Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-42
Chương 42: Phiên ngoại Tô Y
Tô Y từ khi biết nhận thức đã biết mình chỉ là con nuôi của Tô gia. Cô cũng không dám ước mơ gì nhiều chỉ hi vọng Tô gia đừng bỏ cô là được.
Cuộc sống ở Tô gia từ khi Tô Bạch Vu được sinh ra tuy rằng không có dễ chịu nhưng mà vì thân phận là kẻ ăn nhờ ở đậu Tô Y cũng không dám hé răng gì.
Khi lên tiểu học Tô Y thấy cảnh chị em nhà người khác cười đùa vui vẻ trong lòng cô cũng muốn quan hệ của mình và Tô Bạch Vu như vậy.
Rất muốn Bạch Vu gọi mình một tiếng chị, cho nên Tô Y thường xuyên gọi thân mật Tô Bạch Vu là Bạch Vu.
Người ở Tô gia cũng không nói gì về việc đó nên Tô Y lá gan lớn hơn xưng chị với Bạch Vu.
Lúc năm tuổi trở xuống Bạch Vu luôn ngoan ngoãn gọi "chị Tô Y" nhưng khi lên năm sáu tuổi đó Bạch Vu không còn gọi cô một tiếng chị nữa.
Tô Y đã rất cố gắng kéo gần khoảng cách hai chị em lại rất tiếc mọi nỗ lực đó của cô chỉ khiến cho Bạch Vu càng ngày càng chán ghét mình.
Cuối cùng Tô Y cũng hiểu ra vì sao Tô Bạch Vu lại chán ghét mình.
Là vì có người nói cô sẽ tranh giành tài sản của Bạch Vu, cướp đi tình cảm cha mẹ dành cho Bạch Vu.
Tô Y rất bất lực muốn giải thích nhưng Tô Bạch Vu không tin là không tin.
Vậy nên khoảng cách của hai người ngày càng xa hơn, xa đến mức Tô Y không còn nhớ lần cuối cùng Tô Bạch Vu gọi mình một tiếng chị xưng em nữa. Chỉ nhớ là trước khi lên sáu tuổi Bạch Vu đã từng cùng mình rất thân thiết.
Bị Bạch Vu sai khiến như người giúp việc Tô Y cũng không có ý kiến gì vì thân là chị giúp em mình là điều đương nhiên.
Nhưng mà Tô Y bỗng nhiên cảm thấy mình càng ngày càng sợ Bạch Vu. Nó xuất phát từ cảm nhận của một người bị hành hạ đối với người hành hạ mình.
Bởi vậy Tô Y mỗi khi gặp Tô Bạch Vu một là tránh né hai là đứng run rẩy nghe sai khiến.
Đến khi gả cho Cố Huy bị hắn cưỡng bức sau hôm đó. Cô gặp lại Bạch Vu.
Vẫn là nhan sắc khiến cho nhiều người ghen tị đó, vẫn kiêu ngạo, xinh đẹp không thua kém gì.
Tô Y cũng rất lâu rồi chưa gặp em gái mình, cô vẫn như quá khứ gọi Tô Bạch Vu một tiếng Bạch Vu.
Tô Y cảm thấy Tô Bạch Vu như chính chắn hơn, và mạnh hơn nữa.
Em ấy nhẹ nhàng trói một tên cướp lại.
Không biết vì sao nhưng mà Tô Bạch Vu này cho Tô Y một cảm giác an toàn đến khó tả bởi vậy cô bất chấp tất cả nắm lấy Tô Bạch Vu muốn rời xa tên Cố Huy này mặc dù nó có thể đem lại cho Tô Bạch Vu khó khăn nhưng mà cô muốn ích kỷ một lần.
Muốn thử đánh cược Tô Bạch Vu trong lòng còn nhớ đến mình hay không.
Khi Cố Huy nắm lấy mình, Tô Y không còn hi vọng nữa.
Cô cứ nghĩ Tô Bạch Vu sẽ không ngăn cản Cố Huy kéo mình đi nhưng mà Bạch Vu giữ cô lại còn nói với Cố Huy là cô là người của Tô gia.
Lúc đó cô cảm thấy như có một dòng nước ấm chảy qua tim mình, rất ấm áp.
Trong thời gian tới Tô Bạch Vu luôn giúp đỡ cô.
Tô Y cũng cảm thấy mình là chị cưng nhiên nhu nhược để chính em mình bảo vệ mình.
Cũng may có người đứng bên cạnh Bạch Vu nguyện che chở cho em ấy, cùng em ấy đi hết quản đời còn lại, nguyện sủng em ấy.
Tô Y thân là chị tự nhiên cũng hạnh phúc khi bên cạnh em mình lại có một người đàn ông tốt như thế.
Tô Y biết.
Mặc dù Bạch Vu xưng cô là chị nhưng mà lại xưng mình là tôi.
Tô Y biết Tô Bạch Vu không xem mình là chị ruột thật nhưng cô biết Bạch Vu đây là xem cô như một thành viên gia đình.
Cô rất vui!
Nếu như được chị muốn ích kỷ thêm một lần nữa. Mong kiếp sau chị có thể làm chị em một lần nữa. Nhưng mà lần này chị không nhu nhược nữa mà sẽ bảo vệ em.
