Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 5: Kế hoạch thay đổi cốt truyện
Sau hai ngày điều tra, Sở Kỷ Hành đưa trợ lý của mình đến gặp ông, anh muốn cho ông biết kết quả điều tra được.
- Theo như kết quả điều tra, tôi dám chắc chuyện này đã có người nhúng tay vào. Chiếc xe mặc dù hư hỏng nặng và hiện trường được xử lý khá sạch sẽ nhưng vẫn có thể tìm ra chút manh mối, nhìn vết cắt thì có thể thấy được sự việc này không phải vô tình. Chiếc xe này được phó giám đốc đem đi bảo hành vào tháng trước, nó được gửi lại một ngày trước khi cuộc họp cổ đông diễn ra, tôi đang cho người điều tra từ nơi bảo hành... Phó giám đốc vốn là người cẩn thận, tổ thư kí hiểu rất rõ, anh ấy có thói quen trước khi lái xe thường sẽ kiểm tra kĩ càng. Cho nên... tôi không nghĩ anh ấy sẽ gặp tai nạn. – Vừa nói trợ lý vừa đưa ra hình ảnh dây phanh của chiếc xe cho Sở Kỷ Hành và ông ngoại Sở xem.
Sở Kỷ Hành trầm mặc, trước lúc điều tra anh cũng đã có chút nghi ngờ về việc này, ông ngoại Sở đã ở trên thương trường bao nhiêu năm, liếc mắt một cái liền hiểu là có chuyện gì xảy ra.
- Hai người cũng biết, theo tính cách cẩn thận của anh ấy thì càng không có chuyện để cho xe của mình bị hỏng hóc điều gì. Theo như suy đoán của tôi thì đã có người dở trò với dây phanh, bọn họ rất thông minh, còn tra ra được cả chu kì bảo hành xe của phó giám đốc, anh ấy đã đem chiếc xe đi bảo trì trước đó một tháng nên chắc chắn có người đã lợi dụng việc này. Tất nhiên kế hoạch này là một sự đánh cược may rủi, họ không dám chắc rằng anh ấy sẽ đi chiếc xe đó nên đã cho người bám theo. Điều tra CCTV hành trình của chiếc xe thì hôm đó anh Sở là người điều khiển xe, có lẽ sau khi đi được một quãng đường thì đã phát hiện ra xe có vấn đề nên đã lái xe ra khỏi trung tâm thành phố. Hình ảnh cuối cùng CCTV thu được là đây.
Trợ lý cắm chiếc USB vào máy chiếu, trong đoạn video ngắn là hình chiếc siêu xe đỏ chói của Sở Kỷ Quân vụt qua, theo ngay sau đó là hai chiếc xe màu đen. Sở Kỷ Hành ngay lập tức cho người đi tìm kiếm Sở Kỷ Quân và căn dặn không được để lộ thông tin ra ngoài, phân phó xong anh quay ra nhìn ông mình:
- Con chắc ông cũng đã hiểu mọi chuyện, con sẽ cho người điều tra rõ ràng kẻ chủ mưu, sự việc xảy ra đúng hôm cuộc họp cổ đông diễn ra nên việc Kỷ Quân không đến thì việc bổ nhiệm sẽ không diễn ra như vậy sẽ có nhiều người hưởng lợi từ việc này. Con đã cho người đi tìm kiếm Kỷ Quân, hiện trường chỉ phát hiện ra chiếc xe không có người điều khiển nên con nghĩ nó chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì. Ông đừng lo lắng quá.
