng sống thế nào, cuối cùng tình cờ biết được thế giới mình tồn tại hóa ra là một cuốn tiểu thuyết.
Ở thế giới này không có những người như Thẩm Minh Vũ hay Minh Thiếu Diễm từng có quan hệ không tệ với cô, cũng không có Đường Đường mỗi ngày đối nghịch với cô, chỉ có bạn trai nhỏ Bách Thần.
Nhưng Bách Thần này không phải là Bách Thần kia, Bách Thần ở thế giới này không hề quen thuộc với cô.
Đúng vậy, trong thế giới ban đầu của cô, cô có bạn trai nhỏ hơn mình ba tuổi, là người có thể hát, viết nhạc và diễn xuất.
Hiện giờ chàng trai này vẫn ở đây, nhưng không liên quan gì nhiều đến cô.
Nhan Nghiên không buồn cũng không chán nản, thậm chí còn có chút hưng phấn khi nhìn Bách Thần hoàn toàn xa lạ trên di động, trong lòng cảm thấy khác lạ.
Không phải rất thú vị sao?
Nhan Nghiên đã tìm thấy cuốn tiểu thuyết của chính mình.
Thời gian cô xuyên tới cũng khá tình cờ, vừa lúc mới quay xong một bộ phim, Lục Minh cho cô nghỉ ngơi một tháng rưỡi. Nhan Nghiên nằm trên giường lướt weibo Bách Thần, tuy rằng không phải Bách Thần mà cô quen thuộc, nhưng hơi thở ngớ ngẩn và ngốc nghếch không khác gì trước đây.
Nhan Nghiên thử tìm tên của mình và Bách Thần, không ngờ độ hot không thấp.
Đầu tiên Bách Thần khi vừa mới debut từng nói rằng mình rất thích xem Nhan Nghiên diễn, sau đó vài năm, Bách Thần càng ngày càng nổi tiếng, vì thế có fan chung của hai người đã bí mật viết một quyển tiểu thuyết đồng nhân* dài 400,000 chữ.
*nhân vật trong tiểu thuyết có nguồn gốc từ nhân vật thật.
Nhìn weibo hết fans cp này đến fans cp khác khóc lóc nói đây là trấn vòng chi bảo, Nhan Nghiên nghi hoặc tìm kiếm theo từ khóa cuối cùng tìm được tiểu thuyết này.
Chưa đọc nội dung nhưng nhìn hàng loạt cái tên như Đường Đường, Minh Thiếu Diễm, Thẩm Minh Vũ...Nhan Nghiên hiếm khi sửng sờ nửa phút.
Sau đó cô mở sách ra, tựa như đọc tiểu thuyết tự truyện của mình, dùng hai ngày để đọc xong cuốn tiểu thuyết này.
Ôn lại một chút hành trình cuộc đời của mình, cũng hồi ức lại tình yêu của mình và Bách Thần từ lúc mới chớm nở đến cuối cùng ở bên nhau, đương nhiên cũng tìm hiểu một số thứ phát triển trong tương lai.
Ví như Đường Đường vậy mà không phải thiên kim Minh gia, cuối cùng chết thảm đầu đường, lại ví như khi cô 29 tuổi thành công giành được ảnh hậu Liên hoan phim Cannes, trở thành nữ diễn viên Trung Quốc duy nhất giành chiến thắng tại Cannes.
Nhan Nghiên thầm vỗ tay cho mình.
Thật quá xuất sắc!
Sau khi đọc xong tiểu thuyết cuối cùng cũng hiểu điều gì xảy ra với mình, không ngờ bây giờ thật sự sẽ phát sinh chuyện xuyên sách, vậy loại xuyên từ trong sách ra như cô thì gọi là cái gì? Xuyên sách ngược sao?
Nhan Nghiên suy nghĩ một lúc, sau đó nhận ra nghĩ về điều này thật lãng phí thời gian.
Chuyện khoa học không thể giải thích thì đừng nghĩ nữa.
Điều duy nhất khiến cô tò mò chính là mình đến thế giới này thì Nhan Nghiên thế giới này đã đi đâu? Có phải xuyên vào sách trên người mình không? Hay xuyên đến trên người nào đó ở thế giới này?
Không ai biết cũng không ai cho cô câu trả lời.
Nhan Nghiên đợi gần một tháng nhưng không đợi được người thứ hai tự xưng là Nhan Nghiên đến tìm cô.
Vì vậy Nhan Nghiên nguyên bản có lẽ đã thật sự xuyên vào sách rồi.
