Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 24
Phong Hoa:".....".
Cho trẫm một thanh đao, trẫm có thể bạo đầu của hắn.
Ngươi có tin không?
- ----
Phong Hoa yêu cầu Hứa mẫu là muốn được sinh hoạt như bao cô gái bình thường.
Bởi vậy cô vẫn chưa lộ ra thân phận đại tiểu thư Hứa thị trong trường quý tộc này, mọi người vẫn chỉ cho rằng cô là một người bình thường.
Duy chỉ đặc thù một chút -----------
Bất quá vận khí nhiều, thế nhưng may mắn được Hứa Khả ưu ái một kẻ bình thường như vậy.
Theo yêu cầi của cô, Phong Hoa với Hứa Khải được học cùng một lớp.
Không chỉ như vậy, còn muốn cùng hắn......... ngồi cùng bàn.
Cuối cùng là một loạt đại gia công nhận, vị trí của Hứa Khả, không một ai can đảm dám nhúng chàm.
Đừng nhìn diện mạo tinh xảo tuyệt mỹ, một bộ dáng học sinh ngoan ngoãn này của hắn, trên thực tế đã từng có một nữ sinh tự tin nhan sắc của mình có thể đả động hắn, ý đồ tới vị trí của hắn ngồi xuống, nhưng bị Hứa Khả nhấc lên, quăng ra ngoài.
Đã thế còn dùng khăn tay, cẩn thận lau ngón tay.
Ngước mắt, hướng đến mọi người đang ngây người, hơi hơi mỉm cười nói:
"Xin lỗi, con người của tôi, không quá thích người khác đụng đến đồ vật của mình".
Cùng ngày, bàn ghế của Hứa Khả, toàn bộ được thay một bộ mới tinh.
Cuối cùng, vị trí của hắn-------- trở thành một vùng cấm.
Tuy rằng việc này không chút nào ảnh hưởng tới cảm nhận của các nữ sinh về hình tượng cùng địa vị Hứa Khả, nhưng mà từ đó trở đi, không còn một nữ sinh nào dám ngồi chỗ của hắn, hoặc là có can đảm ngồi bên cạnh hắn.
Nếu giống như một nữ sinh trước đó bị quăng ra ngoài không chút lưu tình, vậy thật sự là......... Quá mất mặt.
Đều là muốn giữ hình tượng nha.
Thân phận thiên kim quý tộc, các cô so với ai đều chú ý mặt mũi hơn.
...........
Phong Hoa tùy tiện kéo học sinh đứng gần cô, hỏi Hứa Khả ngồi chỗ nào.
Không sai, cô muốn cùng nam sủng ngồi cùng bàn, thuận tiện........ bồi dưỡng cảm tình.
Cổ nhân nói, gần quan được ban lộc.
Nữ hoàng bệ hạ thấy câi này phi thường chính xác.
Cái học sinh chỉ cho Phong Hoa vị trí, trên thực tế, ở khí tràng cường đại của nữ hoàng, rất ít người cự tuyệt trả lời vấn đề của cô. Lại bổ sung thêm câu Hứa Khả không thích người khác ngồi chỗ hắn, cẩn thận bị ném ra ngoài.
Sau đó, toàn bộ học sinh trong lớp, liền thấy Phong Hoa đeo cặp sách lập tức đi tới chỗ cuối cùng.
Rất có ý vị khiêu khích quy củ của Hứa Khả.
Cùng lúc đó, thiếu niên thân ảnh chi lan ngọc thụ, kim quang chiếu vào, lười biếng nện bước mà xuất hiện ở cửa phòng học.
Rất nhiều người không nhìn thấy cảnh ở dưới sân trường, không biết Hứa Khả đối với cô "sủng nịch, dung túng", bởi vậy họ đang chờ Hứa Khả sẽ xách lấy cô gái mỹ mạo, khí chất lãnh diễm này ném ra ngoài.
Ai ngờ............
"Chờ một chút". thanh âm thiếu niên mềm mại dễ nghe truyền đến.
Phong Hoa muốn tới chỗ Hứa Khả ngồi bên cạnh, nghe vậy cũng dừng lại, nâng đôi mắt nhìn đến thiếu niên----------
Ánh mắt hắc bạch phân minh, có một loại là quang mang chấn động hồn phách.
Nhớ tới lời của học sinh trước đó, Phong Hoa trong mắt hiện lên tia khiêu khích.
Kêu trẫm dừng làm gì? Muốn đem trẫm quăng ra ngoài sao?
Không những nữ hoàng bệ hạ nghĩ vậy, mà cả học sinh trong lớp, cũng có suy nghĩ như vậy.
Đối với mấy chục đôi mắt xem kịch vui, thiếu niên đi tới, đi đến phía sau Phong Hoa.
Sau đó.............
Dùng bàn tay trắng nõn, tự mình kéo ghế từ bàn học ra---------
Đôi môi hơi cong lên
"Ngồi đi............Nặc Nặc"
Cho trẫm một thanh đao, trẫm có thể bạo đầu của hắn.