Ông ngoại Sở vô cùng tức giận, như vậy mà lại có người dám giở trò sau lưng mình, mặc dù Sở Kỷ Quân hay chống đối ông nhưng có ai mà không thương yêu giọt máu của mình. Hai đứa cháu này, ông đều thương yêu còn hơn cả bản thân mình, từ nhỏ đến lớn có cho chúng nó chịu khổ mấy cũng chưa từng để cho chúng nó bị bất cứ một chút thương tích nào, vậy mà có người dám nghĩ động tay động chân đến chúng. Sống đến từng tuổi này có bao nhiêu chuyện mà ông chưa từng trải qua, chuyện xảy ra như này cũng không phải hiếm gặp nhưng nó xảy ra trên người cháu trai của ông thì nó lại khác. Người luôn thâm trầm sát phạt trên thương trường nhưng lại chẳng giữ nổi sự bình tĩnh lúc này:
- Bây giờ, quan trọng nhất là phải tìm được nó... từ nhỏ nó luôn mạng lớn chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì.
Sở Kỷ Hành sau khi khuyên ông mình thì rời đi, vì Sở Kỷ Quân mất tích nên sẽ có rất nhiều công việc bị dồn lại, trong thời gian này anh càng không thể thể hiện ra sự suy sụp tinh thần. Trong thời gian tìm kiếm Sở Kỷ Quân, anh càng không thể lơ là, chỉ cần lọt một chút thông tin ra ngoài thì sẽ gây ảnh hưởng không hề nhỏ chút nào, hiện những người kia chỉ đang ngồi đợi để được xâu xé cái ghế tổng giám đốc.
______dải phân cách_____
Cô đã dành ra thời gian mấy ngày này để nghiên cứu về cốt truyện, theo diễn biến hiện giờ thì mọi chuyện vẫn đi theo cốt truyện chỉ khác một điều đó là cô không phải Hứa Nghiêm trong truyện. Cô đã vạch ra ba sự kiện mà nhất định cô phải tránh đi hoặc thay đổi nó, thứ nhất đó là phải làm rõ vụ scandal cau có với fan, thứ hai đó là không được tham gia bữa tiệc thường niên hằng năm của giới nghệ sĩ để không phải chạm mặt nữ chính, thứ ba đó là không được hãm hại nữ chính vì như thế là gậy ông đập lưng ông, chính là tự hại mình.
Nói về vụ scandal với fan thì nghệ sĩ, diễn viên nào chả bị dính chút bóng gió, nhiều người khi đứng trước ánh hào quang thì luôn mỉm cười thân thiện nhưng không biết rằng sau lưng họ có bao nhiêu thứ đen tối bẩn thỉu. Cô nhớ khi cô còn sống ở kiếp trước đã xảy ra rất nhiều vụ chấn động, điển hình là nam ca sĩ ngủ với fan rồi lừa phá thai, nghệ sĩ nổi tiếng trong sạch lại là đầu dây môi giới ma túy,…
Đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, cô lại nhớ đến của tên tra nam lừa dối cô, yêu nhau 2 năm mà anh ta còn không có chút tình nghĩa nào, không đúng... anh ta còn không có tình người, nhìn thấy người sắp chết lại bỏ mặc. Cô cũng không biết đấy có phải là tình yêu không nữa, cô không có cảm giác rung động trước anh ta, chỉ là anh ta theo đuổi cô quá kiên trì. Lúc anh ta công khai theo đuổi cô, khi đó cô đang trên đà sự nghiệp còn anh ta chỉ là tay mơ mới vào nghề, fan của cô đã kịch liệt phản đối vì nghĩ anh ta chỉ muốn tạo couple để kiếm fame. Nhưng dần dần nhờ sự kiên trì theo đuổi mà hướng gió đã đổi chiều, anh ta được sự ủng hộ to lớn từ các fan, fan liên tục chèo lái đẩy thuyền. Lúc đó còn tồn tại một luồng dư luận luôn công kích cô, tỏ ý cô làm cao làm giá trêu đùa tình yêu của người khác. Cô cảm thấy rất nực cười nhưng lại không được phản bác, cuối cùng công ty quản lý thật sự xác thực tin yêu đương giữa cô và anh ta để chiều lòng fan. Người ta vẫn nói, tình cảm là thứ có thể bồi đắp theo thời gian, khi mà cô bắt đầu tiếp nhận anh ta thì anh ta tặng cho cô một 'cặp sừng nhỏ xinh' đáng yêu ở trên đầu.
