Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 57
Đúng vậy, chính là nam chính đại nhân đã mất tích bấy lâu nay đây.
Ba năm qua Hạ Phong Linh cũng từng tìm hắn mấy lần nhưng không có tung tích nên tưởng hắn ngỏm rồi.
Dù gì cũng là hàng dự phòng mà, nữ chính mà không thích nữa thì hào quang sớm tắt là chuyện sớm muộn mà thôi.
Nhưng mà hàng dự phòng thì cũng vẫn là nam chính, chết dễ thế nào được, thế nên hắn không chỉ còn sống nhăn răng mà còn đi theo kịch bản gia nhập căn cứ Ánh Dương, trở thành thành phần cốt cán trong căn cứ, chỉ là quá trình tham gia có hơi khác biệt với kịch bản một chút mà thôi.
Chuyện nói ra thì dài, hôm đó hắn vốn luôn ở sát cạnh Hạ Phong Linh, nhưng mà sau đó hắn lại thấy bố mẹ và em trai của hắn, tuy họ bỏ mặc hắn một lần nhưng tốt xấu gì cũng là người thân của mình, thế nên hắn mới chạy sang cứu họ, Hạ Phong Linh vì vậy mà kéo nhầm người.
Lúc Hạ Phong Linh giăng lưới, Lương Thần sớm đã bị cuốn đi xa nên cô mới không vớt được hắn.
Bị nước sông cuốn đi không chỉ có hắn và gia đình mình mà còn có nhiều người khác.
Lương Thần bất đắc dĩ phải đưa họ đi theo mình, nhưng mấy người đó biết hắn có dị năng liền ỷ lại vào hắn, gặp xác sống thì đẩy hắn lên, sau biết hắn có không gian lại tranh vật tư của hắn.
Số lương thực mà hắn và Hạ Phong Linh cướp được đều bị một nhà ba người thêm đống người qua đường kia thi nhau vét sạch, cuối cùng sau một đợt vây công của xác sống, bà mẹ kế cực phẩm kia lại một lần nữa đẩy hắn vào chỗ chết.
Nhưng mà mạng hắn cứng nên cuối cùng vẫn thoát chết, chỉ là lúc đó hắn bị một con xác sống hệ mộc dùng rễ cây xuyên qua bụng nên dù không bị xác sống ăn thịt thì hắn có lẽ cũng không sống nổi được mấy ngày.
Hạ Phong Linh từng nói với hắn điểm yếu lớn nhất của hắn chính là quá lương thiện, quá dễ mềm lòng, khi biết hắn bị gia đình ruồng bỏ, cô đã nói với hắn có những người không đáng để hắn cứu, cho dù đó có là người nhà của hắn đi chăng nữa.
Khi đó hắn còn cho rằng cô quá vô tình cho tới khi bị gia đình mình phản bội lần nữa hắn mới hiểu thì ra cô nói rất đúng.
Có những người quả thật không xứng đáng để hắn cứu.
Lương Thần vốn chuẩn bị sẵn tinh thần để chết rồi, nhưng hắn lại được thủ lĩnh của căn cứ này cứu kịp thời, mà lúc trước Hạ Phong Linh từng nói sẽ đến căn cứ Ánh Dương lại thêm mắc nợ ơn cứu mạng của thủ lĩnh căn cứ nên chỉ có thể bất đắc dĩ gia nhập căn cứ này, ở lại đây làm việc cho ông ta, chờ đợi Hạ Phong Linh đến.
Nhưng tới lúc vào căn cứ rồi hắn mới biết Hạ Phong Linh đã xây dựng căn cứ ở thành phố C rồi, hơn nữa căn cứ của cô còn chuyên gia đối đầu với căn cứ Ánh Dương nữa, lúc đấy hối hận đã muộn màng rồi.
- chúng ta quen nhau sao?
Lương Thần nhận ra Tô Thanh Hương nhưng vẫn tỏ vẻ không quen biết.
Nghe nói mấy năm nay cô ta bị Phong Linh cho ăn không ít khổ, sống cũng chẳng dễ dàng gì, nhưng việc đó liên quan gì đến hắn chứ.
- không quen.
Tô Thanh Hương thấy hắn tỏ vẻ không quen biết với mình thì lấy lại bình tĩnh nhẹ giọng nói, Lương Thần gật đầu rồi nói với mọi người.
- được rồi, vậy mọi người chuẩn bị xuất phát.
...
Sau khi chỉnh lý xong đội hình, mọi người bắt đầu xuất phát.
Thành phố Z cách thành phố A 800 cây số, gần hơn thành phố C nhưng hiện tại đường xá đều bị phá hỏng buộc phải đi đường vòng, trên đường đi lại còn bị xác sống tấn công nên cả đội phải mất năm ngày mới tới nơi được.
Trong khi đội đặc biệt khá chật vật thì nhóm của Hạ Phong Linh vô cùng ung dung nhàn tản.
