Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 40
Một cô tay trắng nõn thon dài, nhẹ nhàng bóp bên trên cổ tay của hắn.
Xương cổ tay kịch liệt đau đớn.
Dù là giáo viên thể dục cũng có cảm giác đau đến tê liệt thần kinh, lúc này cũng không nhịn sợ hãi.
Đột nhiên nhìn về phía thiếu niên giống như sắp bẻ gãy tay hắn, cắn chặt hàm răng không để mình kêu đau, lạnh lùng chất vấn:
"Hứa Khả đồng học, trò đang làm cái gì vậy..."
Tuy rằng cảm thấy kinh dị với thiếu niên nhìn như nhu thuận,xinh đẹp tiêm tú,vậy mà có sức lực lớn như vậy, nhưng mà với thân phận giáo viên thể dục, quyết định phải phê bình hắn một phen!
"Không có gì, chỉ là muốn nói cho thầy biết —— "
Thiếu niên buông cổ tay gần như vặn vẹo biến hình của thầy thể dục ra, sau đó thanh âm mang theo sự lương bạc, không mang có chút tình cảm vang lên:
"Cậu ấy chính là chạy chín vòng rưỡi, không phải chạy vài vòng như thầy nói đâu."
Giáo viên thể dục sắc mặt lập tức đỏ lên!
Trước một khắc còn được các học sinh lấy ánh mắt sùng bái nhìn hắn, sau một khắc bị Hứa Khả làm bẽ mặt trước mặt mọi người, hắn lập tức thẹn quá hoá giận đứng lên:
"Vậy thì thế nào?!"
"Coi như là không phải vài vòng, là chín vòng rưỡi thì thế nào? Trò ấy đi học muộn, ta phạt trò ấy chạy mười vòng, chỉ cần là không có chạy đủ mười vòng, chạy chín vòng rưỡi cùng một vòng không có gì khác nhau!"
"Cô gái này chỉ là một học sinh, không hoàn thành yêu cầu của thầy giáo, đơn giản chỉ là ngất đi liền biến thành rất có lý do sao?"
Giáo viên thể dục mạnh miệng gào thét, một tiếng so với một tiếng lớn càng lớn, tự hồ chỉ có như vậy, mới có thể ở trước mặt học sinh không thua về khí thế.
Bởi vì...
Hứa Khả từ đầu đến cuối đều là bình tĩnh.
Hắn giống như không có nghe thấy vị thầy giáo này gào thét,bình tĩnh xoay người ôm lấy cô gái hôn mê trên mặt đất, động tác nước chảy mây trôi ưu mỹ như vẽ tranh.
Là một giáo viên, trước mặt mọi người, cùng học sinh lớn tiếng tranh luận, nay đã rơi vào thế hạ phong.
Một người mặt đỏ tới mang tai khàn cả giọng, một người mặt mày như vẽ không chút cảm xúc.
Không chỉ có sự chênh lệch rõ ràng về vẻ mặt, hơn nữa còn phân ra cao thấp về khí thế.
Giáo viên thể dục cho rằng thiếu niên sở dĩ bình tĩnh như vậy, hoàn toàn là không có đặt hắn để vào mắt, không khỏi đầu óc nóng lên, không lựa lời nói bật thốt lên:
"Chỉ kêu cô gái đó chạy một bước mà thôi, cũng không chết được! Trò đó chẳng qua là té xỉu mà thôi, cũng không phải chết!"
Nghe kĩ một chút ——
Đây là lời nói mà một thầy giáo nên nói sao?
Thiếu niên ôm cô gái kiểu công chúa, làm động tác xoay người, bỗng nhiên dừng lại.
Hắn nhẹ nhàng quay đầu, một bên mặt tinh xảo rơi vào đáy mắt của mọi người.
Đôi môi lạnh lùng đọc nhấn rõ từng chữ.
"Từ giờ trở đi, thầy bị sa thải —— "
Thánh Anh là một Học Viện tư nhân quý tộc, mà Hứa thị nắm giữ được 50% cổ phần trở lên ở Thánh Anh.
Hứa Khả ở trong mắt người khác, là người thừa kế tương lai của Hứa thị tài phiệt.
Hắn tại Thánh Anh để khai trừ một cái thầy giáo nho nhỏ là một điều dễ dàng.
Nhưng mà giáo viên thể dục không phục a!
Tranh cãi dẫn đến mất việc, hắn tuyệt đối không phục!
Hắn mặt đỏ tới mang tai mạnh miệng, hướng về phía bóng lưng thiếu niên ôm cô gái đi xa gào thét:
"Tôi không phục! Hứa Khả, cậu dựa vào cái gì đuổi việc tôi? Tôi ở Thánh Anh đã dạy học vài chục năm, cậu ỷ vào thân phận tùy tiện vì một con bé mà muốn khai trừ tôi!"
"Hôm nay nếu như cậu không cho tôi một câu trả lời hợp lý, cẩn thận tôi nháo đến ban giám đốc trường học! Thánh Anh cũng không phải chỉ Hứa gia cầm quyền!"
"Không được nữa, tôi sẽ tìm truyền thông Phong Thành tiết lộ rằng một mình cậu từ chim sẻ bay lên đầu cành biến thành Phượng Hoàng, ở trường học diễu võ dương oai,ỷ thế hiếp người! Chuyện này nếu động tĩnh quá lớn, coi như là có Hứa gia giải quyết, nhưng đến lúc đó cậu còn có thể là người thừa kế tương lai nữa được à..."
Thiếu niên đột nhiên dừng chân lại.
Thấy thế, giáo viên thể dục lộ ra một nụ cười vặn vẹo khoái ý.
"Thế nào, sợ chưa?"
