Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 9
Vẻ mặt hệ thống thâm trầm nói xong, chớp chớ đôi mắt, nhìn Phong Hoa.
Cầu vuốt ve, cầu khen ngợi a!
Nữ hoàng bệ hạ trực tiếp làm lơ đi ánh mắt nhuyễn manh, mong chờ của nó, thanh âm lười biếng lại nguy hiểm hỏi:"Nga, lại còn muốn ta giúp cô gái này hoàn thành tâm nguyện?".
Hệ thống:" Dạ phải, bệ hạ.........".
Chất giọng lúng túng thành đoàn.
Phong Hoa một tay vuốt ve cằm, ống tay áo thêu thanh hoàng màu tím, như đậm như nhạt nhẹ nhàng lưu chuyển như mây bay.
Thanh âm khinh mạn từ giữa phần môi lơ đãng truyền ra:
"Vậy thì trẫm sẽ tạm thời tha hắn một mạng".
Quá tốt rồi.
Bệ hạ, hôn cái nào moah moah~~
Hệ thống kịp cao hứng không lâu, liền nghe nữ hoàng bệ hạ lạnh giọng nói: "Nhưng mà........ tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha, điều này ngươi hẳn không có ý kiến gì đi?".
Hệ thống:"........."
"Nga, nếu có ý kiến thì tự giữ lại, trẫm không muốn nghe". Phong Hoa mỉm cười nói:"Yên tâm, trẫm sẽ cảm hóa hắn thật tốt! Sau đó liền hảo hảo...... sủng hạnh hắn".
Hàm răng trắng tinh từ trong miệng gằn từ chữ một làm người ta kinh tâm động phách kèm theo cảm giác nguy hiểm.
Hệ thống: Run bần bật.
Không phải ta không ngăn cản, mà là bệ hạ quá hung dữ, cho nên đế quân, ngài vẫn là........... tự cầu phúc đi!.
Hệ thống liếc mắt, nhìn thiếu niên nằm song song với Hứa Nặc, thời khắc này ôm tâm tình vì mảnh nhỏ của linh hồn đế quân......... bi ai 3 giây đồng hồ.
Phía dưới.
Khi truyền máu, từng giọt máu từ thiếu niên yếu ớt truyền đi, chảy vào thân thể cô gái đang không biết sống chết thế nào nằm trên giường phẫu thuật.
Ở một bên, các bác sĩ, hộ sĩ khẩn trương quan sát phản ứng của cô gái.
Một bên giường, thiếu niên mặt mày buông xuống, không một người quan tâm, hỏi thăm.
Hệ thống nước mắt lưng tròng, cắn khăn tay nhỏ......
Anh anh anh, đế quân đại đại thật quá đáng thương......
"Tiểu thống tử". Phong Hoa bỗng nhiên kêu nó.
Chẳng lẽ bệ hạ nhìn thấy một màn này, giống như nó thấy đế quân trông rất đáng thương, rốt cuộc lương tâm bộc phát........?
Hệ thống mắt chứa thủy quang đầy chờ mong, nói:" Bệ hạ.........".
Hai chữ kêu thật uyển chuyển, dường như có thể đi diễn vở kịch "Quý phi say rượu".
Phong Hoa mặt không đổi sắc, duỗi tay nhẹ nhàng vỗ đầu hệ thống, ống tay áo tím không cẩn thận rơi xuống làm nó nổi hết da gà, lúc này mới chầm chậm mở miệng:" Ngươi dường như đã quên, cô gái này......... tên là Hứa Nặc phải không? Ký của của cô ta, trẫm chỉ tiếp thu được một nửa, còn một nửa đã bị hắn.........Nga, là mảnh nhỏ linh hồn của đế quân nhà ngươi đánh gãy. Trẫm còn không biết tâm nguyện của nàng, sao có thể giúp đây?".
Lương tâm bộc phát??
- ------ Không thể xuất hiện trên người nữ hoàng bệ hạ chúng ta.
Hệ thống:".........."
Vì cái gì mà nước mắt ta cứ rưng rưng, chính là vì đồng tình với đế quân đại đại nha!
Hệ thống trộm dùng ánh mắt "bệ hạ ngươi chính là tra nam", nhìn thoáng qua Phong Hoa.
Trước lúc Phong Hoa phát hiện, lập tức thu liễm lại, biến thành bộ dáng ngoan ngoãn đáng yêu, dùng giọng nhuyễn manh trả lời:
"Cái này.........ta cũng không biết nga. Ký ức của nguyên chủ chỉ có thể tiếp thu được một lần, vạn nhất đột nhiên bị đánh gãy, cũng chỉ có thể tự mình nghĩ cách".