Không phải bọn họ không bị xác sống tấn công mà là vì trong nhóm có hai ông sát thần, một người cắt đầu xác sống như cắt củ cải, một người lại có khả năng điều khiển xác sống, thế nên xác sống thấy họ đa phần đều đi đường vòng.
Nhưng mà sau đó bởi vì lạc đường thế nên cuối cùng lại đi chậm hơn đội của nữ chính một ngày.
Hạ Phong Linh vốn chỉ định tới phá nữ chính chơi chơi, nhưng sau khi tới thành phố Z, Khởi Nguyên bắt đầu thay đổi, cứ lo lắng bồn chồn không yên khiến Hạ Phong Linh không thể không nghi ngờ, vì vậy thi thoảng cô vẫn hay chú ý tới mọi hành động của hắn, đề phòng hắn chơi ngu lại làm ra hành động gì khiến cô trở tay không kịp thì toi.
Quả nhiên nửa đêm, mục tiêu nhiệm vụ nhà cô liền bắt đầu hành động rồi.
Hạ Phong Linh đợi hắn rời đi mới ngồi dậy nhìn theo hướng hắn rời đi, mày hơi cau lại.
Dám hạ thuốc mê với bà, khá lắm con.
Hạ Phong Linh đi ra bên ngoài nhìn mấy người canh gá đều đã hôn mê rồi thì nhẫn nhịn cảm giác muốn đánh người lại, quăng cho đám người kia một bức tường dây leo tránh để xác sống tấn công họ, sau đó mới âm thầm bám theo kẻ chủ mưu của chuyện này.
Cư dân thành phố Z khá đông đúc nên lúc này xác sống ở đây cũng rất nhiều, tuy nhiên khi Hạ Phong Linh đến gần, bọn chúng lại coi như không thấy cô mà cứ đi qua đi lại, vật vờ như những bóng ma vậy.
Hạ Phong Linh thử dùng dây leo trói một con xác sống lại, con xác sống kia theo bản năng hơi dãy dụa một chút thấy không thoát được liền thôi mặc cho cô trói.
Hạ Phong Linh thử thêm vài con nữa, kết quả đều như vậy, cô có hơi ngạc nhiên.
Không phản kháng à?
Sau khi xác định bọn chúng thật sự không tấn công mình, Hạ Phong Linh liền yên tâm đi thẳng.
Có lẽ Khởi Nguyên đã khống chế toàn bộ xác sống ở thành phố này rồi, vì lẽ đó hắn mới dám hạ thuốc mê cả đám người kia.
Nhưng mà hắn dám hạ thuốc cả cô, đáng đánh.
Ba năm qua Hạ Phong Linh cũng từng tìm hắn mấy lần nhưng không có tung tích nên tưởng hắn ngỏm rồi.
Dù gì cũng là hàng dự phòng mà, nữ chính mà không thích nữa thì hào quang sớm tắt là chuyện sớm muộn mà thôi.
Nhưng mà hàng dự phòng thì cũng vẫn là nam chính, chết dễ thế nào được, thế nên hắn không chỉ còn sống nhăn răng mà còn đi theo kịch bản gia nhập căn cứ Ánh Dương, trở thành thành phần cốt cán trong căn cứ, chỉ là quá trình tham gia có hơi khác biệt với kịch bản một chút mà thôi.
Chuyện nói ra thì dài, hôm đó hắn vốn luôn ở sát cạnh Hạ Phong Linh, nhưng mà sau đó hắn lại thấy bố mẹ và em trai của hắn, tuy họ bỏ mặc hắn một lần nhưng tốt xấu gì cũng là người thân của mình, thế nên hắn mới chạy sang cứu họ, Hạ Phong Linh vì vậy mà kéo nhầm người.
Lúc Hạ Phong Linh giăng lưới, Lương Thần sớm đã bị cuốn đi xa nên cô mới không vớt được hắn.
Bị nước sông cuốn đi không chỉ có hắn và gia đình mình mà còn có nhiều người khác.
Lương Thần bất đắc dĩ phải đưa họ đi theo mình, nhưng mấy người đó biết hắn có dị năng liền ỷ lại vào hắn, gặp xác sống thì đẩy hắn lên, sau biết hắn có không gian lại tranh vật tư của hắn.
Số lương thực mà hắn và Hạ Phong Linh cướp được đều bị một nhà ba người thêm đống người qua đường kia thi nhau vét sạch, cuối cùng sau một đợt vây công của xác sống, bà mẹ kế cực phẩm kia lại một lần nữa đẩy hắn vào chỗ chết.
Nhưng mà mạng hắn cứng nên cuối cùng vẫn thoát chết, chỉ là lúc đó hắn bị một con xác sống hệ mộc dùng rễ cây xuyên qua bụng nên dù không bị xác sống ăn thịt thì hắn có lẽ cũng không sống nổi được mấy ngày.
Hạ Phong Linh từng nói với hắn điểm yếu lớn nhất của hắn chính là quá lương thiện, quá dễ mềm lòng, khi biết hắn bị gia đình ruồng bỏ, cô đã nói với hắn có những người không đáng để hắn cứu, cho dù đó có là người nhà của hắn đi chăng nữa.
