Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 37: Bạn Học Cao Lãnh Cầu Thôi Vô Sỉ (2)
Quân Dao lúc này đang tung tăng đi lên sân thượng nằm ngủ, tuyệt nhiên không biết mình đã có một lượng lớn fan não tàn.
Sân thượng trường rất rộng, ba bên đều có lan can khá cao. Quân Dao đi lang thang ngắm cảnh một lát rồi lon ton chạy lại ghế đá, nằm xuống ngủ.
Ừm... Nói là ngủ nhưng thực ra cô đang đi vào không gian hệ thống.
A Liên đang cặm cụi làm gì đó liền giật mình quay ra nhìn cô.
- Kí chủ về đây làm gì ạ?
- Ngươi làm gì đó?
- Ta mới không có làm gì cả!
- Ờ.
- Kí chủ không tin ta sao?
- Ta tin ngươi quá đi! Được chưa?
Hệ thống: Ta muốn đồ sát kí chủ bằng củ cải trắng!
- Kí chủ sao lại về đây?
Cố gắng đẩy ra cái suy nghĩ muốn giết người bằng củ cải, A Liên quay ra tươi cười niềm nở nhìn kí chủ nhà nó đang nằm ườn trên ghế sô pha.
Quân Dao mắt lơ đễnh nhìn về phía hệ thống nhỏ, ngu ngơ chất vấn.
- À nhỉ, ta về làm gì? Ngươi đưa cốt truyện cho ta rồi, đưa luôn kí ức cho ta rồi, tất nhiên nhiệm vụ cũng đưa luôn!
... Là nó sai, nó xin lỗi, được chưa!
[ Tinh ]
- Lần này là cốt truyện thanh xuân vườn trường. Nữ chính là Lục Trà, tiểu thư của Lục Gia. Theo nguyên tác, nữ chính là người lương thiện lại năng động nên rất dễ dàng đã thu hút nam chính. Nhưng mà trong lúc sửa chữa vi diện, một thợ sửa đã lỡ làm nhiễu loạn nhân vật nên nữ chính biến thành bộ dạng bạch liên hoa, là một trà xanh chính hiệu. Nam chính là Tạ Tấn Khang, hot boy bóng rổ của trường. Chính là vì trong lúc trực cờ đỏ thấy nữ chính dù muộn học vẫn giúp đỡ một bà cụ qua đường liền bị thu hút. Sau nhiều lần gặp gỡ nói chuyện rồi nữ chính bị bắt nạt, nam chính đến cứu... Hai người đến với nhau.
- Còn ta?
- Kí chủ sẽ đảm nhiệm vai trò gạch hoa lót đường. Tên Lạc Quân Dao, nhị tiểu thư Lạc Gia, có hôn ước với nam chính. Có yêu thích nam chính nhưng bị nữ chính phát hiện. Cô ta liền sợ rằng nguyên chủ sẽ cản đường cô ta bước vào Tạ Gia nên bày ra đủ cách hãm hại nguyên chủ. Tạ Tấn Khang cũng vì yêu Lục Trà quá nên răm rắp nghe theo không thèm nghe nguyên chủ giải thích. Càng về sau, nguyên chủ ngày càng bị mọi người coi khinh, đổ cho cái biệt danh: " Em gái xanh nõn chuối ", đến cuối cùng thanh danh bị sỉ nhục quá mức, nguyên chủ không chịu được thắt cổ tự vẫn.
- Ồ... Thế nhiệm vụ này ta đạp đổ nữ chính?
- Hình như là vậy?
[ Nhiệm vụ:
• Công lược nam phản diện Lăng Lãnh.
• Đạp đổ nữ chủ, thông mắt Tạ Tấn Khang. ]
- Ngươi chưa giới thiệu đối tượng công lược cho ta.
Quân Dao đưa đôi mắt cá chết nhìn hệ thống nhỏ. Cô nhớ thì lúc gặp mặt, nó có nói nó là hệ thống tân tiến nhất. Tân tiến nhất mà đxa như thế này thì thật không tưởng tượng nổi các hệ thống kém hơn.
Hệ Thống nghe xong nét mặt có chút cứng lại, quả thật dạo này trí nhớ nó hơi kém, chắc bị vi-rút rồi.
- Đối tượng công lược của kí chủ là Lăng Lãnh. Là nam thần cao lãnh khí chất ngút trời. Nhị Thiếu tập đoàn Lăng thị một ty che trời, lời nói còn có trọng lượng hơn cả nam chủ. Theo nguyên tác vị này cũng vô cùng yêu thích nữ chủ vì trong một lần bị thương được cô ta cứu giúp. Sau vì không có được nữ chính nên cáu giận tấn công vào cả hắc, bạch đạo của Tạ Gia. Nhưng mà Tạ Tấn Khang là nam chủ nên tất nhiên Lăng Lãnh bị đè bẹp cho nát bét.
