Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 16
Chương 16
“Tài liệu cậu thu thập chỉ có bấy nhiêu thôi sao?”, nói rồi anh nhướng mài kiếm: “Nuôi cậu có ích gì?”.
Tiểu A run một cái, cố gắn bình tĩnh báo cáo: “Dạ boss, thật ra còn có một tin tức mới, tôi không biết có nên đưa vào không, nên chưa đưa vào báo cáo”.
Lâm Đình Phong nghe vậy, lạnh lùng phun ra một chữ: “Nói!”.
Tiểu A nhanh chóng báo cáo: “Dạ, theo như tôi cho người tìm hiểu thì Mộc tiểu thư và Quý thiếu đang trong quá trình lên tòa ly hôn, hôm lên tòa lần đầu tiên… Mộc tiểu thư phản đối…”.
“Rắc” cây bút trong tay Lâm Đình Phong gãy lìa, anh không nói tiếng nào, mặt không cảm xúc nhưng khí tức toát ra đã nói lên tâm trạng anh đang rất tệ.
Tiểu A tay đổ mồ hôi, thầm nghĩ, Boss à! còn có thể để người ta vui vẻ báo cáo tiếp không đây?, cậu cố bình tĩnh tiếp tục nói:
“Mộc tiểu thư muốn mời luật sư biện hộ để đòi tài sản sau ly hôn, hình như cô ấy cũng đang thu thập bằng chứng có lợi, ngày mai là phiên tòa lần hai”.
Môi mỏng khẽ mỉm cười, khí lạnh cũng dịu lại một chút, anh khẽ thì thầm, đúng là cô bé đáng yêu, việc làm cũng khiến người ta yêu thích như vậy.
Anh nhìn qua hướng Tiểu A, hạ tối hậu thư: “Giúp cô ấy một tay, không để cô ấy biết, có tin tức gì mới thì báo cho tôi”.
Tiểu A như được đại xá đáp “Dạ” một tiếng rồi đi ra ngoài đóng cửa lại.
Trong phòng, Lâm Đình Phong nhìn tấm ảnh cô gái trên tập tài liệu. Rất xinh đẹp nhưng khí chất rất khác với lúc anh từng gặp, có lẽ trãi qua nhiều chuyện cô đã thay đổi chăng, nhưng lại rất hợp ý anh, chỉ cần liếc mắt cũng khiến anh không thể dời đi được.
Anh khép tập tài liệu lại, vui vẻ mà xử lí công việc chất đống trên bàn.
——-
Gần 1 giờ chiều, Mộc tâm mới từ từ mở mắt, nhìn lên trần nhà thất thần một hơi mới xuống giường vệ sinh cá nhân.
Cô đi mở cửa phòng ra bên ngoài. Vào phòng bếp, cô mở tủ lạnh lấy một chai nước lọc uống một ngụm rồi cầm chai nước đi qua phòng Ngọc Điềm. Cô ấy không có trong phòng, cô đi qua thư phòng khẽ xoay nắm cửa, mở cửa nhìn vô, thì thấy Ngọc Điềm đang vừa xem tài liệu vừa đánh chữ lên máy tính.
Mộc tâm nhẹ đóng cửa lại, đi vòng qua sau lưng cô ấy, hơi cúi người xem phần tài liệu trên máy tính cô ấy đánh.
Ngọc Điềm dù chăm chú làm việc, nhưng khi Mộc Tâm mở cửa vào phòng đã phát hiện ra rồi, cô hơi thả chậm tốc độ đánh máy lại, ngửi thấy mùi sữa tắm hương quýt nhè nhẹ của Mộc Tâm bên cạnh.
Cô nhẹ giọng nói: “Cậu chịu dậy rồi đó hả? Mình có làm cơm để trong tủ lạnh đó, cậu hâm nóng lại là ăn được rồi”.
Mộc Tâm dựa người lên bàn làm việc hỏi: “Cậu làm việc tới đâu rồi, mình đợi cậu rồi cùng ăn luôn”.
Ngọc Điềm ngừng tay lại, cô xoay ghế qua nhìn Mộc Tâm nói: “Đi ăn thôi, mình cũng làm gần xong rồi, lát làm tiếp”.
Nói rồi cô đứng dậy, hai người đi ra ngoài, vào phòng bếp ăn trưa.
Ngọc Điềm lấy thức ăn trong tủ lạnh ra để vào lò vi sóng hâm nóng, Mộc Tâm thì lấy chén đĩa ra cho cô ấy, rồi rót hai ly nước cam bưng ra ngoài bàn ăn, 5 phút sau thức ăn hâm nóng xong được cho ra đĩa rồi hai người bê ra bàn cùng ngồi xuống ăn.
Ngọc Điềm gấp cho Mộc Tâm miếng thịt kho tàu rồi hỏi: “Tối qua cậu tra IP ẩn danh sao rồi?”.
Mộc Tâm nuốt xong miếng thịt kho tàu, liếm môi một cái đáp: “IP tra ra là cấp dưới của tên Quý tra nam kia, tên Tiểu Hứa, nơi phát email cũng là nhà riêng của hắn”.
