-
Chương 17
Hồng Y Tử nghe vậy, sững sờ một chút rồi cũng không hỏi thêm, vội dẫn đường cho Phá Thiên đến Đan Đạo Thế Gia.
Tại bên trong Ngũ Đài Thành, chia làm Ngũ Trọng, lần lượt là Kim Trọng Thiên, Mộc Trọng Thiên, Thủy Trọng Thiên, Hỏa Trọng Thiên và Thổ Trọng Thiên. Mỗi Trọng là một Gia tộc, Thế lực trấn giữ. Như Đan Đạo Thế Gia, trấn giữ tại khu vực Hỏa Trọng Thiên, xung quanh đều là lưu hà hình thành từ hỏa diễm vạn năm. Nóng bức vô cùng, nhưng cũng điểm ấy, mà Đan Đạo Thế Gia có thể lợi dụng hỏa diễm lưu hà để khống hỏa, luyện đan. Nhờ vậy, mới có thể đứng sừng sững tại Tiên Giới suốt chục vạn năm qua.
Suốt một đường phi hành đến Đan Đạo Thế Gia, Hồng Y Tử liếc mắt nhìn Phá Thiên và Dạ Tuyết, muốn mở miệng rồi lại không, nhưng cuối cùng cũng cắn răng nói ra
"Công tử, có thể đừng đi nữa được không. Ta hiện tại cũng không sao, Công tử cũng đã trừng phạt hắn rồi, hay là, công tử thả hắn đi. Rồi chúng ta rời khỏi Ngũ Đài Thành được không ?"
Liếc nhìn Hồng Y Tử, Phá Thiên cảm khái, vẫn là tiểu cô nương lòng dạ thiện lương. Nếu như thả Đan Diệp về, chắc chắn hắn sẽ triệu tập nhân thủ truy nã bọn hắn. Hắn và Dạ Tuyết không sao, nhưng Hồng Y Tử thân một mình, tu vi lại thấp, nói gì đến chuyện rời Ngũ Đài Thành sẽ sống yên ổn ?
Phá Thiên không phải là nói mình là một người tốt, nhưng nước sông không phạm nước giếng. Người đừng phạm hắn, hắn sẽ không phạm người. Nhưng Đan Diệp, năm lần bảy lượt lại không biết trái phải, khiến hắn thật thất vọng về Đan Đạo Thế Gia, nên nếu hắn muốn Hồng Y Tử yên ổn về sau tại Ngũ Đài Thành, thì nhổ cỏ, phải nhổ tận gốc.
Bay theo tốc độ Hồng Y Tử, khoảng nửa nén hương sau, Phá Thiên dừng lại trước Hỏa Trọng Thiên, trước mắt là cổng thành tiến nhập được ngăn cách bởi lưu hà hỏa diễm vạn năm, nóng bức tỷ độ. Vì ảnh hưởng nhiệt độ, nên người thường không thể vận chân khí phi hành, do đó, mỗi khi tiến nhập Đan Đạo Thế Gia chỉ có thể thông qua cổng thành mà tiến vào.
Quan sát cảnh vật trước mắt, Phá Thiên đột nhiên đưa tay về phía Hồng Y Tử, một vòng chắn bảo hộ được hình thành, kim quang bao bọc khắp người Hồng Y Tử.
Sau đó, Phá Thiên một chân đạp không hướng thẳng về phía Lưu hà hỏa diễm vạn năm, nhàn nhạt nói ra một câu
"Băng Thiên Vạn Lý"
Một hạt kim tuyết từ tay Phá Thiên bay ra, chạm nhẹ xuống dòng sông nham thạch. Ngay sau đó, toàn bộ Lưu hà hỏa diễm vạn năm bắt đầu băng kết, một khắc, hai khắc, sau đó lan nhanh ra khắp Hỏa Trọng Thiên. Nháy mắt, toàn bộ Hỏa Trọng Thiên đã bị băng kết, từ Hỏa Diệm Sơn nóng tỷ độ, nay biến trở thành một mảnh Tuyết Vực, lạnh lẽo.
Khắp bên trong Ngũ Đài Thành, đều là bông tuyết bay phấp phới, từ Hỏa Trọng Thiên lan tỏa khắp Tứ Trọng Thiên còn lại, dân chúng, võ giả, các gia tộc thế lực lần lượt bắt đầu di chuyển nhanh về phía Hỏa Trọng Thiên để tìm hiểu ngọn ngành.
