Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 36: Bạn Học Cao Lãnh Cầu Thôi Vô Sỉ (1)
Quân Dao từ lúc trở về không gian hệ thống đến giờ đều thu mình lại trên giường nhỏ. Cái vẻ dễ cáu giận thường ngày đã không còn.
Củ Cải Nhỏ nhìn thấy một cảnh như vậy tất nhiên cảm thấy hơi xót xa cho kí chủ nhà mình.
- Kí chủ, cô không sao chứ?
Vẫn chẳng có tiếng đáp lại. Cô vẫn ngồi đó nhìn về khoảng không vô định, đôi mắt đờ đẫn, trong lòng dâng lên cảm xúc đau đớn tột cùng. Chính cô cũng không hiểu là do nhiệm vụ còn chưa hoàn thành hay do Minh Thần.
Hệ thống nhìn cô chằm chằm rồi bay đến, khuôn mặt củ cải trắng nõn giờ đã đỏ ửng lên vì tức giận.
- Kí chủ bị làm sao thế hả? Cô định cứ mãi ở đây mà không làm gì hay sao?
- Ta... làm gì được chứ?
- Cô... Thật sự tức chết ta mà!
Hệ thống A Liên vừa nói vừa căn chặt hai hàm răng, ngũ quan nhăn lại đến là xấu.
Căn phòng tối lại rơi vào im lặng, rất lâu sau, Quân Dao mới lên tiếng.
- Xoá bỏ cảm xúc... được chứ?
- Nếu kí chủ muốn.
[ Tinh ]
[ Thanh trừ cảm xúc. Chấp nhận hay không? ]
- Chấp Nhận.
Quân Dao nói thật nhỏ, thật nhẹ. Mơ hồ trong giọng nói còn có tiếng run run.
Cô nhắm mắt lại, mặc cho thứ ánh sáng màu trắng toả ra từ cơ thể. Đầu và trái tim cô co thắt dữ dội, cảm giác vô cùng đau đớn.
Chừng mười phút sau, thứ ánh sáng kia biến mất, Quân Dao ngồi thẳng dậy, mắt cá chết nhìn hệ thống đang ỉu xìu.
- Ngươi... vừa đi đám về à?
- Kí chủ... kí chủ có nhớ Minh Thần không?
- Minh Thần? À, là đối tượng vi diện một.
- Là vi diện hai!
- Ờ, ta nhớ nhầm.
Hệ Thống: Nó chỉ thanh trừ tình cảm của cô với Minh Thần chứ đâu lấy đi não của cô?
- Đừng đụt nữa, mau mở bảng giao diện!
... Kí chủ, người vừa thất tình, ta không chấp!
[ Tinh! ]
[ Mở bảng giao diện ]
[ Tên: Quân Dao
Điểm mị lực: 88/100
Điểm thể lực: 85/100
Điểm công đức: 500
Kĩ năng: Nụ cười toả nắng, Nước mắt ngọc trai
Danh hiệu: Đệ Nhất Ma Sư, Đại Ảnh Hậu
Điểm tích phân: 2600. ]
[ Vị diện thứ hai: Chưa hoàn thành:
Công lược nam phản diện Minh Thần: Trì hoãn thống kê.
Làm bạn thân với nữ chủ: Hoàn thành
Làm bạn thân với nam chủ: Chưa hoàn thành. ]
- Sao nhiệm vụ công lược lại trì hoãn thống kê?
- Lúc kí chủ chết thì hảo cảm là 99%, đến khi nam phản diện qua đời, hảo cảm mới lên 100%. Vẫn có thể coi là công lược thành công nhưng bị muộn, nên hệ thống đầu não quyết định trì hoãn.
- Ồ. Thế hảo cảm của nam chủ với ta là bao nhiêu?
- Ừm... là 59%.
Quân Dao lập tức đen mặt, hận không thể cầm dao phay quay người trở về vi diện thứ hai mà chém chết tên nam chủ. Còn thiếu đúng 1% là cô hoàn thành nhiệm vụ.
- Thất bại rồi có trừng phạt gì không?
- Vì nhiệm vụ này hoàn thành 97% nên chỉ trừng phạt nhẹ, trừ 2000 tích phân.
Nhẹ! Nhẹ quá! Hệ thống, ta muốn lật bàn!
[ Tên: Quân Dao
Điểm mị lực: 88/100
Điểm thể lực: 85/100
Điểm công đức: 500
Kĩ năng: Nụ cười toả nắng, Nước mắt ngọc trai
Danh hiệu: Đệ Nhất Ma Sư
Điểm tích phân: 600. ]
Nhìn số tích phân nghèo nàn của bản thân, Quân Dao trong lòng hiện lên những vết thương lớn, nuốt nước mặt ngược lại, cô trưng ra vẻ mặt rất rất muốn chém người.
- Tiến vào thế giới thứ ba.
