Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 78
Lục Ngũ gia vừa dứt lời liền đè Tư Vũ xuống hôn ngấu nghiến, trên mặt lộ rõ sự sung sướng, không hề "không vui" như lời hắn nói.
Cô đã sớm biết hắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt lần này, thế nên chỉ biết câm nín mặc Lục Ngũ gia muốn làm gì thì làm. Nhưng cái gì cũng phải có mức độ thôi, Tư Vũ nhịn hoài nhịn mãi cuối cùng nhịn không nổi nữa, nhẹ nhàng đẩy người nọ ra: "Đừng lộn xộn, chúng ta nói chính sự đi."
Lục Ngũ gia cúi đầu nhìn cô, lá gan của con thỏ này càng ngày càng lớn, nhưng hắn vừa thu được chút lợi tức nên rất dễ nói chuyện, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của cô chứ không làm gì khác.
Tư Vũ mặt ủ mày ê: "A Lâm không cẩn thận lỡ lời trên sóng truyền hình. Rất nhiều người hỏi chuyện này có thật không, thật sự thì tôi không biết phải trả lời thế nào."
Nói đến đây, cô nhìn khuôn mặt đen như đáy nồi của Ngũ gia, kịp thời bổ sung một câu: "Tôi không phải không muốn công khai, chỉ là cảm thấy rất phiền toái. Chắc chắn sẽ phải tổ chức họp báo, còn trả lời phỏng vấn nữa... Với cả, anh cũng không tiện ra mặt mà."
Tư Vũ tựa vào lồng ngực của Lục Ngũ gia, thở dài một hơi.
Tuy rằng thế lực của Lục gia vô cùng khổng lồ nhưng họ luôn làm thấp bản thân, đặc biệt Lục Ngũ gia thì khỏi phải nói rồi, rất ít người biết đến hắn.
Cô miễn cưỡng có thể coi là người trong giới giải trí, mà minh tinh một khi công khai yêu đương sẽ gây náo động không nhỏ. Tư Vũ không thể tưởng tượng được nếu như thân phận của Lục Ngũ gia bại lộ, hậu quả sẽ to lớn đến mức nào...
Cũng không phải lo lắng cho hắn, chỉ là cô rất nhỏ mọn - không muốn bạn trai mình được nhiều người chú ý như vậy.
Tất nhiên thỏ trắng ngại ngùng không dám nói ra suy nghĩ của bản thân, cô đành lái qua chuyện khác: "Làm minh tinh quá phiền, lúc nào cũng có người nhìn chằm chằm, hay là... đợi về sau rồi nói?"
Lục Ngũ gia nhéo cằm của cô, bắt Tư Vũ phải ngẩng đầu nhìn mình, cười như không cười hỏi: "Đợi? Em muốn đợi tới khi nào?"
Tư Vũ đã quyết định giải nghệ từ lâu, dù sao nghề này cũng không phải cần câu cơm của cô, thà làm họa sĩ truyện tranh còn hơn, cuộc sống dễ chịu biết bao nhiêu, cũng không sợ bị người khác nhìn chằm chằm cả ngày.
"Đợi tôi giải nghệ?" Tư Vũ chớp mắt, thử trả lời một câu, lập tức phát hiện Lục Ngũ gia nhướng mày, đôi môi mím chặt — đây là biểu hiện đại gia hắn cực kì không vui, còn không mau lại đây dỗ dành. Ở chung lâu như vậy, Tư Vũ có thể mơ hồ đoán được suy nghĩ của người nọ, vì thế vội vàng xua tay:"Chuyện này không có khả năng! Để tôi về suy nghĩ nên làm như thế nào, ngày mai nói cho anh được không?"
Lục Ngũ gia làm sao không nhìn ra Tư Vũ miệng nói một đằng, lòng lại nghĩ một nẻo. Hắn biết cô hận không thể giấu kín mối quan hệ của hai người, nếu không phải hôm nay Kỷ Lâm lỡ miệng bắt cô phải trực tiếp đối mặt - Tư Vũ chắc chắn sẽ co đầu rụt cổ như con đà điểu. Rất có thể sẽ như lời cô nói: đợi khi nào giải nghệ sẽ công khai mối quan hệ này.