Ngay sau khi toàn bộ lưu hà hỏa diễm vạn năm bị băng kết, từ sâu trong Hỏa Trọng Thiên vang lên từng tiếng kêu la, chửi bới. Một hơi thở sau, hơn nghìn đạo ánh sáng bay ra từ phía Đan Đạo Thế Gia, hướng thẳng về phía cổng thành. Tại đó, Phá Thiên chầm chậm mỡ mắt ra, hờ hững nói
"Đến đông đủ cả rồi sao ?"
Xuất hiện trước tầm mắt Phá Thiên là một nữ tữ xinh đẹp, tóc búi cao, toàn thân mặc một bộ váy màu xanh lam, đôi mắt đầy sát khí. Nhìn chằm chằm vào Phá Thiên, quát to
"Con kiến hôi ở đâu cút ra, nếu không, đừng trách ta một kiếm chém chết ngươi"
"Là ai, ai làm, Gia Tộc nào, Thế Lực nào, là kẻ nào phá hoại Lưu hà hỏa diễm vạn năm của Đan Gia ta. Có gan thì đứng ra, Đan Gia ta quyết sống chết tới cùng" - Không tiếp tục để ý Phá Thiên, nữ tử tiếp tục gào thét, muốn tìm cho được thế lực phá hoại tại Hỏa Trọng Thiên
Tên: Đan Thanh Thủy
Cấp: 135/999
Cảnh giới theo Tiên Giới: Hư Không Cảnh Ngũ Tầng
Võ kỹ: Liên Hoa Đệ Thập Kiếm (Thiên Kỹ), Hỏa Thủ Kim Trảo (Thiên Kỹ)
Thuộc: Tam Tiểu Thư của Đan Đạo Thế Gia, thuộc Ngũ Đài Thành
"Ngươi la hét đủ chưa, là ta làm" - Phá Thiên liếc nhìn bảng thông tin nữ tử, sau đó nói ra
"Ngươi con kiến hôi này, cứ lải nhải mãi bên tai. Vậy thì ngươi đi chết đi, Liên Hoa Đệ Thập Kiếm - Cửu Kiếm Phá Thương Khung" - Đan Thanh Thủy nào có tâm trạng chơi đùa cùng Phá Thiên, nàng hẳn đang điên tiết vì sắp sửa luyện thành công Tiên Đan lại bị người khác phá hoại, dẫn đến đan lô bạo nổ. Tìm được người phát tiết, Đan Thanh Thủy một kiếm muốn chém chết hắn.
Liên Hoa Đệ Thập Kiếm, là một bí kỹ truyền thừa của Đan Đạo Thế Gia. Lão tổ bọn hắn trong một lần xâm nhập di tích thượng cổ tìm thấy. Cửu Kiếm Phá Thương Khung là thức thứ 9 trong 10 thức của Liên Hoa Đệ Thập Kiếm, là một chiêu sát kỹ mạnh mẽ.
Ngay sau khi Đan Thanh Thủy dứt lời, Liên Hoa Đệ Thập Kiếm được tung ra, 9 thanh kiếm bàng bạc màu đỏ được hình thanh từ chân khí, hướng thẳng Phá Thiên mà bay đến. Cứ ngỡ một kiếm sẽ giết chết được Phá Thiên, thị uy được toàn bộ các Gia Tộc, Thế Lực tại Ngũ Đài Thành. Đan Thanh Thủy cất bước xoay lưng, chuẩn bị bay về phía Lão tổ Đan Gia, để tiếp tục tìm kiếm hung thủ thì một trận đau đớn bỗng truyền đến hai tay
BÙMMMMM
Hai cánh tay Đan Thanh Thủy nổ tung, nàng vật vã rơi xuống đất, la hét đau đớn.
Nàng không hiểu, vì tại sao đã một kiếm giết được con kiến hôi kia, lại có kẻ khác đánh lén nàng, nàng không cam tâm.
Nhưng Đan Thanh Thủy không hiểu, khi chiêu kiếm của nàng tung ra, 9 thanh kiếm bàng bạc bằng chân khí vừa bay đến, va chạm vào Phá Thiên thì đã tan biến mất trong hư không.
"Câm miệng, còn la hét nữa. Tiếp đến ta cho nổ đầu ngươi" - Phá Thiên nhìn Diệp Thanh Thủy, một luồng uy áp tuôn ra, khiến nàng quỵ xuống, phun một ngụm máu rồi bất tỉnh
"Súc sinh to gan, ngươi muốn chết" - một lão giả râu tóc bạc trắng, gầy như que củi bay thẳng Phá Thiên gào thét.