- Ồ.
Bỗng nhiên, Quân Dao cảm thấy như có ai đó đến gần, cô giật mình chạy về phía cửa.
- Ta về đây!
Cô mở bừng mắt bật người lên kẹp cổ người kia bằng hai chân, móng tay dài chĩa thẳng vào huyệt của người đó, lạnh giọng hỏi.
- Cậu muốn làm gì?
Người kia vốn thấy cô nằm ngủ ở đó nên mới đến xem, ai ngờ chưa kịp chạm vào đã bị người ta kẹp cổ giữ huyệt.
Hắn hơi giật mình rồi rất nhanh hạ người, nhảy lên ghế lấy đà bật lên cao. Quân Dao kẹp trên cổ hắn theo quán tính ngã xuống, cô lộn nhào hai vòng trên không rồi đáp xuống ở cách người kia không xa.
- Thân thủ không tồi nhỉ?
Người kia nhìn cô rồi cất tiếng. Giọng hắn rất ấm, nhưng lại hơi trầm.
Giọng hay thì cũng thôi đi, hắn còn chính là soái ca đó!
Chiều cao của tên này chắc chắn cũng không dưới mét tám. Làn da trắng, mày rậm, sống mũi cao thẳng, môi mỏng tuyệt mĩ. Đặc biệt đôi mắt hắn rất có hồn, đôi mắt màu nâu đen huyền bí, cô còn có thể thấy được cả sự thích thú ẩn trong mắt hắn.
- Bớt nhiều lời, anh muốn giở trò gì với tôi?
- Vậy sao cô lại nghĩ tôi giở trò với cô?
- Chắc tại vì tôi đẹp.
Hệ thống:...
Nam nhân nào đó:...
Hắn ta không hiểu sao lại bất giác bật cười thành tiếng, thích thú nhìn thẳng nữ nhân trước mắt. Cất giọng mị hoặc.
- Cô thật sự rất khác người đó.
- Cảm ơn đã khen.
Đấy không phải là khen!
- Haha, xin chào, xin tự giới thiệu, tôi tên Lăng Lãnh.
- Xin chào, tôi tên Lạc Quân Dao. Cả Quân và Dao đều là ngọc đẹp.
Sân thượng trường rất rộng, ba bên đều có lan can khá cao. Quân Dao đi lang thang ngắm cảnh một lát rồi lon ton chạy lại ghế đá, nằm xuống ngủ.
Ừm... Nói là ngủ nhưng thực ra cô đang đi vào không gian hệ thống.
A Liên đang cặm cụi làm gì đó liền giật mình quay ra nhìn cô.
- Kí chủ về đây làm gì ạ?
- Ngươi làm gì đó?
- Ta mới không có làm gì cả!
- Ờ.
- Kí chủ không tin ta sao?
- Ta tin ngươi quá đi! Được chưa?
Hệ thống: Ta muốn đồ sát kí chủ bằng củ cải trắng!
- Kí chủ sao lại về đây?
Cố gắng đẩy ra cái suy nghĩ muốn giết người bằng củ cải, A Liên quay ra tươi cười niềm nở nhìn kí chủ nhà nó đang nằm ườn trên ghế sô pha.
Quân Dao mắt lơ đễnh nhìn về phía hệ thống nhỏ, ngu ngơ chất vấn.
- À nhỉ, ta về làm gì? Ngươi đưa cốt truyện cho ta rồi, đưa luôn kí ức cho ta rồi, tất nhiên nhiệm vụ cũng đưa luôn!
... Là nó sai, nó xin lỗi, được chưa!
[ Tinh ]
- Lần này là cốt truyện thanh xuân vườn trường. Nữ chính là Lục Trà, tiểu thư của Lục Gia. Theo nguyên tác, nữ chính là người lương thiện lại năng động nên rất dễ dàng đã thu hút nam chính. Nhưng mà trong lúc sửa chữa vi diện, một thợ sửa đã lỡ làm nhiễu loạn nhân vật nên nữ chính biến thành bộ dạng bạch liên hoa, là một trà xanh chính hiệu. Nam chính là Tạ Tấn Khang, hot boy bóng rổ của trường. Chính là vì trong lúc trực cờ đỏ thấy nữ chính dù muộn học vẫn giúp đỡ một bà cụ qua đường liền bị thu hút. Sau nhiều lần gặp gỡ nói chuyện rồi nữ chính bị bắt nạt, nam chính đến cứu... Hai người đến với nhau.
