Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 10
Hạ Phong Linh tâm trạng không tốt không muốn ăn, quản gia Trần phải dụ nói cô ăn cơm xong sẽ cho cô ăn đùi gà cô mới ngoan ngoãn đi xuống ăn cơm, lúc nhìn thấy nữ chính, Hạ Phong Linh nhìn cô ta gật đầu một cái rồi đi thẳng xuống dưới, mà quản gia Trần nói xong thì ôm đĩa khoai tây chiên ra ngoài, lúc nhìn thấy Kiều Nhi bà liền lạnh mặt cúi người máy móc nói.
- tiểu thư, bữa sáng đã chuẩn bị xong, mời cô xuống phòng dùng bữa.
Hạ Kiều Nhi nhìn thái độ của quan gia Trần với mình mà ấm ức, cô ta mới là đại tiểu thư nhà họ Hạ, vì cớ gì mà cô ta đến đây đã 5 tháng rồi nhưng họ vẫn chỉ gọi cô là tiểu thư, còn Phong Linh lại là đại tiểu thư kia chứ?
Vì sao à?
Quản gia Trần vẫn chưa quên vì bị cô gái này hãm hại mà tiểu thư nhà bà suýt thì mất mạng, vốn dĩ sau đợt phẫu thuật lần trước cô có thể sống thêm được lâu hơn nữa mà không cần phải phẫu thuật thay tim gấp như vậy, nhưng vì cô ta mà tiểu thư phải trải qua phẫu thuật lần nữa, bà gọi cô ta một tiếng tiểu thư đã là nể mặt ông bà Hạ lắm rồi.
Quản gia Trần làm việc ở đây hơn 40 năm rồi, từ lúc ông Hạ còn là một cậu bé cho đến bây giờ, lại thêm sau đó ông bà Hạ mải mê kiếm tiền chữa bệnh cho Phong Linh nên Phong Linh là do tự tay bà nuôi lớn, coi cô bé như con cháu trong nhà, vì vậy việc bà có thành kiến với Hạ Kiều Nhi, ông bà Hạ cũng chẳng làm gì được, suy cho cùng đó đúng là lỗi của Kiều Nhi.
Trong nguyên tác, bà Trần cũng từng có thành kiến với nữ chính nhưng sau đó bị nữ chính cho bay màu chỉ sau 10 chương chuyện.
...
Hạ Phong Linh cảm thấy ăn rau xanh đã là nỗi bi ai lớn nhất của đời cô rồi, nhưng ác mộng vẫn chưa dừng lại ở đó.
Vào một ngày đẹp trời, Thái Huy không nói không rằng đột nhiên đưa bố mẹ tới cửa đòi kết thông gia với nhà cô.
Ông bà Hạ và nhà Thái Huy rõ ràng đã bàn với nhau từ trước thế nên hai nhà đồng ý rất nhanh, Hạ Phong Linh hoàn toàn không có cơ hội chen vào.
Hạ Phong Linh: "..." người anh em, lần sau có thể thông báo trước cho cô được không? Cô đang là người bệnh dễ bị xúc động lắm, mà hễ bị xúc động thì cô có khả năng về trời rất cao.
Hạ Phong Linh muốn lấy cớ bị bệnh ra từ chối, nhưng mà ông bà Hạ lại nói với cô họ đã tìm được người hiến tim cho cô rồi, đến cả thời gian làm phẫu thuật cũng đã xác định xong.
Hạ Phong Linh lại lần nữa á khẩu.
Vì sao đương sự của những chuyện này lại không hay biết gì vậy?
Thế là sau đó, hôn ước giữa hai nhà Triệu Hạ cứ thế được thiết lập, tốc độ còn nhanh hơn cả vòi rồng.
Thậm chí họ đã chuẩn bị sẵn kế hoạch kết hôn luôn sau khi cô hồi phục sau phẫu thuật nữa cơ.
Hạ Phong Linh hoàn toàn không có cơ hội phản đối, cứ thế mơ hồ lên bàn phẫu thuật, đến lúc ra ngoài rồi cô vẫn còn mơ hồ.
Hệ thống: "..." thời gian giảm xóc của ký chủ cũng lâu thật đấy.
Bởi vì cả hai vẫn đang đi học nên hai nhà Triệu Hạ quyết định tổ chức lễ đính hôn cho Phong Linh và Thái Huy trước.
Tuy chỉ là lễ đính hôn nhưng nhìn chẳng khác nào một hôn lễ thực thụ cả.
Báo chí sau đó đều đưa tin về hôn lễ này rất lâu, ai cũng cảm thấy hai thiên kim nhà họ Hạ thật có phúc khi lấy được hai vị thiếu gia Cảnh Hạo và Thái Huy.
