Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-246
Chương 246: Chương 224.2: Huyết Mạch Tương Liên (23)
Khuynh Diễm tự kéo băng gạc quấn vết thương có chút bất tiện, Diệp Nhiên không nhìn được, tiến đến đòi giúp cô.
Khuynh Diễm từ chối cũng không có tác dụng nên đành để mặc hắn, nhưng mà cứ vừa cách năm giây, hắn lại run run cẩn thận hỏi: "Tiểu Biên Biên có đau không?"
Hỏi nhiều đến mức cô muốn cướp lại tự làm cho xong!
"Tiểu Biên Biên, hay là cô lấy súng bắn tôi đi." Diệp Nhiên chợt đưa ra đề nghị.
Khuynh Diễm không nhịn nổi nữa, mắng: "Cậu bị đứt dây thần kinh à?"
Hắc Khuyển: \[...\] Nó chỉ mới sơ xuất một chút, kí chủ lại ăn nói cục súc rồi! Đại nhân vật tức giận sinh oán khí thì ai dọn cho cô!
Nhưng Diệp Nhiên không tức giận, mà chỉ ủy khuất đáng thương nói: "Tôi chỉ không muốn Tiểu Biên Biên chịu đau một mình..."
Khuynh Diễm chợt nhíu mày, kéo hai bàn tay Diệp Nhiên, vạch lòng bàn tay hắn ra.
Quả nhiên, bị thương!
Cô đã quên mất, hắn là con lai hỗn huyết, có một nửa dòng máu Huyết Tộc.
Bạc cũng sẽ làm hắn bị thương.
Hắn cầm súng bạc quá lâu, khiến lòng bàn tay bị thương rất nghiêm trọng, đến công năng chữa lành của chuông thánh cũng không thể lập tức chữa trị cho hắn.
"Không đau sao?" Bình thường bị chút vết thương nhỏ đã thút thít nhõng nhẽo cả ngày, hôm nay lại ngoan như vậy?
Diệp Nhiên vốn dĩ không thấy đau, bởi vì hắn quá lo lắng cho Khuynh Diễm, nên không chú ý đến thân thể mình.
Nhưng sau khi nghe cô hỏi hắn, hắn liền thấy đau ơi là đau: "Tiểu Biên Biên, tôi đau quá nha..."
Khuynh Diễm: "..." Biết vậy đã không hỏi, hỏi xong lại bị ăn vạ.
Diệp Nhiên đưa hai tay đến sát mặt cô, dùng ánh mắt đáng thương nói: "Tiểu Biên Biên, hôn hôn để tôi đỡ đau nha."
Khuynh Diễm không hôn.
Nghiêm túc kéo bàn tay Diệp Nhiên xuống, lấy cồn sát trùng cho hắn.
Bị thương thì thoa thuốc đỡ đau, hôn gì mà hôn!
Dở hơi!
"Mẹ cậu là Huyết Tộc, cậu là con lai hỗn huyết." Khuynh Diễm đột ngột lên tiếng: "Sau này không được chạm vào bạc."
Một sự thật động trời như vậy, mà cô không cho Diệp Nhiên chút thời gian giảm sốc nào, cứ trực tiếp một câu phun ra.
Diệp Nhiên: "..." Huyết Tộc? Con lai hỗn huyết?
Nghĩa là hắn có một nửa dòng máu Huyết Tộc...
Vậy thì hắn cũng thuộc về thế giới của Tiểu Biên Biên rồi!
Thật tốt nha!
Khuynh Diễm bôi thuốc vào lòng bàn tay Diệp Nhiên, thuốc lành lạnh khiến hắn cảm thấy thoải mái.
Diệp Nhiên tò mò hỏi: "Tiểu Biên Biên, sao cô lại biết xử lý vết thương vậy?"
"Luyện tập." Khuynh Diễm không để tâm đáp.
Diệp Nhiên chớp chớp mắt: "Luyện tập... tại sao cô phải luyện tập xử lý vết thương từ súng đạn?"
Động tác trên tay Khuynh Diễm khựng lại, một giây sau tiếp tục bôi thuốc, nói: "Rảnh rỗi nên học."