- -----------
Ầy........ nothing to say!!!!!!
Xương cổ tay kịch liệt đau đớn.
Dù là giáo viên thể dục cũng có cảm giác đau đến tê liệt thần kinh, lúc này cũng không nhịn sợ hãi.
Đột nhiên nhìn về phía thiếu niên giống như sắp bẻ gãy tay hắn, cắn chặt hàm răng không để mình kêu đau, lạnh lùng chất vấn:
"Hứa Khả đồng học, trò đang làm cái gì vậy..."
Tuy rằng cảm thấy kinh dị với thiếu niên nhìn như nhu thuận,xinh đẹp tiêm tú,vậy mà có sức lực lớn như vậy, nhưng mà với thân phận giáo viên thể dục, quyết định phải phê bình hắn một phen!
"Không có gì, chỉ là muốn nói cho thầy biết —— "
Thiếu niên buông cổ tay gần như vặn vẹo biến hình của thầy thể dục ra, sau đó thanh âm mang theo sự lương bạc, không mang có chút tình cảm vang lên:
"Cậu ấy chính là chạy chín vòng rưỡi, không phải chạy vài vòng như thầy nói đâu."
Giáo viên thể dục sắc mặt lập tức đỏ lên!
Trước một khắc còn được các học sinh lấy ánh mắt sùng bái nhìn hắn, sau một khắc bị Hứa Khả làm bẽ mặt trước mặt mọi người, hắn lập tức thẹn quá hoá giận đứng lên:
"Vậy thì thế nào?!"
"Coi như là không phải vài vòng, là chín vòng rưỡi thì thế nào? Trò ấy đi học muộn, ta phạt trò ấy chạy mười vòng, chỉ cần là không có chạy đủ mười vòng, chạy chín vòng rưỡi cùng một vòng không có gì khác nhau!"
"Cô gái này chỉ là một học sinh, không hoàn thành yêu cầu của thầy giáo, đơn giản chỉ là ngất đi liền biến thành rất có lý do sao?"
Giáo viên thể dục mạnh miệng gào thét, một tiếng so với một tiếng lớn càng lớn, tự hồ chỉ có như vậy, mới có thể ở trước mặt học sinh không thua về khí thế.
Bởi vì...
Hứa Khả từ đầu đến cuối đều là bình tĩnh.
Hắn giống như không có nghe thấy vị thầy giáo này gào thét,bình tĩnh xoay người ôm lấy cô gái hôn mê trên mặt đất, động tác nước chảy mây trôi ưu mỹ như vẽ tranh.
Là một giáo viên, trước mặt mọi người, cùng học sinh lớn tiếng tranh luận, nay đã rơi vào thế hạ phong.
Một người mặt đỏ tới mang tai khàn cả giọng, một người mặt mày như vẽ không chút cảm xúc.
Không chỉ có sự chênh lệch rõ ràng về vẻ mặt, hơn nữa còn phân ra cao thấp về khí thế.
Giáo viên thể dục cho rằng thiếu niên sở dĩ bình tĩnh như vậy, hoàn toàn là không có đặt hắn để vào mắt, không khỏi đầu óc nóng lên, không lựa lời nói bật thốt lên:
"Chỉ kêu cô gái đó chạy một bước mà thôi, cũng không chết được! Trò đó chẳng qua là té xỉu mà thôi, cũng không phải chết!"
Nghe kĩ một chút ——
Đây là lời nói mà một thầy giáo nên nói sao?
Thiếu niên ôm cô gái kiểu công chúa, làm động tác xoay người, bỗng nhiên dừng lại.
Hắn nhẹ nhàng quay đầu, một bên mặt tinh xảo rơi vào đáy mắt của mọi người.
Đôi môi lạnh lùng đọc nhấn rõ từng chữ.
"Từ giờ trở đi, thầy bị sa thải —— "
Thánh Anh là một Học Viện tư nhân quý tộc, mà Hứa thị nắm giữ được 50% cổ phần trở lên ở Thánh Anh.
Hứa Khả ở trong mắt người khác, là người thừa kế tương lai của Hứa thị tài phiệt.
Hắn tại Thánh Anh để khai trừ một cái thầy giáo nho nhỏ là một điều dễ dàng.
Nhưng mà giáo viên thể dục không phục a!
Tranh cãi dẫn đến mất việc, hắn tuyệt đối không phục!
Hắn mặt đỏ tới mang tai mạnh miệng, hướng về phía bóng lưng thiếu niên ôm cô gái đi xa gào thét:
"Tôi không phục! Hứa Khả, cậu dựa vào cái gì đuổi việc tôi? Tôi ở Thánh Anh đã dạy học vài chục năm, cậu ỷ vào thân phận tùy tiện vì một con bé mà muốn khai trừ tôi!"
"Hôm nay nếu như cậu không cho tôi một câu trả lời hợp lý, cẩn thận tôi nháo đến ban giám đốc trường học! Thánh Anh cũng không phải chỉ Hứa gia cầm quyền!"
"Không được nữa, tôi sẽ tìm truyền thông Phong Thành tiết lộ rằng một mình cậu từ chim sẻ bay lên đầu cành biến thành Phượng Hoàng, ở trường học diễu võ dương oai,ỷ thế hiếp người! Chuyện này nếu động tĩnh quá lớn, coi như là có Hứa gia giải quyết, nhưng đến lúc đó cậu còn có thể là người thừa kế tương lai nữa được à..."
Thiếu niên đột nhiên dừng chân lại.
Thấy thế, giáo viên thể dục lộ ra một nụ cười vặn vẹo khoái ý.
"Thế nào, sợ chưa?"
- -----------
Ầy........ nothing to say!!!!!!