Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 64
Trước đó nó đã nhiều lần kiểm tra thanh tiến độ tình cảm, phát hiện ra từ lúc tới thế giới này thanh tiến độ tình cảm luôn ở mức 0, không hề có biểu hiện bất ổn định như những thế giới trước thì đã lo lo rồi.
Điều đó chứng tỏ ký chủ nhà nó hoàn toàn không hề có chút xíu tình cảm nào với Khởi Nguyên cũng chính là chủ nhân cả.
Ký chủ ngày càng máu lạnh như thế làm hệ thống vô cùng lo lắng cho tương lai của chủ nhân nhà mình.
"Viên Viên, ta chưa vội mi vội cái gì."
Lục Tử Hàn cũng muốn vội nhưng mà hắn vẫn có thể đợi tiếp được.
Đã đợi cô mấy vạn năm, hà cớ gì lại không thể đợi tiếp được mấy vạn năm nữa.
"Chủ Nhân, tôi sợ ngài không ra tay nhanh, mấy tên khốn khiếp kia mà tìm được ký chủ thì làm sao?"
Lúc đó tình cảnh cũ sẽ lặp lại đó.
"Sẽ không."
Lục Tử Hàn thong dong nói, cô sẽ không thể nào chạy thoát khỏi hắn được, mà bọn người đó cũng sẽ không thể cướp cô khỏi tay hắn.
Viên Viên nghe giọng điệu chắc chắn như vậy thì bình tĩnh trở lại, đúng vậy nó phải tin tưởng chủ nhân nhà nó chứ.
Trước đó linh hồn ký chủ đã bị tan vỡ đến thảm hại, cơ hội hồi sinh cô là không thể, vậy mà chủ nhân nhà nó lại có thể, hắn từng chút từng chút chắp vá lại hồn thể của cô để rồi tạo nên một Hạ Phong Linh của ngày hôm nay.
Chỉ tiếc là ký ức ức của ký chủ bị tổn hại nghiêm trọng lại còn bị mấy tên khốn kia cướp mất một phần hồn còn chưa tìm về được nên hoàn toàn quên mất chủ nhân và nó rồi.
Haiz, đúng là bi ai mà.
"Phong Linh, anh con bị bệnh lạ ba phải đưa anh đi chữa trị một thời gian, nếu con không đưa anh ấy cho ba, anh con sẽ chết đấy."
"Ba nói dối, ba lừa con, ba trả lại anh trai cho con."
"Anh là đồ quái vật, anh đi chết đi!"
Hạ Phong Linh giật mình mở bừng mắt ra, cô đưa tay lên sờ ngực mình, vẻ mặt khó hiểu, rõ ràng cô không phải nguyên chủ nhưng tại sao cô lại cảm thấy đau lòng?
Còn nữa ông anh trai Hứa Minh của cô đã xảy ra chuyện gì trong quá khứ sao?
Hạ Phong Linh cố nhớ lại nhưng cô như người đi trong sương mù hoàn toàn không tìm được phương hướng để đi, mãi sau cô mới bừng tỉnh.
Đúng rồi ông anh trai kia của cô họ Hứa mà tên thật của nguyên chủ chính là Hạ Phong Linh mà, tức là cô ấy họ Hạ, thế nên người anh trai kia rất có khả năng vốn không phải chỉ Hứa Minh mà là nói về Khởi Nguyên cũng nên.
Nghĩ đến đây Hạ Phong Linh lại thấy ớn lạnh.
Nếu suy đoán của cô là sự thật vậy chẳng phải cô và Khởi Nguyên chính là anh em ruột sao?
Không thể nào, Viên Viên không thể nào để mục tiêu nhiệm vụ có cùng huyết thống với cô được.
Vậy rốt cuộc giấc mơ kia ám chỉ ai?!?
