Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 58: Tình duyên lận đận của Cố Tư Tư
Sáng ngày hôm sau, nếp sinh hoạt của mọi người vẫn thế, không thay đổi gì cả.
Cô và Minh Thư vẫn miệt mài với công việc, việc của Thiên Ý rất nhiều nên cả hai đều rất bận.
Còn chị cô thì ngày ngày quay cuồng với công việc của Cố thị. Từ ngày ba mẹ cô giao Cố thị lại cho chị cô thì chị cô rất bận, bận hơn cả cô nữa, có hôm đi giải quyết công việc mấy ngày liền không về nhà.
Vì bận rộn như vậy nên Cố Tư Tư năm nay đã 29 tuổi, cũng sắp 30 tuổi rồi mà vẫn còn độc thân chưa một mảnh tình nào vắt vai. Mà cô gái này cũng không rảnh để nghĩ đến chuyện yêu đương, cô chỉ nghĩ thôi thì tình duyên đến đâu thì hay đến đó, không quan tâm chuyện vợ chồng cưới xin dù cho ba mẹ có thúc dục như thế nào.
Sáng ngày hôm nay tuy mọi người đều rất bận nhưng ba của cô vẫn gọi chị cô lại để nói chuyện.
"Tiểu Tư, ra đây ba có chuyện muốn nói với con." ông gọi đứa con gái đầu lòng của mình.
"Ba có chuyện gì muốn nói với con ạ." nghe ba gọi, Tư Tư đi đến bên bàn uống nước được đặt trong phòng khách ngồi đối diện nói với ba mình.
"Con xem con đi, bao giờ định lấy chồng đây." ông cằn nhằn.
"Ba, sao có mỗi một chủ đề mà ba với mẹ ngày nào cũng nhắc đến vậy? Con có rất nhiều việc phải lo, từ ngày ba giao lại tập đoàn cho con, con rất bận, thời gian đâu mà con nghĩ đến chuyện yêu đương, kết hôn. Ba à, có khi con gái sẽ ở giá cùng ba mẹ cả đời." cô nói.
"Không được, sao lại có thể ở giá cùng ba mẹ cả đời, con nhìn đi, em gái con về già còn có cháu con tiểu Vĩnh chăm sóc, ba thì về già có mẹ con, con ở cùng ba mẹ nếu một ngày ba mẹ ra đi con ở với ai?"
"Con lúc ý ở cùng em gái con là được, dù sao tiểu Lệ cũng không chê con."
"Không được, con phải lấy chồng cho ba." ông ép đứa con gái của mình.
"Ba, ba ép con lấy chồng như thế làm sao mà con lấy chồng ngay được, công việc của con thì chồng đống, thời gian cho ba mẹ còn hiếm thì thời gian đâu con hẹn hò yêu đương, thời gian đâu mà con có thể tìm một người đàn ông vừa ý để lấy làm chồng, với lại với công việc hiện tại của con, con e rằng sẽ chẳng có người nào đến hỏi cưới con gái của ba đâu, vì họ không giám, họ sợ người ngoài đàm tiếu nói họ lấy vợ giàu đổi đời, ba à, con gái của ba làm sao có thể lấy được chồng đây?"
Cô nói tiếp:
"Con cũng là một đứa con gái như bao người con gái khác, con cũng muốn có chồng mà ba, nhưng có ai có thể chấp nhận con gái của ba sao?"
"Sao lại không có? Ba có một người bạn, ông ấy mới từ Mĩ trở về, ông ấy có một cậu con trai năm nay 32 tuổi chưa lấy vợ, gia đình ông ấy cũng ngang gia đình nhà ta, cậu con trai ông ấy cũng tiếp quản gia nghiệp của gia đình giống con, con cân nhắc xem."
"Bà à, lại là đi xem mắt chứ gì? ba xem, hai năm nay ba bắt con đi xem mắt toàn
là con của bạn ba, có người thì không tử tế, có người tử tế thì đã có vợ sinh con hết rồi, lần này là ai nữa đây? anh ta còn 32 tuổi, đã thế còn chưa có vợ, ba cho con hỏi anh ta có đủ tử tế không? 32 tuổi mà không có người phụ nữ nào ngó tới, một là anh ta không thích phụ nữ, hai là anh ta không ra gì."
"Ấy chết, ấy chết, sao con lại nói như vậy được, lần này không như mấy lần trước, cậu này rất được, rất hợp với con."
