-
Chương 3
EDIT: Vee Chimte.
Phản ứng của mọi người đều nằm trong dự liệu của Lâm Tô, dù sao cũng là tận mắt nhìn thấy, cho dù dùng vũ lực, vẫn là vì thỏa mãn lòng hiếu kỳ của bản thân, đám người cũng chắc chắn tranh nhau học.
Cũng chỉ là một bộ tâm pháp thôi, không có chỗ xấu, coi như không thể luyện thành công, cũng có thể luyện thân thể.
Dẫu sao, bán cho Lâm Tô mặt mũi, thỏa mãn chút tâm tư thích lên mặt dạy đời của tiểu cô nương.
Cho dù không thể thông gia, nhưng giao hảo cùng Lâm gia không đến mức trở mặt là được.
Kết quả cuối cùng, Lâm Tô chỉ trong một buổi tiệc giải quyết xong hơn nửa mục tiêu.
Theo đà này, những người còn lại chắc không khó.
Yến hội bắt đầu, Giang Vãn Ca vẫn luôn bị bảo hộ, rốt cục cùng Cố Hoài dắt tay đi ra.
Giang Vãn Ca mặc một chiếc váy dài màu đen, vai hơi lộ, toát ra mấy phần gợi cảm.
Có lẽ bởi vì đang mang thai, mang trên mặt mang nụ cười nhẹ, tản ra ánh sáng mẹ tốt.
Cố Hoài bên người cô ta, thận trọng đỡ lấy, thời điểm đối mặt nhìn nhau, tràn đầy nhu tình mật ý.
Bây giờ bọn họ mới tân hôn, là thời điểm yêu nhau nhất, Cố Hoài còn chưa vượt rào, Giang Vãn Ca cũng chưa phá thai.
Lâm Tô mặc dù đã thấy Giang Vãn Ca trên báo chí, nhưng thấy cũng là ảnh chụp, rất nhiều thứ không thể nào nhìn thấy qua ảnh, chỉ có người thật mới nhìn được.
Lâm Tô cẩn thận quan sát một chút, màu sắc khí vận lúc này của Giang Vãn Ca là màu trắng pha chút tím nhạt, cũng là vận thế tốt hơn so với người bình thường một chút, thậm chí ngay cả màu sắc khí vận Cố Hoài bên cạnh cũng không quá đậm, dù sao đầu thai cũng là chuyện cần kỹ thuật.
Màu này tuyệt đối không phải người có đại khí vận, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cô ta cũng chỉ bình bình đạm đạm vượt qua một đời người, không có phúc lớn vận lớn, cũng không có đại nạn gì.
Có thể thấy được trước khi trọng sinh cô ta còn không được tính là nhân vật chính, sau khi trọng sinh mới trở thành.
Ánh mắt Lâm Tô dừng lại trên người Giang Vãn Ca hơi lâu, mấy người Cố Tiểu Bạch thấy cô nhìn chằm chằm hướng Cố Hoài, thầm nghĩ trong lòng vẫn thế, bởi vì thích Cố Hoài, mong mà không được, mới bịa ra chuyện ma quỷ trên đầu có mây xanh lục đi?
Không biết Cố Hoài nghe được lời này sẽ có biểu cảm gì, không cần đoán, chắc chắn rất đặc sắc.
Bất quá, cũng không có người thật sự nói ra mấy lời này trước mặt Cố Hoài, chưa kể Lâm Tô vừa đồng ý truyền lại võ công cho bọn họ, chỉ riêng châm ngòi ly gián, cho dù thế nào cũng cảm thấy bỉ ổi.
Cố Hoài khăng khăng từ hôn, làm mất mặt mũi con gái nhà người ta, sau lưng nói hai ba câu cũng chả sao.
Bô bô đi nói với Cố Hoài, chỉ gây hiểm lầm hai bên, đều không lấy lòng.
Lâm Lãng cũng chỉ xem việc này trong mắt, đang yến hội không tiện nói với Lâm Tô cái gì.
Yến hội kết thúc, Lâm Tô cùng Lâm Lãng ngồi lên xe đi về.
"Tô Tô, em thật sự định dạy công pháp cho bọn họ?"
Mấy năm trước Lâm Tô tìm thấy một loại phương pháp tu luyện trong sách cổ, rất có hiệu quả, sau đó đưa cả nhà cùng luyện tập.
