-
Chương 11: 11: Tả Hữu Hộ Pháp Đánh Nhau Rồi!
Tạ Vi Ninh và Phong Thầm học xong điều động thần thức, sau khi hai bên để lại thần thức trên Thông Lục Nghi của đối phương, nàng lại theo học bộ pháp.
Lúc nàng vẫn chưa biết bộ pháp kia, thân thể này có thể phản ứng theo bản năng, sau khi biết khẩu quyết và cách vận dụng, càng thêm hiệu quả.
Như thế tới tới lui lui, sắc trời đã tối.
Lúc nhận ra đêm đã đen, Tạ Vi Ninh cả kinh nói không tốt, sắc mặt Phong Thầm cũng không đúng.
Này thì tốt rồi, không biết người ngoài cửa đã sốt ruột thành cái dạng gì rồi.
Hai người liền tạm an bài phòng Đế Nữ trước, ở phía Tây viện gần Tàng Thư Các hơn, để hai ngày tới Phong Thầm sẽ bí mật đến Tàng Thư Các tìm biện pháp giải quyết vấn đề, có chuyện gì thì đêm nay chờ hắn sắp xếp xong, rồi dùng Thông Lục Nghi liên lạc.
Trong cung điện Ma Tôn gần như không có thị nữ, vị Ma tu lĩnh mệnh kia tìm một quản sự an bài phòng, rồi gọi một nhóm thị hầu dọn dẹp lại.
Nửa đường lại bị Kiếp Sát ngăn cản, đại khái là nói suy cho cùng vị kia là Đế Nữ, dù không phải Đế Nữ thì khuê phòng của một nữ tử sao lại để nam nhân bọn họ tới hỗ trợ chuẩn bị chứ.
Ma tu vừa nghe, cũng cảm thấy có lý, liền nhường việc này cho Kiếp Sát làm.
Nàng ta là nữ nhân, cũng là Hữu hộ pháp, làm việc cũng sẽ tốt hơn kẻ th ô tục như hắn, Hữu hộ pháp làm việc luôn khiến người khác yên tâm.
Vì thế trong màn đêm tối mịt này, mọi người liền thấy Hữu hộ pháp mang theo tất cả Ám Giao Vệ —— đều là giết người hàng loạt, không màng tình cảm, trái tim sắt đá, nữ Ma tu lãnh khốc máu tươi nhuốm đầy kiếm, ngày thường diễn luyện đều khiến một nửa Ma tu sợ hãi thế mà lại thay một bộ váy hồng trắng, trang điểm đậm yêu thích thay bằng lớp trang điểm thân thiện, bưng các món đồ vào phòng ngủ chính Tây viện như một thị nữ tầm thường.
"Khoa trương thế." Đoạt Kiêu nói, "Ngươi cần gì đến mức này? Chỉ là một Đế Nữ thôi mà."
Tuy nói cũng chỉ phái mười người, nhưng hắn vẫn cảm thấy có chút thái quá.
"Tôn chủ chỉ đón Đế Nữ trở về, cũng đâu phân phó hai chúng ta làm gì.
Hôm nay hai người nói chuyện một hồi lâu trong phòng, hiện giờ còn muốn giữ Đế Nữ lại hai ngày.
Tuy nói có chút kỳ quặc, nhưng có lẽ đây chỉ là giả vờ thôi."
Tả Hữu hộ pháp đứng trên nóc nhà cao, vạt áo hơi phất phới trong đêm, hiện vẻ lạnh lẽo vắng lặng.
Kiếp Sát trợn mắt nói: "Ngươi thì biết cái gì."
Đoạt Kiêu phản bác: "Tôn chủ ghét người Tiên giới đến đâu, chúng ta trước nay đều rất rõ! Lúc trước hai ta lang thang ăn xin ở Ma giới, suýt nữa bị ma vật xông ra nuốt vào bụng, chính Tôn chủ cứu chúng ta giữ lại bên người.
Khi đó chúng ta mới mười tuổi, Tôn chủ cũng mới mười lăm tuổi, từ đó đến hiện tại nhiều năm như vậy, ngươi còn không rõ sao?"