[ Tinh ]
[ Truyền tống trận ]
Ánh sáng màu tím nhạt lại nuốt trọn lấy cô, rất nhanh bóng dáng nữ nhân đã biến mất.
" Em Lạc! "
Một viên phấn trắng từ đâu bay vụt đến, yên an đáp cánh trên mái tóc nâu bồng mềm mại của thiếu nữ mười bảy.
Quân Dao lười biếng mở mắt, bộ dáng ngái ngủ nhìn chằm chằm vào chủ nhân viên phấn kiêm giáo biên dạy môn ngoại ngữ đang tức đến đỏ mắt ở trên bảng.
Cô từ từ đứng dậy, vẻ mặt nhàn nhạt.
- Vâng?
- Em còn hỏi sao? Ai cho phép em ngủ trong giờ tôi?
- Mắt của em, tất nhiên em cho phép.
- Em...
- Em rất tuyệt vời, đúng chứ?
" Phụt "
Sau câu nói của cô, cả lớp vốn đang yên ắng xem kịch bỗng nhiên lăn ra cười ngặt nghẽo. Thậm chí có một bạn vừa uống nước xong, lập tức phun hết ra ngoài.
Giáo viên bộ môn ngoại ngữ nhìn vào cô học sinh ngoan ngoãn trước mắt, giận không thể đem con nhóc kia đem chiên giòn. Sao lại có thể tồn tại loại người không có liêm sỉ đến vậy?
- Em! Mau ra ngoài!
Quân Dao nhẹ liếc lên đồng hồ, thấy chỉ còn gần hai mươi phút nữa là tan, cô liền không sợ hãi mà tay đút túi áo, tiêu soái bước khỏi lớp.
Trước khi đi khuất còn không quên vẫy tay chào tạm biệt giáo viên và bồi thêm một câu:
- Teach well, there are twenty minutes left from school, i ask permission to go first. By the way, don't be so angry, you will get old soon.
( Dạy thật tốt nhé, còn hai mươi phút nữa tan học, em xin phép đi trước. À mà cô đừng giận như thế, sẽ chóng già.)
Vô giáo sau khi tiêu hoá hết lời của cô liền tức giận đến độ khó thở.
- Con nhóc này!
Cả lớp ngay lập tức liền cười ồ lên thêm. Một số học sinh còn đưa cặp mắt ngưỡng mộ nhìn theo bóng của thiếu nữ.
Quân Dao lúc này đang tung tăng đi lên sân thượng nằm ngủ, tuyệt nhiên không biết mình đã có một lượng lớn fan não tàn.
Củ Cải Nhỏ nhìn thấy một cảnh như vậy tất nhiên cảm thấy hơi xót xa cho kí chủ nhà mình.
- Kí chủ, cô không sao chứ?
Vẫn chẳng có tiếng đáp lại. Cô vẫn ngồi đó nhìn về khoảng không vô định, đôi mắt đờ đẫn, trong lòng dâng lên cảm xúc đau đớn tột cùng. Chính cô cũng không hiểu là do nhiệm vụ còn chưa hoàn thành hay do Minh Thần.
Hệ thống nhìn cô chằm chằm rồi bay đến, khuôn mặt củ cải trắng nõn giờ đã đỏ ửng lên vì tức giận.
- Kí chủ bị làm sao thế hả? Cô định cứ mãi ở đây mà không làm gì hay sao?
- Ta... làm gì được chứ?
- Cô... Thật sự tức chết ta mà!
Hệ thống A Liên vừa nói vừa căn chặt hai hàm răng, ngũ quan nhăn lại đến là xấu.
Căn phòng tối lại rơi vào im lặng, rất lâu sau, Quân Dao mới lên tiếng.
- Xoá bỏ cảm xúc... được chứ?
- Nếu kí chủ muốn.
[ Tinh ]
[ Thanh trừ cảm xúc. Chấp nhận hay không? ]
- Chấp Nhận.
Quân Dao nói thật nhỏ, thật nhẹ. Mơ hồ trong giọng nói còn có tiếng run run.
Cô nhắm mắt lại, mặc cho thứ ánh sáng màu trắng toả ra từ cơ thể. Đầu và trái tim cô co thắt dữ dội, cảm giác vô cùng đau đớn.
Chừng mười phút sau, thứ ánh sáng kia biến mất, Quân Dao ngồi thẳng dậy, mắt cá chết nhìn hệ thống đang ỉu xìu.
- Ngươi... vừa đi đám về à?
- Kí chủ... kí chủ có nhớ Minh Thần không?
- Minh Thần? À, là đối tượng vi diện một.
- Là vi diện hai!
- Ờ, ta nhớ nhầm.
Hệ Thống: Nó chỉ thanh trừ tình cảm của cô với Minh Thần chứ đâu lấy đi não của cô?
- Đừng đụt nữa, mau mở bảng giao diện!