Nhan Nghiên thở dài, chậm rãi hồi tưởng những gì mình đã làm năm 23 tuổi và những gì đã xảy ra xung quanh mình, nửa cuối năm nay hình như là diễn bộ 《 Nhiếp Chính Vương 》, ở đoàn phim gần năm tháng, sau đó vội vàng đến đoàn phim 《 Anh Cơ 》.
Khi quay phim 《 Anh Cơ 》, Bách Thần casting thành công cũng theo tới đoàn phim, mấy tháng quay này là khoảng thời gian mặn nồng giữa cô và Bách Thần.
Nhan Nghiên thật sự không có hứng thú với những chàng trai nhỏ tuổi hơn mình, cô thích mẫu người thành thục, ổn trọng. Sự xuất hiện của Bách Thần là một bất ngờ không tưởng trong cuộc sống của cô.
Rất lâu trước đây Nhan Nghiên đã nghe nói có một ca sĩ trẻ tên Bách Thần là fan hâm mộ của cô, nhưng cô chỉ nghe nói qua mà thôi, Nhan Nghiên không có hứng thú xem xét cậu ca sĩ Bách Thần đó trông thế nào, cũng không nghĩ hỏi thăm bất kỳ tin tức nào về cậu ấy, có thời gian không bằng chơi hai ván trò chơi.
Sau đó thỉnh thoảng gặp Bách Thần, ấn tượng duy nhất của Nhan Nghiên cũng chỉ là đứa nhỏ này trông thật đẹp trai, không đóng phim thì thật đáng tiếc.
Kết quả không tiếc được bao lâu, Bách Thần đã đuổi theo cô cùng tới đóng phim《Anh Cơ》.
Dù là người có ý chí sắt đá đến đâu, nhìn một cậu trai đẹp như vậy mỗi lần nhìn thấy mình thì đôi mắt sáng lên, rất lâu mới nói được một câu, nhưng thỉnh thoảng mới nói một câu vẫn khiến cô cười vui vẻ cả ngày. Đôi khi có một số thứ ngay cả trợ lý cũng không để ý đến nhưng Bách Thần đã nhìn thấy tất cả.
Nhan Nghiên nhớ có một ngày mắt cô hơi đau, lúc nói chuyện với đạo diễn thuận miệng nói mắt mình không thoải mái, sáng hôm sau đã thấy rất nhiều thuốc nhỏ mắt trên bàn trang điểm.
Có mấy chục lọ, sản xuất trong nước cũng có, sản xuất ở Mỹ cũng có, dùng để điều trị đủ loại triệu chứng khác nhau miễn là có thể nghĩ ra, bên cạnh còn để một hộp kẹo xinh xắn.
Nhan Nghiên cảm thấy khóe mắt giật giật, chuyên viên trang điểm vẫn thường trang điểm cho cô vẻ mặt ái muội nói, "Sáng sớm Bách Thần đã tự mình để ở đây..."
Nhìn mấy chục lọ thuốc nhỏ mắt, Nhan Nghiên dở khóc dở cười, nhưng không thể không thừa nhận mình có chút cảm động rồi.
Ngốc nghếch nhưng cũng ấm áp.
Loại cảm giác được người khác đặt trên đầu quả tim có vẻ không tệ.
Nếu lúc trước chỉ xem Bách Thần như một cậu bé diễn cùng mình, thì lúc này đã có thể tiến thêm một bước, trở thành cậu bé có quan hệ tốt.
Đúng vậy, vẫn là một cậu bé.
Khi đó Bách Thần vừa mới hai mươi tuổi, Nhan Nghiên không xếp hắn vào hàng ngũ để lựa chọn yêu đương, nhưng sau một khoảng thời gian ở chung, lại thật sự thấy rằng Bách Thần rất tốt.
Nhan Nghiên rất thưởng thức những người vừa có thiên phú lại nỗ lực, đặc biệt là người trẻ tuổi, biết trân trọng không lãng phí thời gian, còn rất hiếu học.
Cô không thích tính cách ấu trĩ, nhưng theo thời gian lại thấy rằng ấu trĩ đúng chỗ rất dễ làm người ta nảy sinh hảo cảm.
Có đôi khi ấu trĩ tương đương với đơn thuần và giản dị, chính những đặc điểm đó khiến Bách Thần có vẻ thật đáng yêu.
Có người nói khi bạn cảm thấy một cô gái đáng yêu, vậy khoảng cách bạn thích cô ấy không còn xa, còn nếu phát hiện một chàng trai có chút đáng yêu thì hảo cảm đã xuất hiện trong vô thức.