Quay trở lại về vụ scandal của Hứa Nghiêm, nó sẽ không có gì quan trọng nếu không liên quan đến mạng người. Theo như cô nhớ, nạn nhân là một nữ sinh trung học, người này đã tự tử ngay ở nhà với một đống ảnh, poster của một người đã bị xét nát . Sau khi vụ việc này xảy ra đã làm xôn xao dư luận, theo như một số nguồn đưa tin thì người trong poster là Hứa Nghiêm, dần dần sau đó các antifan bắt tay vào xào nấu mọi chuyện. Đỉnh điểm là khi trên mạng xuất hiện video quay lại cảnh Hứa Nghiêm được nữ sinh đó tặng hoa nhưng cô lại vứt nó vào thùng rác ngay trước mặt nữ sinh, video xuất hiện lúc đó rất bất lợi cho Hứa Nghiêm, cô ấy bị dư luận quy lại chính là lý do khiến cho nữ sinh kia tự tử.
Cuốn tiểu thuyết này viết về tình yêu của nam chính và nữ chính nên tuyến nhân vật pháo hôi như Hứa Nghiêm sẽ không được viết nhiều nhưng vì là người trong cuộc nên chính nhân vật mới là người hiểu rõ nhất. Hứa Nghiêm là kiểu người dị ứng phấn hoa theo khoảng thời gian nhất định trong năm chính là mùa xuân, đặc biệt là phấn hoa của hoa bạch dương*. Thông thường, ở một số trường hợp dị ứng phấn hoa có thể chỉ xuất hiện trong một khoảng thời gian nhất định nhưng cũng có những đối tượng bị dị ứng phấn hoa quanh năm. Cô cũng bị như thế nên cô hiểu, bị dị ứng phấn hoa sẽ cảm thấy khó thở, ho gây cảm giác cực kì khó chịu và thậm chí có thể nguy hiểm đến tính mạng cho người bị bệnh hen suyễn.
Vì thường bị dị ứng trong mùa xuân nên rất ít người biết cô ấy bị dị ứng với hoa bạch dương, mà hoa nữ sinh tặng lúc đó lại là hoa bạch dương. Nhưng khi đã có lý do để đổ tội thì đâu có ai để ý đến sự biện minh của Hứa Nghiêm, khi cô ấy đưa ra lý do rằng mình bị dị ứng phấn hoa, chính là không một ai tin tưởng, cho rằng cô ấy lấy lý do đó để thoái thác. Đến khi Hứa Nghiêm lấy bản thân ra thí nghiệm, sau đó khiến bản thân nằm viện thì mọi thứ mới lắng xuống, nhưng vẫn có rất nhiều ý kiến trái chiều cho rằng cô ấy giả bộ. Mặc dù thời gian sau đó sự việc cũng sẽ lắng xuống nhưng đó là vết nhơ trong sự nghiệp của Hứa Nghiêm.
Tất nhiên cô thì làm sao mà có thể đi theo tình tiết như thế, dù rằng bây giờ danh tiếng của cô cũng đủ xấu nhưng cô không muốn mình mang danh tội phạm hay kẻ giết người. Bắt nguồn của mọi sự việc đó chính là nguyên nhân nữ sinh kia tự tử, cô cần phải ngăn cản việc này. Từ giờ đến khi vụ tử tự xảy ra chỉ còn mấy tháng, nhưng mà ngặt nỗi… nhân vật qua đường đến tác giả còn chẳng muốn đặt tên thì cô làm sao mà tìm đây. Cô thở dài một hơi, đang chìm trong thế giới của mình nên cô không để ý Sở Kỷ Quân đã ngồi bên cạnh cô từ lúc nào.
Anh đang xem tivi mà cứ thấy cô thở dài không thôi thì vô cùng tò mò đến ngồi cạnh cô, anh nhìn vào quyển sổ ghi chép, cô hết viết rồi lại gạch trông rất bẩn chả nhìn thấy chữ đâu chỉ nhìn thấy mấy vòng tròn đen xì được khoanh tròn lại. Anh làm ra vẻ mặt nghiêm chỉnh như ông cụ non, lắc đầu:
- Mẹ viết chữ xấu thật đấy còn thua cả chữ con.
