Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 18
Sáng hôm sau Hạ Phong Linh tỉnh dậy, Thái Huy đã rời giường từ lâu, cô hơi cau mày hỏi hệ thống.
"Hệ thống, Thái Huy rốt cuộc là ai?"
Thế giới này không có linh khí nhưng mỗi lần ngủ dậy Hạ Phong Linh đều cảm nhận được linh khí trong người mình lại dồi dào hơn một chút, không những vậy nó còn chầm chậm chữa lành những vết nứt trong linh hồn cô, khiến cô không phải chịu quá nhiều đau khổ vì linh hồn không hoàn chỉnh nữa.
"Hắn đương nhiên là mục tiêu nhiệm vụ của cô rồi."
Hệ thống tưởng nó nhiễm vi ri rút nên offline cả đêm để tải các phần mềm diệt vi rút xuống, kết quả từ không nhiễm vi rút liền biến thành bị nhiễm vi rút, may mà chủ nhân xử lý kịp, nếu không sáng nay Hạ Phong Linh có khả năng không gặp lại được nó rồi.
"Mi biết ta không phải hỏi cái này mà."
"Được rồi, vậy tôi cũng không ngại nói cho cô biết, bất kỳ thế giới nào cô xuyên qua cũng đều tồn tại linh khí để cô hấp thụ nhằm sửa lại phần hồn của cô, đó cũng coi như là một món quà của hệ thống giành cho cô khi cô hoàn thành nhiệm vụ của mình."
Hệ thống không dám nói thực ra Thái Huy là chủ nhân của nó, là chủ nhân cố tình dùng linh khí để chữa trị linh hồn cho cô đâu, dù sao bây giờ cô không có ký ức, nó sao dám nói cho cô biết chứ.
Hạ Phong Linh nghe hệ thống nói thì mày càng cau chặt.
Chẳng nhẽ là cô đoán sai sao?
Mà kệ đi, đi ăn đã, đói quá đi mất.
...
Vì để hai đứa có không gian riêng nên mẹ chồng cô đã cho hai người một căn biệt thự ở ngoại ô thành phố, bao quanh là cây xanh, không gian lại yên tĩnh rất thích hợp với bệnh tình của Hạ Phong Linh, lại thêm hai người mới cưới nên ông bà không cho người giúp việc tới đây làm, chỉ là cách 4 ngày là cho người tới dọn dẹp một lần mà thôi, thế nên lúc này cả căn biệt thự chỉ có hai người.
Hạ Phong Linh đang định mở tủ lạnh tìm đồ ăn thì thấy mẩu giấy dán trước tủ, cô liền chuyển hướng đi về phía bàn ăn, mở lồng bàn ra, trên bàn là một nồi cháo rau củ vẫn đang bốc khói nghi ngút, Hạ Phong Linh lấy thìa nếm thử, độ ấm vừa miệng không quá nóng, quan trọng là rất ngon.
Vì thế cô Hạ Phong Linh ăn được hẳn hai bát, ăn xong cô đi ra phòng khách nhìn quanh, không thấy người đâu thì cau mày đi ra vườn.
Lúc thấy Thái Huy đang cặm cụi làm cỏ trong vườn, Hạ Phong Linh liền ngây người luôn.
Đây là người mà sau này sẽ hô mưa gọi gió làm khuynh đảo cả giới kinh doanh khiến nam chính phải lao đao cả một thời gian dài sao? Sao lúc này nhìn hắn lại hiền hòa như thế nhỉ?
"Nhờ cô đó, bởi vì cô xuyên đến nên hắn không còn lý do gì để hắc hóa nữa, ký chủ cô chính là thế giới của hắn đó."
Hệ thống nỗ lực cày thiện cảm giúp Thái Huy.
Hạ Phong Linh khoanh tay trước ngực nhìn Thái Huy, khuôn mặt bình tĩnh không một gợn sóng.
- em dậy rồi?
Thái Huy phát giác ra tầm mắt của cô liền ngẩng đầu lên chuẩn xác nhìn về phía cô, Hạ Phong Linh gật gật đầu.
- ừm, mà anh đang làm gì vậy?
- anh muốn làm một cái trang trại ở đây, không phải em rất thích ăn sao?
- vậy thì anh cũng có thể đi mua về mà.
Sao phải hành xác mình như thế, rảnh rỗi quá à?
Thái Huy nghe cô nói vậy thì cau mày, hắn hơi lắc đầu rồi nói.
- đồ ở ngoài không đảm bảo như đồ tự trồng, anh muốn em phải được hưởng những thứ tốt đẹp nhất, sạch sẽ nhất.