Hạ Phong Linh đang mải suy nghĩ, eo đột nhiên bị siết chặt, cô hơi cúi xuống nhìn thấy Khởi Nguyên đang vùi đầu vào hõm vai mình thì cạn lời.
Hèn gì nãy giờ cứ thấy vai mỏi, hóa ra tên này coi cô là gối ôm rồi.
Hạ Phong Linh định đẩy hắn ra nhưng Khởi Nguyên càng ôm cô chặt hơn, chân cũng gác lên người cô, cực kỳ dính người.
Hạ Phong Linh nín thinh chỉ đành an an tĩnh tĩnh làm một cái gối ôm cho hắn.
Vì chỉ số hắc hóa, cô nhịn.
Đợi chỉ số hắc hóa giảm xuống cô nhất định sẽ đánh tên này một trận rồi mới rời khỏi đây, hừ.
Nhân lúc Khởi Nguyên đang ngủ, Hạ Phong Linh liền kéo bảng số liệu của hắn ra, khi phát hiện chỉ số hắc hóa của hắn chỉ giảm có 6% thì đau đớn đóng cửa sổ lại.
Hắn ăn của cô nhiều đậu hũ như vậy nhưng lại chỉ giảm 6 %.
Lẽ nào thật sự phải hi sinh thân mình sao?
Không được.
Tuyệt đối không được.
Hạ Phong Linh vừa nghĩ vậy, người bên cạnh đột nhiên cử động, Hạ Phong Linh giật mình vội đẩy Khởi Nguyên ra, không... là một cước đạp hắn bay xuống giường.
- Hứa Nguyệt.
Khởi Nguyên vẻ mặt mê mang nhìn cô, Hạ Phong Linh bình tĩnh nói.
- tôi gặp ác mộng nên lỡ chân, xin lỗi.
Khởi Nguyên nhìn cô không nói gì, Hạ Phong Linh hơi chột dạ, ban nãy hốt quá mới theo bản năng mà đạp hắn, nhỡ chỉ số hắc hóa lại tăng tiếp thì toi.
Cô còn chưa biết làm sao thì nghe thấy âm thanh thống báo của hệ thống.
[Chỉ số hắc hóa giảm 7%, hiện còn 83%.]
Chỉ số hắc hóa vậy mà lại giảm tận 7%.
Tên này cuồng ngược à? Vậy cô đạp thêm phát nữa được không?
Hạ Phong Linh đương nhiên không dám, ngồi im như vậy đấu mắt với Khởi Nguyên hồi lâu, cuối cùng vẫn là Khởi Nguyên dời ánh mắt đi trước, nhưng sau đó hắn lại quay lại bò lên giường hôn Hạ Phong Linh một cái rồi mới rời giường.
Hạ Phong Linh ghét bỏ lau lau môi mình.
Tên này nghiện hôn à? Cô còn chưa đánh răng đâu nhé?
Sau đó Khởi Nguyên như chứng minh suy nghĩ của Hạ Phong Linh mà hôn cô bất chấp, rảnh là hôn.
Chỉ số hắc hóa sau đó thì như bị tắc đường, nhích từng tý từng tý, vật vã lắm mới xuống được 2%, nhưng chưa được bao lâu thì lại tăng lên 6% tiếp.
Hạ Phong Linh nghe âm thanh thông báo của hệ thống xong thì phát điên rồi, lần này đừng ai cản cô, cô nhất định phải liều chết với hắn.
Cô không tin hắn chết rồi chỉ số hắc hóa vẫn còn tăng được.
Viên Viên bị suy nghĩ của Hạ Phong Linh dọa sợ, lập tức ngăn cản cô tìm đường chết, nhưng mà ký chủ nhà nó làm gì còn bình tĩnh ngồi nghe nó nói nhảm chứ, trực tiếp ngắt liên lạc với hệ thống luôn.
Hạ Phong Linh sát khí tỏa ra khắp người nhưng lại chẳng tìm thấy đối tượng mình cần tìm đâu, cơn tức sắp lên tới đỉnh điểm thì Khởi Nguyên đột nhiên xuất hiện ở sau lưng cô.