Nhan Nghiên nhận thấy sự thay đổi trong lòng mình, nhưng không ngăn cản mà để nó tự do phát triển, quỷ mới biết đã bao lâu rồi cô không động tâm, nếu thật sự có thể thì dù không giống với nửa kia trong tưởng tượng cũng không sao.
Không phải cuộc sống luôn đầy rẫy những điều bất ngờ sao?
Sau khi quay xong 《 Anh Cơ 》, Nhan Nghiên tự nhiên giữ liên lạc với Bách Thần, thậm chí liên lạc càng nhiều.
Bách Thần lúc đầu còn cẩn thận và hơi vụng về nhưng về sau đã có thể giao tiếp với Nhan Nghiên một cách dễ dàng, Nhan Nghiên thông thạo nhiều ngoại ngữ, Bách Thần đã lén đăng ký theo học một số lớp ngoại ngữ, có đôi khi không hiểu sẽ mượn cơ hội hỏi Nhan Nghiên.
Là thực sự nghiêm túc học hay là có lệ để bắt chuyện với cô, điểm này Nhan Nghiên có thể dễ dàng phân biệt được.
Bách Thần đúng là đang nghiêm túc học.
Khi Nhan Nghiên đọc quyển tiểu thuyết này, cô đã đọc được rất nhiều điều mà mình chưa biết, ví như quá trình tâm lý của Bách Thần.
Lúc trước chỉ là thích diễn xuất của cô, xem cô diễn nhiều bắt đầu dần thích con người cô, cuối cùng tìm mọi cách tới gần cô, và chỉ sau khi tiếp xúc gần gũi, Bách Thần mới thật sự nhận ra Nhan Nghiên là một người thế nào.
Sau khi nhận biết Nhan Nghiên thật sự, một người tự phụ như Bách Thần lần đầu tiên sinh ra một thứ cảm xúc gọi là tự ti.
Cô đã đọc rất nhiều sách, cô biết rất nhiều thứ mà hắn không biết, rất nhiều thứ, khiến Bách Thần nghiêm túc nhận ra mình còn nhiều thiếu sót như vậy. Bách Thần không muốn khi Nhan Nghiên nhắc đến quyển sách nào đó bởi vì hắn chưa từng xem qua khiến Nhan Nghiên đánh giá thấp hắn vài phần.
Hắn lướt weibo của cô, tất cả những quyển sách và bộ phim mà cô đề cập trên weibo, phàm là những gì cô đã hiểu biết đều cẩn thận tìm hiểu một lần.
Đó là năm mà Bách Thần năng nổ nhất, ngay cả thi đại học cũng chưa được như vậy.
Không ngừng đọc sách, không ngừng học hỏi, cuối cùng hắn đã có thể giao tiếp những thứ tương đồng với Nhan Nghiên, và không còn bối rối khi cô nhắc tới điều gì đó, hắn kinh hỉ nhận ra rằng đề tài chung của mình và Nhan Nghiên càng lúc càng nhiều.
Bách Thần vì Nhan Nghiên mới nỗ lực như vậy, nhưng sau khi nỗ lực, Bách Thần cũng nhận ra rằng một năm này không phải cũng là một loại tiến bộ của hắn hay sao?
Đọc sách và học tập có thể làm con người hoàn thiện hơn.
Hắn phát hiện mình có nhiều ý tưởng hơn khi viết bài hát, và có thể sử dụng nhiều điển cố hơn khi viết lời, khi xuất ngoại hoạt động cũng có thể tự giao tiếp.
Các fans đều nói hắn càng ngày càng ưu tú, Nhan Nghiên cũng nói hắn tiến bộ rất lớn, vì vậy ngày hôm đó, sau khi uống một chút rượu, Bách Thần không nhịn được đã gọi điện thoại cho Nhan Nghiên.
"Chị nói em tiến bộ, vậy em có đủ tiến bộ để ở bên chị không?"
Đầu dây bên kia Nhan Nghiên cười khẽ.
"Đương nhiên là được!"
Trong sách nói đó là đêm đáng nhớ nhất trong cuộc đời Bách Thần.
Chàng trai nhỏ hơn cô ba tuổi này trước nay đều không nằm trong phạm vi lựa chọn bạn đời của cô, đã dùng hai năm ròng rã để theo đuổi được người mình thích suốt 5 năm từ thời niên thiếu.
Lúc ấy là Bách Thần vất vả theo đuổi cô.
Còn hiện tại, Bách Thần ở thế giới này dường như không còn thích cô nữa.
Một khi đã như vậy...đổi thành cô chủ động một lần đi.