Hạ Phong Linh nhìn hắn rồi lại cúi xuống đá mấy hòn sỏi dưới chân, cô cảm thấy việc sống chung với hắn sau này cũng không khó chấp nhận mấy.
Không khó con khỉ ý, mịa, chỉ số hắc hóa cứ như chơi cô vậy, dạo trước đã xuống tới 1 rồi, không hiểu sao sau đó lại lên 10 rồi dừng ở đó tới giờ, hại Hạ Phong Linh bây giờ phải bấm bụng làm gối ôm cho hắn.
Thái Huy không biết suy nghĩ của cô nên vẫn nhìn cô cười rất dịu dàng.
Từng tia nắng sớm xuyên qua tán cây chiếu lên sườn mặt Thái Huy, tuy chói lọi nhưng cũng không che được nụ cười rạng rỡ của hắn.
Thời gian sau đó có thể nói cuộc sống của cô và Thái Huy trôi qua rất hạnh phúc, Thái Huy giữ đúng lời hứa của mình mỗi tối chỉ ôm cô ngủ chứ không làm gì khác, hệ thống nhìn mà sốt ruột thay nhưng ký chủ quá cứng đầu nó cũng hết cách.
...
Hạ Phong Linh vốn định đợi khi nào chỉ số hắc hóa về 0 sẽ lập tức cuốn gói rời khỏi đây nhưng ông trời trêu ngươi cô, chỉ số hắc hóa của Thái Huy cứ dừng ở số 10 không lên không giảm, vì thế Hạ Phong Linh chỉ có thể nhận mệnh ở bên hắn tới tận khi sinh mạng của thân thể này kết thúc.
Tuy bác sĩ nói cô có thể sống rất lâu nhưng mà cuối cùng Hạ Phong Linh cũng chỉ sống thên được thêm 5 năm mà thôi.
Hệ thống nói là bởi vì số phận của thân thể ở thế giới này vốn định sẵn phải chết, cho dù cô xuyên đến làm thay đổi kết cục câu chuyện thì cuối cùng cô vẫn phải chết.
Cũng may vào lúc cô rời khỏi thế giới này, chỉ số hắc hóa của Thái Huy cũng lập tức trở về 0 nên điểm công đức vẫn được bảo toàn, cũng không phí công cô làm gối ôm 5 năm mà.
"Hệ thống, Thái Huy rốt cuộc là ai?"
Thế giới này không có linh khí nhưng mỗi lần ngủ dậy Hạ Phong Linh đều cảm nhận được linh khí trong người mình lại dồi dào hơn một chút, không những vậy nó còn chầm chậm chữa lành những vết nứt trong linh hồn cô, khiến cô không phải chịu quá nhiều đau khổ vì linh hồn không hoàn chỉnh nữa.
"Hắn đương nhiên là mục tiêu nhiệm vụ của cô rồi."
Hệ thống tưởng nó nhiễm vi ri rút nên offline cả đêm để tải các phần mềm diệt vi rút xuống, kết quả từ không nhiễm vi rút liền biến thành bị nhiễm vi rút, may mà chủ nhân xử lý kịp, nếu không sáng nay Hạ Phong Linh có khả năng không gặp lại được nó rồi.
"Mi biết ta không phải hỏi cái này mà."
"Được rồi, vậy tôi cũng không ngại nói cho cô biết, bất kỳ thế giới nào cô xuyên qua cũng đều tồn tại linh khí để cô hấp thụ nhằm sửa lại phần hồn của cô, đó cũng coi như là một món quà của hệ thống giành cho cô khi cô hoàn thành nhiệm vụ của mình."
Hệ thống không dám nói thực ra Thái Huy là chủ nhân của nó, là chủ nhân cố tình dùng linh khí để chữa trị linh hồn cho cô đâu, dù sao bây giờ cô không có ký ức, nó sao dám nói cho cô biết chứ.
Hạ Phong Linh nghe hệ thống nói thì mày càng cau chặt.
Chẳng nhẽ là cô đoán sai sao?
Mà kệ đi, đi ăn đã, đói quá đi mất.
...
Vì để hai đứa có không gian riêng nên mẹ chồng cô đã cho hai người một căn biệt thự ở ngoại ô thành phố, bao quanh là cây xanh, không gian lại yên tĩnh rất thích hợp với bệnh tình của Hạ Phong Linh, lại thêm hai người mới cưới nên ông bà không cho người giúp việc tới đây làm, chỉ là cách 4 ngày là cho người tới dọn dẹp một lần mà thôi, thế nên lúc này cả căn biệt thự chỉ có hai người.