- Tô Y.
Tô Y từ khi biết nhận thức đã biết mình chỉ là con nuôi của Tô gia. Cô cũng không dám ước mơ gì nhiều chỉ hi vọng Tô gia đừng bỏ cô là được.
Cuộc sống ở Tô gia từ khi Tô Bạch Vu được sinh ra tuy rằng không có dễ chịu nhưng mà vì thân phận là kẻ ăn nhờ ở đậu Tô Y cũng không dám hé răng gì.
Khi lên tiểu học Tô Y thấy cảnh chị em nhà người khác cười đùa vui vẻ trong lòng cô cũng muốn quan hệ của mình và Tô Bạch Vu như vậy.
Rất muốn Bạch Vu gọi mình một tiếng chị, cho nên Tô Y thường xuyên gọi thân mật Tô Bạch Vu là Bạch Vu.
Người ở Tô gia cũng không nói gì về việc đó nên Tô Y lá gan lớn hơn xưng chị với Bạch Vu.
Lúc năm tuổi trở xuống Bạch Vu luôn ngoan ngoãn gọi "chị Tô Y" nhưng khi lên năm sáu tuổi đó Bạch Vu không còn gọi cô một tiếng chị nữa.
Tô Y đã rất cố gắng kéo gần khoảng cách hai chị em lại rất tiếc mọi nỗ lực đó của cô chỉ khiến cho Bạch Vu càng ngày càng chán ghét mình.
Cuối cùng Tô Y cũng hiểu ra vì sao Tô Bạch Vu lại chán ghét mình.
Là vì có người nói cô sẽ tranh giành tài sản của Bạch Vu, cướp đi tình cảm cha mẹ dành cho Bạch Vu.
Tô Y rất bất lực muốn giải thích nhưng Tô Bạch Vu không tin là không tin.
Vậy nên khoảng cách của hai người ngày càng xa hơn, xa đến mức Tô Y không còn nhớ lần cuối cùng Tô Bạch Vu gọi mình một tiếng chị xưng em nữa. Chỉ nhớ là trước khi lên sáu tuổi Bạch Vu đã từng cùng mình rất thân thiết.
Bị Bạch Vu sai khiến như người giúp việc Tô Y cũng không có ý kiến gì vì thân là chị giúp em mình là điều đương nhiên.
Nhưng mà Tô Y bỗng nhiên cảm thấy mình càng ngày càng sợ Bạch Vu. Nó xuất phát từ cảm nhận của một người bị hành hạ đối với người hành hạ mình.
Bởi vậy Tô Y mỗi khi gặp Tô Bạch Vu một là tránh né hai là đứng run rẩy nghe sai khiến.
Đến khi gả cho Cố Huy bị hắn cưỡng bức sau hôm đó. Cô gặp lại Bạch Vu.
Vẫn là nhan sắc khiến cho nhiều người ghen tị đó, vẫn kiêu ngạo, xinh đẹp không thua kém gì.
Tô Y cũng rất lâu rồi chưa gặp em gái mình, cô vẫn như quá khứ gọi Tô Bạch Vu một tiếng Bạch Vu.
Tô Y cảm thấy Tô Bạch Vu như chính chắn hơn, và mạnh hơn nữa.
Em ấy nhẹ nhàng trói một tên cướp lại.
Không biết vì sao nhưng mà Tô Bạch Vu này cho Tô Y một cảm giác an toàn đến khó tả bởi vậy cô bất chấp tất cả nắm lấy Tô Bạch Vu muốn rời xa tên Cố Huy này mặc dù nó có thể đem lại cho Tô Bạch Vu khó khăn nhưng mà cô muốn ích kỷ một lần.
Muốn thử đánh cược Tô Bạch Vu trong lòng còn nhớ đến mình hay không.
Khi Cố Huy nắm lấy mình, Tô Y không còn hi vọng nữa.
Cô cứ nghĩ Tô Bạch Vu sẽ không ngăn cản Cố Huy kéo mình đi nhưng mà Bạch Vu giữ cô lại còn nói với Cố Huy là cô là người của Tô gia.
Lúc đó cô cảm thấy như có một dòng nước ấm chảy qua tim mình, rất ấm áp.
Trong thời gian tới Tô Bạch Vu luôn giúp đỡ cô.
Tô Y cũng cảm thấy mình là chị cưng nhiên nhu nhược để chính em mình bảo vệ mình.
Cũng may có người đứng bên cạnh Bạch Vu nguyện che chở cho em ấy, cùng em ấy đi hết quản đời còn lại, nguyện sủng em ấy.
Tô Y thân là chị tự nhiên cũng hạnh phúc khi bên cạnh em mình lại có một người đàn ông tốt như thế.
Tô Y biết.
Mặc dù Bạch Vu xưng cô là chị nhưng mà lại xưng mình là tôi.
Tô Y biết Tô Bạch Vu không xem mình là chị ruột thật nhưng cô biết Bạch Vu đây là xem cô như một thành viên gia đình.
Cô rất vui!
Nếu như được chị muốn ích kỷ thêm một lần nữa. Mong kiếp sau chị có thể làm chị em một lần nữa. Nhưng mà lần này chị không nhu nhược nữa mà sẽ bảo vệ em.
- Tô Y.