- Ảnh bìa
- Tác giả
- Tiểu Yêu Mô Thức
- Thể loại
- Ngôn tình
- Sủng
- Huyền Huyễn
- Xuyên không
- HE
- Tổng Tài
- Đô Thị
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- 167C
- Lượt đọc
- 29,758
- Cập nhật
Thích Thất là sinh viên tốt nghiệp loại ưu tú của khóa "Bác gái Tôn – 1000 loại ăn vặt".
Cái gì, uống một ngụm nước cũng bị xuyên qua? Đừng đùa, tiểu thuyết cẩu huyết cũng không tới như vậy, được chứ? Là xuyên sách? Còn xuyên qua tiểu thuyết mạt thế? Ông trời ơi, tôi có thể trở về được không ~T_T~
Đối với cô, cái đồ tham ăn này, làm cô đi vào mạt thế đến cơm còn không có để ăn, không phải khi dễ cô hay sao. Cái gì? Đi theo nam chủ có thịt ăn?
Thôi đành tới đâu hay tới đó, nếu không thể quay về, cô chỉ còn cách phải thành thật ôm đùi to của nam chủ, ngồi chờ cốt truyện phát triển cho đúng. Nhưng chờ tới chờ đi, đều chờ đến nam phụ cùng nữ chủ ở cùng nhau, ai nói họ chia tay đâu? Nói chờ đến nam chủ cùng nữ chủ HE (Happy Ending) thì mình sẽ được tiêu dao tự tại đâu?
"Muốn về nhà? Được, đem đồ ăn thức uống đã dùng của anh trả lại đây, anh sẽ rủ lòng tốt thả em về nhà. Không có? Vậy bồi thường bằng thân thể đi."
Thích Thất eo đau hông đau, khóc, ai nói nam chủ trung thành với nữ chủ đâu? Như thế nào đến chỗ cô lại thành phúc hắc sói đuôi to thế này?Từ từ! Không vật tư, không không gian, nam chủ có thật nhiều nha!!
Liếc mắt một cái nhìn nam chủ thảnh thơi ngồi trên đỉnh chóp của chuỗi đại siêu thị, Thích Thất chân chó tiến về phía trước: Ha hả, nếu không ta trước vẫn nên chắp vá đi...
Sau đó, Thích Thất hơi hơi tròn miệng, trộm liếc nhìn nam chủ kế bên, không nghe nói ở mạt thế còn có người sống trong lâu đài nha, cái đùi cô ôm rốt cuộc là vĩ đại bao nhiêu...
Tóm tắt 1 câu: ở mạt thế ăn ăn uống uống.
Cảnh báo:
Nữ chính đơn thuần, xuẩn manh, tham ăn, không cường, đúng nghĩa ôm đùi nam chính thật chặt mà sống sót qua mạt thế. Đừng hy vọng thấy được nữ chính đánh thây ma bang bang bang hay kiến tạo đội ngũ diệt thây ma gì nha!
VS Nam chính phúc hắc, cường đại, có tùy thân không gian, bàn tay vàng lớn nhất ở mạt thế, nhưng mà, chậc chậc, nam chính thật lười biếng.
Last edited: