Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 68: Cuộc Sống Của Một Tang Thi Vương (12)
- Đến rồi.
Con tang thi biến dị cao năm mét kia cứ từng bước tiến tới nhóm người. Mỗi bước đi của nó là một lần mặt đất rung chuyển.
Nó nhìn thấy xác của hai nữ tang thi nọ liền tức giận gào lên một tiếng lớn.
Con tang thi vung tay một cái, một đợt gió mạnh cũng theo đó mà xuất hiện, thổi bay đám người họ ra khỏi bãi đất.
Lúc ấy, Quân Dao mơ hồ nhìn thấy ở phía xa, rất nhiều tang thi cũng đang di chuyển đến khu rừng.
Có lẽ tiếng gầm vừa rồi của tang thi biến dị là để gọi thêm đồng bọn.
Cô liền gấp gáp đứng dậy, cả cơ thể đều toả ra khí thế của đội trưởng tiểu đội A.
- Lâm Kiều, Vu Tử Ân dùng dị năng ngăn cản đám tang thi đang đến đây lại. Đàm Sương không nên dùng quá nhiều sức, để dành lại nếu có i bị thương, cô lập tức chữa trị. Hoắc Dật Thành, lên tấn công với tôi.
- Rõ!
Âm giọng của cả bốn người cùng lúc vang lên.
Không biết từ lúc nào, cả bốn người họ đã đặt vào cô niềm tin tuyệt đối. Chính là vì biết cô sẽ chỉ bảo vệ chứ không làm hại đến họ.
Vu Tử Ân cùng Lâm Kiều được dị năng không gian của cô di chuyển lên phía trên. Cả hai tập trung hết công suất sử dụng dị năng điều khiển đám tang thi.
Từ giữa khu rừng, hai luồng sóng âm mạnh mẽ lan toả. Sóng âm đi đến đâu, tang thi ở đó liền trở nên yên lặng, rất ngoan ngoãn mà đi về phía ngược lại.
Đàm Sương tự tạo cho mình kết giới nước nhờ dị năng hệ thủy. Cô chỉ ở bên trong, yểm trợ từ xa mỗi khi cần thiết, phần nào giữ sức để dành sử dụng dị năng trị thương.
Hoắc Dật Thành đứng trước mặt con tang thi biến dị, phấn khích hét thật lớn.
- To quá đấy anh bạn.
Vừa dứt lời, anh liền lùi chân về sau lấy đà rồi chạy thật nhanh đến đâm thẳng vào con tang thi. Cả cơ thể của nam nhân đều được bao bọc bởi ngọn lửa đỏ rực.
Thân ảnh đầy nhiệt huyết ấy mạnh mẽ đâm sầm vào phần chân của con tang thi đột biến, thành công xô ngã nó xuống đất.
Quân Dao nhân thời cơ ấy, sử dụng đất ép nát con tang thi.
- Được rồi sao?
Hoắc Dật Thành nhìn chằm chằm vào bãi thịt nát, bất giác cất giọng hỏi.
Ngay lúc ấy, chỗ thịt của con tang thi ngưng tụ lại một chỗ, ghép thành một con tang thi trông còn to hơn con ban đầu.
Đây chính là hào quang nam chính đấy!
- Chết tiệt! Làm ơn đừng nói gì nữa được không!
Cô vừa mắng Dật Thành vừa nhảy lên cao để tránh các đòn đánh của tang thi.
Con tang thi kia không hiểu sao vừa mới tỉnh dậy đã điên cuồng tấn công cô. Sau khi xác định được vị trí của cô, nó liền từ đâu mọc ra một cái đuôi dài, quất mạnh về phía cô.
Cành cây cô đang đứng chịu không nổi lực đạo mạnh mẽ liền đổ rạp xuống. Quân Dao cũng theo vậy mà ngã theo.
- Cẩn thận!
Đàm Sương hét lên sau đó vội vàng tạo một cái đệm nước đỡ cô lại.
Cảm giác mát lạnh do nước mang lại khiến Quân Dao tỉnh táo hẳn. Cô liền sử dụng dây gai quấn chặt khối cơ thể của con tang thi lại, mạnh mẽ sử dụng trọng lực ép con tang thi xuống.
Con tang thi giãy dụa một hồi liền sử dụng cái đuôi dài của mình, hưởng thẳng lên không trung đánh xuống.
Ngay lúc đó, người ta chủ thấy thân ảnh của nam nhân đổ xuống nền đất lạnh lẽo, toàn thân đầy máu.
Trong giây phút bất chợt ấy, đồng tử của nữ nhân mở to, cô cứ đứng đó, chết lặng.
Nữ nhân ấy lại từng bước nặng nề đi đến phía con tang thi, trong mắt mắt lộ ra đôi đồng tử đỏ rực của chúa tể tang thi.
- Đồ khốn!
Ngọn lửa xanh lại lần nữa xuất hiện, bao trọn lấy cơ thể to lớn của con tang thi đột biến. Nhưng ngọn lửa ấy lúc này lớn hơn bao giờ hết.
- Mau lên đi! Tôi không cầm chân bọn kia nổi nữa đâu!
Lâm Kiều ở phía trên hét xuống, gương mặt lộ rõ thần sắc mệt mỏi.
- Hoắc Dật Thành! Anh mau ngăn cậu ấy lại nhanh! Lửa bắt hồn không phải muốn dùng là dùng! Cậu ấy sẽ chết mất.
Đàm Sương vừa chữa trị cho Vu Tử Ân vừa gấp gáp hét lên với nam nhân kia.
Nam nhân nghe được liền dùng hết sức tiến đến đánh mạnh vào gáy của nữ nhân nọ, thành công đưa cô gái chìm vào hôn mê.
Con tang thi kia vẫn hét lên, quằn quại trong đau đớn rồi cuối cùng xác thịt tan vào hư không. Từ chỗ nó tan biến xuất hiện một viên tinh thạch to bằng nắm đấm người trưởng thành.
Nếu là bình thường, bọn họ nhất đính sẽ sung sướng reo lên rồi nhanh nhẹn lấy tinh thạch bỏ vào túi.
Nhưng tình hình hiện giờ chính là đi năm kẻ, một kẻ ngất xỉu, một kẻ trọng thương, một kẻ thương tích đầy mình và hai kẻ kiệt sức.
Đến cuối cùng, vì một lí do nào đó mà tổng quản của căn cứ đã cho người lái trực thăng đến đón về căn cứ.
Từ trên trực thăng nhìn xuống chính là hình ảnh hàng loạt các đoàn quân tang thi như vũ bão đổ về căn cứ. Ở chính giữa của cơn lũ tang thi là chiếc kiệu đỏ rực, kiệu của tang thi vương.
Con tang thi biến dị cao năm mét kia cứ từng bước tiến tới nhóm người. Mỗi bước đi của nó là một lần mặt đất rung chuyển.
Nó nhìn thấy xác của hai nữ tang thi nọ liền tức giận gào lên một tiếng lớn.
Con tang thi vung tay một cái, một đợt gió mạnh cũng theo đó mà xuất hiện, thổi bay đám người họ ra khỏi bãi đất.
Lúc ấy, Quân Dao mơ hồ nhìn thấy ở phía xa, rất nhiều tang thi cũng đang di chuyển đến khu rừng.
Có lẽ tiếng gầm vừa rồi của tang thi biến dị là để gọi thêm đồng bọn.
Cô liền gấp gáp đứng dậy, cả cơ thể đều toả ra khí thế của đội trưởng tiểu đội A.
- Lâm Kiều, Vu Tử Ân dùng dị năng ngăn cản đám tang thi đang đến đây lại. Đàm Sương không nên dùng quá nhiều sức, để dành lại nếu có i bị thương, cô lập tức chữa trị. Hoắc Dật Thành, lên tấn công với tôi.
- Rõ!
Âm giọng của cả bốn người cùng lúc vang lên.
Không biết từ lúc nào, cả bốn người họ đã đặt vào cô niềm tin tuyệt đối. Chính là vì biết cô sẽ chỉ bảo vệ chứ không làm hại đến họ.
Vu Tử Ân cùng Lâm Kiều được dị năng không gian của cô di chuyển lên phía trên. Cả hai tập trung hết công suất sử dụng dị năng điều khiển đám tang thi.
Từ giữa khu rừng, hai luồng sóng âm mạnh mẽ lan toả. Sóng âm đi đến đâu, tang thi ở đó liền trở nên yên lặng, rất ngoan ngoãn mà đi về phía ngược lại.
Đàm Sương tự tạo cho mình kết giới nước nhờ dị năng hệ thủy. Cô chỉ ở bên trong, yểm trợ từ xa mỗi khi cần thiết, phần nào giữ sức để dành sử dụng dị năng trị thương.
Hoắc Dật Thành đứng trước mặt con tang thi biến dị, phấn khích hét thật lớn.
- To quá đấy anh bạn.
Vừa dứt lời, anh liền lùi chân về sau lấy đà rồi chạy thật nhanh đến đâm thẳng vào con tang thi. Cả cơ thể của nam nhân đều được bao bọc bởi ngọn lửa đỏ rực.
Thân ảnh đầy nhiệt huyết ấy mạnh mẽ đâm sầm vào phần chân của con tang thi đột biến, thành công xô ngã nó xuống đất.
Quân Dao nhân thời cơ ấy, sử dụng đất ép nát con tang thi.
- Được rồi sao?
Hoắc Dật Thành nhìn chằm chằm vào bãi thịt nát, bất giác cất giọng hỏi.
Ngay lúc ấy, chỗ thịt của con tang thi ngưng tụ lại một chỗ, ghép thành một con tang thi trông còn to hơn con ban đầu.
Đây chính là hào quang nam chính đấy!
- Chết tiệt! Làm ơn đừng nói gì nữa được không!
Cô vừa mắng Dật Thành vừa nhảy lên cao để tránh các đòn đánh của tang thi.
Con tang thi kia không hiểu sao vừa mới tỉnh dậy đã điên cuồng tấn công cô. Sau khi xác định được vị trí của cô, nó liền từ đâu mọc ra một cái đuôi dài, quất mạnh về phía cô.
Cành cây cô đang đứng chịu không nổi lực đạo mạnh mẽ liền đổ rạp xuống. Quân Dao cũng theo vậy mà ngã theo.
- Cẩn thận!
Đàm Sương hét lên sau đó vội vàng tạo một cái đệm nước đỡ cô lại.
Cảm giác mát lạnh do nước mang lại khiến Quân Dao tỉnh táo hẳn. Cô liền sử dụng dây gai quấn chặt khối cơ thể của con tang thi lại, mạnh mẽ sử dụng trọng lực ép con tang thi xuống.
Con tang thi giãy dụa một hồi liền sử dụng cái đuôi dài của mình, hưởng thẳng lên không trung đánh xuống.
Ngay lúc đó, người ta chủ thấy thân ảnh của nam nhân đổ xuống nền đất lạnh lẽo, toàn thân đầy máu.
Trong giây phút bất chợt ấy, đồng tử của nữ nhân mở to, cô cứ đứng đó, chết lặng.
Nữ nhân ấy lại từng bước nặng nề đi đến phía con tang thi, trong mắt mắt lộ ra đôi đồng tử đỏ rực của chúa tể tang thi.
- Đồ khốn!
Ngọn lửa xanh lại lần nữa xuất hiện, bao trọn lấy cơ thể to lớn của con tang thi đột biến. Nhưng ngọn lửa ấy lúc này lớn hơn bao giờ hết.
- Mau lên đi! Tôi không cầm chân bọn kia nổi nữa đâu!
Lâm Kiều ở phía trên hét xuống, gương mặt lộ rõ thần sắc mệt mỏi.
- Hoắc Dật Thành! Anh mau ngăn cậu ấy lại nhanh! Lửa bắt hồn không phải muốn dùng là dùng! Cậu ấy sẽ chết mất.
Đàm Sương vừa chữa trị cho Vu Tử Ân vừa gấp gáp hét lên với nam nhân kia.
Nam nhân nghe được liền dùng hết sức tiến đến đánh mạnh vào gáy của nữ nhân nọ, thành công đưa cô gái chìm vào hôn mê.
Con tang thi kia vẫn hét lên, quằn quại trong đau đớn rồi cuối cùng xác thịt tan vào hư không. Từ chỗ nó tan biến xuất hiện một viên tinh thạch to bằng nắm đấm người trưởng thành.
Nếu là bình thường, bọn họ nhất đính sẽ sung sướng reo lên rồi nhanh nhẹn lấy tinh thạch bỏ vào túi.
Nhưng tình hình hiện giờ chính là đi năm kẻ, một kẻ ngất xỉu, một kẻ trọng thương, một kẻ thương tích đầy mình và hai kẻ kiệt sức.
Đến cuối cùng, vì một lí do nào đó mà tổng quản của căn cứ đã cho người lái trực thăng đến đón về căn cứ.
Từ trên trực thăng nhìn xuống chính là hình ảnh hàng loạt các đoàn quân tang thi như vũ bão đổ về căn cứ. Ở chính giữa của cơn lũ tang thi là chiếc kiệu đỏ rực, kiệu của tang thi vương.