Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 76
Nghe Hàn Triều nói, Thích Thất từ trên giường bò xuống, chân nhảy lò cò đi tới bàn bên cạnh, cầm lấy cái ly lại khập khiễng nhảy về, khi cô té xuống núi bị thương ở chân, hiện tại động tới liền đau chịu không nổi.
Trở lại trên giường, Thích Thất thả ra nước dị năng đưa cho Hàn Triều, không tán đồng nói: "Hàn tổng mau uống, về sau dự phòng nước dị năng không còn anh phải nói cho em biết, em chuẩn bị trước cho anh."
Sau đó cô nghĩ nghĩ lại nói: "Không được không được, em xem nha, em nên chuẩn bị sẵn trước cho anh, bằng không lại giống lần này, không kịp chuẩn bị cho anh thì làm sao bây giờ."
Hàn Triều một bên gật đầu đáp ứng, một bên chậm rãi uống nước vào, nghe thanh âm tràn đầy sức sống của Thích Thất, Hàn Triều yên tâm nhắm mắt ngủ. Lần này kinh mạch bị hao tổn, dựa theo hiểu biết trước đây anh đoán dị năng bị kiệt quệ hoặc bị phản phệ khiến cho kinh mạch bị hao tổn sẽ có ảnh hưởng lớn đến việc tiến triển của dị năng sau này, anh cả hai thứ đều dính, nếu không có gì bất ngờ, dị năng sau này khả năng sẽ không tiến triển nữa, may là anh còn không gian kỳ lân, bảo vệ anh và Thích Thất không thành vấn đề, Triều Hổ và Triệu Tín cũng đã an bài tốt, còn Triều gia theo an bài của anh trước mạt thế thì đảm bảo cho họ hai năm sinh hoạt cũng không phải và chuyện khó, tiền đề là bọn họ phải ở thành phố B đợi, về sau...
Hàn Triều dừng lại, cảm giác trong thân thể kinh mạch bị phá hư đang từ từ được chữa trị, không chỉ như vậy, dị năng trong thân thể còn nhanh chóng khôi phục tràn đầy, hơn nữa kinh mạch như được cọ rửa, anh có thể rõ ràng cảm giác được kinh mạch càng mở rộng ra, cho đến khi dị năng đột phá từ mức cao ở cấp bốn tiến vào cấp năm.
Mở to mắt, Hàn Triều quay đầu nhìn về phía Thích Thất, không xác định hỏi: "Dị năng của em? Thăng cấp?"
"A? Ai?!" Bị Hàn Triều nhắc nhở mới phát hiện chính mình dị năng đã thăng cấp, Thích Thất kinh hỉ lên: "Em... Dị năng của em thăng cấp nha!"
Như thế nào dị năng của cô đột nhiên sẽ thăng cấp? Phải biết rằng, dị năng của cô thăng cấp thật chậm chạp, người khác đã thuận lợi tiến vào cấp hai, ngay cả Hà Nhu cùng lúc thăng cấp với cô đã ở mức đỉnh, còn cô vẫn còn lắc lư ở mức sơ cấp, chẳng lẽ là...
Hồi tưởng lại lúc bị té xuống, cô sợ đến không còn hồn vía nào, sau đó cảm giác dị năng của mình từ khắp người xong ra, nhanh chóng tràn lên não, sau đó cô bị hôn mê đi, hiện giờ nghĩ lại, còn không phải cảm giác khi mình thăng cấp lần đầu sao, chẳng lẽ là bởi vì lúc té xuống cô quá sợ hãi, tuyến thượng thận bay lên, kích thích dị năng kích khởi cơ chế bảo hộ, sau đó cứ như vậy mà thăng cấp?
Xem Thích Thất vẻ mặt đến chính mình còn mơ hồ, Hàn Triều lắc đầu, anh vẫn là đừng hy vọng cô sau khi phát hiện dị năng mình thăng cấp thì có gì bất đồng. Hàn Triều bảo Thích Thất đổ ra một ly nước dị năng, đưa đến miệng cô: "Uống đi."