Chỉ là bọn họ không có tư chất tốt như Tô Tô, luyện mấy năm cũng chỉ rèn luyện thân thể là hiệu quả.
Nhưng thế này cũng khiến người khác vui vẻ, những năm này trong nhà hình như không có người sinh bệnh, ông nội thân thể cũng ngày càng tốt hơn, mặc dù Lâm Tô nói không có hiệu quả kéo dài tuổi thọ, nhưng khi còn sống không mắc bệnh không có tật là cực kỳ may mắn rồi.
Lâm gia cũng không phải ích kỷ, cho nên không định che giấu, nhưng điều kiện đầu tiên là phải đả thông kinh mạch, phải biết rõ vị trí nội kinh, không có ba trăm năm mươi năm* cũng đừng nghĩ nhập môn.
Mà dân gian lưu truyền lại rất nhiều tâm pháp học võ, cơ bản đều giống nhau, cho nên tác dụng truyền lại cũng không nhiều.
* Mình cũng không rõ, trong bản raw ghi là 三五十: Tam ngũ thập/ ba năm mười.
Gần giống 三百五十: Tam bách ngũ thập/ ba trăm năm mươi nên mình đánh bậy =)).
Nhà bọn họ là được Lâm Tô chỉ dẫn đi đường tắt, mới có hiệu quả này.
Bây giờ Lâm Tô nói muốn dạy cho mấy người Cố Tiểu Bạch, hiển nhiên cũng có ý cho bọn họ đi tắt.
Truyền công pháp ra cũng không sao, nhưng liên lụy đến Lâm Tô, hắn lo lắng.
"Không sao, anh, em tự có giới hạn, sẽ không để ai có cơ hội hại em." Lâm Tô an ủi.
Cô nói đảm bảo, Lâm Lãng liền yên lòng.
Dừng một chút, lại làm như không để ý nói: "Cố Hoài cùng tiểu minh tinh kia trông rất hợp."
Lâm Tô không nghe ra ý dò xét của hắn, lắc đầu, chắc chắn nói: "Trong vòng một năm sẽ tách ra."
Lâm Lãng nghe vậy, trong lòng cực kỳ ưu sầu, lại nhịn không được vì Lâm Tô đau lòng, em gái hắn ngốc quá, hoa si, Cố Hoài rốt cuộc có gì tốt?
Rất nhanh Lâm Tô bất đắc dĩ cười nói: "Anh, em thật sự không thích Cố Hoài, anh không cần lo lắng." Cuối cùng lại bồi thêm một câu, "Với lại chuyện tướng mạo em không nói dối."
Lâm Lãng nửa tin nữa ngờ: "Thật?"
Cũng không biết là nghi ngờ cô nói không thích Cố Hoài, hay nói chuyện tướng mạo.
Bất quá thời gian sẽ chứng minh tất cả, cho nên Lâm Tô nói: "Thật còn hơn cả vàng."
Liên tục tham gia năm sáu yến hội, Lâm Tô cuối cùng cũng đưa hết mục tiêu đi tập võ, ngoại trừ chú nhỏ Cố gia Cố Bắc Thành.
Hắn là quân nhân, không thường xuyên về nhà, cho nên đến giờ Lâm Tô còn chưa gặp hắn.
Nhưng cũng không cần gấp gáp, Cố Bắc Thành là người cuối cùng bị Giang Vãn Ca thu phục, quá trình có chút ám muội, có thể thấy người này tâm tính kiên định, không dễ dàng bị dụ hoặc.
Đồng thời, bản thân Lâm Tô cũng dần quen biết được nhiều người trong vòng tròn, mấy lời đồn trước nào là đứa ngốc, mỹ nhân gỗ, đã tự sụp đổ.
Mắt phải mù nặng bao nhiêu, mới nhìn người như thần tiên thành con mọt sách?
Mà mấy người Cố Tiểu Bạch, cũng lục tục được Lâm Tô truyền lại công pháp, cũng nhờ công pháp, trong cơ thể họ ấn dấu tinh thần.
Nếu không phải cô bây giờ tu vi còn thấp, cũng không cần dùng phương pháp này.
Trực tiếp tiếp xúc qua ánh mắt, thần không biết quỷ không hay ấn dấu lên người bọn họ.
Đâu như bây giờ, còn chờ bọn họ cam tâm tình nguyện mở tâm hồn, không bài xích linh lực của cô xâm nhập, mới ấn dấu thành công.