Tại bên trong Ngũ Đài Thành, chia làm Ngũ Trọng, lần lượt là Kim Trọng Thiên, Mộc Trọng Thiên, Thủy Trọng Thiên, Hỏa Trọng Thiên và Thổ Trọng Thiên. Mỗi Trọng là một Gia tộc, Thế lực trấn giữ. Như Đan Đạo Thế Gia, trấn giữ tại khu vực Hỏa Trọng Thiên, xung quanh đều là lưu hà hình thành từ hỏa diễm vạn năm. Nóng bức vô cùng, nhưng cũng điểm ấy, mà Đan Đạo Thế Gia có thể lợi dụng hỏa diễm lưu hà để khống hỏa, luyện đan. Nhờ vậy, mới có thể đứng sừng sững tại Tiên Giới suốt chục vạn năm qua.
Suốt một đường phi hành đến Đan Đạo Thế Gia, Hồng Y Tử liếc mắt nhìn Phá Thiên và Dạ Tuyết, muốn mở miệng rồi lại không, nhưng cuối cùng cũng cắn răng nói ra
"Công tử, có thể đừng đi nữa được không. Ta hiện tại cũng không sao, Công tử cũng đã trừng phạt hắn rồi, hay là, công tử thả hắn đi. Rồi chúng ta rời khỏi Ngũ Đài Thành được không ?"
Liếc nhìn Hồng Y Tử, Phá Thiên cảm khái, vẫn là tiểu cô nương lòng dạ thiện lương. Nếu như thả Đan Diệp về, chắc chắn hắn sẽ triệu tập nhân thủ truy nã bọn hắn. Hắn và Dạ Tuyết không sao, nhưng Hồng Y Tử thân một mình, tu vi lại thấp, nói gì đến chuyện rời Ngũ Đài Thành sẽ sống yên ổn ?
Phá Thiên không phải là nói mình là một người tốt, nhưng nước sông không phạm nước giếng. Người đừng phạm hắn, hắn sẽ không phạm người. Nhưng Đan Diệp, năm lần bảy lượt lại không biết trái phải, khiến hắn thật thất vọng về Đan Đạo Thế Gia, nên nếu hắn muốn Hồng Y Tử yên ổn về sau tại Ngũ Đài Thành, thì nhổ cỏ, phải nhổ tận gốc.
Bay theo tốc độ Hồng Y Tử, khoảng nửa nén hương sau, Phá Thiên dừng lại trước Hỏa Trọng Thiên, trước mắt là cổng thành tiến nhập được ngăn cách bởi lưu hà hỏa diễm vạn năm, nóng bức tỷ độ. Vì ảnh hưởng nhiệt độ, nên người thường không thể vận chân khí phi hành, do đó, mỗi khi tiến nhập Đan Đạo Thế Gia chỉ có thể thông qua cổng thành mà tiến vào.
Quan sát cảnh vật trước mắt, Phá Thiên đột nhiên đưa tay về phía Hồng Y Tử, một vòng chắn bảo hộ được hình thành, kim quang bao bọc khắp người Hồng Y Tử.
Sau đó, Phá Thiên một chân đạp không hướng thẳng về phía Lưu hà hỏa diễm vạn năm, nhàn nhạt nói ra một câu
"Băng Thiên Vạn Lý"
Một hạt kim tuyết từ tay Phá Thiên bay ra, chạm nhẹ xuống dòng sông nham thạch. Ngay sau đó, toàn bộ Lưu hà hỏa diễm vạn năm bắt đầu băng kết, một khắc, hai khắc, sau đó lan nhanh ra khắp Hỏa Trọng Thiên. Nháy mắt, toàn bộ Hỏa Trọng Thiên đã bị băng kết, từ Hỏa Diệm Sơn nóng tỷ độ, nay biến trở thành một mảnh Tuyết Vực, lạnh lẽo.
Khắp bên trong Ngũ Đài Thành, đều là bông tuyết bay phấp phới, từ Hỏa Trọng Thiên lan tỏa khắp Tứ Trọng Thiên còn lại, dân chúng, võ giả, các gia tộc thế lực lần lượt bắt đầu di chuyển nhanh về phía Hỏa Trọng Thiên để tìm hiểu ngọn ngành.