Cô chả thèm phản ứng lại lời chê của anh, ủ rũ nói:
- Anh nói xem, làm sao để tìm một người mà ngay cả mặt mũi hay tên tuổi cũng không biết chứ?
Anh không có trả lời mà hỏi ngược lại cô:
- Vậy tại sao mẹ lại nhận thức người đó?
“Ờ ha, tại sao mình lại biết người đó nhỉ?”
Cô lật lại quyển sổ đánh dấu xem lại lần nữa, nhìn vào một chỗ rồi cười:
- Còn vì sao nữa, vì người đó là fan của mình mà.
“Đúng rồi, mấu chốt là đoạn video”
Lúc video được quay lại chắc chắn nữ sinh đó vẫn còn sống, vậy cô chỉ cần đợi đến lúc cuộc gặp mặt đó diễn ra và thay đổi nó, giúp nữ sinh ấy sống thì không phải giải quyết mọi vấn đề rồi sao. Trong niềm vui sung sướng như trúng số giải độc đắc, cô quàng tay qua cổ anh kéo vào gần mình vừa xoa đầu anh vừa khen:
- Quân Quân thông minh quá, sao lại vừa thông minh vừa đẹp trai như vậy chứ?
Nếu cô để ý cô sẽ thấy từ cổ đến tai anh đang đỏ ửng, cô nghịch tóc anh một lúc rồi thả ra, chú tâm ghi lại đặc điểm nhận biết của cuộc gặp gỡ.
*Hoa bạch dương là một trong những loại hoa giải phóng phấn hoa vào không khí gây dị ứng phổ biến vào mùa xuân, một cây bạch dương có thể tạo ra 5 triệu hạt phấn hoa. Bệnh dị ứng với bạch dương là một loại dị ứng khá phổ biến, ảnh hưởng đến cả trẻ em lẫn người lớn. (Mình lý giải một chút cho những bạn không biết)
- Theo như kết quả điều tra, tôi dám chắc chuyện này đã có người nhúng tay vào. Chiếc xe mặc dù hư hỏng nặng và hiện trường được xử lý khá sạch sẽ nhưng vẫn có thể tìm ra chút manh mối, nhìn vết cắt thì có thể thấy được sự việc này không phải vô tình. Chiếc xe này được phó giám đốc đem đi bảo hành vào tháng trước, nó được gửi lại một ngày trước khi cuộc họp cổ đông diễn ra, tôi đang cho người điều tra từ nơi bảo hành... Phó giám đốc vốn là người cẩn thận, tổ thư kí hiểu rất rõ, anh ấy có thói quen trước khi lái xe thường sẽ kiểm tra kĩ càng. Cho nên... tôi không nghĩ anh ấy sẽ gặp tai nạn. – Vừa nói trợ lý vừa đưa ra hình ảnh dây phanh của chiếc xe cho Sở Kỷ Hành và ông ngoại Sở xem.
Sở Kỷ Hành trầm mặc, trước lúc điều tra anh cũng đã có chút nghi ngờ về việc này, ông ngoại Sở đã ở trên thương trường bao nhiêu năm, liếc mắt một cái liền hiểu là có chuyện gì xảy ra.
- Hai người cũng biết, theo tính cách cẩn thận của anh ấy thì càng không có chuyện để cho xe của mình bị hỏng hóc điều gì. Theo như suy đoán của tôi thì đã có người dở trò với dây phanh, bọn họ rất thông minh, còn tra ra được cả chu kì bảo hành xe của phó giám đốc, anh ấy đã đem chiếc xe đi bảo trì trước đó một tháng nên chắc chắn có người đã lợi dụng việc này. Tất nhiên kế hoạch này là một sự đánh cược may rủi, họ không dám chắc rằng anh ấy sẽ đi chiếc xe đó nên đã cho người bám theo. Điều tra CCTV hành trình của chiếc xe thì hôm đó anh Sở là người điều khiển xe, có lẽ sau khi đi được một quãng đường thì đã phát hiện ra xe có vấn đề nên đã lái xe ra khỏi trung tâm thành phố. Hình ảnh cuối cùng CCTV thu được là đây.