Nếu là trước đây, Lục Ngũ gia sẽ không hỏi nhiều như vậy. Nghe Tư Vũ trình bày xong, hắn cũng chỉ nói bâng quơ: "Thôi, không cần miễn cưỡng, em muốn làm gì thì làm, tôi không sao cả."
Lục Ngũ gia thật sự không sao cả, địa vị tối cao như hắn, sớm đã không thèm để ý lời ra tiếng vào của người ngoài. Huống chi gia tộc đã biết đến sự tồn tại của Tư Vũ, thật sự thì Lục gia từ trên xuống dưới không một ai dám phản bối cô là phu nhân tương lai của bọn họ. Thế nên người khác cảm thấy thế nào Lục Ngũ gia cũng không để tâm cho lắm.
Chẳng qua nhìn Tư Vũ lo lắng rất thú vị nên mới muốn trêu cô một tí thôi.
Tư Vũ ngẩn người, trong đầu đánh giá mức độ đáng tin của lời nói này, bên ngoài lại kinh ngạc hỏi: "Thật sao? Anh sẽ không để ý?"
Lục Ngũ gia mỉm cười, bàn tay đang nhéo cằm Tư Vũ chậm rãi buông ra, lướt qua khuôn mặt nõn nà rồi nắm lấy chiếc cổ mảnh khảnh.
Hắn thấp giọng nói: "Chỉ cần em khiến đám người đó ngừng nói linh tinh... Tôi sẽ không để ý."
Tư Vũ: "......" Quả nhiên, hắn vẫn để ý mấy lời suy đoán vớ vẩn của dân mạng!
......
Người mất ngủ đêm nay không chỉ có một mình Tư Vũ, Kỷ Lâm về đến nhà vẫn trong trạng thái trên mây. Hắn ngã vào giường lớn, một lát sau lại đột nhiên ngồi dậy, đăng nhập vào tài khoản nhỏ của mình.
Mấy tài khoản này còn sử dụng thường xuyên hơn cả tài khoản chính: Cái thứ nhất dùng để trà trộn vào Fans Club của chị gái, đến bây giờ hắn đã thành công trở thành fans cuồng của Tư Vũ - không ai không nhớ mặt; Cái thứ hai là để theo dõi Weibo của Cẩm Lí, hôm nào cô ấy đăng tranh có mặt hắn là y như rằng tài khoản này sẽ hoạt động hết công suất. Có thể coi là antifan cực kì cố chấp trong mắt độc giả - bởi vì Kỷ 3 tuổi kiên trì yêu cầu Cẩm Lí phải vẽ đúng tính cách của hắn. Tóm lại là sức chiến đấu cũng vô cùng mạnh mẽ.
Kỷ Lâm chậm rãi xem lại những bình luận trước đây, nhìn thấy bản thân luôn miệng nói Cẩm Lí không biết gì về hắn, không hề yêu thích hắn nên mới vẽ ra những bức tranh tệ hại này... quả thật rất muốn đâm đầu vào tường chết luôn...
Bây giờ mà xóa thì lại có chút giấu đầu lòi đuôi, may mắn là chị gái không biết tài khoản nhỏ này là của hắn.
Kỷ Lâm không ngừng comment khen ngợi, tuy rằng giờ đã quá muộn nhưng có còn hơn không, nhỡ may Tư Vũ hỏi còn có thể lấy cớ mình lạc đường biết quay đầu...
Hành động của hắn khiến rất nhiều người chú ý. Tài khoản này xem như có chút "danh tiếng", không ít người tag tên hắn hỏi đểu: "Ái chà, hôm nay cậu bị ai kích thích hả, tự dưng đi khen ngợi Cẩm Lí? Không phải bị hack đó chứ?"
Kỷ Lâm: "......"
Oan uổng! Hắn an ủi bản thân phải mỉm cười đứng lên: "Không, là tôi đây. Chuyện cũ bay theo gió nhé, từ nay về sau tôi chính là fans cuồng số 1 của Cẩm Lí, cảm ơn, mọi người đừng hòng cướp được vị trí này!"