... Kí chủ, người vừa thất tình, ta không chấp!
[ Tinh! ]
[ Mở bảng giao diện ]
[ Tên: Quân Dao
Điểm mị lực: 88/100
Điểm thể lực: 85/100
Điểm công đức: 500
Kĩ năng: Nụ cười toả nắng, Nước mắt ngọc trai
Danh hiệu: Đệ Nhất Ma Sư, Đại Ảnh Hậu
Điểm tích phân: 2600. ]
[ Vị diện thứ hai: Chưa hoàn thành:
Công lược nam phản diện Minh Thần: Trì hoãn thống kê.
Làm bạn thân với nữ chủ: Hoàn thành
Làm bạn thân với nam chủ: Chưa hoàn thành. ]
- Sao nhiệm vụ công lược lại trì hoãn thống kê?
- Lúc kí chủ chết thì hảo cảm là 99%, đến khi nam phản diện qua đời, hảo cảm mới lên 100%. Vẫn có thể coi là công lược thành công nhưng bị muộn, nên hệ thống đầu não quyết định trì hoãn.
- Ồ. Thế hảo cảm của nam chủ với ta là bao nhiêu?
- Ừm... là 59%.
Quân Dao lập tức đen mặt, hận không thể cầm dao phay quay người trở về vi diện thứ hai mà chém chết tên nam chủ. Còn thiếu đúng 1% là cô hoàn thành nhiệm vụ.
- Thất bại rồi có trừng phạt gì không?
- Vì nhiệm vụ này hoàn thành 97% nên chỉ trừng phạt nhẹ, trừ 2000 tích phân.
Nhẹ! Nhẹ quá! Hệ thống, ta muốn lật bàn!
[ Tên: Quân Dao
Điểm mị lực: 88/100
Điểm thể lực: 85/100
Điểm công đức: 500
Kĩ năng: Nụ cười toả nắng, Nước mắt ngọc trai
Danh hiệu: Đệ Nhất Ma Sư
Điểm tích phân: 600. ]
Nhìn số tích phân nghèo nàn của bản thân, Quân Dao trong lòng hiện lên những vết thương lớn, nuốt nước mặt ngược lại, cô trưng ra vẻ mặt rất rất muốn chém người.
- Tiến vào thế giới thứ ba.
[ Tinh ]
[ Truyền tống trận ]
Ánh sáng màu tím nhạt lại nuốt trọn lấy cô, rất nhanh bóng dáng nữ nhân đã biến mất.
" Em Lạc! "
Một viên phấn trắng từ đâu bay vụt đến, yên an đáp cánh trên mái tóc nâu bồng mềm mại của thiếu nữ mười bảy.
Quân Dao lười biếng mở mắt, bộ dáng ngái ngủ nhìn chằm chằm vào chủ nhân viên phấn kiêm giáo biên dạy môn ngoại ngữ đang tức đến đỏ mắt ở trên bảng.
Cô từ từ đứng dậy, vẻ mặt nhàn nhạt.
- Vâng?
- Em còn hỏi sao? Ai cho phép em ngủ trong giờ tôi?
- Mắt của em, tất nhiên em cho phép.
- Em...
- Em rất tuyệt vời, đúng chứ?
" Phụt "
Sau câu nói của cô, cả lớp vốn đang yên ắng xem kịch bỗng nhiên lăn ra cười ngặt nghẽo. Thậm chí có một bạn vừa uống nước xong, lập tức phun hết ra ngoài.
Giáo viên bộ môn ngoại ngữ nhìn vào cô học sinh ngoan ngoãn trước mắt, giận không thể đem con nhóc kia đem chiên giòn. Sao lại có thể tồn tại loại người không có liêm sỉ đến vậy?
- Em! Mau ra ngoài!
Quân Dao nhẹ liếc lên đồng hồ, thấy chỉ còn gần hai mươi phút nữa là tan, cô liền không sợ hãi mà tay đút túi áo, tiêu soái bước khỏi lớp.
Trước khi đi khuất còn không quên vẫy tay chào tạm biệt giáo viên và bồi thêm một câu:
- Teach well, there are twenty minutes left from school, i ask permission to go first. By the way, don't be so angry, you will get old soon.
( Dạy thật tốt nhé, còn hai mươi phút nữa tan học, em xin phép đi trước. À mà cô đừng giận như thế, sẽ chóng già.)
Vô giáo sau khi tiêu hoá hết lời của cô liền tức giận đến độ khó thở.
- Con nhóc này!
Cả lớp ngay lập tức liền cười ồ lên thêm. Một số học sinh còn đưa cặp mắt ngưỡng mộ nhìn theo bóng của thiếu nữ.
Quân Dao lúc này đang tung tăng đi lên sân thượng nằm ngủ, tuyệt nhiên không biết mình đã có một lượng lớn fan não tàn.