"Được." Nghe lời, Thích Thất uống ừng ực xong ly nước, sau đó nhìn về phía Hàn Triều, trầy da trên mặt trên người có thể thấy được bằng mắt nhanh chóng khôi phục lại, ngay cả mắt cá chân bị đau cũng hết.
Hàn Triều Thích Thất nhìn nhau, thế nhưng (quả nhiên) còn có công hiệu chữa trị, hiệu quả trị liệu này còn mau hơn so với trị liệu của Bạch Thi Thi, hiện giờ Bạch Thi Thi sơ cấp cấp hai muốn trị liệu cho toàn bộ miệng vết thương trên người Thích Thất phải tốn ít nhất hai mươi phút, hiện tại Thích Thất uống ly nước vào, miệng vết thương liền lành ngay.
Thích Thất nhìn về phía Hàn Triều, còn chưa nói cái gì đã bị anh lại sai khiến rót ra thêm một ly nước. Thấy anh uống hết thật mau, Thích Thất nhún nhún vai ngoan ngoãn chờ ở một bên, chỉ chốc lát sau Hàn Triều mở to mắt nhìn về phía Thích Thất đang chờ ở một bên, cảm xúc không rõ, nói: "Nước dị năng của em còn có thể tăng trưởng dị năng, so với hấp thu tinh hạch còn có hiệu quả hơn nhiều."
Thật tốt, tăng trưởng dị năng, nhanh chóng phục hồi dị năng tiêu hao, chữa trị, kháng virus của thây ma, xem Thích Thất nghe mình nói xong thì ngây ngốc nhìn mình, Hàn Triều khẽ thở dài, dị năng nghịch thiên như vậy, có thể nói là người ngốc có phúc ngốc hay sao? Chỉ là... lại liếc Thích Thất vẫn còn ngây ra ở đó, Hàn Triều xoa xoa thái dương bắt đầu ẩn ẩn đau, nếu không có mình che chở, có dị năng nghịch thiên như vậy, cô ấy phải làm sao bây giờ, ra ngoài còn không phải bị một đám sài lang hổ báo ăn liền đến xương cốt cũng không chừa.
"Khụ." Hàn Triều khụ một tiếng: "Thích Thất, lúc trước anh có nói với em về phòng thí nghiệm..." Anh phải đảm bảo anh thật sự không phải cố ý đe dọa cô.
Nghe Hàn Triều muốn nói lại thôi, Thích Thất bị một cái bàn tay vàng đánh mạnh khóc không ra nước mắt, cũng chỉ là có thể kháng virus thây ma đã có thể bị bắt vào phòng thí nghiệm, hiện tại còn thêm dị năng trị liệu, vậy còn không phải sẽ xem cô như thịt Đường Tăng mà xẻ cô ra tám khối hay sao?
"Hàn...... Hàn tổng...... Em......" Cô...... Cô chỉ là một nữ phụ nho nhỏ mà thôi, cho cô cái bàn tay vàng lớn như vậy là tốt sao??
......
"Hàn tổng, nơi này thật xinh đẹp......"
Ngoài nhà là đồng ruộng mênh mông bát ngát, còn có xa xa thảo nguyên không thấy bờ, phía sau núi lớn nguy nga, còn có suối nhỏ chảy róc rách.
"Nơi này có dòng suối nhỏ, mặt bên kia chỗ núi còn có sông, thác nước, em muốn ăn thủy sản có thể đi ra sông câu, nơi đó có đầy đủ các loại thủy sản. Nếu không muốn ra ngoài, hậu hoa viên trong nhà cũng có thể đi dạo, trong đó có hồ sen, em có thể ngồi thuyền nhỏ đi hái sen, mệt mỏi có thể nghỉ ngơi ở nhà thủy tạ trên hồ."