Sau khi những người này tu luyện, rất nhanh phát hiện tâm pháp có chỗ tốt.
Bọn họ mặc dù là con ông cháu cha, bên ngoài phong quang vô hạn, nhưng phía sau lại phải cực kỳ khổ cực, thức đêm là chuyện bình thường.
Nhưng sau khi luyện công pháp, cho dù thế nào cũng dễ chìm vào giấc ngủ, chỉ cần trước khi ngủ vận động chút linh lực, tất cả mọi mệt mỏi đều quét sạch.
Thậm chí tu luyện một đêm, cũng không cảm thấy mệt mỏi, ngược lại thần thanh khí sảng, ngay cả bệnh vặt lúc trước cũng từ từ biến mất.
Cũng vì vậy, những người này sau khi thật sự trải nghiệm được cái tốt của công pháp, mới biết mình nhận ơn Lâm Tô lớn bao nhiêu.
Ngay từ đầu, mục đích của bọn họ là vũ lực mạnh mẽ như Lâm Tô, nhưng tu luyện chục năm chưa chắc đạt tới, sau đó dần dần buông bỏ, nhưng không nghĩ tới còn có niềm vui này chờ họ.
Trong nhất thời, danh tiếng tiểu sư phụ Lâm Tô vang dội, thời điểm tham gia yến hội, một nhóm bảy, tám người đại mỹ nam vây quanh cô, sư phụ sư phụ réo lên không ngừng, bưng trà rót nước, đấm lưng bóp vai, vô cùng náo nhiệt.
EDIT: Vee Chimtee - Wattpad.
Những người khác kinh ngạc tròn mắt, hoàn toàn không biết vì sao Lâm Tô được nhiều người nhìn bằng con mắt khác như thế? Không ít tiểu thư hâm mộ ghen ghét, nhưng cũng chỉ có thể âm thầm đố kị, ai cũng không ngu đến mức nhằm vào cô.
Không nói đến mấy đồ đệ, chỉ riêng gia thế Lâm Tô, cũng không thể tùy tiện trêu chọc.
Thời gian thoắng một cái đã qua, Giang Vãn Ca buổi sáng tỉnh giấc, đột nhiên khí thế thay đổi, người vẫn vậy, nhưng tim đã khác.
Trong mắt cô ta điên cuồng lăng lệ, làm người ta kinh ngạc xợ haiz.
May mắn bên cạnh cô ta không có ai, cũng không ai thấy được biến hóa khác thường.
Điên cuồng trong mắt Giang Vãn Ca dần rút đi, thay vào đó là mê mang không hiểu, chuyện gì đang xảy ra? Cô ta không phải đang đánh nhau cùng tình nhân mới của Cố Hoài à? Nữ nhân kia ỷ trong bụng mình đang có một miếng thịt, cố tình đến tìm cảm giác tồn tại, uy hiếp cô ta mau chóng rời khỏi Cố Hoài.
Ai không biết hôn nhân của cô ta và Cố Hoài chỉ còn trên danh nghĩa, nhưng chỉ cần cô còn mang danh Cố phu nhân một ngày, thì không ai có thể lên đầu cô ta ngồi.
Ký ức cuối cùng hình như là cô ta cùng nữ nhân kia lăn xuống cầu thang...!A, không biết cục thịt trong bụng ả ta có thể giữ lại hay không? Muốn học cô mẫu bằng tử quý? Nằm mơ còn nhanh hơn! Đã có vết xe đổ của mình, Cố gia làm sao tùy tiện để người khác vào cửa?
Cố gia? Giang Vãn Ca chợt nhớ tới cái gì, cô nhìn căn phòng trước mặt vừa quen thuộc lại lạ lẫm, đây không phải phòng của cô ta và Cố Hoài lúc còn ở Cố gia à? Bọn họ vừa kết hôn thì ở đây, sau đó vì cô ta trong cơn tức giận phá thai, náo rất nhiều chuyện với Cố Hoài, ông Cố nổi giận, nên bị đuổi ra ngoài cùng Cố Hoài sống một mình.
Giang Vãn Ca giống như hiểu rõ, cúi đầu nhìn bụng mình, nhô lên rõ ràng, chứng thực suy đoán của cô ta, cô...!
Vậy mà trọng sinh!