Nếu ở bên ngoài, bọn họ trẻ như vậy đã bước vào cấp bậc Ma Soái có thể xưng là thiên tài, đã sớm được các Ma Tôn khắp nơi mời chào, thậm chí còn tình nguyện nhường một nửa thành trì để mời bọn họ, mấy năm nay cũng có không ít người của thành khác âm thầm tới đây mời.
Bọn họ từ chối hết thảy, tựa như một ngọn núi lớn vững chắc tọa lạc ở Vô Niệm Thành không chút dao động.
Tuy Tôn chủ chỉ chưởng quản một Vô Niệm Thành, uy danh ở Ma giới lại không chỉ có thế.
Trước đó cố ý chọc giận Đế Nữ để đối phương quăng chiến thư, bọn họ chỉ cần giải quyết nàng ta là thanh danh có thể vang vọng Tứ giới, hoàn toàn khai chiến giữa hai giới Tiên Ma, các Ma Tôn âm thầm quan sát kia cũng sẽ không còn lựa chọn nào khác.
Đơn giản mà nói, dù cho không qua được thí luyện Định Ma Bia kia thì sao?
Trận chiến với Đế Nữ ấy, chỉ cần thành công thì có thể đưa Tôn chủ lên chủ vị ở Ma giới.
Thế mà một nhân vật quan trọng phải chặn đánh giết như vậy, lại được mời vào Vô Niệm Thành ở tạm hai ngày.
Đoạt Kiêu nghĩ thế nào cũng cảm thấy đây là mưu kế của Tôn chủ.
Một là xúi giục Đế Nữ hoặc mưu kế giả vờ giao hảo với Đế Nữ để giảm bớt sự cảnh giác của Tiên giới.
Kiếp Sát lại trông rõ ràng hơn hắn.
Cảm xúc hai ngày nay của Tôn chủ khi nói tới Đế Nữ, nhìn thế nào cảm giác thế nào cũng không giống vẻ đối đãi người Tiên giới ở quá khứ.
Nàng ghét bỏ nói: "Việc này trong lòng ta hiểu rõ.
Tôn chủ phân phó thế nào ta sẽ làm việc thế nấy.
Hơn nữa, để Ám Giao Vệ trông chừng bên cạnh Đế Nữ, nếu nàng ta có chuyện gì che giấu, ta cũng có thể báo cho Tôn chủ tức thì."
Dù cho Tôn chủ không nói, bọn họ làm hộ pháp cũng tự biết trong lòng, dù thế nào cũng không thể thật mặc cho một Đế Nữ Tiên giới tùy tiện đi lại ở Vô Niệm Thành, Ám Giao Vệ giả trang thị nữ rất thích hợp.
"Ngươi bỏ mấy tâm tư phức tạp trong lòng đó trước đi! Tôn chủ nói làm gì thì làm đó, ngươi tự ngẫm nghĩ cả nửa ngày trời nói không chừng sẽ nghĩ ra chuyện gì đó đấy!"
Đoạt Kiêu: "Kiếp Sát! Ngươi có ý gì!"
Kiếp Sát nói: "Ta còn chưa tính sổ chuyện ngươi tự ý đến Tiên giới, điều động một nửa linh thạch trong kho để dùng thuyền mây đấy!"
Đoạt Kiêu: "...!Câm miệng! Việc này ta sẽ tự giải thích với Tôn chủ!"
Kiếp Sát dựng thẳng tóc lên: "Ngươi bảo ta câm miệng? Ngươi có biết nửa kho linh thạch kia sẽ gây ra phiền toái bao lớn không?! Chuyện Ma giới khan hiếm tài nguyên này cần ta nói lại sao? Đoạt Kiêu, ta nhịn ngươi lâu rồi nhé!"
Đoạt Kiêu cũng nổi giận: "Ta cũng nhịn ngươi lâu rồi! Đã nói sẽ giải thích mà! Ta mang binh đi cướp linh thạch về không được à?!"
Một người lấy một đôi giản* một kẻ lấy đao lớn ra, đằng đằng sát khí, lập tức ở trên nóc nhà đánh nhau.