Nhìn thấy Thích Thất sau khi được mình bảo đảm lại khôi phục vẻ vô tâm vô phổi, Hàn Triều đỡ trán, cái người tính tình nhớ ăn không nhớ đánh này, nếu anh thật có tâm hại cô, xem cô đi nơi nào mà khóc.
"Hàn tổng, em có cảm giác em giống như xuyên qua đến cổ đại, thành tiểu thư khuê các, nhà cửa này cũng giống như là của vương công quý tộc."
Hàn Triều cười khẽ, giải thích với Thích Thất: "Đây đúng là vương công quý tộc kiến tạo, người xây nhà này là tổ tiên Triều gia, lúc ấy là một Vương gia, khi đó tổ tiên không thích lục đục tranh giành quyền lợi, đấu đá ở triều đình, bằng không cũng là thế gia mấy trăm năm."
Ách, như vậy sao? Cô còn tưởng rằng Triều gia chỉ là thương gia bình thường mà thôi, nguyên lai cũng có lịch sử dài như vậy: "Cho nên về sau Triều gia tổ tiên đều không thích triều đình, đều không có quan lại?"
"Phải, bọn họ đều thích sinh hoạt tự do tự tại, thương nghiệp chỉ là vì để không lo áo cơm mà thôi, muốn bọn họ vì nổi danh mà tranh đấu là không có khả năng, cho nên xếp hạng thế gia ở quốc gia Z trước nay đều không có Triều gia, bất quá ở tầng lớp thượng lưu xã hội đều biết có Triều gia phú khả địch quốc là được."
Thích Thất gật đầu, nhìn động vật xa xa chạy nhảy vui đùa ầm ĩ, cảm thán: "Tổ tiên Triều gia đều là người rộng rãi."
Hàn Triều nghe vậy, nhìn về phương xa, rộng rãi sao? Đáng tiếc, phải làm Thích Thất thất vọng rồi, bọn họ không mê luyến triều đình, không luyến quyền thế, nhưng trước nay không hề rộng rãi, ngược lại bọn họ có thù tất báo, tính toán chi li, có trả giá liền nhất định muốn thu hoạch, giống như anh đây, tính cách anh chính là một trăm phần trăm giống với tổ tiên Triều gia...
Trở lại trên giường, Thích Thất thả ra nước dị năng đưa cho Hàn Triều, không tán đồng nói: "Hàn tổng mau uống, về sau dự phòng nước dị năng không còn anh phải nói cho em biết, em chuẩn bị trước cho anh."
Sau đó cô nghĩ nghĩ lại nói: "Không được không được, em xem nha, em nên chuẩn bị sẵn trước cho anh, bằng không lại giống lần này, không kịp chuẩn bị cho anh thì làm sao bây giờ."
Hàn Triều một bên gật đầu đáp ứng, một bên chậm rãi uống nước vào, nghe thanh âm tràn đầy sức sống của Thích Thất, Hàn Triều yên tâm nhắm mắt ngủ. Lần này kinh mạch bị hao tổn, dựa theo hiểu biết trước đây anh đoán dị năng bị kiệt quệ hoặc bị phản phệ khiến cho kinh mạch bị hao tổn sẽ có ảnh hưởng lớn đến việc tiến triển của dị năng sau này, anh cả hai thứ đều dính, nếu không có gì bất ngờ, dị năng sau này khả năng sẽ không tiến triển nữa, may là anh còn không gian kỳ lân, bảo vệ anh và Thích Thất không thành vấn đề, Triều Hổ và Triệu Tín cũng đã an bài tốt, còn Triều gia theo an bài của anh trước mạt thế thì đảm bảo cho họ hai năm sinh hoạt cũng không phải và chuyện khó, tiền đề là bọn họ phải ở thành phố B đợi, về sau...
Hàn Triều dừng lại, cảm giác trong thân thể kinh mạch bị phá hư đang từ từ được chữa trị, không chỉ như vậy, dị năng trong thân thể còn nhanh chóng khôi phục tràn đầy, hơn nữa kinh mạch như được cọ rửa, anh có thể rõ ràng cảm giác được kinh mạch càng mở rộng ra, cho đến khi dị năng đột phá từ mức cao ở cấp bốn tiến vào cấp năm.