Trợ lý cắm chiếc USB vào máy chiếu, trong đoạn video ngắn là hình chiếc siêu xe đỏ chói của Sở Kỷ Quân vụt qua, theo ngay sau đó là hai chiếc xe màu đen. Sở Kỷ Hành ngay lập tức cho người đi tìm kiếm Sở Kỷ Quân và căn dặn không được để lộ thông tin ra ngoài, phân phó xong anh quay ra nhìn ông mình:
- Con chắc ông cũng đã hiểu mọi chuyện, con sẽ cho người điều tra rõ ràng kẻ chủ mưu, sự việc xảy ra đúng hôm cuộc họp cổ đông diễn ra nên việc Kỷ Quân không đến thì việc bổ nhiệm sẽ không diễn ra như vậy sẽ có nhiều người hưởng lợi từ việc này. Con đã cho người đi tìm kiếm Kỷ Quân, hiện trường chỉ phát hiện ra chiếc xe không có người điều khiển nên con nghĩ nó chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì. Ông đừng lo lắng quá.
Ông ngoại Sở vô cùng tức giận, như vậy mà lại có người dám giở trò sau lưng mình, mặc dù Sở Kỷ Quân hay chống đối ông nhưng có ai mà không thương yêu giọt máu của mình. Hai đứa cháu này, ông đều thương yêu còn hơn cả bản thân mình, từ nhỏ đến lớn có cho chúng nó chịu khổ mấy cũng chưa từng để cho chúng nó bị bất cứ một chút thương tích nào, vậy mà có người dám nghĩ động tay động chân đến chúng. Sống đến từng tuổi này có bao nhiêu chuyện mà ông chưa từng trải qua, chuyện xảy ra như này cũng không phải hiếm gặp nhưng nó xảy ra trên người cháu trai của ông thì nó lại khác. Người luôn thâm trầm sát phạt trên thương trường nhưng lại chẳng giữ nổi sự bình tĩnh lúc này:
- Bây giờ, quan trọng nhất là phải tìm được nó... từ nhỏ nó luôn mạng lớn chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì.
Sở Kỷ Hành sau khi khuyên ông mình thì rời đi, vì Sở Kỷ Quân mất tích nên sẽ có rất nhiều công việc bị dồn lại, trong thời gian này anh càng không thể thể hiện ra sự suy sụp tinh thần. Trong thời gian tìm kiếm Sở Kỷ Quân, anh càng không thể lơ là, chỉ cần lọt một chút thông tin ra ngoài thì sẽ gây ảnh hưởng không hề nhỏ chút nào, hiện những người kia chỉ đang ngồi đợi để được xâu xé cái ghế tổng giám đốc.
______dải phân cách_____
Cô đã dành ra thời gian mấy ngày này để nghiên cứu về cốt truyện, theo diễn biến hiện giờ thì mọi chuyện vẫn đi theo cốt truyện chỉ khác một điều đó là cô không phải Hứa Nghiêm trong truyện. Cô đã vạch ra ba sự kiện mà nhất định cô phải tránh đi hoặc thay đổi nó, thứ nhất đó là phải làm rõ vụ scandal cau có với fan, thứ hai đó là không được tham gia bữa tiệc thường niên hằng năm của giới nghệ sĩ để không phải chạm mặt nữ chính, thứ ba đó là không được hãm hại nữ chính vì như thế là gậy ông đập lưng ông, chính là tự hại mình.