Cầu vuốt ve, cầu khen ngợi a!
Nữ hoàng bệ hạ trực tiếp làm lơ đi ánh mắt nhuyễn manh, mong chờ của nó, thanh âm lười biếng lại nguy hiểm hỏi:"Nga, lại còn muốn ta giúp cô gái này hoàn thành tâm nguyện?".
Hệ thống:" Dạ phải, bệ hạ.........".
Chất giọng lúng túng thành đoàn.
Phong Hoa một tay vuốt ve cằm, ống tay áo thêu thanh hoàng màu tím, như đậm như nhạt nhẹ nhàng lưu chuyển như mây bay.
Thanh âm khinh mạn từ giữa phần môi lơ đãng truyền ra:
"Vậy thì trẫm sẽ tạm thời tha hắn một mạng".
Quá tốt rồi.
Bệ hạ, hôn cái nào moah moah~~
Hệ thống kịp cao hứng không lâu, liền nghe nữ hoàng bệ hạ lạnh giọng nói: "Nhưng mà........ tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha, điều này ngươi hẳn không có ý kiến gì đi?".
Hệ thống:"........."
"Nga, nếu có ý kiến thì tự giữ lại, trẫm không muốn nghe". Phong Hoa mỉm cười nói:"Yên tâm, trẫm sẽ cảm hóa hắn thật tốt! Sau đó liền hảo hảo...... sủng hạnh hắn".
Hàm răng trắng tinh từ trong miệng gằn từ chữ một làm người ta kinh tâm động phách kèm theo cảm giác nguy hiểm.
Hệ thống: Run bần bật.
Không phải ta không ngăn cản, mà là bệ hạ quá hung dữ, cho nên đế quân, ngài vẫn là........... tự cầu phúc đi!.
Hệ thống liếc mắt, nhìn thiếu niên nằm song song với Hứa Nặc, thời khắc này ôm tâm tình vì mảnh nhỏ của linh hồn đế quân......... bi ai 3 giây đồng hồ.
Phía dưới.
Khi truyền máu, từng giọt máu từ thiếu niên yếu ớt truyền đi, chảy vào thân thể cô gái đang không biết sống chết thế nào nằm trên giường phẫu thuật.
Ở một bên, các bác sĩ, hộ sĩ khẩn trương quan sát phản ứng của cô gái.
Một bên giường, thiếu niên mặt mày buông xuống, không một người quan tâm, hỏi thăm.
Hệ thống nước mắt lưng tròng, cắn khăn tay nhỏ......
Anh anh anh, đế quân đại đại thật quá đáng thương......
"Tiểu thống tử". Phong Hoa bỗng nhiên kêu nó.
Chẳng lẽ bệ hạ nhìn thấy một màn này, giống như nó thấy đế quân trông rất đáng thương, rốt cuộc lương tâm bộc phát........?
Hệ thống mắt chứa thủy quang đầy chờ mong, nói:" Bệ hạ.........".
Hai chữ kêu thật uyển chuyển, dường như có thể đi diễn vở kịch "Quý phi say rượu".
Phong Hoa mặt không đổi sắc, duỗi tay nhẹ nhàng vỗ đầu hệ thống, ống tay áo tím không cẩn thận rơi xuống làm nó nổi hết da gà, lúc này mới chầm chậm mở miệng:" Ngươi dường như đã quên, cô gái này......... tên là Hứa Nặc phải không? Ký của của cô ta, trẫm chỉ tiếp thu được một nửa, còn một nửa đã bị hắn.........Nga, là mảnh nhỏ linh hồn của đế quân nhà ngươi đánh gãy. Trẫm còn không biết tâm nguyện của nàng, sao có thể giúp đây?".
Lương tâm bộc phát??
- ------ Không thể xuất hiện trên người nữ hoàng bệ hạ chúng ta.
Hệ thống:".........."
Vì cái gì mà nước mắt ta cứ rưng rưng, chính là vì đồng tình với đế quân đại đại nha!
Hệ thống trộm dùng ánh mắt "bệ hạ ngươi chính là tra nam", nhìn thoáng qua Phong Hoa.
Trước lúc Phong Hoa phát hiện, lập tức thu liễm lại, biến thành bộ dáng ngoan ngoãn đáng yêu, dùng giọng nhuyễn manh trả lời:
"Cái này.........ta cũng không biết nga. Ký ức của nguyên chủ chỉ có thể tiếp thu được một lần, vạn nhất đột nhiên bị đánh gãy, cũng chỉ có thể tự mình nghĩ cách".