- Còn ta?
- Kí chủ sẽ đảm nhiệm vai trò gạch hoa lót đường. Tên Lạc Quân Dao, nhị tiểu thư Lạc Gia, có hôn ước với nam chính. Có yêu thích nam chính nhưng bị nữ chính phát hiện. Cô ta liền sợ rằng nguyên chủ sẽ cản đường cô ta bước vào Tạ Gia nên bày ra đủ cách hãm hại nguyên chủ. Tạ Tấn Khang cũng vì yêu Lục Trà quá nên răm rắp nghe theo không thèm nghe nguyên chủ giải thích. Càng về sau, nguyên chủ ngày càng bị mọi người coi khinh, đổ cho cái biệt danh: " Em gái xanh nõn chuối ", đến cuối cùng thanh danh bị sỉ nhục quá mức, nguyên chủ không chịu được thắt cổ tự vẫn.
- Ồ... Thế nhiệm vụ này ta đạp đổ nữ chính?
- Hình như là vậy?
[ Nhiệm vụ:
• Công lược nam phản diện Lăng Lãnh.
• Đạp đổ nữ chủ, thông mắt Tạ Tấn Khang. ]
- Ngươi chưa giới thiệu đối tượng công lược cho ta.
Quân Dao đưa đôi mắt cá chết nhìn hệ thống nhỏ. Cô nhớ thì lúc gặp mặt, nó có nói nó là hệ thống tân tiến nhất. Tân tiến nhất mà đxa như thế này thì thật không tưởng tượng nổi các hệ thống kém hơn.
Hệ Thống nghe xong nét mặt có chút cứng lại, quả thật dạo này trí nhớ nó hơi kém, chắc bị vi-rút rồi.
- Đối tượng công lược của kí chủ là Lăng Lãnh. Là nam thần cao lãnh khí chất ngút trời. Nhị Thiếu tập đoàn Lăng thị một ty che trời, lời nói còn có trọng lượng hơn cả nam chủ. Theo nguyên tác vị này cũng vô cùng yêu thích nữ chủ vì trong một lần bị thương được cô ta cứu giúp. Sau vì không có được nữ chính nên cáu giận tấn công vào cả hắc, bạch đạo của Tạ Gia. Nhưng mà Tạ Tấn Khang là nam chủ nên tất nhiên Lăng Lãnh bị đè bẹp cho nát bét.
- Ồ.
Bỗng nhiên, Quân Dao cảm thấy như có ai đó đến gần, cô giật mình chạy về phía cửa.
- Ta về đây!
Cô mở bừng mắt bật người lên kẹp cổ người kia bằng hai chân, móng tay dài chĩa thẳng vào huyệt của người đó, lạnh giọng hỏi.
- Cậu muốn làm gì?
Người kia vốn thấy cô nằm ngủ ở đó nên mới đến xem, ai ngờ chưa kịp chạm vào đã bị người ta kẹp cổ giữ huyệt.
Hắn hơi giật mình rồi rất nhanh hạ người, nhảy lên ghế lấy đà bật lên cao. Quân Dao kẹp trên cổ hắn theo quán tính ngã xuống, cô lộn nhào hai vòng trên không rồi đáp xuống ở cách người kia không xa.
- Thân thủ không tồi nhỉ?
Người kia nhìn cô rồi cất tiếng. Giọng hắn rất ấm, nhưng lại hơi trầm.
Giọng hay thì cũng thôi đi, hắn còn chính là soái ca đó!
Chiều cao của tên này chắc chắn cũng không dưới mét tám. Làn da trắng, mày rậm, sống mũi cao thẳng, môi mỏng tuyệt mĩ. Đặc biệt đôi mắt hắn rất có hồn, đôi mắt màu nâu đen huyền bí, cô còn có thể thấy được cả sự thích thú ẩn trong mắt hắn.
- Bớt nhiều lời, anh muốn giở trò gì với tôi?
- Vậy sao cô lại nghĩ tôi giở trò với cô?
- Chắc tại vì tôi đẹp.
Hệ thống:...
Nam nhân nào đó:...
Hắn ta không hiểu sao lại bất giác bật cười thành tiếng, thích thú nhìn thẳng nữ nhân trước mắt. Cất giọng mị hoặc.
- Cô thật sự rất khác người đó.
- Cảm ơn đã khen.
Đấy không phải là khen!
- Haha, xin chào, xin tự giới thiệu, tôi tên Lăng Lãnh.
- Xin chào, tôi tên Lạc Quân Dao. Cả Quân và Dao đều là ngọc đẹp.