Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 19
Chương 19
Cánh tay thon dài nắm chặt đến nổi lên khớp xương. Cô nương theo cánh tay nhìn qua thì thấy là Lâm Đình Phong, gương mặt anh lạnh lùng, ánh mắt giận dữ nhìn Lâm Đình Kiệt.
Anh xoay cánh tay, bẻ tay Lâm Đình Kiệt quặt lại, rồi đẩy hắn ngã ra chiếc ghế da phía sau lưng. Anh đạp một cước lên người hắn, rồi đấm lên mặt hắn mấy đấm.
Lâm Đình Kiệt chưa kịp hoàn hồn sau cú ngã đã chịu thêm mấy đấm của anh, hắn gào lên: “Lâm Đình Phong, anh điên rồi, tôi sẽ về nói với ba, anh hạ độc thủ với tôi, muốn cướp hết gia sản”.
Lâm Đình Phong đưa tay chỉnh lại cổ áo và cổ tay áo, ánh mắt lạnh lẽo liếc qua nhìn hắn, môi lỏng lạnh lùng nói: “Người của tao cũng dám đụng, dù cho ông già đó có đến cũng chỉ có một kết cục là quay xe đi về thôi”.
Nói xong anh quay qua nhìn Mộc Tâm, đánh giá cô từ trên xuống dưới một lượt thấy cô không bị thương, anh dịu dàng nói: “Thật là trùng hợp, lại gặp em ở đây, chúng ta thật có duyên đó”, nói xong anh liếc nhìn Lâm Đình Kiệt đang lồm cồm bò dậy hỏi: “Không làm em sợ chứ? tôi sẽ giáo huấn nó sau”.
Mộc tâm nhìn chàng trai lật mặt còn nhanh hơn lật sách trước mặt mà muốn khô héo lời: “Không sao, cảm ơn anh”.
Nhìn cô gái hôm nay trang điểm ăn vận như đóa hồng kiều diễm, anh thầm nghĩ, thật may khi hôm nay anh đồng ý hẹn gặp đối tác xã giao ở đây, anh ngồi ở tầng trên, khi cô bước vào anh đã phát hiện ra cô rồi, nhìn ánh mắt đám đàn ông khác thèm khát nhìn cô, trong lòng anh thầm bực bội, muốn giấu cô đi, chỉ muốn để vẻ đẹp kiều mị của cô cùng dáng vẻ xinh đẹp động lòng người của cô chỉ một mình anh nhìn thấy.
Tính trên cấp độ nào đó trong tình cảm, thì anh thật sự ngày càng lún sâu rồi.
Lâm Đình Phong cười nói: “Nếu em muốn uống hay thì lên tầng đi, tôi đã đặt bàn rồi, ý em sao?”.
Ngọc Điềm ở phía sau nhẹ kéo tay Mộc Tâm, Mộc Tâm hiểu ý cô, mỉm cười đáp: “Ngại quá chúng tôi không muốn uống nữa, xin về trước, tổng giám đốc Lâm ở lại vui vẻ, hẹn gặp lại”.
Lâm Đình Phong cũng biết ‘vội quá không ăn được cháo nóng’*, đành nói: “Vậy được, em về cẩn thận, có chuyện gì cần giúp cứ gọi tôi, hẹn gặp lại”, hẹn gặp lại cô bé đáng yêu của tôi.
*Dục tốc bất đạt
Đợi cô đi khuất phía sau cánh cửa, ánh mắt anh lập tức trở nên lạnh lùng gọi: “Tiểu A”.
Tiểu A đang đứng cách đó không xa nghe tiếng thì chạy lại: “Dạ, boss có gì dặn dò?”.
Lâm Đình Phong trầm giọng nói: “Điều hai tên trợ thủ chúng ta đào tạo, âm thầm bảo vệ cô ấy”.
Tiểu A biết “cô ấy” trong miệng boss chắc chắn là “Mộc tiểu thư” nên không hỏi lại, nhanh nhẹn đáp: “Dạ”.
Aizz, ông chủ nhà mình trên thương trường tung hoành ngang dọc, một khi thích người ta sao không tiến công thổ lộ mà lại âm thầm đối xử tốt với người ta giống như mấy chàng trai trẻ mới biết yêu vậy nè!
Tiểu A thầm nghĩ, hiểu được boss giống như học trên lớp 1 1=2 mà đi thi đề hỏi ông bảo vệ mấy tuổi vậy!
Tối hôm đó, Mộc Tâm và Ngọc Điềm về nhà cũng đã gần 10 giờ, hai người ai vào phòng nấy nghỉ ngơi, dưỡng sức cho cuộc chiến phiên tòa ngày mai.
Ngọc Điềm tắm rửa thay đồ ngủ xong, ngồi dựa vào đầu giường, cầm lấy chiếc Ipad kiểm tra email lần cuối.
Một email ẩn danh được gửi đến, Ngọc Điềm nghi hoặc ấn vào xem, bên trong có đính kèm một đoạn video và hai tấm ảnh.