Hạ Phong Linh bĩu môi, có phúc con khỉ ý, là họa thì có.
Nếu không phải có chỉ số hắc hóa đè trên người cô sớm đã bỏ của chạy lấy người rồi.
Hạ Phong Linh cảm thấy mình là bị ép cưới nên tâm trạng không vui, suốt thời gian sau đó đều im ắng lạ thường.
- Phong Linh, đừng lo lắng đều không thi qua được, tớ sẽ nuôi cậu.
Thái Huy cứ ngỡ cô đang lo lắng cho kỳ thi sắp tới nên vỗ ngực nói, bởi vì Phong Linh nghỉ nhiều nên sau khi sức khỏe tốt hơn cô phải học lại để tránh bị nợ môn.
Hạ Phong Linh vừa nghe vậy không nhịn được lại dịch ra xa Thái Huy một chút.
Ngươi tưởng nhà ngươi mới có tiền chắc, nhà ta cũng rất giàu nhé.
Ai cần ngươi nuôi?
Tâm Nhi ngồi cạnh vốn đã sắp ngủ gục, nghe vậy liền vui vẻ nói.
- Phong Linh, nếu không học vậy tham dự vũ hội đi, cậu nghỉ học lâu quá cả lớp sắp quên mặt cậu rồi.
Vũ hội à?
Ô là lá, thế là có kịch hay để xem rồi.
Như đã nói nguyên chủ chỉ là một nhân vật phản diện nhỏ nhoi chỉ xuất hiện có 100 chương trong tổng 3000 chương của câu chuyện, thế nên là sau nguyên chủ còn vô vàn nam nữ phụ khác xông lên phá hoại tình cảm của nam nữ chính, nhưng chủ yếu là màn tranh giành tình cảm của nam chính với nam phụ.
Nam phụ nổi bật nhất truyện này tên Lâm Vũ, hòa đồng ấm áp, chuyên xuất hiện đúng lúc cứu nữ chính khỏi sự hãm hại của nữ phụ độc ác, thế nên nữ chính và nam phụ này quan hệ vô cùng thân thiết. Nếu là cốt truyện cũ nam nữ chính chưa xác định quan hệ thì không sao, nữ chính lựa chọn ai cũng được, nhưng mà bây giờ không như thế, nữ chính và nam chính đã có hôn ước với nhau, trong khi nam chính tuy hay bắt nạt nữ chính nhưng chưa bao giờ có ý định phản bội nữ chính thì nữ chính lại đang có ý định vượt rào khi bắt đầu so sánh nam chính và nam phụ với nhau, mà đau ở chỗ nam phụ này cũng đã có vị hôn thê rồi.
- tiểu thư, bữa sáng đã chuẩn bị xong, mời cô xuống phòng dùng bữa.
Hạ Kiều Nhi nhìn thái độ của quan gia Trần với mình mà ấm ức, cô ta mới là đại tiểu thư nhà họ Hạ, vì cớ gì mà cô ta đến đây đã 5 tháng rồi nhưng họ vẫn chỉ gọi cô là tiểu thư, còn Phong Linh lại là đại tiểu thư kia chứ?
Vì sao à?
Quản gia Trần vẫn chưa quên vì bị cô gái này hãm hại mà tiểu thư nhà bà suýt thì mất mạng, vốn dĩ sau đợt phẫu thuật lần trước cô có thể sống thêm được lâu hơn nữa mà không cần phải phẫu thuật thay tim gấp như vậy, nhưng vì cô ta mà tiểu thư phải trải qua phẫu thuật lần nữa, bà gọi cô ta một tiếng tiểu thư đã là nể mặt ông bà Hạ lắm rồi.
Quản gia Trần làm việc ở đây hơn 40 năm rồi, từ lúc ông Hạ còn là một cậu bé cho đến bây giờ, lại thêm sau đó ông bà Hạ mải mê kiếm tiền chữa bệnh cho Phong Linh nên Phong Linh là do tự tay bà nuôi lớn, coi cô bé như con cháu trong nhà, vì vậy việc bà có thành kiến với Hạ Kiều Nhi, ông bà Hạ cũng chẳng làm gì được, suy cho cùng đó đúng là lỗi của Kiều Nhi.
Trong nguyên tác, bà Trần cũng từng có thành kiến với nữ chính nhưng sau đó bị nữ chính cho bay màu chỉ sau 10 chương chuyện.
...
Hạ Phong Linh cảm thấy ăn rau xanh đã là nỗi bi ai lớn nhất của đời cô rồi, nhưng ác mộng vẫn chưa dừng lại ở đó.
Vào một ngày đẹp trời, Thái Huy không nói không rằng đột nhiên đưa bố mẹ tới cửa đòi kết thông gia với nhà cô.