Các độc giả: "???" Không phải hôm trước cậu nói Cẩm Lí không bộc lộ được vẻ đẹp của Kỷ ca sao, bộ nay trúng gió hả?
Kỷ Lâm không bình luận nữa mà lén lút lưu lại tất cả những bức tranh hắn từng coi thường trước kia, còn đổi cả hình nền điện thoại và màn hình chờ thành tranh của Cẩm Lí, lúc này mới cảm thấy thoải mái hơn chút.
Ai nói Cẩm Lí vẽ không đẹp... Lúc trước hắn cho rằng Cẩm Lí vẽ quá thật, thật đến nỗi không phù hợp với hình tượng cao lãnh bên ngoài của hắn, bây giờ nghĩ lại thì chẳng có gì là không phù hợp cả, Cẩm Lí là chị hắn, mà chị gái sao lại không hiểu em trai cơ chứ!
Sau khi biết được bí mật của thỏ trắng, Kỷ Lâm nhìn tranh của Cẩm Lí càng xem càng thấy thích không chịu được. Nhưng trong đầu hắn lúc này lại xảy ra mâu thuẫn, có nên nói cho Tư Vũ chuyện mình đã biết thân phận của chị ấy hay không? Cơ mà Tư Vũ không nói chắc hẳn là có lý do riêng, hắn tự nhiên đi vạch trần, chị gái nhất định sẽ khó xử nhỉ? Kỷ tiểu thiếu gia tự nhận mình là nam tử hán đại trượng phu không làm khó phụ nữ bao giờ - thế nên hắn quyết định tiếp tục giả vờ coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Nhưng một giây sau đó, trợ lý Tiểu Ngải gọi điện tới. Hôm nay cô có việc đột xuất nên không thể đi cùng Kỷ Lâm đến tham dự chương trình, thế nên mãi về sau mới biết chuyện Kỷ 3 tuổi lỡ miệng tiết lộ Tư Vũ có bạn trai.
Tiểu Ngải như muốn phát điên: "Kỷ ca! Cậu làm gì vậy, đã thương lượng với Tư Vũ chưa? Cô ấy đồng ý việc này hả? Với cả cậu đã thương lượng với cô ấy xử lý như thế nào chưa? Trời ạ... điện thoại của tôi liên tục có người gọi, bọn họ không liên lạc được với Tư Vũ nên chuyển mục tiêu sang kẻ đáng thương này đây!"
Hình như mình quên mất thứ gì đó vô cùng quan trọng, nụ cười trên môi Kỷ Lâm cứng lại. Chờ trí nhớ quay trở về, cả người hắn đờ ra, ngón tay run rẩy, hoảng hốt nghĩ: Là hắn! Rõ ràng muốn Tư Vũ tránh xa con heo kia nhưng bản thân lại chủ động đẩy chị ấy vào trong lòng người nọ?!
Hắn đã làm chuyện ngu ngốc gì vậy!
Kỷ tiểu thiếu gia hận không thể đảo ngược thời gian, nhưng ván đã đóng thuyền, tất cả mọi người đều đã biết chuyện Tư Vũ yêu đương, hắn có đăng bài thanh minh cũng vô ích. Kỷ Lâm khóc không ra nước mắt, mở to mắt ngồi đến hừng đông, bỗng nhiên điện thoại rung lên - là thông báo của Weibo. Hắn cầm lên nhìn - Tư Vũ đăng status!.
Bài viết rất đơn giản, đập vào mắt là bức tranh một chú mèo đang gặm cá, Kỷ Lâm vừa nhìn đã nhận ra đây là phong cách của Cẩm Lí, kèm theo đó là vài dòng chữ ngắn ngủi:
@ Chu Tư Vũ Ngư Ngư: Cảm ơn mọi người đã quan tâm. Tuy rằng có chút trở tay không kịp nhưng lời Kỷ Lâm nói hoàn toàn không sai. Con cá này đã bị mèo hoang tha về nhà! Dù mèo hoang không dùng Weibo nhưng anh ấy rất thích ăn dấm. Thế nên mong mọi người đừng kéo các tiền bối khác vào chuyện này, thật sự không liên quan đến bọn họ. Nếu không chẳng may anh ấy biết được, cá tôi nhất định sẽ bị ăn sạch không chừa một mảnh xương!