Nói về vụ scandal với fan thì nghệ sĩ, diễn viên nào chả bị dính chút bóng gió, nhiều người khi đứng trước ánh hào quang thì luôn mỉm cười thân thiện nhưng không biết rằng sau lưng họ có bao nhiêu thứ đen tối bẩn thỉu. Cô nhớ khi cô còn sống ở kiếp trước đã xảy ra rất nhiều vụ chấn động, điển hình là nam ca sĩ ngủ với fan rồi lừa phá thai, nghệ sĩ nổi tiếng trong sạch lại là đầu dây môi giới ma túy,…
Đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, cô lại nhớ đến của tên tra nam lừa dối cô, yêu nhau 2 năm mà anh ta còn không có chút tình nghĩa nào, không đúng... anh ta còn không có tình người, nhìn thấy người sắp chết lại bỏ mặc. Cô cũng không biết đấy có phải là tình yêu không nữa, cô không có cảm giác rung động trước anh ta, chỉ là anh ta theo đuổi cô quá kiên trì. Lúc anh ta công khai theo đuổi cô, khi đó cô đang trên đà sự nghiệp còn anh ta chỉ là tay mơ mới vào nghề, fan của cô đã kịch liệt phản đối vì nghĩ anh ta chỉ muốn tạo couple để kiếm fame. Nhưng dần dần nhờ sự kiên trì theo đuổi mà hướng gió đã đổi chiều, anh ta được sự ủng hộ to lớn từ các fan, fan liên tục chèo lái đẩy thuyền. Lúc đó còn tồn tại một luồng dư luận luôn công kích cô, tỏ ý cô làm cao làm giá trêu đùa tình yêu của người khác. Cô cảm thấy rất nực cười nhưng lại không được phản bác, cuối cùng công ty quản lý thật sự xác thực tin yêu đương giữa cô và anh ta để chiều lòng fan. Người ta vẫn nói, tình cảm là thứ có thể bồi đắp theo thời gian, khi mà cô bắt đầu tiếp nhận anh ta thì anh ta tặng cho cô một 'cặp sừng nhỏ xinh' đáng yêu ở trên đầu.
Quay trở lại về vụ scandal của Hứa Nghiêm, nó sẽ không có gì quan trọng nếu không liên quan đến mạng người. Theo như cô nhớ, nạn nhân là một nữ sinh trung học, người này đã tự tử ngay ở nhà với một đống ảnh, poster của một người đã bị xét nát . Sau khi vụ việc này xảy ra đã làm xôn xao dư luận, theo như một số nguồn đưa tin thì người trong poster là Hứa Nghiêm, dần dần sau đó các antifan bắt tay vào xào nấu mọi chuyện. Đỉnh điểm là khi trên mạng xuất hiện video quay lại cảnh Hứa Nghiêm được nữ sinh đó tặng hoa nhưng cô lại vứt nó vào thùng rác ngay trước mặt nữ sinh, video xuất hiện lúc đó rất bất lợi cho Hứa Nghiêm, cô ấy bị dư luận quy lại chính là lý do khiến cho nữ sinh kia tự tử.
Cuốn tiểu thuyết này viết về tình yêu của nam chính và nữ chính nên tuyến nhân vật pháo hôi như Hứa Nghiêm sẽ không được viết nhiều nhưng vì là người trong cuộc nên chính nhân vật mới là người hiểu rõ nhất. Hứa Nghiêm là kiểu người dị ứng phấn hoa theo khoảng thời gian nhất định trong năm chính là mùa xuân, đặc biệt là phấn hoa của hoa bạch dương*. Thông thường, ở một số trường hợp dị ứng phấn hoa có thể chỉ xuất hiện trong một khoảng thời gian nhất định nhưng cũng có những đối tượng bị dị ứng phấn hoa quanh năm. Cô cũng bị như thế nên cô hiểu, bị dị ứng phấn hoa sẽ cảm thấy khó thở, ho gây cảm giác cực kì khó chịu và thậm chí có thể nguy hiểm đến tính mạng cho người bị bệnh hen suyễn.