Cánh tay thon dài nắm chặt đến nổi lên khớp xương. Cô nương theo cánh tay nhìn qua thì thấy là Lâm Đình Phong, gương mặt anh lạnh lùng, ánh mắt giận dữ nhìn Lâm Đình Kiệt.
Anh xoay cánh tay, bẻ tay Lâm Đình Kiệt quặt lại, rồi đẩy hắn ngã ra chiếc ghế da phía sau lưng. Anh đạp một cước lên người hắn, rồi đấm lên mặt hắn mấy đấm.
Lâm Đình Kiệt chưa kịp hoàn hồn sau cú ngã đã chịu thêm mấy đấm của anh, hắn gào lên: “Lâm Đình Phong, anh điên rồi, tôi sẽ về nói với ba, anh hạ độc thủ với tôi, muốn cướp hết gia sản”.
Lâm Đình Phong đưa tay chỉnh lại cổ áo và cổ tay áo, ánh mắt lạnh lẽo liếc qua nhìn hắn, môi lỏng lạnh lùng nói: “Người của tao cũng dám đụng, dù cho ông già đó có đến cũng chỉ có một kết cục là quay xe đi về thôi”.
Nói xong anh quay qua nhìn Mộc Tâm, đánh giá cô từ trên xuống dưới một lượt thấy cô không bị thương, anh dịu dàng nói: “Thật là trùng hợp, lại gặp em ở đây, chúng ta thật có duyên đó”, nói xong anh liếc nhìn Lâm Đình Kiệt đang lồm cồm bò dậy hỏi: “Không làm em sợ chứ? tôi sẽ giáo huấn nó sau”.
Mộc tâm nhìn chàng trai lật mặt còn nhanh hơn lật sách trước mặt mà muốn khô héo lời: “Không sao, cảm ơn anh”.
Nhìn cô gái hôm nay trang điểm ăn vận như đóa hồng kiều diễm, anh thầm nghĩ, thật may khi hôm nay anh đồng ý hẹn gặp đối tác xã giao ở đây, anh ngồi ở tầng trên, khi cô bước vào anh đã phát hiện ra cô rồi, nhìn ánh mắt đám đàn ông khác thèm khát nhìn cô, trong lòng anh thầm bực bội, muốn giấu cô đi, chỉ muốn để vẻ đẹp kiều mị của cô cùng dáng vẻ xinh đẹp động lòng người của cô chỉ một mình anh nhìn thấy.
Tính trên cấp độ nào đó trong tình cảm, thì anh thật sự ngày càng lún sâu rồi.
Lâm Đình Phong cười nói: “Nếu em muốn uống hay thì lên tầng đi, tôi đã đặt bàn rồi, ý em sao?”.
Ngọc Điềm ở phía sau nhẹ kéo tay Mộc Tâm, Mộc Tâm hiểu ý cô, mỉm cười đáp: “Ngại quá chúng tôi không muốn uống nữa, xin về trước, tổng giám đốc Lâm ở lại vui vẻ, hẹn gặp lại”.
Lâm Đình Phong cũng biết ‘vội quá không ăn được cháo nóng’*, đành nói: “Vậy được, em về cẩn thận, có chuyện gì cần giúp cứ gọi tôi, hẹn gặp lại”, hẹn gặp lại cô bé đáng yêu của tôi.
*Dục tốc bất đạt
Đợi cô đi khuất phía sau cánh cửa, ánh mắt anh lập tức trở nên lạnh lùng gọi: “Tiểu A”.
Tiểu A đang đứng cách đó không xa nghe tiếng thì chạy lại: “Dạ, boss có gì dặn dò?”.
Lâm Đình Phong trầm giọng nói: “Điều hai tên trợ thủ chúng ta đào tạo, âm thầm bảo vệ cô ấy”.
Tiểu A biết “cô ấy” trong miệng boss chắc chắn là “Mộc tiểu thư” nên không hỏi lại, nhanh nhẹn đáp: “Dạ”.
Aizz, ông chủ nhà mình trên thương trường tung hoành ngang dọc, một khi thích người ta sao không tiến công thổ lộ mà lại âm thầm đối xử tốt với người ta giống như mấy chàng trai trẻ mới biết yêu vậy nè!
Tiểu A thầm nghĩ, hiểu được boss giống như học trên lớp 1 1=2 mà đi thi đề hỏi ông bảo vệ mấy tuổi vậy!
Tối hôm đó, Mộc Tâm và Ngọc Điềm về nhà cũng đã gần 10 giờ, hai người ai vào phòng nấy nghỉ ngơi, dưỡng sức cho cuộc chiến phiên tòa ngày mai.
Ngọc Điềm tắm rửa thay đồ ngủ xong, ngồi dựa vào đầu giường, cầm lấy chiếc Ipad kiểm tra email lần cuối.
Một email ẩn danh được gửi đến, Ngọc Điềm nghi hoặc ấn vào xem, bên trong có đính kèm một đoạn video và hai tấm ảnh.