Ông bà Hạ và nhà Thái Huy rõ ràng đã bàn với nhau từ trước thế nên hai nhà đồng ý rất nhanh, Hạ Phong Linh hoàn toàn không có cơ hội chen vào.
Hạ Phong Linh: "..." người anh em, lần sau có thể thông báo trước cho cô được không? Cô đang là người bệnh dễ bị xúc động lắm, mà hễ bị xúc động thì cô có khả năng về trời rất cao.
Hạ Phong Linh muốn lấy cớ bị bệnh ra từ chối, nhưng mà ông bà Hạ lại nói với cô họ đã tìm được người hiến tim cho cô rồi, đến cả thời gian làm phẫu thuật cũng đã xác định xong.
Hạ Phong Linh lại lần nữa á khẩu.
Vì sao đương sự của những chuyện này lại không hay biết gì vậy?
Thế là sau đó, hôn ước giữa hai nhà Triệu Hạ cứ thế được thiết lập, tốc độ còn nhanh hơn cả vòi rồng.
Thậm chí họ đã chuẩn bị sẵn kế hoạch kết hôn luôn sau khi cô hồi phục sau phẫu thuật nữa cơ.
Hạ Phong Linh hoàn toàn không có cơ hội phản đối, cứ thế mơ hồ lên bàn phẫu thuật, đến lúc ra ngoài rồi cô vẫn còn mơ hồ.
Hệ thống: "..." thời gian giảm xóc của ký chủ cũng lâu thật đấy.
Bởi vì cả hai vẫn đang đi học nên hai nhà Triệu Hạ quyết định tổ chức lễ đính hôn cho Phong Linh và Thái Huy trước.
Tuy chỉ là lễ đính hôn nhưng nhìn chẳng khác nào một hôn lễ thực thụ cả.
Báo chí sau đó đều đưa tin về hôn lễ này rất lâu, ai cũng cảm thấy hai thiên kim nhà họ Hạ thật có phúc khi lấy được hai vị thiếu gia Cảnh Hạo và Thái Huy.
Hạ Phong Linh bĩu môi, có phúc con khỉ ý, là họa thì có.
Nếu không phải có chỉ số hắc hóa đè trên người cô sớm đã bỏ của chạy lấy người rồi.
Hạ Phong Linh cảm thấy mình là bị ép cưới nên tâm trạng không vui, suốt thời gian sau đó đều im ắng lạ thường.
- Phong Linh, đừng lo lắng đều không thi qua được, tớ sẽ nuôi cậu.
Thái Huy cứ ngỡ cô đang lo lắng cho kỳ thi sắp tới nên vỗ ngực nói, bởi vì Phong Linh nghỉ nhiều nên sau khi sức khỏe tốt hơn cô phải học lại để tránh bị nợ môn.
Hạ Phong Linh vừa nghe vậy không nhịn được lại dịch ra xa Thái Huy một chút.
Ngươi tưởng nhà ngươi mới có tiền chắc, nhà ta cũng rất giàu nhé.
Ai cần ngươi nuôi?
Tâm Nhi ngồi cạnh vốn đã sắp ngủ gục, nghe vậy liền vui vẻ nói.
- Phong Linh, nếu không học vậy tham dự vũ hội đi, cậu nghỉ học lâu quá cả lớp sắp quên mặt cậu rồi.
Vũ hội à?
Ô là lá, thế là có kịch hay để xem rồi.
Như đã nói nguyên chủ chỉ là một nhân vật phản diện nhỏ nhoi chỉ xuất hiện có 100 chương trong tổng 3000 chương của câu chuyện, thế nên là sau nguyên chủ còn vô vàn nam nữ phụ khác xông lên phá hoại tình cảm của nam nữ chính, nhưng chủ yếu là màn tranh giành tình cảm của nam chính với nam phụ.
Nam phụ nổi bật nhất truyện này tên Lâm Vũ, hòa đồng ấm áp, chuyên xuất hiện đúng lúc cứu nữ chính khỏi sự hãm hại của nữ phụ độc ác, thế nên nữ chính và nam phụ này quan hệ vô cùng thân thiết. Nếu là cốt truyện cũ nam nữ chính chưa xác định quan hệ thì không sao, nữ chính lựa chọn ai cũng được, nhưng mà bây giờ không như thế, nữ chính và nam chính đã có hôn ước với nhau, trong khi nam chính tuy hay bắt nạt nữ chính nhưng chưa bao giờ có ý định phản bội nữ chính thì nữ chính lại đang có ý định vượt rào khi bắt đầu so sánh nam chính và nam phụ với nhau, mà đau ở chỗ nam phụ này cũng đã có vị hôn thê rồi.