Ngay sau khi toàn bộ lưu hà hỏa diễm vạn năm bị băng kết, từ sâu trong Hỏa Trọng Thiên vang lên từng tiếng kêu la, chửi bới. Một hơi thở sau, hơn nghìn đạo ánh sáng bay ra từ phía Đan Đạo Thế Gia, hướng thẳng về phía cổng thành. Tại đó, Phá Thiên chầm chậm mỡ mắt ra, hờ hững nói
"Đến đông đủ cả rồi sao ?"
Xuất hiện trước tầm mắt Phá Thiên là một nữ tữ xinh đẹp, tóc búi cao, toàn thân mặc một bộ váy màu xanh lam, đôi mắt đầy sát khí. Nhìn chằm chằm vào Phá Thiên, quát to
"Con kiến hôi ở đâu cút ra, nếu không, đừng trách ta một kiếm chém chết ngươi"
"Là ai, ai làm, Gia Tộc nào, Thế Lực nào, là kẻ nào phá hoại Lưu hà hỏa diễm vạn năm của Đan Gia ta. Có gan thì đứng ra, Đan Gia ta quyết sống chết tới cùng" - Không tiếp tục để ý Phá Thiên, nữ tử tiếp tục gào thét, muốn tìm cho được thế lực phá hoại tại Hỏa Trọng Thiên
Tên: Đan Thanh Thủy
Cấp: 135/999
Cảnh giới theo Tiên Giới: Hư Không Cảnh Ngũ Tầng
Võ kỹ: Liên Hoa Đệ Thập Kiếm (Thiên Kỹ), Hỏa Thủ Kim Trảo (Thiên Kỹ)
Thuộc: Tam Tiểu Thư của Đan Đạo Thế Gia, thuộc Ngũ Đài Thành
"Ngươi la hét đủ chưa, là ta làm" - Phá Thiên liếc nhìn bảng thông tin nữ tử, sau đó nói ra
"Ngươi con kiến hôi này, cứ lải nhải mãi bên tai. Vậy thì ngươi đi chết đi, Liên Hoa Đệ Thập Kiếm - Cửu Kiếm Phá Thương Khung" - Đan Thanh Thủy nào có tâm trạng chơi đùa cùng Phá Thiên, nàng hẳn đang điên tiết vì sắp sửa luyện thành công Tiên Đan lại bị người khác phá hoại, dẫn đến đan lô bạo nổ. Tìm được người phát tiết, Đan Thanh Thủy một kiếm muốn chém chết hắn.
Liên Hoa Đệ Thập Kiếm, là một bí kỹ truyền thừa của Đan Đạo Thế Gia. Lão tổ bọn hắn trong một lần xâm nhập di tích thượng cổ tìm thấy. Cửu Kiếm Phá Thương Khung là thức thứ 9 trong 10 thức của Liên Hoa Đệ Thập Kiếm, là một chiêu sát kỹ mạnh mẽ.
Ngay sau khi Đan Thanh Thủy dứt lời, Liên Hoa Đệ Thập Kiếm được tung ra, 9 thanh kiếm bàng bạc màu đỏ được hình thanh từ chân khí, hướng thẳng Phá Thiên mà bay đến. Cứ ngỡ một kiếm sẽ giết chết được Phá Thiên, thị uy được toàn bộ các Gia Tộc, Thế Lực tại Ngũ Đài Thành. Đan Thanh Thủy cất bước xoay lưng, chuẩn bị bay về phía Lão tổ Đan Gia, để tiếp tục tìm kiếm hung thủ thì một trận đau đớn bỗng truyền đến hai tay
BÙMMMMM
Hai cánh tay Đan Thanh Thủy nổ tung, nàng vật vã rơi xuống đất, la hét đau đớn.
Nàng không hiểu, vì tại sao đã một kiếm giết được con kiến hôi kia, lại có kẻ khác đánh lén nàng, nàng không cam tâm.
Nhưng Đan Thanh Thủy không hiểu, khi chiêu kiếm của nàng tung ra, 9 thanh kiếm bàng bạc bằng chân khí vừa bay đến, va chạm vào Phá Thiên thì đã tan biến mất trong hư không.
"Câm miệng, còn la hét nữa. Tiếp đến ta cho nổ đầu ngươi" - Phá Thiên nhìn Diệp Thanh Thủy, một luồng uy áp tuôn ra, khiến nàng quỵ xuống, phun một ngụm máu rồi bất tỉnh
"Súc sinh to gan, ngươi muốn chết" - một lão giả râu tóc bạc trắng, gầy như que củi bay thẳng Phá Thiên gào thét.