(Ji: *Một loại binh khí thời cổ đại, sử dụng theo cặp)
Phía dưới, mười Ám Giao Vệ mặc thành thị nữ đi ngang qua, một đội Ma tu khác canh giữ bên cạnh đang há hốc mồm mà nhìn, nghe thấy tiếng mái ngói nổ tung, ngẩng đầu nhìn cảnh tượng kia liền lập tức gọi một tiếng: "Này, Hữu hộ pháp của các người đánh nhau với Tả hộ pháp bọn ta rồi, sao các ngươi chẳng phản ứng gì sất thế!"
Ám Giao Vệ trừng mắt nhìn bọn họ một cái, quay đầu lại, mắt nhìn thẳng bưng đồ vào Tây viện.
—
Phong Thầm đang đứng trong viện khoanh tay chờ.
Phù Ngạn nhìn thị nữ đưa đồ tới, xem là vật gì mấy lần mới chỉ huy đặt ở đâu, sau đó chỉ huy hạ nhân phải chú ý lau chùi ở chỗ nào.
Phong Thầm ban đầu chỉ tùy ý nhìn lướt qua.
Hắn vốn không thèm để ý, vừa quét mắt qua lại ngừng một lúc lâu.
Thị nữ đang đứng bên kia dâng đồ lên, nhìn thấy tầm mắt "nàng" bèn nhìn qua, đầu tiên là sững sờ sau đó nhớ tới phân phó của Hữu hộ pháp, liền nở một nụ cười có chút gượng gạo, duyên dáng hành lễ với "nàng".
"Đế Nữ."
Như một thị nữ ngoan ngoãn hòa nhã.
Phong Thầm: "..."
Hắn nhớ người này.
Đối luyện năm trước, lên lôi đài thắng liên tiếp 35 Tu La và 2 Ma tướng, lấy được danh hiệu đệ nhất Ám Giao Vệ.
Hắn lại quét mắt về phía các thị nữ còn lại, đều có ấn tượng đến một nửa.
Tạ Vi Ninh sắp đặt người của Kiếp Sát vào sao?
Ma Tôn nhăn mi tâm, càng cảm thấy kỳ quái.
Sao người của Kiếp Sát lại có thái độ thế này với Đế Nữ?
Một lúc lâu sau, Tây viện vốn lạnh lẽo trong chớp mắt đã treo màn che màu hồng nhạt, toàn bộ giường đệm đổi thành màu nhạt, trong hồ thả rất nhiều nụ hoa chớm nở, các nơi trong viện đều được quét tước tỉ mỉ, còn đốt huân hương, trang sức cũng được bày biện đầy đủ.
"............"
Thị nữ tiến lên hành lễ: "Đế Nữ, phòng đã được chuẩn bị ổn thỏa."
Đệ nhất Ám Giao Vệ kia nói tiếp: "Đế Nữ, Tôn chủ nói, hai ngày tới ngài ở Ma giới, có chuyện gì cứ việc phân phó bọn ta."
Mí mắt Phong Thầm giật giật, trầm mặc không lên tiếng.
Sau một một hồi, hắn vẫy tay.
Phù Ngạn thấy thế liền cùng các thị nữ khác lui ra.
Sau khi không còn người, Phong Thầm hạ kết giới cách âm, lấy Thông Lục Nghi.
Điểm trắng đại diện cho thần thức của Tạ Vi Ninh lóe lên một lát, sau đó sáng hẳn.
Tạ Vi Ninh vừa kết nối đã nghe một đống chất vấn ùn ùn kéo tới từ bên kia.
"Trong đầu ngươi đang nghĩ gì thế?"
"Ngươi nói với Kiếp Sát cái gì? Ám Giao Vệ đều bị phái tới, ngươi chê thủ vệ xung quanh không đủ nhiều à?!"
Tạ Vi Ninh bắt lấy trọng điểm hỏi: "Ám Giao Vệ gì?"
"......"
Kẻ đối diện thầm nghiến răng nói: "Ma quân mà Kiếp Sát đưa tới.
Ngươi không biết sao?"
Tạ Vi Ninh: "Không biết.
Có điều Kiếp Sát từng nói muốn chuẩn bị phòng tốt nhất cho ngươi.