Cô đã sớm biết hắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt lần này, thế nên chỉ biết câm nín mặc Lục Ngũ gia muốn làm gì thì làm. Nhưng cái gì cũng phải có mức độ thôi, Tư Vũ nhịn hoài nhịn mãi cuối cùng nhịn không nổi nữa, nhẹ nhàng đẩy người nọ ra: "Đừng lộn xộn, chúng ta nói chính sự đi."
Lục Ngũ gia cúi đầu nhìn cô, lá gan của con thỏ này càng ngày càng lớn, nhưng hắn vừa thu được chút lợi tức nên rất dễ nói chuyện, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của cô chứ không làm gì khác.
Tư Vũ mặt ủ mày ê: "A Lâm không cẩn thận lỡ lời trên sóng truyền hình. Rất nhiều người hỏi chuyện này có thật không, thật sự thì tôi không biết phải trả lời thế nào."
Nói đến đây, cô nhìn khuôn mặt đen như đáy nồi của Ngũ gia, kịp thời bổ sung một câu: "Tôi không phải không muốn công khai, chỉ là cảm thấy rất phiền toái. Chắc chắn sẽ phải tổ chức họp báo, còn trả lời phỏng vấn nữa... Với cả, anh cũng không tiện ra mặt mà."
Tư Vũ tựa vào lồng ngực của Lục Ngũ gia, thở dài một hơi.
Tuy rằng thế lực của Lục gia vô cùng khổng lồ nhưng họ luôn làm thấp bản thân, đặc biệt Lục Ngũ gia thì khỏi phải nói rồi, rất ít người biết đến hắn.
Cô miễn cưỡng có thể coi là người trong giới giải trí, mà minh tinh một khi công khai yêu đương sẽ gây náo động không nhỏ. Tư Vũ không thể tưởng tượng được nếu như thân phận của Lục Ngũ gia bại lộ, hậu quả sẽ to lớn đến mức nào...
Cũng không phải lo lắng cho hắn, chỉ là cô rất nhỏ mọn - không muốn bạn trai mình được nhiều người chú ý như vậy.
Tất nhiên thỏ trắng ngại ngùng không dám nói ra suy nghĩ của bản thân, cô đành lái qua chuyện khác: "Làm minh tinh quá phiền, lúc nào cũng có người nhìn chằm chằm, hay là... đợi về sau rồi nói?"
Lục Ngũ gia nhéo cằm của cô, bắt Tư Vũ phải ngẩng đầu nhìn mình, cười như không cười hỏi: "Đợi? Em muốn đợi tới khi nào?"
Tư Vũ đã quyết định giải nghệ từ lâu, dù sao nghề này cũng không phải cần câu cơm của cô, thà làm họa sĩ truyện tranh còn hơn, cuộc sống dễ chịu biết bao nhiêu, cũng không sợ bị người khác nhìn chằm chằm cả ngày.
"Đợi tôi giải nghệ?" Tư Vũ chớp mắt, thử trả lời một câu, lập tức phát hiện Lục Ngũ gia nhướng mày, đôi môi mím chặt — đây là biểu hiện đại gia hắn cực kì không vui, còn không mau lại đây dỗ dành. Ở chung lâu như vậy, Tư Vũ có thể mơ hồ đoán được suy nghĩ của người nọ, vì thế vội vàng xua tay:"Chuyện này không có khả năng! Để tôi về suy nghĩ nên làm như thế nào, ngày mai nói cho anh được không?"
Lục Ngũ gia làm sao không nhìn ra Tư Vũ miệng nói một đằng, lòng lại nghĩ một nẻo. Hắn biết cô hận không thể giấu kín mối quan hệ của hai người, nếu không phải hôm nay Kỷ Lâm lỡ miệng bắt cô phải trực tiếp đối mặt - Tư Vũ chắc chắn sẽ co đầu rụt cổ như con đà điểu. Rất có thể sẽ như lời cô nói: đợi khi nào giải nghệ sẽ công khai mối quan hệ này.
Nếu là trước đây, Lục Ngũ gia sẽ không hỏi nhiều như vậy. Nghe Tư Vũ trình bày xong, hắn cũng chỉ nói bâng quơ: "Thôi, không cần miễn cưỡng, em muốn làm gì thì làm, tôi không sao cả."
Lục Ngũ gia thật sự không sao cả, địa vị tối cao như hắn, sớm đã không thèm để ý lời ra tiếng vào của người ngoài. Huống chi gia tộc đã biết đến sự tồn tại của Tư Vũ, thật sự thì Lục gia từ trên xuống dưới không một ai dám phản bối cô là phu nhân tương lai của bọn họ. Thế nên người khác cảm thấy thế nào Lục Ngũ gia cũng không để tâm cho lắm.
Chẳng qua nhìn Tư Vũ lo lắng rất thú vị nên mới muốn trêu cô một tí thôi.
Tư Vũ ngẩn người, trong đầu đánh giá mức độ đáng tin của lời nói này, bên ngoài lại kinh ngạc hỏi: "Thật sao? Anh sẽ không để ý?"
Lục Ngũ gia mỉm cười, bàn tay đang nhéo cằm Tư Vũ chậm rãi buông ra, lướt qua khuôn mặt nõn nà rồi nắm lấy chiếc cổ mảnh khảnh.
Hắn thấp giọng nói: "Chỉ cần em khiến đám người đó ngừng nói linh tinh... Tôi sẽ không để ý."
Tư Vũ: "......" Quả nhiên, hắn vẫn để ý mấy lời suy đoán vớ vẩn của dân mạng!
......
Người mất ngủ đêm nay không chỉ có một mình Tư Vũ, Kỷ Lâm về đến nhà vẫn trong trạng thái trên mây. Hắn ngã vào giường lớn, một lát sau lại đột nhiên ngồi dậy, đăng nhập vào tài khoản nhỏ của mình.
Mấy tài khoản này còn sử dụng thường xuyên hơn cả tài khoản chính: Cái thứ nhất dùng để trà trộn vào Fans Club của chị gái, đến bây giờ hắn đã thành công trở thành fans cuồng của Tư Vũ - không ai không nhớ mặt; Cái thứ hai là để theo dõi Weibo của Cẩm Lí, hôm nào cô ấy đăng tranh có mặt hắn là y như rằng tài khoản này sẽ hoạt động hết công suất. Có thể coi là antifan cực kì cố chấp trong mắt độc giả - bởi vì Kỷ 3 tuổi kiên trì yêu cầu Cẩm Lí phải vẽ đúng tính cách của hắn. Tóm lại là sức chiến đấu cũng vô cùng mạnh mẽ.
Kỷ Lâm chậm rãi xem lại những bình luận trước đây, nhìn thấy bản thân luôn miệng nói Cẩm Lí không biết gì về hắn, không hề yêu thích hắn nên mới vẽ ra những bức tranh tệ hại này... quả thật rất muốn đâm đầu vào tường chết luôn...
Bây giờ mà xóa thì lại có chút giấu đầu lòi đuôi, may mắn là chị gái không biết tài khoản nhỏ này là của hắn.
Kỷ Lâm không ngừng comment khen ngợi, tuy rằng giờ đã quá muộn nhưng có còn hơn không, nhỡ may Tư Vũ hỏi còn có thể lấy cớ mình lạc đường biết quay đầu...
Hành động của hắn khiến rất nhiều người chú ý. Tài khoản này xem như có chút "danh tiếng", không ít người tag tên hắn hỏi đểu: "Ái chà, hôm nay cậu bị ai kích thích hả, tự dưng đi khen ngợi Cẩm Lí? Không phải bị hack đó chứ?"
Kỷ Lâm: "......"
Oan uổng! Hắn an ủi bản thân phải mỉm cười đứng lên: "Không, là tôi đây. Chuyện cũ bay theo gió nhé, từ nay về sau tôi chính là fans cuồng số 1 của Cẩm Lí, cảm ơn, mọi người đừng hòng cướp được vị trí này!"
Các độc giả: "???" Không phải hôm trước cậu nói Cẩm Lí không bộc lộ được vẻ đẹp của Kỷ ca sao, bộ nay trúng gió hả?