Diệp Nhiên suy tư. Sẽ có người luyện tập băng bó vết thương vào lúc rảnh rỗi sao?
Trừ khi là cần thiết cấp bách, hoặc là cực kỳ yêu thích.
Giống như hắn bị Diệp gia cắt cổ tay quá nhiều, nên mới học cách băng bó vết thương do dao cắt.
Còn cô lại học xử lý vết thương từ súng đạn...
Diệp Nhiên cảm thấy có rất nhiều chuyện về Khuynh Diễm mà hắn không biết, nhưng cô lại không nguyện ý kể cho hắn.
Cô... không tin tưởng hắn sao?
Cảm giác ấm áp mềm mại truyền tới từ trên tay, kéo Diệp Nhiên ra khỏi suy nghĩ hỗn loạn.
Hắn chớp chớp mắt, nhìn Khuynh Diễm đang hôn lên tay mình.
Thiếu niên mừng rỡ mỉm cười, đáy mắt lấp lánh ánh sáng nhỏ vụn, thuần khiết đến tốt đẹp.
Tiểu Biên Biên, cuối cùng vẫn hôn hắn.
——
Thân vương Ethelbert vừa biết sự kiện chấn động ở lâu đài Tường Vi, lập tức vội vàng chạy đến.
Sau khi nhìn thấy Khuynh Diễm vẫn ung dung ăn nói đâm người như thường lệ, ông liền yên tâm thở phào.
Có sức mỉa mai tức là còn khỏe mạnh, khỏe mạnh là tốt rồi.
Thân vương Ethelbert mang đến rất nhiều thuốc trị thương, còn phân phó Huyết Tộc thủ hạ canh gác xung quanh lâu đài.
Mặc kệ Khuynh Diễm có nhận hay không, ông cũng kiên trì bảo vệ cô đến cùng.
Vào lúc này, gia tộc Jarden muốn đến báo thù cho thân vương Sigmund, nhưng bọn họ lại không có thời gian.
Bởi vì thân vương Sigmund vừa chết, nội bộ Jarden lập tức đổ đốn.
Trước giờ người bên ngoài luôn cho rằng, Batmuy thiếu đoàn kết, còn Jarden là một khối thống nhất.
Nhưng tất cả đều đã lầm, Jarden còn hỗn tạp hơn cả Batmuy, chẳng qua là do thân vương Sigmund dùng quyền lực trấn áp che giấu xuống.
Hiện tại Sigmund đột ngột qua đời, con trai duy nhất của ông ta là Khâu Thương, lại đang điên loạn nằm trên giường bệnh.
Kẻ phía trên vừa ngã đài, kẻ phía dưới lập tức xô xát cấu xé nhau, muốn đoạt quyền lực về tay mình.
Vì tranh giành mà không ngại công khai lịch sử đen của đồng tộc, cuối cùng tất cả đều dìm nhau xuống nước.
Tràng cảnh cấu xé này khiến người ngoài nhìn vào cực kỳ cảm thán. Không ngờ hình dạng thật sự của đại gia tộc Jarden lại chính là cái loại này!
Về phần Khâu Thương, dòng chính trung thành đã không tìm được cách nào cứu hắn.
Bọn họ sa vào tuyệt vọng, quyết định đến tìm Khuynh Diễm, để tất cả cùng nhau xuống địa ngục!
Nhưng vào lúc này, Cao Viễn lại đột ngột xuất hiện. Hắn nói mình có cách cứu Khâu Thương, điều kiện là dòng chính Jarden không đến gây sự với Khuynh Diễm.
Dòng chính Jarden như kẻ chết đuối với được cọng rơm cứu mạng, giằng co không bao lâu thì đồng ý với Cao Viễn.
Cách của Cao Viễn là không dùng cách nào cả, cứ nhốt Khâu Thương một thời gian, sau khi hắn cai nghiện thuốc thành công, thì hắn sẽ khỏe mạnh trở lại.
Hứa Vân trúng đạn đến toàn thân khập khiễng, hiện tại đang bị giam lỏng chờ xử quyết.
Nhưng vừa nghe tin dòng chính Jarden tin tưởng Cao Viễn, cô ta liền tìm cách thoát khỏi phòng giam.