Hiện tại hẳn là ngươi ở đó rất tốt nhỉ?"
Phong Thầm nhìn trang trí hường phấn xung quanh, gằn từng chữ: "Rất tốt."
"Vậy thì được rồi, ở đó tốt là được."
Tạ Vi Ninh không nghĩ nhiều, đổi chủ đề: "Đúng rồi, trước khi đi, ngươi nói muốn cho ta biết mấy trưởng lão kia của ngươi phải chú ý gì đó? Nói đến chuyện này ta mới nhớ, sau khi ngươi tỉnh lại không có Tiên Đế Tiên Hậu hoặc mấy Tiên Quân gì đó đến tìm sao? Ta cũng nói vài điểm cần chú ý với ngươi."
Nhân tiện nàng có chút tò mò tình hình bên Tiên giới thế nào.
Phong Thầm giễu cợt một tiếng nói: "Không có.
Không cần.
Tình trạng hiện giờ của Đế Nữ căn bản không ai quan tâm đâu."
Tạ Vi Ninh: "..."
Âm dương quái khí à.
Người đối diện à một tiếng rồi nói tiếp: "Trong ba vị trưởng lão..."
Tạ Vi Ninh: "Không cần.
Không cần.
Từ khi Ma Tôn tỉnh lại đến nay chỉ có Đại trưởng lão nói một câu Để ta xem Định Ma Bia của ngươi thí luyện thế nào! cũng không ai hỏi thăm nữa."
Giọng nói cực kỳ giận dữ: "Tạ Vi Ninh!"
"Tôn chủ, thuộc hạ có việc bẩm báo."
Tiếng báo tin khẩn ngoài cửa và tiếng tức giận đối diện truyền đến cùng nhau.
Tạ Vi Ninh vô thức cắt ngang Thông Lục Nghi.
Thần sắc Ma Tôn bên kia đầy âm trầm.
Từ khi nào hắn lại dùng Thông Lục Nghi với người khác, còn bị chủ động cắt ngang?!
Nháy mắt tiếp theo, Thông Lục Nghi lại sáng lên lần nữa.
"Ngươi ——"
"Tả Hữu hộ pháp của ngươi đánh nhau rồi! Làm sao đây!".
Lúc nàng vẫn chưa biết bộ pháp kia, thân thể này có thể phản ứng theo bản năng, sau khi biết khẩu quyết và cách vận dụng, càng thêm hiệu quả.
Như thế tới tới lui lui, sắc trời đã tối.
Lúc nhận ra đêm đã đen, Tạ Vi Ninh cả kinh nói không tốt, sắc mặt Phong Thầm cũng không đúng.
Này thì tốt rồi, không biết người ngoài cửa đã sốt ruột thành cái dạng gì rồi.
Hai người liền tạm an bài phòng Đế Nữ trước, ở phía Tây viện gần Tàng Thư Các hơn, để hai ngày tới Phong Thầm sẽ bí mật đến Tàng Thư Các tìm biện pháp giải quyết vấn đề, có chuyện gì thì đêm nay chờ hắn sắp xếp xong, rồi dùng Thông Lục Nghi liên lạc.
Trong cung điện Ma Tôn gần như không có thị nữ, vị Ma tu lĩnh mệnh kia tìm một quản sự an bài phòng, rồi gọi một nhóm thị hầu dọn dẹp lại.
Nửa đường lại bị Kiếp Sát ngăn cản, đại khái là nói suy cho cùng vị kia là Đế Nữ, dù không phải Đế Nữ thì khuê phòng của một nữ tử sao lại để nam nhân bọn họ tới hỗ trợ chuẩn bị chứ.
Ma tu vừa nghe, cũng cảm thấy có lý, liền nhường việc này cho Kiếp Sát làm.
Nàng ta là nữ nhân, cũng là Hữu hộ pháp, làm việc cũng sẽ tốt hơn kẻ th ô tục như hắn, Hữu hộ pháp làm việc luôn khiến người khác yên tâm.