"Trong số con trai của bạn ba mà ba đã giới thiệu cho con, con chưa thấy ai hợp với con cả, lần này cũng không ngoại lệ." tiểu Tư cứng rắn nói.
"Ba nói hợp là hợp, đây cho con xem ảnh của cậu ta." Nói rồi ông rút điện thoại ra mở ảnh cho cô con gái đã mất niềm tin vào mình xem.
Bên trong là hình ảnh một người đàn ông cao to, đẹp trai, nhìn rất chững chạc, tử tế, trưởng thành.
"Con nhìn đi, người ta nhìn đoàng hoàng tử tế thế này mà bảo không ra gì."
"Ba đừng nhìn vẻ bề ngoài ba ơi, biết mặt không biết lòng, không nói nhiều vấn đề này nữa, con mặc kệ, con đi làm đây."
"Cái con bé này, tối nay người ta đến đây chơi, con nhớ về sớm đó."
"Ba à."
"Không về sớm, ba từ con luôn." ông cứng rắn.
"Ba, ba ép con."
"Ba không muốn ép con, nhưng con làm ba phải ép con."
"Bỏ đi, con không cãi lại ba, con xin phép đi làm."
"Nhớ về sớm biết chưa."
"Con nhớ rồi, con sẽ về sớm."
Sau khi Cố Tư Tư rời khỏi nhà, người đàn ông có tuổi là ba cô ngồi ở bàn uống nước kia nở một nụ cười hài lòng.
Một buổi sáng ai nấy quay cuồng trong công việc trôi qua nhanh chóng, buổi chiều cũng như vậy không ngoại lệ.
Vì mọi người rất bận công việc nên Tiểu Vĩnh đã xin phép ông bà ngoại ra ngoài chơi như mọi lần, ông bà ngoại đồng ý ngay, cậu bé lại bắt xe đến tập đoàn nơi ba mình làm việc ở đó chơi cùng ba đến hết buổi chiều mới về.
Tối đến, biệt thự Cố gia tiếp đón hai vị khách đặc biệt, nhưng người quan trong nhất tối ngày hôm nay vẫn chưa có mặt ở nhà, người đó không ai khác là chị gái cô, Cố Tư Tư.
Cô và Minh Thư vẫn miệt mài với công việc, việc của Thiên Ý rất nhiều nên cả hai đều rất bận.
Còn chị cô thì ngày ngày quay cuồng với công việc của Cố thị. Từ ngày ba mẹ cô giao Cố thị lại cho chị cô thì chị cô rất bận, bận hơn cả cô nữa, có hôm đi giải quyết công việc mấy ngày liền không về nhà.
Vì bận rộn như vậy nên Cố Tư Tư năm nay đã 29 tuổi, cũng sắp 30 tuổi rồi mà vẫn còn độc thân chưa một mảnh tình nào vắt vai. Mà cô gái này cũng không rảnh để nghĩ đến chuyện yêu đương, cô chỉ nghĩ thôi thì tình duyên đến đâu thì hay đến đó, không quan tâm chuyện vợ chồng cưới xin dù cho ba mẹ có thúc dục như thế nào.
Sáng ngày hôm nay tuy mọi người đều rất bận nhưng ba của cô vẫn gọi chị cô lại để nói chuyện.
"Tiểu Tư, ra đây ba có chuyện muốn nói với con." ông gọi đứa con gái đầu lòng của mình.
"Ba có chuyện gì muốn nói với con ạ." nghe ba gọi, Tư Tư đi đến bên bàn uống nước được đặt trong phòng khách ngồi đối diện nói với ba mình.
"Con xem con đi, bao giờ định lấy chồng đây." ông cằn nhằn.
"Ba, sao có mỗi một chủ đề mà ba với mẹ ngày nào cũng nhắc đến vậy? Con có rất nhiều việc phải lo, từ ngày ba giao lại tập đoàn cho con, con rất bận, thời gian đâu mà con nghĩ đến chuyện yêu đương, kết hôn. Ba à, có khi con gái sẽ ở giá cùng ba mẹ cả đời." cô nói.
"Không được, sao lại có thể ở giá cùng ba mẹ cả đời, con nhìn đi, em gái con về già còn có cháu con tiểu Vĩnh chăm sóc, ba thì về già có mẹ con, con ở cùng ba mẹ nếu một ngày ba mẹ ra đi con ở với ai?"