Hứa Vân không bỏ trốn, mà là lén lút vào phòng nghiên cứu, lấy loại thuốc cô ta nghĩ rằng có khả năng giải độc, tiêm vào cơ thể Khâu Thương.
Cô ta không tin Cao Viễn, bởi vì hắn thân thiết với Khuynh Diễm.
Khuynh Diễm không đứng về phía đồng loại mà lại đi bảo vệ Diệp Nhiên!
Diệp Nhiên chỉ là con người, không phải Huyết Tộc!
Tại sao một Huyết Tộc lại vì con người mà làm hại Huyết Tộc?
Cô thấy Huyết Tộc còn chưa đủ khổ sở sao? Cô lại còn tàn nhẫn với họ?
Hứa Vân một mực oán trách, cái chết của thân vương Sigmund cũng là lỗi của Khuynh Diễm, chứ không phải lỗi của Hứa Vân cô!
Khi nhóm nghiên cứu bắt được Hứa Vân, thì cô ta cũng đã tiêm không ít thuốc vào cơ thể Khâu Thương.
Rõ ràng hắn đang chuyển biến tốt hơn, nhưng chính vì bị tiêm thuốc nên tình trạng lần nữa trở nên nghiêm trọng.
Dòng chính bạo nộ, tống Hứa Vân vào ngục tối, chờ ngày Khâu Thương hồi phục sẽ hạ lệnh xử tử.
\*\*\*
Vũ: Khuynh Diễm sắp nhận ra vị trí đặc biệt của đại nhân vật trong lòng mình. Điều này đồng nghĩa với ngày tháng ngọt ngào sắp kết thúc, mọi người hãy chuẩn bị tinh thần.
Ngược là cần thiết và bắt buộc, đừng ai cản Vũ, lòng Vũ đã quyết, không ai cản được đâu.
Yên tâm, chỉ ngược đến cuối vị diện này. Nếu sợ ngược, có thể nhảy sang vị diện sau. Nhưng đảm bảo, bỏ qua vị diện này, sẽ bỏ lỡ một cột mốc tiến triển quan trọng.
Khuynh Diễm tự kéo băng gạc quấn vết thương có chút bất tiện, Diệp Nhiên không nhìn được, tiến đến đòi giúp cô.
Khuynh Diễm từ chối cũng không có tác dụng nên đành để mặc hắn, nhưng mà cứ vừa cách năm giây, hắn lại run run cẩn thận hỏi: "Tiểu Biên Biên có đau không?"
Hỏi nhiều đến mức cô muốn cướp lại tự làm cho xong!
"Tiểu Biên Biên, hay là cô lấy súng bắn tôi đi." Diệp Nhiên chợt đưa ra đề nghị.
Khuynh Diễm không nhịn nổi nữa, mắng: "Cậu bị đứt dây thần kinh à?"
Hắc Khuyển: \[...\] Nó chỉ mới sơ xuất một chút, kí chủ lại ăn nói cục súc rồi! Đại nhân vật tức giận sinh oán khí thì ai dọn cho cô!
Nhưng Diệp Nhiên không tức giận, mà chỉ ủy khuất đáng thương nói: "Tôi chỉ không muốn Tiểu Biên Biên chịu đau một mình..."
Khuynh Diễm chợt nhíu mày, kéo hai bàn tay Diệp Nhiên, vạch lòng bàn tay hắn ra.
Quả nhiên, bị thương!
Cô đã quên mất, hắn là con lai hỗn huyết, có một nửa dòng máu Huyết Tộc.
Bạc cũng sẽ làm hắn bị thương.
Hắn cầm súng bạc quá lâu, khiến lòng bàn tay bị thương rất nghiêm trọng, đến công năng chữa lành của chuông thánh cũng không thể lập tức chữa trị cho hắn.
"Không đau sao?" Bình thường bị chút vết thương nhỏ đã thút thít nhõng nhẽo cả ngày, hôm nay lại ngoan như vậy?
Diệp Nhiên vốn dĩ không thấy đau, bởi vì hắn quá lo lắng cho Khuynh Diễm, nên không chú ý đến thân thể mình.