Vì thế trong màn đêm tối mịt này, mọi người liền thấy Hữu hộ pháp mang theo tất cả Ám Giao Vệ —— đều là giết người hàng loạt, không màng tình cảm, trái tim sắt đá, nữ Ma tu lãnh khốc máu tươi nhuốm đầy kiếm, ngày thường diễn luyện đều khiến một nửa Ma tu sợ hãi thế mà lại thay một bộ váy hồng trắng, trang điểm đậm yêu thích thay bằng lớp trang điểm thân thiện, bưng các món đồ vào phòng ngủ chính Tây viện như một thị nữ tầm thường.
"Khoa trương thế." Đoạt Kiêu nói, "Ngươi cần gì đến mức này? Chỉ là một Đế Nữ thôi mà."
Tuy nói cũng chỉ phái mười người, nhưng hắn vẫn cảm thấy có chút thái quá.
"Tôn chủ chỉ đón Đế Nữ trở về, cũng đâu phân phó hai chúng ta làm gì.
Hôm nay hai người nói chuyện một hồi lâu trong phòng, hiện giờ còn muốn giữ Đế Nữ lại hai ngày.
Tuy nói có chút kỳ quặc, nhưng có lẽ đây chỉ là giả vờ thôi."
Tả Hữu hộ pháp đứng trên nóc nhà cao, vạt áo hơi phất phới trong đêm, hiện vẻ lạnh lẽo vắng lặng.
Kiếp Sát trợn mắt nói: "Ngươi thì biết cái gì."
Đoạt Kiêu phản bác: "Tôn chủ ghét người Tiên giới đến đâu, chúng ta trước nay đều rất rõ! Lúc trước hai ta lang thang ăn xin ở Ma giới, suýt nữa bị ma vật xông ra nuốt vào bụng, chính Tôn chủ cứu chúng ta giữ lại bên người.
Khi đó chúng ta mới mười tuổi, Tôn chủ cũng mới mười lăm tuổi, từ đó đến hiện tại nhiều năm như vậy, ngươi còn không rõ sao?"
Nếu ở bên ngoài, bọn họ trẻ như vậy đã bước vào cấp bậc Ma Soái có thể xưng là thiên tài, đã sớm được các Ma Tôn khắp nơi mời chào, thậm chí còn tình nguyện nhường một nửa thành trì để mời bọn họ, mấy năm nay cũng có không ít người của thành khác âm thầm tới đây mời.
Bọn họ từ chối hết thảy, tựa như một ngọn núi lớn vững chắc tọa lạc ở Vô Niệm Thành không chút dao động.
Tuy Tôn chủ chỉ chưởng quản một Vô Niệm Thành, uy danh ở Ma giới lại không chỉ có thế.
Trước đó cố ý chọc giận Đế Nữ để đối phương quăng chiến thư, bọn họ chỉ cần giải quyết nàng ta là thanh danh có thể vang vọng Tứ giới, hoàn toàn khai chiến giữa hai giới Tiên Ma, các Ma Tôn âm thầm quan sát kia cũng sẽ không còn lựa chọn nào khác.
Đơn giản mà nói, dù cho không qua được thí luyện Định Ma Bia kia thì sao?
Trận chiến với Đế Nữ ấy, chỉ cần thành công thì có thể đưa Tôn chủ lên chủ vị ở Ma giới.
Thế mà một nhân vật quan trọng phải chặn đánh giết như vậy, lại được mời vào Vô Niệm Thành ở tạm hai ngày.
Đoạt Kiêu nghĩ thế nào cũng cảm thấy đây là mưu kế của Tôn chủ.
Một là xúi giục Đế Nữ hoặc mưu kế giả vờ giao hảo với Đế Nữ để giảm bớt sự cảnh giác của Tiên giới.
Kiếp Sát lại trông rõ ràng hơn hắn.
Cảm xúc hai ngày nay của Tôn chủ khi nói tới Đế Nữ, nhìn thế nào cảm giác thế nào cũng không giống vẻ đối đãi người Tiên giới ở quá khứ.
Nàng ghét bỏ nói: "Việc này trong lòng ta hiểu rõ.
Tôn chủ phân phó thế nào ta sẽ làm việc thế nấy.