Mở to mắt, Hàn Triều quay đầu nhìn về phía Thích Thất, không xác định hỏi: "Dị năng của em? Thăng cấp?"
"A? Ai?!" Bị Hàn Triều nhắc nhở mới phát hiện chính mình dị năng đã thăng cấp, Thích Thất kinh hỉ lên: "Em... Dị năng của em thăng cấp nha!"
Như thế nào dị năng của cô đột nhiên sẽ thăng cấp? Phải biết rằng, dị năng của cô thăng cấp thật chậm chạp, người khác đã thuận lợi tiến vào cấp hai, ngay cả Hà Nhu cùng lúc thăng cấp với cô đã ở mức đỉnh, còn cô vẫn còn lắc lư ở mức sơ cấp, chẳng lẽ là...
Hồi tưởng lại lúc bị té xuống, cô sợ đến không còn hồn vía nào, sau đó cảm giác dị năng của mình từ khắp người xong ra, nhanh chóng tràn lên não, sau đó cô bị hôn mê đi, hiện giờ nghĩ lại, còn không phải cảm giác khi mình thăng cấp lần đầu sao, chẳng lẽ là bởi vì lúc té xuống cô quá sợ hãi, tuyến thượng thận bay lên, kích thích dị năng kích khởi cơ chế bảo hộ, sau đó cứ như vậy mà thăng cấp?
Xem Thích Thất vẻ mặt đến chính mình còn mơ hồ, Hàn Triều lắc đầu, anh vẫn là đừng hy vọng cô sau khi phát hiện dị năng mình thăng cấp thì có gì bất đồng. Hàn Triều bảo Thích Thất đổ ra một ly nước dị năng, đưa đến miệng cô: "Uống đi."
"Được." Nghe lời, Thích Thất uống ừng ực xong ly nước, sau đó nhìn về phía Hàn Triều, trầy da trên mặt trên người có thể thấy được bằng mắt nhanh chóng khôi phục lại, ngay cả mắt cá chân bị đau cũng hết.
Hàn Triều Thích Thất nhìn nhau, thế nhưng (quả nhiên) còn có công hiệu chữa trị, hiệu quả trị liệu này còn mau hơn so với trị liệu của Bạch Thi Thi, hiện giờ Bạch Thi Thi sơ cấp cấp hai muốn trị liệu cho toàn bộ miệng vết thương trên người Thích Thất phải tốn ít nhất hai mươi phút, hiện tại Thích Thất uống ly nước vào, miệng vết thương liền lành ngay.
Thích Thất nhìn về phía Hàn Triều, còn chưa nói cái gì đã bị anh lại sai khiến rót ra thêm một ly nước. Thấy anh uống hết thật mau, Thích Thất nhún nhún vai ngoan ngoãn chờ ở một bên, chỉ chốc lát sau Hàn Triều mở to mắt nhìn về phía Thích Thất đang chờ ở một bên, cảm xúc không rõ, nói: "Nước dị năng của em còn có thể tăng trưởng dị năng, so với hấp thu tinh hạch còn có hiệu quả hơn nhiều."
Thật tốt, tăng trưởng dị năng, nhanh chóng phục hồi dị năng tiêu hao, chữa trị, kháng virus của thây ma, xem Thích Thất nghe mình nói xong thì ngây ngốc nhìn mình, Hàn Triều khẽ thở dài, dị năng nghịch thiên như vậy, có thể nói là người ngốc có phúc ngốc hay sao? Chỉ là... lại liếc Thích Thất vẫn còn ngây ra ở đó, Hàn Triều xoa xoa thái dương bắt đầu ẩn ẩn đau, nếu không có mình che chở, có dị năng nghịch thiên như vậy, cô ấy phải làm sao bây giờ, ra ngoài còn không phải bị một đám sài lang hổ báo ăn liền đến xương cốt cũng không chừa.