Giang Vãn Ca vừa mừng vừa sợ, vội vàng đi tìm điện thoại, ngày tháng trên màn hình nói cho cô biết, tất cả đều là thật, cô trở về, về lúc Cố Hoài chưa vượt rào, cô ta chưa phá thai.
Giống như tất cả chưa từng xảy ra, tất cả vẫn có thể níu kéo, nhưng Giang Vãn Ca không muốn níu kéo, coi như hiện tại chưa xảy ra, nhưng ký ức trong cô không thể xóa hết, nhiều năm tra tấn lẫn nhau, tình cảm của cô đối với Cố Hoài đã hết.
Cho nên, việc cấp bách bây giờ là nhanh chóng ly hôn với hắn, lần này, cô không đánh nhau với Cố Hoài, cô muốn về ngành giải trí, tiếp tục huy hoàng của mình.
Đã chuẩn bị về ngành giải trí, thì không thể mang theo gánh nặng, còn không biết truyền thông đưa tin vô lý gì, nào là sinh con xong bị đuổi ra hào môn, thể loại mẹ đi giữ con, cô ta không muốn lý lịch của mình thảm thêm cho dù là một nét bút.
Cho nên đứa bé này không thể giữ.
Cô ta nhẹ nhàng xoa bụng, trong lòng yên lặng nói, thật xin lỗi, con, con không được cha mẹ mong chờ, sinh ra cũng không hạnh phúc, không bằng cứ vô tri vô giác rời đi, chúng ta đã định không có duyên phận mẹ con.
Đúng lúc này, cô nghe được âm thanh máy móc trong đầu.
[Đinh! Hệ thống nón xanh chú định...!chú định thành công.]
[Đinh! Ngài Tiểu mũ xanh online, mời ký chủ cố gắng, cố gắng thu thập nón xanh! Mục tiêu của chúng ta là —— Đại thảo nguyên xanh mướt!]
Giang Vãn Ca: "..."
Mình dịch theo đúng dấu phẩy trong bản raw nha =)) Nếu mọi người thấy hơi kì thì mình cũng thấy nhưng theo đúng bản raw thì chịu thôi.
Lười quá nên thôi, mình siêng khi nào mình up khi đó.
Không theo lịch nha.
Wattpad..
Phản ứng của mọi người đều nằm trong dự liệu của Lâm Tô, dù sao cũng là tận mắt nhìn thấy, cho dù dùng vũ lực, vẫn là vì thỏa mãn lòng hiếu kỳ của bản thân, đám người cũng chắc chắn tranh nhau học.
Cũng chỉ là một bộ tâm pháp thôi, không có chỗ xấu, coi như không thể luyện thành công, cũng có thể luyện thân thể.
Dẫu sao, bán cho Lâm Tô mặt mũi, thỏa mãn chút tâm tư thích lên mặt dạy đời của tiểu cô nương.
Cho dù không thể thông gia, nhưng giao hảo cùng Lâm gia không đến mức trở mặt là được.
Kết quả cuối cùng, Lâm Tô chỉ trong một buổi tiệc giải quyết xong hơn nửa mục tiêu.
Theo đà này, những người còn lại chắc không khó.
Yến hội bắt đầu, Giang Vãn Ca vẫn luôn bị bảo hộ, rốt cục cùng Cố Hoài dắt tay đi ra.
Giang Vãn Ca mặc một chiếc váy dài màu đen, vai hơi lộ, toát ra mấy phần gợi cảm.
Có lẽ bởi vì đang mang thai, mang trên mặt mang nụ cười nhẹ, tản ra ánh sáng mẹ tốt.
Cố Hoài bên người cô ta, thận trọng đỡ lấy, thời điểm đối mặt nhìn nhau, tràn đầy nhu tình mật ý.
Bây giờ bọn họ mới tân hôn, là thời điểm yêu nhau nhất, Cố Hoài còn chưa vượt rào, Giang Vãn Ca cũng chưa phá thai.
Lâm Tô mặc dù đã thấy Giang Vãn Ca trên báo chí, nhưng thấy cũng là ảnh chụp, rất nhiều thứ không thể nào nhìn thấy qua ảnh, chỉ có người thật mới nhìn được.
Lâm Tô cẩn thận quan sát một chút, màu sắc khí vận lúc này của Giang Vãn Ca là màu trắng pha chút tím nhạt, cũng là vận thế tốt hơn so với người bình thường một chút, thậm chí ngay cả màu sắc khí vận Cố Hoài bên cạnh cũng không quá đậm, dù sao đầu thai cũng là chuyện cần kỹ thuật.