- em đang tìm anh sao?
Điều đó chứng tỏ ký chủ nhà nó hoàn toàn không hề có chút xíu tình cảm nào với Khởi Nguyên cũng chính là chủ nhân cả.
Ký chủ ngày càng máu lạnh như thế làm hệ thống vô cùng lo lắng cho tương lai của chủ nhân nhà mình.
"Viên Viên, ta chưa vội mi vội cái gì."
Lục Tử Hàn cũng muốn vội nhưng mà hắn vẫn có thể đợi tiếp được.
Đã đợi cô mấy vạn năm, hà cớ gì lại không thể đợi tiếp được mấy vạn năm nữa.
"Chủ Nhân, tôi sợ ngài không ra tay nhanh, mấy tên khốn khiếp kia mà tìm được ký chủ thì làm sao?"
Lúc đó tình cảnh cũ sẽ lặp lại đó.
"Sẽ không."
Lục Tử Hàn thong dong nói, cô sẽ không thể nào chạy thoát khỏi hắn được, mà bọn người đó cũng sẽ không thể cướp cô khỏi tay hắn.
Viên Viên nghe giọng điệu chắc chắn như vậy thì bình tĩnh trở lại, đúng vậy nó phải tin tưởng chủ nhân nhà nó chứ.
Trước đó linh hồn ký chủ đã bị tan vỡ đến thảm hại, cơ hội hồi sinh cô là không thể, vậy mà chủ nhân nhà nó lại có thể, hắn từng chút từng chút chắp vá lại hồn thể của cô để rồi tạo nên một Hạ Phong Linh của ngày hôm nay.
Chỉ tiếc là ký ức ức của ký chủ bị tổn hại nghiêm trọng lại còn bị mấy tên khốn kia cướp mất một phần hồn còn chưa tìm về được nên hoàn toàn quên mất chủ nhân và nó rồi.
Haiz, đúng là bi ai mà.
"Phong Linh, anh con bị bệnh lạ ba phải đưa anh đi chữa trị một thời gian, nếu con không đưa anh ấy cho ba, anh con sẽ chết đấy."
"Ba nói dối, ba lừa con, ba trả lại anh trai cho con."
"Anh là đồ quái vật, anh đi chết đi!"
Hạ Phong Linh giật mình mở bừng mắt ra, cô đưa tay lên sờ ngực mình, vẻ mặt khó hiểu, rõ ràng cô không phải nguyên chủ nhưng tại sao cô lại cảm thấy đau lòng?
Còn nữa ông anh trai Hứa Minh của cô đã xảy ra chuyện gì trong quá khứ sao?
Hạ Phong Linh cố nhớ lại nhưng cô như người đi trong sương mù hoàn toàn không tìm được phương hướng để đi, mãi sau cô mới bừng tỉnh.
Đúng rồi ông anh trai kia của cô họ Hứa mà tên thật của nguyên chủ chính là Hạ Phong Linh mà, tức là cô ấy họ Hạ, thế nên người anh trai kia rất có khả năng vốn không phải chỉ Hứa Minh mà là nói về Khởi Nguyên cũng nên.
Nghĩ đến đây Hạ Phong Linh lại thấy ớn lạnh.
Nếu suy đoán của cô là sự thật vậy chẳng phải cô và Khởi Nguyên chính là anh em ruột sao?
Không thể nào, Viên Viên không thể nào để mục tiêu nhiệm vụ có cùng huyết thống với cô được.
Vậy rốt cuộc giấc mơ kia ám chỉ ai?!?
Hạ Phong Linh đang mải suy nghĩ, eo đột nhiên bị siết chặt, cô hơi cúi xuống nhìn thấy Khởi Nguyên đang vùi đầu vào hõm vai mình thì cạn lời.