"Con lúc ý ở cùng em gái con là được, dù sao tiểu Lệ cũng không chê con."
"Không được, con phải lấy chồng cho ba." ông ép đứa con gái của mình.
"Ba, ba ép con lấy chồng như thế làm sao mà con lấy chồng ngay được, công việc của con thì chồng đống, thời gian cho ba mẹ còn hiếm thì thời gian đâu con hẹn hò yêu đương, thời gian đâu mà con có thể tìm một người đàn ông vừa ý để lấy làm chồng, với lại với công việc hiện tại của con, con e rằng sẽ chẳng có người nào đến hỏi cưới con gái của ba đâu, vì họ không giám, họ sợ người ngoài đàm tiếu nói họ lấy vợ giàu đổi đời, ba à, con gái của ba làm sao có thể lấy được chồng đây?"
Cô nói tiếp:
"Con cũng là một đứa con gái như bao người con gái khác, con cũng muốn có chồng mà ba, nhưng có ai có thể chấp nhận con gái của ba sao?"
"Sao lại không có? Ba có một người bạn, ông ấy mới từ Mĩ trở về, ông ấy có một cậu con trai năm nay 32 tuổi chưa lấy vợ, gia đình ông ấy cũng ngang gia đình nhà ta, cậu con trai ông ấy cũng tiếp quản gia nghiệp của gia đình giống con, con cân nhắc xem."
"Bà à, lại là đi xem mắt chứ gì? ba xem, hai năm nay ba bắt con đi xem mắt toàn
là con của bạn ba, có người thì không tử tế, có người tử tế thì đã có vợ sinh con hết rồi, lần này là ai nữa đây? anh ta còn 32 tuổi, đã thế còn chưa có vợ, ba cho con hỏi anh ta có đủ tử tế không? 32 tuổi mà không có người phụ nữ nào ngó tới, một là anh ta không thích phụ nữ, hai là anh ta không ra gì."
"Ấy chết, ấy chết, sao con lại nói như vậy được, lần này không như mấy lần trước, cậu này rất được, rất hợp với con."
"Trong số con trai của bạn ba mà ba đã giới thiệu cho con, con chưa thấy ai hợp với con cả, lần này cũng không ngoại lệ." tiểu Tư cứng rắn nói.
"Ba nói hợp là hợp, đây cho con xem ảnh của cậu ta." Nói rồi ông rút điện thoại ra mở ảnh cho cô con gái đã mất niềm tin vào mình xem.
Bên trong là hình ảnh một người đàn ông cao to, đẹp trai, nhìn rất chững chạc, tử tế, trưởng thành.
"Con nhìn đi, người ta nhìn đoàng hoàng tử tế thế này mà bảo không ra gì."
"Ba đừng nhìn vẻ bề ngoài ba ơi, biết mặt không biết lòng, không nói nhiều vấn đề này nữa, con mặc kệ, con đi làm đây."
"Cái con bé này, tối nay người ta đến đây chơi, con nhớ về sớm đó."
"Ba à."
"Không về sớm, ba từ con luôn." ông cứng rắn.
"Ba, ba ép con."
"Ba không muốn ép con, nhưng con làm ba phải ép con."
"Bỏ đi, con không cãi lại ba, con xin phép đi làm."
"Nhớ về sớm biết chưa."
"Con nhớ rồi, con sẽ về sớm."
Sau khi Cố Tư Tư rời khỏi nhà, người đàn ông có tuổi là ba cô ngồi ở bàn uống nước kia nở một nụ cười hài lòng.
Một buổi sáng ai nấy quay cuồng trong công việc trôi qua nhanh chóng, buổi chiều cũng như vậy không ngoại lệ.
Vì mọi người rất bận công việc nên Tiểu Vĩnh đã xin phép ông bà ngoại ra ngoài chơi như mọi lần, ông bà ngoại đồng ý ngay, cậu bé lại bắt xe đến tập đoàn nơi ba mình làm việc ở đó chơi cùng ba đến hết buổi chiều mới về.
Tối đến, biệt thự Cố gia tiếp đón hai vị khách đặc biệt, nhưng người quan trong nhất tối ngày hôm nay vẫn chưa có mặt ở nhà, người đó không ai khác là chị gái cô, Cố Tư Tư.