Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-37
Chương 37: Hào môn vốn phức tạp(7)
Ba năm sau. Tô Y về nước.
Hôm trước Tô Y cũng điện thoại nói cho Hạ Hạ rồi nên cũng không ngạc nhiên khi Hạ Hạ cùng Tô Luật hai người tay trong tay đứng đó chờ Tô Y.
Thấy Tô Y, Hạ Hạ vẫy vẫy tay báo hiệu mình đang đứng ở chỗ này.
Tô Y kéo tay Tô Nam đi đến đó, Hạ Hạ nhìn hình ảnh hai mẹ con họ cũng nhìn sang Tô Luật.
Cô ở thế giới nhiệm vụ không sinh được nên một năm trước cô đã thử hỏi Tô Luật nếu hai người không có con thì sao?
Ngoài dự đoán là Tô Luật hoàn toàn không có bộ dáng mất mát gì cả thậm chí còn ôm eo cô nói là.
||||| Truyện đề cử:
Nuông Chiều Riêng Em |||||
Tô Luật: "Anh cũng không thích có con, nếu có thì nó lại dành em với anh."
Hạ Hạ bất đắc dĩ chọc cái mũi của Tô Luật: "Ngay đến con mà anh cũng ghen, giấm chua thành tin sao?"
Tô Luật dùi đầu vào cổ cô nói: "Không có."
Tiếng của Tô Nam làm nó Hạ Hạ bừng tỉnh khỏi kí ức cũ.
Tô Nam: "Nam Nam chào chú, dì."
Hạ Hạ cười xoa đầu Tô Nam quay sang Tô Y gọi một tiếng: "Chị."
Tô Luật cũng gọi tiếng chị xem như chào hỏi.
Hạ Hạ nhìn Tô Nam trong lòng rít gào: "Không hổ là con nam nữ chủ vừa thông minh, đáng yêu, lại không sợ người lạ."
Tô Nam mặc dù chỉ mới ba tuổi nhưng cậu bé đã thể hiện được sự thông minh của mình. Không cần mẹ phải lo lắng nhiều Tô Nam biết cách tự chăm sóc mình.
Nhìn dung mạo Tô Nam, Hạ Hạ cảm thán: "Không hổ là thiên đạo con nam chủ quả thật là con nam chủ giống nhau như hai giọt nước vậy, bảo sao nam chủ không nhận ra con mình được cơ chứ."
Hạ Hạ nhìn Tô Y hỏi: "Chị định làm gì tiếp theo? Nếu theo nghề này gặp nhau chỉ là chuyện sớm muộn thôi."
Tô Y sau ba năm thành thục không ít, gương mặt của cô khi Hạ Hạ nhắc đến tên đó chẳng còn tia gợn sóng nào nhưng Hạ Hạ biết kỳ thật Tô Y vẫn chưa buông bỏ được.
Tô Y bình thản nói: "Hai người còn sống trên đời sớm muộn cũng sẽ gặp nhau. Chỉ là vấn đề thời gian thôi."
Hạ Hạ gật đầu tán đồng với cách nói này của Tô Y, cô nói: "Nếu chị gặp khó khăn gì thì cứ nói. Hay chị dọn về Tô gia luôn đi."
Tô Y lắc đầu: "Trốn thêm một chút thì một chút đi. Tạm thời chị cùng Tô Nam sẽ ở ngoài, còn có cảm ơn em Bạch Vu."
Hạ Hạ: "Không có việc gì."
Hạ Hạ cùng Tô Luật đưa hai mẹ con Tô Y đến căn nhà của Tô gia nhưng chưa từng dùng đến cho hai mẹ con ở tạm, gọi người chuyển đồ hết xong thì Hạ Hạ cùng Tô Luật mới về Tô gia.
Hạ Hạ nằm trên giường chờ boss nhà cô nấu cơm xong thì gọi cô xuống ăn.
Mới đó mà nhanh thật, đây là nhiệm vụ mà cô làm lâu nhất, thường thường thì cô sẽ giải trừ hiểu lầm cho nam nữ chủ, diệt nữ phụ nhưng mà đối với thế giới này cô không muốn làm như vậy.
"Vu Vu xuống ăn cơm." Bên ngoài tiếng của Tô Luật vang lên.
Hạ Hạ lên tiếng trả lời: "Em nghe rồi."
Đang ăn cơm bỗng nhiên Hạ Hạ nghe Tô Luật nói: "Bọn họ sung sướng như vậy đủ rồi. Ba năm rồi bắt đầu được rồi đó."
Hạ Hạ nhướng mày: "Tùy anh, em cũng chán rồi. Chơi đùa với họ như vậy cũng đủ rồi."
Tô Luật: "Ừ, vậy cứ để cho anh."
Nói câu này ánh mắt của Tô Luật trở nên sắc bén nhưng khi nhìn Hạ Hạ thì nó lại biến mất giống như vừa rồi là ảo giác vậy.
Hạ Hạ gắp một miếng thịt "ừm" một tiếng.
Đối với khả năng của boss nhà mình Hạ Hạ thập phần tin tưởng.
Boss nhà cô chính là boss phản diện đương nhiên không thua kém gì nam chủ cả. Mấy cái chuyện cỏn con này chẳng là so với boss nhà cô.
Boss nhà cô chính là số một.
[...] [Kí chủ, người có phải mắc chứng cuồng người yêu???]
Hạ Hạ: "Không có nhưng cũng đại loại là như vậy. Chị không có cuồng người yêu chỉ cuồng boss nhà chị thôi"
Tiểu Hệ Hệ: "..."
Tam thiếu cuồng kí chủ, kí chủ cuồng tam thiếu. Hai người đúng là không người một nhà không được.
***Tác giả có lời muốn nói:
Chương này từ hơi ít một chút***.