Hèn gì nãy giờ cứ thấy vai mỏi, hóa ra tên này coi cô là gối ôm rồi.
Hạ Phong Linh định đẩy hắn ra nhưng Khởi Nguyên càng ôm cô chặt hơn, chân cũng gác lên người cô, cực kỳ dính người.
Hạ Phong Linh nín thinh chỉ đành an an tĩnh tĩnh làm một cái gối ôm cho hắn.
Vì chỉ số hắc hóa, cô nhịn.
Đợi chỉ số hắc hóa giảm xuống cô nhất định sẽ đánh tên này một trận rồi mới rời khỏi đây, hừ.
Nhân lúc Khởi Nguyên đang ngủ, Hạ Phong Linh liền kéo bảng số liệu của hắn ra, khi phát hiện chỉ số hắc hóa của hắn chỉ giảm có 6% thì đau đớn đóng cửa sổ lại.
Hắn ăn của cô nhiều đậu hũ như vậy nhưng lại chỉ giảm 6 %.
Lẽ nào thật sự phải hi sinh thân mình sao?
Không được.
Tuyệt đối không được.
Hạ Phong Linh vừa nghĩ vậy, người bên cạnh đột nhiên cử động, Hạ Phong Linh giật mình vội đẩy Khởi Nguyên ra, không... là một cước đạp hắn bay xuống giường.
- Hứa Nguyệt.
Khởi Nguyên vẻ mặt mê mang nhìn cô, Hạ Phong Linh bình tĩnh nói.
- tôi gặp ác mộng nên lỡ chân, xin lỗi.
Khởi Nguyên nhìn cô không nói gì, Hạ Phong Linh hơi chột dạ, ban nãy hốt quá mới theo bản năng mà đạp hắn, nhỡ chỉ số hắc hóa lại tăng tiếp thì toi.
Cô còn chưa biết làm sao thì nghe thấy âm thanh thống báo của hệ thống.
[Chỉ số hắc hóa giảm 7%, hiện còn 83%.]
Chỉ số hắc hóa vậy mà lại giảm tận 7%.
Tên này cuồng ngược à? Vậy cô đạp thêm phát nữa được không?
Hạ Phong Linh đương nhiên không dám, ngồi im như vậy đấu mắt với Khởi Nguyên hồi lâu, cuối cùng vẫn là Khởi Nguyên dời ánh mắt đi trước, nhưng sau đó hắn lại quay lại bò lên giường hôn Hạ Phong Linh một cái rồi mới rời giường.
Hạ Phong Linh ghét bỏ lau lau môi mình.
Tên này nghiện hôn à? Cô còn chưa đánh răng đâu nhé?
Sau đó Khởi Nguyên như chứng minh suy nghĩ của Hạ Phong Linh mà hôn cô bất chấp, rảnh là hôn.
Chỉ số hắc hóa sau đó thì như bị tắc đường, nhích từng tý từng tý, vật vã lắm mới xuống được 2%, nhưng chưa được bao lâu thì lại tăng lên 6% tiếp.
Hạ Phong Linh nghe âm thanh thông báo của hệ thống xong thì phát điên rồi, lần này đừng ai cản cô, cô nhất định phải liều chết với hắn.
Cô không tin hắn chết rồi chỉ số hắc hóa vẫn còn tăng được.
Viên Viên bị suy nghĩ của Hạ Phong Linh dọa sợ, lập tức ngăn cản cô tìm đường chết, nhưng mà ký chủ nhà nó làm gì còn bình tĩnh ngồi nghe nó nói nhảm chứ, trực tiếp ngắt liên lạc với hệ thống luôn.
Hạ Phong Linh sát khí tỏa ra khắp người nhưng lại chẳng tìm thấy đối tượng mình cần tìm đâu, cơn tức sắp lên tới đỉnh điểm thì Khởi Nguyên đột nhiên xuất hiện ở sau lưng cô.
- em đang tìm anh sao?