Hạ Phong Linh đang định mở tủ lạnh tìm đồ ăn thì thấy mẩu giấy dán trước tủ, cô liền chuyển hướng đi về phía bàn ăn, mở lồng bàn ra, trên bàn là một nồi cháo rau củ vẫn đang bốc khói nghi ngút, Hạ Phong Linh lấy thìa nếm thử, độ ấm vừa miệng không quá nóng, quan trọng là rất ngon.
Vì thế cô Hạ Phong Linh ăn được hẳn hai bát, ăn xong cô đi ra phòng khách nhìn quanh, không thấy người đâu thì cau mày đi ra vườn.
Lúc thấy Thái Huy đang cặm cụi làm cỏ trong vườn, Hạ Phong Linh liền ngây người luôn.
Đây là người mà sau này sẽ hô mưa gọi gió làm khuynh đảo cả giới kinh doanh khiến nam chính phải lao đao cả một thời gian dài sao? Sao lúc này nhìn hắn lại hiền hòa như thế nhỉ?
"Nhờ cô đó, bởi vì cô xuyên đến nên hắn không còn lý do gì để hắc hóa nữa, ký chủ cô chính là thế giới của hắn đó."
Hệ thống nỗ lực cày thiện cảm giúp Thái Huy.
Hạ Phong Linh khoanh tay trước ngực nhìn Thái Huy, khuôn mặt bình tĩnh không một gợn sóng.
- em dậy rồi?
Thái Huy phát giác ra tầm mắt của cô liền ngẩng đầu lên chuẩn xác nhìn về phía cô, Hạ Phong Linh gật gật đầu.
- ừm, mà anh đang làm gì vậy?
- anh muốn làm một cái trang trại ở đây, không phải em rất thích ăn sao?
- vậy thì anh cũng có thể đi mua về mà.
Sao phải hành xác mình như thế, rảnh rỗi quá à?
Thái Huy nghe cô nói vậy thì cau mày, hắn hơi lắc đầu rồi nói.
- đồ ở ngoài không đảm bảo như đồ tự trồng, anh muốn em phải được hưởng những thứ tốt đẹp nhất, sạch sẽ nhất.
Hạ Phong Linh nhìn hắn rồi lại cúi xuống đá mấy hòn sỏi dưới chân, cô cảm thấy việc sống chung với hắn sau này cũng không khó chấp nhận mấy.
Không khó con khỉ ý, mịa, chỉ số hắc hóa cứ như chơi cô vậy, dạo trước đã xuống tới 1 rồi, không hiểu sao sau đó lại lên 10 rồi dừng ở đó tới giờ, hại Hạ Phong Linh bây giờ phải bấm bụng làm gối ôm cho hắn.
Thái Huy không biết suy nghĩ của cô nên vẫn nhìn cô cười rất dịu dàng.
Từng tia nắng sớm xuyên qua tán cây chiếu lên sườn mặt Thái Huy, tuy chói lọi nhưng cũng không che được nụ cười rạng rỡ của hắn.
Thời gian sau đó có thể nói cuộc sống của cô và Thái Huy trôi qua rất hạnh phúc, Thái Huy giữ đúng lời hứa của mình mỗi tối chỉ ôm cô ngủ chứ không làm gì khác, hệ thống nhìn mà sốt ruột thay nhưng ký chủ quá cứng đầu nó cũng hết cách.
...
Hạ Phong Linh vốn định đợi khi nào chỉ số hắc hóa về 0 sẽ lập tức cuốn gói rời khỏi đây nhưng ông trời trêu ngươi cô, chỉ số hắc hóa của Thái Huy cứ dừng ở số 10 không lên không giảm, vì thế Hạ Phong Linh chỉ có thể nhận mệnh ở bên hắn tới tận khi sinh mạng của thân thể này kết thúc.
Tuy bác sĩ nói cô có thể sống rất lâu nhưng mà cuối cùng Hạ Phong Linh cũng chỉ sống thên được thêm 5 năm mà thôi.
Hệ thống nói là bởi vì số phận của thân thể ở thế giới này vốn định sẵn phải chết, cho dù cô xuyên đến làm thay đổi kết cục câu chuyện thì cuối cùng cô vẫn phải chết.
Cũng may vào lúc cô rời khỏi thế giới này, chỉ số hắc hóa của Thái Huy cũng lập tức trở về 0 nên điểm công đức vẫn được bảo toàn, cũng không phí công cô làm gối ôm 5 năm mà.