Ngươi có tin không?
- ----
Phong Hoa yêu cầu Hứa mẫu là muốn được sinh hoạt như bao cô gái bình thường.
Bởi vậy cô vẫn chưa lộ ra thân phận đại tiểu thư Hứa thị trong trường quý tộc này, mọi người vẫn chỉ cho rằng cô là một người bình thường.
Duy chỉ đặc thù một chút -----------
Bất quá vận khí nhiều, thế nhưng may mắn được Hứa Khả ưu ái một kẻ bình thường như vậy.
Theo yêu cầi của cô, Phong Hoa với Hứa Khải được học cùng một lớp.
Không chỉ như vậy, còn muốn cùng hắn......... ngồi cùng bàn.
Cuối cùng là một loạt đại gia công nhận, vị trí của Hứa Khả, không một ai can đảm dám nhúng chàm.
Đừng nhìn diện mạo tinh xảo tuyệt mỹ, một bộ dáng học sinh ngoan ngoãn này của hắn, trên thực tế đã từng có một nữ sinh tự tin nhan sắc của mình có thể đả động hắn, ý đồ tới vị trí của hắn ngồi xuống, nhưng bị Hứa Khả nhấc lên, quăng ra ngoài.
Đã thế còn dùng khăn tay, cẩn thận lau ngón tay.
Ngước mắt, hướng đến mọi người đang ngây người, hơi hơi mỉm cười nói:
"Xin lỗi, con người của tôi, không quá thích người khác đụng đến đồ vật của mình".
Cùng ngày, bàn ghế của Hứa Khả, toàn bộ được thay một bộ mới tinh.
Cuối cùng, vị trí của hắn-------- trở thành một vùng cấm.
Tuy rằng việc này không chút nào ảnh hưởng tới cảm nhận của các nữ sinh về hình tượng cùng địa vị Hứa Khả, nhưng mà từ đó trở đi, không còn một nữ sinh nào dám ngồi chỗ của hắn, hoặc là có can đảm ngồi bên cạnh hắn.
Nếu giống như một nữ sinh trước đó bị quăng ra ngoài không chút lưu tình, vậy thật sự là......... Quá mất mặt.
Đều là muốn giữ hình tượng nha.
Thân phận thiên kim quý tộc, các cô so với ai đều chú ý mặt mũi hơn.
...........
Phong Hoa tùy tiện kéo học sinh đứng gần cô, hỏi Hứa Khả ngồi chỗ nào.
Không sai, cô muốn cùng nam sủng ngồi cùng bàn, thuận tiện........ bồi dưỡng cảm tình.
Cổ nhân nói, gần quan được ban lộc.
Nữ hoàng bệ hạ thấy câi này phi thường chính xác.
Cái học sinh chỉ cho Phong Hoa vị trí, trên thực tế, ở khí tràng cường đại của nữ hoàng, rất ít người cự tuyệt trả lời vấn đề của cô. Lại bổ sung thêm câu Hứa Khả không thích người khác ngồi chỗ hắn, cẩn thận bị ném ra ngoài.
Sau đó, toàn bộ học sinh trong lớp, liền thấy Phong Hoa đeo cặp sách lập tức đi tới chỗ cuối cùng.
Rất có ý vị khiêu khích quy củ của Hứa Khả.
Cùng lúc đó, thiếu niên thân ảnh chi lan ngọc thụ, kim quang chiếu vào, lười biếng nện bước mà xuất hiện ở cửa phòng học.
Rất nhiều người không nhìn thấy cảnh ở dưới sân trường, không biết Hứa Khả đối với cô "sủng nịch, dung túng", bởi vậy họ đang chờ Hứa Khả sẽ xách lấy cô gái mỹ mạo, khí chất lãnh diễm này ném ra ngoài.
Ai ngờ............
"Chờ một chút". thanh âm thiếu niên mềm mại dễ nghe truyền đến.
Phong Hoa muốn tới chỗ Hứa Khả ngồi bên cạnh, nghe vậy cũng dừng lại, nâng đôi mắt nhìn đến thiếu niên----------
Ánh mắt hắc bạch phân minh, có một loại là quang mang chấn động hồn phách.
Nhớ tới lời của học sinh trước đó, Phong Hoa trong mắt hiện lên tia khiêu khích.
Kêu trẫm dừng làm gì? Muốn đem trẫm quăng ra ngoài sao?
Không những nữ hoàng bệ hạ nghĩ vậy, mà cả học sinh trong lớp, cũng có suy nghĩ như vậy.
Đối với mấy chục đôi mắt xem kịch vui, thiếu niên đi tới, đi đến phía sau Phong Hoa.
Sau đó.............
Dùng bàn tay trắng nõn, tự mình kéo ghế từ bàn học ra---------
Đôi môi hơi cong lên
"Ngồi đi............Nặc Nặc"