Nhưng sau khi nghe cô hỏi hắn, hắn liền thấy đau ơi là đau: "Tiểu Biên Biên, tôi đau quá nha..."
Khuynh Diễm: "..." Biết vậy đã không hỏi, hỏi xong lại bị ăn vạ.
Diệp Nhiên đưa hai tay đến sát mặt cô, dùng ánh mắt đáng thương nói: "Tiểu Biên Biên, hôn hôn để tôi đỡ đau nha."
Khuynh Diễm không hôn.
Nghiêm túc kéo bàn tay Diệp Nhiên xuống, lấy cồn sát trùng cho hắn.
Bị thương thì thoa thuốc đỡ đau, hôn gì mà hôn!
Dở hơi!
"Mẹ cậu là Huyết Tộc, cậu là con lai hỗn huyết." Khuynh Diễm đột ngột lên tiếng: "Sau này không được chạm vào bạc."
Một sự thật động trời như vậy, mà cô không cho Diệp Nhiên chút thời gian giảm sốc nào, cứ trực tiếp một câu phun ra.
Diệp Nhiên: "..." Huyết Tộc? Con lai hỗn huyết?
Nghĩa là hắn có một nửa dòng máu Huyết Tộc...
Vậy thì hắn cũng thuộc về thế giới của Tiểu Biên Biên rồi!
Thật tốt nha!
Khuynh Diễm bôi thuốc vào lòng bàn tay Diệp Nhiên, thuốc lành lạnh khiến hắn cảm thấy thoải mái.
Diệp Nhiên tò mò hỏi: "Tiểu Biên Biên, sao cô lại biết xử lý vết thương vậy?"
"Luyện tập." Khuynh Diễm không để tâm đáp.
Diệp Nhiên chớp chớp mắt: "Luyện tập... tại sao cô phải luyện tập xử lý vết thương từ súng đạn?"
Động tác trên tay Khuynh Diễm khựng lại, một giây sau tiếp tục bôi thuốc, nói: "Rảnh rỗi nên học."
Diệp Nhiên suy tư. Sẽ có người luyện tập băng bó vết thương vào lúc rảnh rỗi sao?
Trừ khi là cần thiết cấp bách, hoặc là cực kỳ yêu thích.
Giống như hắn bị Diệp gia cắt cổ tay quá nhiều, nên mới học cách băng bó vết thương do dao cắt.
Còn cô lại học xử lý vết thương từ súng đạn...
Diệp Nhiên cảm thấy có rất nhiều chuyện về Khuynh Diễm mà hắn không biết, nhưng cô lại không nguyện ý kể cho hắn.
Cô... không tin tưởng hắn sao?
Cảm giác ấm áp mềm mại truyền tới từ trên tay, kéo Diệp Nhiên ra khỏi suy nghĩ hỗn loạn.
Hắn chớp chớp mắt, nhìn Khuynh Diễm đang hôn lên tay mình.
Thiếu niên mừng rỡ mỉm cười, đáy mắt lấp lánh ánh sáng nhỏ vụn, thuần khiết đến tốt đẹp.
Tiểu Biên Biên, cuối cùng vẫn hôn hắn.
——
Thân vương Ethelbert vừa biết sự kiện chấn động ở lâu đài Tường Vi, lập tức vội vàng chạy đến.
Sau khi nhìn thấy Khuynh Diễm vẫn ung dung ăn nói đâm người như thường lệ, ông liền yên tâm thở phào.
Có sức mỉa mai tức là còn khỏe mạnh, khỏe mạnh là tốt rồi.
Thân vương Ethelbert mang đến rất nhiều thuốc trị thương, còn phân phó Huyết Tộc thủ hạ canh gác xung quanh lâu đài.
Mặc kệ Khuynh Diễm có nhận hay không, ông cũng kiên trì bảo vệ cô đến cùng.
Vào lúc này, gia tộc Jarden muốn đến báo thù cho thân vương Sigmund, nhưng bọn họ lại không có thời gian.
Bởi vì thân vương Sigmund vừa chết, nội bộ Jarden lập tức đổ đốn.