“Tài liệu cậu thu thập chỉ có bấy nhiêu thôi sao?”, nói rồi anh nhướng mài kiếm: “Nuôi cậu có ích gì?”.
Tiểu A run một cái, cố gắn bình tĩnh báo cáo: “Dạ boss, thật ra còn có một tin tức mới, tôi không biết có nên đưa vào không, nên chưa đưa vào báo cáo”.
Lâm Đình Phong nghe vậy, lạnh lùng phun ra một chữ: “Nói!”.
Tiểu A nhanh chóng báo cáo: “Dạ, theo như tôi cho người tìm hiểu thì Mộc tiểu thư và Quý thiếu đang trong quá trình lên tòa ly hôn, hôm lên tòa lần đầu tiên… Mộc tiểu thư phản đối…”.
“Rắc” cây bút trong tay Lâm Đình Phong gãy lìa, anh không nói tiếng nào, mặt không cảm xúc nhưng khí tức toát ra đã nói lên tâm trạng anh đang rất tệ.
Tiểu A tay đổ mồ hôi, thầm nghĩ, Boss à! còn có thể để người ta vui vẻ báo cáo tiếp không đây?, cậu cố bình tĩnh tiếp tục nói:
“Mộc tiểu thư muốn mời luật sư biện hộ để đòi tài sản sau ly hôn, hình như cô ấy cũng đang thu thập bằng chứng có lợi, ngày mai là phiên tòa lần hai”.
Môi mỏng khẽ mỉm cười, khí lạnh cũng dịu lại một chút, anh khẽ thì thầm, đúng là cô bé đáng yêu, việc làm cũng khiến người ta yêu thích như vậy.
Anh nhìn qua hướng Tiểu A, hạ tối hậu thư: “Giúp cô ấy một tay, không để cô ấy biết, có tin tức gì mới thì báo cho tôi”.
Tiểu A như được đại xá đáp “Dạ” một tiếng rồi đi ra ngoài đóng cửa lại.
Trong phòng, Lâm Đình Phong nhìn tấm ảnh cô gái trên tập tài liệu. Rất xinh đẹp nhưng khí chất rất khác với lúc anh từng gặp, có lẽ trãi qua nhiều chuyện cô đã thay đổi chăng, nhưng lại rất hợp ý anh, chỉ cần liếc mắt cũng khiến anh không thể dời đi được.
Anh khép tập tài liệu lại, vui vẻ mà xử lí công việc chất đống trên bàn.
——-
Gần 1 giờ chiều, Mộc tâm mới từ từ mở mắt, nhìn lên trần nhà thất thần một hơi mới xuống giường vệ sinh cá nhân.
Cô đi mở cửa phòng ra bên ngoài. Vào phòng bếp, cô mở tủ lạnh lấy một chai nước lọc uống một ngụm rồi cầm chai nước đi qua phòng Ngọc Điềm. Cô ấy không có trong phòng, cô đi qua thư phòng khẽ xoay nắm cửa, mở cửa nhìn vô, thì thấy Ngọc Điềm đang vừa xem tài liệu vừa đánh chữ lên máy tính.
Mộc tâm nhẹ đóng cửa lại, đi vòng qua sau lưng cô ấy, hơi cúi người xem phần tài liệu trên máy tính cô ấy đánh.
Ngọc Điềm dù chăm chú làm việc, nhưng khi Mộc Tâm mở cửa vào phòng đã phát hiện ra rồi, cô hơi thả chậm tốc độ đánh máy lại, ngửi thấy mùi sữa tắm hương quýt nhè nhẹ của Mộc Tâm bên cạnh.
Cô nhẹ giọng nói: “Cậu chịu dậy rồi đó hả? Mình có làm cơm để trong tủ lạnh đó, cậu hâm nóng lại là ăn được rồi”.
Mộc Tâm dựa người lên bàn làm việc hỏi: “Cậu làm việc tới đâu rồi, mình đợi cậu rồi cùng ăn luôn”.
Ngọc Điềm ngừng tay lại, cô xoay ghế qua nhìn Mộc Tâm nói: “Đi ăn thôi, mình cũng làm gần xong rồi, lát làm tiếp”.
Nói rồi cô đứng dậy, hai người đi ra ngoài, vào phòng bếp ăn trưa.
Ngọc Điềm lấy thức ăn trong tủ lạnh ra để vào lò vi sóng hâm nóng, Mộc Tâm thì lấy chén đĩa ra cho cô ấy, rồi rót hai ly nước cam bưng ra ngoài bàn ăn, 5 phút sau thức ăn hâm nóng xong được cho ra đĩa rồi hai người bê ra bàn cùng ngồi xuống ăn.
Ngọc Điềm gấp cho Mộc Tâm miếng thịt kho tàu rồi hỏi: “Tối qua cậu tra IP ẩn danh sao rồi?”.
Mộc Tâm nuốt xong miếng thịt kho tàu, liếm môi một cái đáp: “IP tra ra là cấp dưới của tên Quý tra nam kia, tên Tiểu Hứa, nơi phát email cũng là nhà riêng của hắn”.