Hơn nữa, để Ám Giao Vệ trông chừng bên cạnh Đế Nữ, nếu nàng ta có chuyện gì che giấu, ta cũng có thể báo cho Tôn chủ tức thì."
Dù cho Tôn chủ không nói, bọn họ làm hộ pháp cũng tự biết trong lòng, dù thế nào cũng không thể thật mặc cho một Đế Nữ Tiên giới tùy tiện đi lại ở Vô Niệm Thành, Ám Giao Vệ giả trang thị nữ rất thích hợp.
"Ngươi bỏ mấy tâm tư phức tạp trong lòng đó trước đi! Tôn chủ nói làm gì thì làm đó, ngươi tự ngẫm nghĩ cả nửa ngày trời nói không chừng sẽ nghĩ ra chuyện gì đó đấy!"
Đoạt Kiêu: "Kiếp Sát! Ngươi có ý gì!"
Kiếp Sát nói: "Ta còn chưa tính sổ chuyện ngươi tự ý đến Tiên giới, điều động một nửa linh thạch trong kho để dùng thuyền mây đấy!"
Đoạt Kiêu: "...!Câm miệng! Việc này ta sẽ tự giải thích với Tôn chủ!"
Kiếp Sát dựng thẳng tóc lên: "Ngươi bảo ta câm miệng? Ngươi có biết nửa kho linh thạch kia sẽ gây ra phiền toái bao lớn không?! Chuyện Ma giới khan hiếm tài nguyên này cần ta nói lại sao? Đoạt Kiêu, ta nhịn ngươi lâu rồi nhé!"
Đoạt Kiêu cũng nổi giận: "Ta cũng nhịn ngươi lâu rồi! Đã nói sẽ giải thích mà! Ta mang binh đi cướp linh thạch về không được à?!"
Một người lấy một đôi giản* một kẻ lấy đao lớn ra, đằng đằng sát khí, lập tức ở trên nóc nhà đánh nhau.
(Ji: *Một loại binh khí thời cổ đại, sử dụng theo cặp)
Phía dưới, mười Ám Giao Vệ mặc thành thị nữ đi ngang qua, một đội Ma tu khác canh giữ bên cạnh đang há hốc mồm mà nhìn, nghe thấy tiếng mái ngói nổ tung, ngẩng đầu nhìn cảnh tượng kia liền lập tức gọi một tiếng: "Này, Hữu hộ pháp của các người đánh nhau với Tả hộ pháp bọn ta rồi, sao các ngươi chẳng phản ứng gì sất thế!"
Ám Giao Vệ trừng mắt nhìn bọn họ một cái, quay đầu lại, mắt nhìn thẳng bưng đồ vào Tây viện.
—
Phong Thầm đang đứng trong viện khoanh tay chờ.
Phù Ngạn nhìn thị nữ đưa đồ tới, xem là vật gì mấy lần mới chỉ huy đặt ở đâu, sau đó chỉ huy hạ nhân phải chú ý lau chùi ở chỗ nào.
Phong Thầm ban đầu chỉ tùy ý nhìn lướt qua.
Hắn vốn không thèm để ý, vừa quét mắt qua lại ngừng một lúc lâu.
Thị nữ đang đứng bên kia dâng đồ lên, nhìn thấy tầm mắt "nàng" bèn nhìn qua, đầu tiên là sững sờ sau đó nhớ tới phân phó của Hữu hộ pháp, liền nở một nụ cười có chút gượng gạo, duyên dáng hành lễ với "nàng".
"Đế Nữ."
Như một thị nữ ngoan ngoãn hòa nhã.
Phong Thầm: "..."
Hắn nhớ người này.
Đối luyện năm trước, lên lôi đài thắng liên tiếp 35 Tu La và 2 Ma tướng, lấy được danh hiệu đệ nhất Ám Giao Vệ.
Hắn lại quét mắt về phía các thị nữ còn lại, đều có ấn tượng đến một nửa.
Tạ Vi Ninh sắp đặt người của Kiếp Sát vào sao?
Ma Tôn nhăn mi tâm, càng cảm thấy kỳ quái.
Sao người của Kiếp Sát lại có thái độ thế này với Đế Nữ?