Khi đó hắn còn cho rằng cô quá vô tình cho tới khi bị gia đình mình phản bội lần nữa hắn mới hiểu thì ra cô nói rất đúng.
Có những người quả thật không xứng đáng để hắn cứu.
Lương Thần vốn chuẩn bị sẵn tinh thần để chết rồi, nhưng hắn lại được thủ lĩnh của căn cứ này cứu kịp thời, mà lúc trước Hạ Phong Linh từng nói sẽ đến căn cứ Ánh Dương lại thêm mắc nợ ơn cứu mạng của thủ lĩnh căn cứ nên chỉ có thể bất đắc dĩ gia nhập căn cứ này, ở lại đây làm việc cho ông ta, chờ đợi Hạ Phong Linh đến.
Nhưng tới lúc vào căn cứ rồi hắn mới biết Hạ Phong Linh đã xây dựng căn cứ ở thành phố C rồi, hơn nữa căn cứ của cô còn chuyên gia đối đầu với căn cứ Ánh Dương nữa, lúc đấy hối hận đã muộn màng rồi.
- chúng ta quen nhau sao?
Lương Thần nhận ra Tô Thanh Hương nhưng vẫn tỏ vẻ không quen biết.
Nghe nói mấy năm nay cô ta bị Phong Linh cho ăn không ít khổ, sống cũng chẳng dễ dàng gì, nhưng việc đó liên quan gì đến hắn chứ.
- không quen.
Tô Thanh Hương thấy hắn tỏ vẻ không quen biết với mình thì lấy lại bình tĩnh nhẹ giọng nói, Lương Thần gật đầu rồi nói với mọi người.
- được rồi, vậy mọi người chuẩn bị xuất phát.
...
Sau khi chỉnh lý xong đội hình, mọi người bắt đầu xuất phát.
Thành phố Z cách thành phố A 800 cây số, gần hơn thành phố C nhưng hiện tại đường xá đều bị phá hỏng buộc phải đi đường vòng, trên đường đi lại còn bị xác sống tấn công nên cả đội phải mất năm ngày mới tới nơi được.
Trong khi đội đặc biệt khá chật vật thì nhóm của Hạ Phong Linh vô cùng ung dung nhàn tản.
Không phải bọn họ không bị xác sống tấn công mà là vì trong nhóm có hai ông sát thần, một người cắt đầu xác sống như cắt củ cải, một người lại có khả năng điều khiển xác sống, thế nên xác sống thấy họ đa phần đều đi đường vòng.
Nhưng mà sau đó bởi vì lạc đường thế nên cuối cùng lại đi chậm hơn đội của nữ chính một ngày.
Hạ Phong Linh vốn chỉ định tới phá nữ chính chơi chơi, nhưng sau khi tới thành phố Z, Khởi Nguyên bắt đầu thay đổi, cứ lo lắng bồn chồn không yên khiến Hạ Phong Linh không thể không nghi ngờ, vì vậy thi thoảng cô vẫn hay chú ý tới mọi hành động của hắn, đề phòng hắn chơi ngu lại làm ra hành động gì khiến cô trở tay không kịp thì toi.
Quả nhiên nửa đêm, mục tiêu nhiệm vụ nhà cô liền bắt đầu hành động rồi.
Hạ Phong Linh đợi hắn rời đi mới ngồi dậy nhìn theo hướng hắn rời đi, mày hơi cau lại.
Dám hạ thuốc mê với bà, khá lắm con.
Hạ Phong Linh đi ra bên ngoài nhìn mấy người canh gá đều đã hôn mê rồi thì nhẫn nhịn cảm giác muốn đánh người lại, quăng cho đám người kia một bức tường dây leo tránh để xác sống tấn công họ, sau đó mới âm thầm bám theo kẻ chủ mưu của chuyện này.
Cư dân thành phố Z khá đông đúc nên lúc này xác sống ở đây cũng rất nhiều, tuy nhiên khi Hạ Phong Linh đến gần, bọn chúng lại coi như không thấy cô mà cứ đi qua đi lại, vật vờ như những bóng ma vậy.
Hạ Phong Linh thử dùng dây leo trói một con xác sống lại, con xác sống kia theo bản năng hơi dãy dụa một chút thấy không thoát được liền thôi mặc cho cô trói.
Hạ Phong Linh thử thêm vài con nữa, kết quả đều như vậy, cô có hơi ngạc nhiên.
Không phản kháng à?
Sau khi xác định bọn chúng thật sự không tấn công mình, Hạ Phong Linh liền yên tâm đi thẳng.
Có lẽ Khởi Nguyên đã khống chế toàn bộ xác sống ở thành phố này rồi, vì lẽ đó hắn mới dám hạ thuốc mê cả đám người kia.
Nhưng mà hắn dám hạ thuốc cả cô, đáng đánh.