Trước giờ người bên ngoài luôn cho rằng, Batmuy thiếu đoàn kết, còn Jarden là một khối thống nhất.
Nhưng tất cả đều đã lầm, Jarden còn hỗn tạp hơn cả Batmuy, chẳng qua là do thân vương Sigmund dùng quyền lực trấn áp che giấu xuống.
Hiện tại Sigmund đột ngột qua đời, con trai duy nhất của ông ta là Khâu Thương, lại đang điên loạn nằm trên giường bệnh.
Kẻ phía trên vừa ngã đài, kẻ phía dưới lập tức xô xát cấu xé nhau, muốn đoạt quyền lực về tay mình.
Vì tranh giành mà không ngại công khai lịch sử đen của đồng tộc, cuối cùng tất cả đều dìm nhau xuống nước.
Tràng cảnh cấu xé này khiến người ngoài nhìn vào cực kỳ cảm thán. Không ngờ hình dạng thật sự của đại gia tộc Jarden lại chính là cái loại này!
Về phần Khâu Thương, dòng chính trung thành đã không tìm được cách nào cứu hắn.
Bọn họ sa vào tuyệt vọng, quyết định đến tìm Khuynh Diễm, để tất cả cùng nhau xuống địa ngục!
Nhưng vào lúc này, Cao Viễn lại đột ngột xuất hiện. Hắn nói mình có cách cứu Khâu Thương, điều kiện là dòng chính Jarden không đến gây sự với Khuynh Diễm.
Dòng chính Jarden như kẻ chết đuối với được cọng rơm cứu mạng, giằng co không bao lâu thì đồng ý với Cao Viễn.
Cách của Cao Viễn là không dùng cách nào cả, cứ nhốt Khâu Thương một thời gian, sau khi hắn cai nghiện thuốc thành công, thì hắn sẽ khỏe mạnh trở lại.
Hứa Vân trúng đạn đến toàn thân khập khiễng, hiện tại đang bị giam lỏng chờ xử quyết.
Nhưng vừa nghe tin dòng chính Jarden tin tưởng Cao Viễn, cô ta liền tìm cách thoát khỏi phòng giam.
Hứa Vân không bỏ trốn, mà là lén lút vào phòng nghiên cứu, lấy loại thuốc cô ta nghĩ rằng có khả năng giải độc, tiêm vào cơ thể Khâu Thương.
Cô ta không tin Cao Viễn, bởi vì hắn thân thiết với Khuynh Diễm.
Khuynh Diễm không đứng về phía đồng loại mà lại đi bảo vệ Diệp Nhiên!
Diệp Nhiên chỉ là con người, không phải Huyết Tộc!
Tại sao một Huyết Tộc lại vì con người mà làm hại Huyết Tộc?
Cô thấy Huyết Tộc còn chưa đủ khổ sở sao? Cô lại còn tàn nhẫn với họ?
Hứa Vân một mực oán trách, cái chết của thân vương Sigmund cũng là lỗi của Khuynh Diễm, chứ không phải lỗi của Hứa Vân cô!
Khi nhóm nghiên cứu bắt được Hứa Vân, thì cô ta cũng đã tiêm không ít thuốc vào cơ thể Khâu Thương.
Rõ ràng hắn đang chuyển biến tốt hơn, nhưng chính vì bị tiêm thuốc nên tình trạng lần nữa trở nên nghiêm trọng.
Dòng chính bạo nộ, tống Hứa Vân vào ngục tối, chờ ngày Khâu Thương hồi phục sẽ hạ lệnh xử tử.
\*\*\*
Vũ: Khuynh Diễm sắp nhận ra vị trí đặc biệt của đại nhân vật trong lòng mình. Điều này đồng nghĩa với ngày tháng ngọt ngào sắp kết thúc, mọi người hãy chuẩn bị tinh thần.
Ngược là cần thiết và bắt buộc, đừng ai cản Vũ, lòng Vũ đã quyết, không ai cản được đâu.
Yên tâm, chỉ ngược đến cuối vị diện này. Nếu sợ ngược, có thể nhảy sang vị diện sau. Nhưng đảm bảo, bỏ qua vị diện này, sẽ bỏ lỡ một cột mốc tiến triển quan trọng.