Một lúc lâu sau, Tây viện vốn lạnh lẽo trong chớp mắt đã treo màn che màu hồng nhạt, toàn bộ giường đệm đổi thành màu nhạt, trong hồ thả rất nhiều nụ hoa chớm nở, các nơi trong viện đều được quét tước tỉ mỉ, còn đốt huân hương, trang sức cũng được bày biện đầy đủ.
"............"
Thị nữ tiến lên hành lễ: "Đế Nữ, phòng đã được chuẩn bị ổn thỏa."
Đệ nhất Ám Giao Vệ kia nói tiếp: "Đế Nữ, Tôn chủ nói, hai ngày tới ngài ở Ma giới, có chuyện gì cứ việc phân phó bọn ta."
Mí mắt Phong Thầm giật giật, trầm mặc không lên tiếng.
Sau một một hồi, hắn vẫy tay.
Phù Ngạn thấy thế liền cùng các thị nữ khác lui ra.
Sau khi không còn người, Phong Thầm hạ kết giới cách âm, lấy Thông Lục Nghi.
Điểm trắng đại diện cho thần thức của Tạ Vi Ninh lóe lên một lát, sau đó sáng hẳn.
Tạ Vi Ninh vừa kết nối đã nghe một đống chất vấn ùn ùn kéo tới từ bên kia.
"Trong đầu ngươi đang nghĩ gì thế?"
"Ngươi nói với Kiếp Sát cái gì? Ám Giao Vệ đều bị phái tới, ngươi chê thủ vệ xung quanh không đủ nhiều à?!"
Tạ Vi Ninh bắt lấy trọng điểm hỏi: "Ám Giao Vệ gì?"
"......"
Kẻ đối diện thầm nghiến răng nói: "Ma quân mà Kiếp Sát đưa tới.
Ngươi không biết sao?"
Tạ Vi Ninh: "Không biết.
Có điều Kiếp Sát từng nói muốn chuẩn bị phòng tốt nhất cho ngươi.
Hiện tại hẳn là ngươi ở đó rất tốt nhỉ?"
Phong Thầm nhìn trang trí hường phấn xung quanh, gằn từng chữ: "Rất tốt."
"Vậy thì được rồi, ở đó tốt là được."
Tạ Vi Ninh không nghĩ nhiều, đổi chủ đề: "Đúng rồi, trước khi đi, ngươi nói muốn cho ta biết mấy trưởng lão kia của ngươi phải chú ý gì đó? Nói đến chuyện này ta mới nhớ, sau khi ngươi tỉnh lại không có Tiên Đế Tiên Hậu hoặc mấy Tiên Quân gì đó đến tìm sao? Ta cũng nói vài điểm cần chú ý với ngươi."
Nhân tiện nàng có chút tò mò tình hình bên Tiên giới thế nào.
Phong Thầm giễu cợt một tiếng nói: "Không có.
Không cần.
Tình trạng hiện giờ của Đế Nữ căn bản không ai quan tâm đâu."
Tạ Vi Ninh: "..."
Âm dương quái khí à.
Người đối diện à một tiếng rồi nói tiếp: "Trong ba vị trưởng lão..."
Tạ Vi Ninh: "Không cần.
Không cần.
Từ khi Ma Tôn tỉnh lại đến nay chỉ có Đại trưởng lão nói một câu Để ta xem Định Ma Bia của ngươi thí luyện thế nào! cũng không ai hỏi thăm nữa."
Giọng nói cực kỳ giận dữ: "Tạ Vi Ninh!"
"Tôn chủ, thuộc hạ có việc bẩm báo."
Tiếng báo tin khẩn ngoài cửa và tiếng tức giận đối diện truyền đến cùng nhau.
Tạ Vi Ninh vô thức cắt ngang Thông Lục Nghi.
Thần sắc Ma Tôn bên kia đầy âm trầm.
Từ khi nào hắn lại dùng Thông Lục Nghi với người khác, còn bị chủ động cắt ngang?!
Nháy mắt tiếp theo, Thông Lục Nghi lại sáng lên lần nữa.
"Ngươi ——"
"Tả Hữu hộ pháp của ngươi đánh nhau rồi! Làm sao đây!".