Ba năm sau. Tô Y về nước.
Hôm trước Tô Y cũng điện thoại nói cho Hạ Hạ rồi nên cũng không ngạc nhiên khi Hạ Hạ cùng Tô Luật hai người tay trong tay đứng đó chờ Tô Y.
Thấy Tô Y, Hạ Hạ vẫy vẫy tay báo hiệu mình đang đứng ở chỗ này.
Tô Y kéo tay Tô Nam đi đến đó, Hạ Hạ nhìn hình ảnh hai mẹ con họ cũng nhìn sang Tô Luật.
Cô ở thế giới nhiệm vụ không sinh được nên một năm trước cô đã thử hỏi Tô Luật nếu hai người không có con thì sao?
Ngoài dự đoán là Tô Luật hoàn toàn không có bộ dáng mất mát gì cả thậm chí còn ôm eo cô nói là.
||||| Truyện đề cử:
Nuông Chiều Riêng Em |||||
Tô Luật: "Anh cũng không thích có con, nếu có thì nó lại dành em với anh."
Hạ Hạ bất đắc dĩ chọc cái mũi của Tô Luật: "Ngay đến con mà anh cũng ghen, giấm chua thành tin sao?"
Tô Luật dùi đầu vào cổ cô nói: "Không có."
Tiếng của Tô Nam làm nó Hạ Hạ bừng tỉnh khỏi kí ức cũ.
Tô Nam: "Nam Nam chào chú, dì."
Hạ Hạ cười xoa đầu Tô Nam quay sang Tô Y gọi một tiếng: "Chị."
Tô Luật cũng gọi tiếng chị xem như chào hỏi.
Hạ Hạ nhìn Tô Nam trong lòng rít gào: "Không hổ là con nam nữ chủ vừa thông minh, đáng yêu, lại không sợ người lạ."
Tô Nam mặc dù chỉ mới ba tuổi nhưng cậu bé đã thể hiện được sự thông minh của mình. Không cần mẹ phải lo lắng nhiều Tô Nam biết cách tự chăm sóc mình.
Nhìn dung mạo Tô Nam, Hạ Hạ cảm thán: "Không hổ là thiên đạo con nam chủ quả thật là con nam chủ giống nhau như hai giọt nước vậy, bảo sao nam chủ không nhận ra con mình được cơ chứ."
Hạ Hạ nhìn Tô Y hỏi: "Chị định làm gì tiếp theo? Nếu theo nghề này gặp nhau chỉ là chuyện sớm muộn thôi."
Tô Y sau ba năm thành thục không ít, gương mặt của cô khi Hạ Hạ nhắc đến tên đó chẳng còn tia gợn sóng nào nhưng Hạ Hạ biết kỳ thật Tô Y vẫn chưa buông bỏ được.
Tô Y bình thản nói: "Hai người còn sống trên đời sớm muộn cũng sẽ gặp nhau. Chỉ là vấn đề thời gian thôi."
Hạ Hạ gật đầu tán đồng với cách nói này của Tô Y, cô nói: "Nếu chị gặp khó khăn gì thì cứ nói. Hay chị dọn về Tô gia luôn đi."
Tô Y lắc đầu: "Trốn thêm một chút thì một chút đi. Tạm thời chị cùng Tô Nam sẽ ở ngoài, còn có cảm ơn em Bạch Vu."
Hạ Hạ: "Không có việc gì."
Hạ Hạ cùng Tô Luật đưa hai mẹ con Tô Y đến căn nhà của Tô gia nhưng chưa từng dùng đến cho hai mẹ con ở tạm, gọi người chuyển đồ hết xong thì Hạ Hạ cùng Tô Luật mới về Tô gia.
Hạ Hạ nằm trên giường chờ boss nhà cô nấu cơm xong thì gọi cô xuống ăn.
Mới đó mà nhanh thật, đây là nhiệm vụ mà cô làm lâu nhất, thường thường thì cô sẽ giải trừ hiểu lầm cho nam nữ chủ, diệt nữ phụ nhưng mà đối với thế giới này cô không muốn làm như vậy.
"Vu Vu xuống ăn cơm." Bên ngoài tiếng của Tô Luật vang lên.
Hạ Hạ lên tiếng trả lời: "Em nghe rồi."
Đang ăn cơm bỗng nhiên Hạ Hạ nghe Tô Luật nói: "Bọn họ sung sướng như vậy đủ rồi. Ba năm rồi bắt đầu được rồi đó."
Hạ Hạ nhướng mày: "Tùy anh, em cũng chán rồi. Chơi đùa với họ như vậy cũng đủ rồi."
Tô Luật: "Ừ, vậy cứ để cho anh."
Nói câu này ánh mắt của Tô Luật trở nên sắc bén nhưng khi nhìn Hạ Hạ thì nó lại biến mất giống như vừa rồi là ảo giác vậy.
Hạ Hạ gắp một miếng thịt "ừm" một tiếng.
Đối với khả năng của boss nhà mình Hạ Hạ thập phần tin tưởng.
Boss nhà cô chính là boss phản diện đương nhiên không thua kém gì nam chủ cả. Mấy cái chuyện cỏn con này chẳng là so với boss nhà cô.
Boss nhà cô chính là số một.
[...] [Kí chủ, người có phải mắc chứng cuồng người yêu???]
Hạ Hạ: "Không có nhưng cũng đại loại là như vậy. Chị không có cuồng người yêu chỉ cuồng boss nhà chị thôi"
Tiểu Hệ Hệ: "..."
Tam thiếu cuồng kí chủ, kí chủ cuồng tam thiếu. Hai người đúng là không người một nhà không được.
***Tác giả có lời muốn nói:
Chương này từ hơi ít một chút***.