Màu này tuyệt đối không phải người có đại khí vận, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cô ta cũng chỉ bình bình đạm đạm vượt qua một đời người, không có phúc lớn vận lớn, cũng không có đại nạn gì.
Có thể thấy được trước khi trọng sinh cô ta còn không được tính là nhân vật chính, sau khi trọng sinh mới trở thành.
Ánh mắt Lâm Tô dừng lại trên người Giang Vãn Ca hơi lâu, mấy người Cố Tiểu Bạch thấy cô nhìn chằm chằm hướng Cố Hoài, thầm nghĩ trong lòng vẫn thế, bởi vì thích Cố Hoài, mong mà không được, mới bịa ra chuyện ma quỷ trên đầu có mây xanh lục đi?
Không biết Cố Hoài nghe được lời này sẽ có biểu cảm gì, không cần đoán, chắc chắn rất đặc sắc.
Bất quá, cũng không có người thật sự nói ra mấy lời này trước mặt Cố Hoài, chưa kể Lâm Tô vừa đồng ý truyền lại võ công cho bọn họ, chỉ riêng châm ngòi ly gián, cho dù thế nào cũng cảm thấy bỉ ổi.
Cố Hoài khăng khăng từ hôn, làm mất mặt mũi con gái nhà người ta, sau lưng nói hai ba câu cũng chả sao.
Bô bô đi nói với Cố Hoài, chỉ gây hiểm lầm hai bên, đều không lấy lòng.
Lâm Lãng cũng chỉ xem việc này trong mắt, đang yến hội không tiện nói với Lâm Tô cái gì.
Yến hội kết thúc, Lâm Tô cùng Lâm Lãng ngồi lên xe đi về.
"Tô Tô, em thật sự định dạy công pháp cho bọn họ?"
Mấy năm trước Lâm Tô tìm thấy một loại phương pháp tu luyện trong sách cổ, rất có hiệu quả, sau đó đưa cả nhà cùng luyện tập.
Chỉ là bọn họ không có tư chất tốt như Tô Tô, luyện mấy năm cũng chỉ rèn luyện thân thể là hiệu quả.
Nhưng thế này cũng khiến người khác vui vẻ, những năm này trong nhà hình như không có người sinh bệnh, ông nội thân thể cũng ngày càng tốt hơn, mặc dù Lâm Tô nói không có hiệu quả kéo dài tuổi thọ, nhưng khi còn sống không mắc bệnh không có tật là cực kỳ may mắn rồi.
Lâm gia cũng không phải ích kỷ, cho nên không định che giấu, nhưng điều kiện đầu tiên là phải đả thông kinh mạch, phải biết rõ vị trí nội kinh, không có ba trăm năm mươi năm* cũng đừng nghĩ nhập môn.
Mà dân gian lưu truyền lại rất nhiều tâm pháp học võ, cơ bản đều giống nhau, cho nên tác dụng truyền lại cũng không nhiều.
* Mình cũng không rõ, trong bản raw ghi là 三五十: Tam ngũ thập/ ba năm mười.
Gần giống 三百五十: Tam bách ngũ thập/ ba trăm năm mươi nên mình đánh bậy =)).
Nhà bọn họ là được Lâm Tô chỉ dẫn đi đường tắt, mới có hiệu quả này.
Bây giờ Lâm Tô nói muốn dạy cho mấy người Cố Tiểu Bạch, hiển nhiên cũng có ý cho bọn họ đi tắt.
Truyền công pháp ra cũng không sao, nhưng liên lụy đến Lâm Tô, hắn lo lắng.
"Không sao, anh, em tự có giới hạn, sẽ không để ai có cơ hội hại em." Lâm Tô an ủi.
Cô nói đảm bảo, Lâm Lãng liền yên lòng.
Dừng một chút, lại làm như không để ý nói: "Cố Hoài cùng tiểu minh tinh kia trông rất hợp."
Lâm Tô không nghe ra ý dò xét của hắn, lắc đầu, chắc chắn nói: "Trong vòng một năm sẽ tách ra."
Lâm Lãng nghe vậy, trong lòng cực kỳ ưu sầu, lại nhịn không được vì Lâm Tô đau lòng, em gái hắn ngốc quá, hoa si, Cố Hoài rốt cuộc có gì tốt?
Rất nhanh Lâm Tô bất đắc dĩ cười nói: "Anh, em thật sự không thích Cố Hoài, anh không cần lo lắng." Cuối cùng lại bồi thêm một câu, "Với lại chuyện tướng mạo em không nói dối."
Lâm Lãng nửa tin nữa ngờ: "Thật?"
Cũng không biết là nghi ngờ cô nói không thích Cố Hoài, hay nói chuyện tướng mạo.
Bất quá thời gian sẽ chứng minh tất cả, cho nên Lâm Tô nói: "Thật còn hơn cả vàng."
Liên tục tham gia năm sáu yến hội, Lâm Tô cuối cùng cũng đưa hết mục tiêu đi tập võ, ngoại trừ chú nhỏ Cố gia Cố Bắc Thành.
Hắn là quân nhân, không thường xuyên về nhà, cho nên đến giờ Lâm Tô còn chưa gặp hắn.
Nhưng cũng không cần gấp gáp, Cố Bắc Thành là người cuối cùng bị Giang Vãn Ca thu phục, quá trình có chút ám muội, có thể thấy người này tâm tính kiên định, không dễ dàng bị dụ hoặc.
Đồng thời, bản thân Lâm Tô cũng dần quen biết được nhiều người trong vòng tròn, mấy lời đồn trước nào là đứa ngốc, mỹ nhân gỗ, đã tự sụp đổ.
Mắt phải mù nặng bao nhiêu, mới nhìn người như thần tiên thành con mọt sách?
Mà mấy người Cố Tiểu Bạch, cũng lục tục được Lâm Tô truyền lại công pháp, cũng nhờ công pháp, trong cơ thể họ ấn dấu tinh thần.
Nếu không phải cô bây giờ tu vi còn thấp, cũng không cần dùng phương pháp này.
Trực tiếp tiếp xúc qua ánh mắt, thần không biết quỷ không hay ấn dấu lên người bọn họ.
Đâu như bây giờ, còn chờ bọn họ cam tâm tình nguyện mở tâm hồn, không bài xích linh lực của cô xâm nhập, mới ấn dấu thành công.
Sau khi những người này tu luyện, rất nhanh phát hiện tâm pháp có chỗ tốt.
Bọn họ mặc dù là con ông cháu cha, bên ngoài phong quang vô hạn, nhưng phía sau lại phải cực kỳ khổ cực, thức đêm là chuyện bình thường.
Nhưng sau khi luyện công pháp, cho dù thế nào cũng dễ chìm vào giấc ngủ, chỉ cần trước khi ngủ vận động chút linh lực, tất cả mọi mệt mỏi đều quét sạch.
Thậm chí tu luyện một đêm, cũng không cảm thấy mệt mỏi, ngược lại thần thanh khí sảng, ngay cả bệnh vặt lúc trước cũng từ từ biến mất.
Cũng vì vậy, những người này sau khi thật sự trải nghiệm được cái tốt của công pháp, mới biết mình nhận ơn Lâm Tô lớn bao nhiêu.
Ngay từ đầu, mục đích của bọn họ là vũ lực mạnh mẽ như Lâm Tô, nhưng tu luyện chục năm chưa chắc đạt tới, sau đó dần dần buông bỏ, nhưng không nghĩ tới còn có niềm vui này chờ họ.
Trong nhất thời, danh tiếng tiểu sư phụ Lâm Tô vang dội, thời điểm tham gia yến hội, một nhóm bảy, tám người đại mỹ nam vây quanh cô, sư phụ sư phụ réo lên không ngừng, bưng trà rót nước, đấm lưng bóp vai, vô cùng náo nhiệt.
EDIT: Vee Chimtee - Wattpad.
Những người khác kinh ngạc tròn mắt, hoàn toàn không biết vì sao Lâm Tô được nhiều người nhìn bằng con mắt khác như thế? Không ít tiểu thư hâm mộ ghen ghét, nhưng cũng chỉ có thể âm thầm đố kị, ai cũng không ngu đến mức nhằm vào cô.
Không nói đến mấy đồ đệ, chỉ riêng gia thế Lâm Tô, cũng không thể tùy tiện trêu chọc.