"Khụ." Hàn Triều khụ một tiếng: "Thích Thất, lúc trước anh có nói với em về phòng thí nghiệm..." Anh phải đảm bảo anh thật sự không phải cố ý đe dọa cô.
Nghe Hàn Triều muốn nói lại thôi, Thích Thất bị một cái bàn tay vàng đánh mạnh khóc không ra nước mắt, cũng chỉ là có thể kháng virus thây ma đã có thể bị bắt vào phòng thí nghiệm, hiện tại còn thêm dị năng trị liệu, vậy còn không phải sẽ xem cô như thịt Đường Tăng mà xẻ cô ra tám khối hay sao?
"Hàn...... Hàn tổng...... Em......" Cô...... Cô chỉ là một nữ phụ nho nhỏ mà thôi, cho cô cái bàn tay vàng lớn như vậy là tốt sao??
......
"Hàn tổng, nơi này thật xinh đẹp......"
Ngoài nhà là đồng ruộng mênh mông bát ngát, còn có xa xa thảo nguyên không thấy bờ, phía sau núi lớn nguy nga, còn có suối nhỏ chảy róc rách.
"Nơi này có dòng suối nhỏ, mặt bên kia chỗ núi còn có sông, thác nước, em muốn ăn thủy sản có thể đi ra sông câu, nơi đó có đầy đủ các loại thủy sản. Nếu không muốn ra ngoài, hậu hoa viên trong nhà cũng có thể đi dạo, trong đó có hồ sen, em có thể ngồi thuyền nhỏ đi hái sen, mệt mỏi có thể nghỉ ngơi ở nhà thủy tạ trên hồ."
Nhìn thấy Thích Thất sau khi được mình bảo đảm lại khôi phục vẻ vô tâm vô phổi, Hàn Triều đỡ trán, cái người tính tình nhớ ăn không nhớ đánh này, nếu anh thật có tâm hại cô, xem cô đi nơi nào mà khóc.
"Hàn tổng, em có cảm giác em giống như xuyên qua đến cổ đại, thành tiểu thư khuê các, nhà cửa này cũng giống như là của vương công quý tộc."
Hàn Triều cười khẽ, giải thích với Thích Thất: "Đây đúng là vương công quý tộc kiến tạo, người xây nhà này là tổ tiên Triều gia, lúc ấy là một Vương gia, khi đó tổ tiên không thích lục đục tranh giành quyền lợi, đấu đá ở triều đình, bằng không cũng là thế gia mấy trăm năm."
Ách, như vậy sao? Cô còn tưởng rằng Triều gia chỉ là thương gia bình thường mà thôi, nguyên lai cũng có lịch sử dài như vậy: "Cho nên về sau Triều gia tổ tiên đều không thích triều đình, đều không có quan lại?"
"Phải, bọn họ đều thích sinh hoạt tự do tự tại, thương nghiệp chỉ là vì để không lo áo cơm mà thôi, muốn bọn họ vì nổi danh mà tranh đấu là không có khả năng, cho nên xếp hạng thế gia ở quốc gia Z trước nay đều không có Triều gia, bất quá ở tầng lớp thượng lưu xã hội đều biết có Triều gia phú khả địch quốc là được."
Thích Thất gật đầu, nhìn động vật xa xa chạy nhảy vui đùa ầm ĩ, cảm thán: "Tổ tiên Triều gia đều là người rộng rãi."
Hàn Triều nghe vậy, nhìn về phương xa, rộng rãi sao? Đáng tiếc, phải làm Thích Thất thất vọng rồi, bọn họ không mê luyến triều đình, không luyến quyền thế, nhưng trước nay không hề rộng rãi, ngược lại bọn họ có thù tất báo, tính toán chi li, có trả giá liền nhất định muốn thu hoạch, giống như anh đây, tính cách anh chính là một trăm phần trăm giống với tổ tiên Triều gia...