Kỷ Lâm không bình luận nữa mà lén lút lưu lại tất cả những bức tranh hắn từng coi thường trước kia, còn đổi cả hình nền điện thoại và màn hình chờ thành tranh của Cẩm Lí, lúc này mới cảm thấy thoải mái hơn chút.
Ai nói Cẩm Lí vẽ không đẹp... Lúc trước hắn cho rằng Cẩm Lí vẽ quá thật, thật đến nỗi không phù hợp với hình tượng cao lãnh bên ngoài của hắn, bây giờ nghĩ lại thì chẳng có gì là không phù hợp cả, Cẩm Lí là chị hắn, mà chị gái sao lại không hiểu em trai cơ chứ!
Sau khi biết được bí mật của thỏ trắng, Kỷ Lâm nhìn tranh của Cẩm Lí càng xem càng thấy thích không chịu được. Nhưng trong đầu hắn lúc này lại xảy ra mâu thuẫn, có nên nói cho Tư Vũ chuyện mình đã biết thân phận của chị ấy hay không? Cơ mà Tư Vũ không nói chắc hẳn là có lý do riêng, hắn tự nhiên đi vạch trần, chị gái nhất định sẽ khó xử nhỉ? Kỷ tiểu thiếu gia tự nhận mình là nam tử hán đại trượng phu không làm khó phụ nữ bao giờ - thế nên hắn quyết định tiếp tục giả vờ coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Nhưng một giây sau đó, trợ lý Tiểu Ngải gọi điện tới. Hôm nay cô có việc đột xuất nên không thể đi cùng Kỷ Lâm đến tham dự chương trình, thế nên mãi về sau mới biết chuyện Kỷ 3 tuổi lỡ miệng tiết lộ Tư Vũ có bạn trai.
Tiểu Ngải như muốn phát điên: "Kỷ ca! Cậu làm gì vậy, đã thương lượng với Tư Vũ chưa? Cô ấy đồng ý việc này hả? Với cả cậu đã thương lượng với cô ấy xử lý như thế nào chưa? Trời ạ... điện thoại của tôi liên tục có người gọi, bọn họ không liên lạc được với Tư Vũ nên chuyển mục tiêu sang kẻ đáng thương này đây!"
Hình như mình quên mất thứ gì đó vô cùng quan trọng, nụ cười trên môi Kỷ Lâm cứng lại. Chờ trí nhớ quay trở về, cả người hắn đờ ra, ngón tay run rẩy, hoảng hốt nghĩ: Là hắn! Rõ ràng muốn Tư Vũ tránh xa con heo kia nhưng bản thân lại chủ động đẩy chị ấy vào trong lòng người nọ?!
Hắn đã làm chuyện ngu ngốc gì vậy!
Kỷ tiểu thiếu gia hận không thể đảo ngược thời gian, nhưng ván đã đóng thuyền, tất cả mọi người đều đã biết chuyện Tư Vũ yêu đương, hắn có đăng bài thanh minh cũng vô ích. Kỷ Lâm khóc không ra nước mắt, mở to mắt ngồi đến hừng đông, bỗng nhiên điện thoại rung lên - là thông báo của Weibo. Hắn cầm lên nhìn - Tư Vũ đăng status!.
Bài viết rất đơn giản, đập vào mắt là bức tranh một chú mèo đang gặm cá, Kỷ Lâm vừa nhìn đã nhận ra đây là phong cách của Cẩm Lí, kèm theo đó là vài dòng chữ ngắn ngủi:
@ Chu Tư Vũ Ngư Ngư: Cảm ơn mọi người đã quan tâm. Tuy rằng có chút trở tay không kịp nhưng lời Kỷ Lâm nói hoàn toàn không sai. Con cá này đã bị mèo hoang tha về nhà! Dù mèo hoang không dùng Weibo nhưng anh ấy rất thích ăn dấm. Thế nên mong mọi người đừng kéo các tiền bối khác vào chuyện này, thật sự không liên quan đến bọn họ. Nếu không chẳng may anh ấy biết được, cá tôi nhất định sẽ bị ăn sạch không chừa một mảnh xương!