Thời gian thoắng một cái đã qua, Giang Vãn Ca buổi sáng tỉnh giấc, đột nhiên khí thế thay đổi, người vẫn vậy, nhưng tim đã khác.
Trong mắt cô ta điên cuồng lăng lệ, làm người ta kinh ngạc xợ haiz.
May mắn bên cạnh cô ta không có ai, cũng không ai thấy được biến hóa khác thường.
Điên cuồng trong mắt Giang Vãn Ca dần rút đi, thay vào đó là mê mang không hiểu, chuyện gì đang xảy ra? Cô ta không phải đang đánh nhau cùng tình nhân mới của Cố Hoài à? Nữ nhân kia ỷ trong bụng mình đang có một miếng thịt, cố tình đến tìm cảm giác tồn tại, uy hiếp cô ta mau chóng rời khỏi Cố Hoài.
Ai không biết hôn nhân của cô ta và Cố Hoài chỉ còn trên danh nghĩa, nhưng chỉ cần cô còn mang danh Cố phu nhân một ngày, thì không ai có thể lên đầu cô ta ngồi.
Ký ức cuối cùng hình như là cô ta cùng nữ nhân kia lăn xuống cầu thang...!A, không biết cục thịt trong bụng ả ta có thể giữ lại hay không? Muốn học cô mẫu bằng tử quý? Nằm mơ còn nhanh hơn! Đã có vết xe đổ của mình, Cố gia làm sao tùy tiện để người khác vào cửa?
Cố gia? Giang Vãn Ca chợt nhớ tới cái gì, cô nhìn căn phòng trước mặt vừa quen thuộc lại lạ lẫm, đây không phải phòng của cô ta và Cố Hoài lúc còn ở Cố gia à? Bọn họ vừa kết hôn thì ở đây, sau đó vì cô ta trong cơn tức giận phá thai, náo rất nhiều chuyện với Cố Hoài, ông Cố nổi giận, nên bị đuổi ra ngoài cùng Cố Hoài sống một mình.
Giang Vãn Ca giống như hiểu rõ, cúi đầu nhìn bụng mình, nhô lên rõ ràng, chứng thực suy đoán của cô ta, cô...!
Vậy mà trọng sinh!
Giang Vãn Ca vừa mừng vừa sợ, vội vàng đi tìm điện thoại, ngày tháng trên màn hình nói cho cô biết, tất cả đều là thật, cô trở về, về lúc Cố Hoài chưa vượt rào, cô ta chưa phá thai.
Giống như tất cả chưa từng xảy ra, tất cả vẫn có thể níu kéo, nhưng Giang Vãn Ca không muốn níu kéo, coi như hiện tại chưa xảy ra, nhưng ký ức trong cô không thể xóa hết, nhiều năm tra tấn lẫn nhau, tình cảm của cô đối với Cố Hoài đã hết.
Cho nên, việc cấp bách bây giờ là nhanh chóng ly hôn với hắn, lần này, cô không đánh nhau với Cố Hoài, cô muốn về ngành giải trí, tiếp tục huy hoàng của mình.
Đã chuẩn bị về ngành giải trí, thì không thể mang theo gánh nặng, còn không biết truyền thông đưa tin vô lý gì, nào là sinh con xong bị đuổi ra hào môn, thể loại mẹ đi giữ con, cô ta không muốn lý lịch của mình thảm thêm cho dù là một nét bút.
Cho nên đứa bé này không thể giữ.
Cô ta nhẹ nhàng xoa bụng, trong lòng yên lặng nói, thật xin lỗi, con, con không được cha mẹ mong chờ, sinh ra cũng không hạnh phúc, không bằng cứ vô tri vô giác rời đi, chúng ta đã định không có duyên phận mẹ con.
Đúng lúc này, cô nghe được âm thanh máy móc trong đầu.
[Đinh! Hệ thống nón xanh chú định...!chú định thành công.]
[Đinh! Ngài Tiểu mũ xanh online, mời ký chủ cố gắng, cố gắng thu thập nón xanh! Mục tiêu của chúng ta là —— Đại thảo nguyên xanh mướt!]
Giang Vãn Ca: "..."
Mình dịch theo đúng dấu phẩy trong bản raw nha =)) Nếu mọi người thấy hơi kì thì mình cũng thấy nhưng theo đúng bản raw thì chịu thôi.
Lười quá nên thôi, mình siêng khi nào mình up khi đó.
Không theo lịch nha.
Wattpad..