Vì thường bị dị ứng trong mùa xuân nên rất ít người biết cô ấy bị dị ứng với hoa bạch dương, mà hoa nữ sinh tặng lúc đó lại là hoa bạch dương. Nhưng khi đã có lý do để đổ tội thì đâu có ai để ý đến sự biện minh của Hứa Nghiêm, khi cô ấy đưa ra lý do rằng mình bị dị ứng phấn hoa, chính là không một ai tin tưởng, cho rằng cô ấy lấy lý do đó để thoái thác. Đến khi Hứa Nghiêm lấy bản thân ra thí nghiệm, sau đó khiến bản thân nằm viện thì mọi thứ mới lắng xuống, nhưng vẫn có rất nhiều ý kiến trái chiều cho rằng cô ấy giả bộ. Mặc dù thời gian sau đó sự việc cũng sẽ lắng xuống nhưng đó là vết nhơ trong sự nghiệp của Hứa Nghiêm.
Tất nhiên cô thì làm sao mà có thể đi theo tình tiết như thế, dù rằng bây giờ danh tiếng của cô cũng đủ xấu nhưng cô không muốn mình mang danh tội phạm hay kẻ giết người. Bắt nguồn của mọi sự việc đó chính là nguyên nhân nữ sinh kia tự tử, cô cần phải ngăn cản việc này. Từ giờ đến khi vụ tử tự xảy ra chỉ còn mấy tháng, nhưng mà ngặt nỗi… nhân vật qua đường đến tác giả còn chẳng muốn đặt tên thì cô làm sao mà tìm đây. Cô thở dài một hơi, đang chìm trong thế giới của mình nên cô không để ý Sở Kỷ Quân đã ngồi bên cạnh cô từ lúc nào.
Anh đang xem tivi mà cứ thấy cô thở dài không thôi thì vô cùng tò mò đến ngồi cạnh cô, anh nhìn vào quyển sổ ghi chép, cô hết viết rồi lại gạch trông rất bẩn chả nhìn thấy chữ đâu chỉ nhìn thấy mấy vòng tròn đen xì được khoanh tròn lại. Anh làm ra vẻ mặt nghiêm chỉnh như ông cụ non, lắc đầu:
- Mẹ viết chữ xấu thật đấy còn thua cả chữ con.
Cô chả thèm phản ứng lại lời chê của anh, ủ rũ nói:
- Anh nói xem, làm sao để tìm một người mà ngay cả mặt mũi hay tên tuổi cũng không biết chứ?
Anh không có trả lời mà hỏi ngược lại cô:
- Vậy tại sao mẹ lại nhận thức người đó?
“Ờ ha, tại sao mình lại biết người đó nhỉ?”
Cô lật lại quyển sổ đánh dấu xem lại lần nữa, nhìn vào một chỗ rồi cười:
- Còn vì sao nữa, vì người đó là fan của mình mà.
“Đúng rồi, mấu chốt là đoạn video”
Lúc video được quay lại chắc chắn nữ sinh đó vẫn còn sống, vậy cô chỉ cần đợi đến lúc cuộc gặp mặt đó diễn ra và thay đổi nó, giúp nữ sinh ấy sống thì không phải giải quyết mọi vấn đề rồi sao. Trong niềm vui sung sướng như trúng số giải độc đắc, cô quàng tay qua cổ anh kéo vào gần mình vừa xoa đầu anh vừa khen:
- Quân Quân thông minh quá, sao lại vừa thông minh vừa đẹp trai như vậy chứ?
Nếu cô để ý cô sẽ thấy từ cổ đến tai anh đang đỏ ửng, cô nghịch tóc anh một lúc rồi thả ra, chú tâm ghi lại đặc điểm nhận biết của cuộc gặp gỡ.
*Hoa bạch dương là một trong những loại hoa giải phóng phấn hoa vào không khí gây dị ứng phổ biến vào mùa xuân, một cây bạch dương có thể tạo ra 5 triệu hạt phấn hoa. Bệnh dị ứng với bạch dương là một loại dị ứng khá phổ biến, ảnh hưởng đến cả trẻ em lẫn người lớn. (Mình lý giải một chút cho những bạn không biết)