Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2: Cố Giai Lệ bị ức hiếp
Sau khi cô lên phòng theo chỉ dẫn của Lâm quản gia, khi vào phòng cô ngỏ ý muốn ở một mình.
"Bác tên là gì ạ?" cô hỏi.
"Tôi họ Lâm tên Lưu Hạ, thiếu phu nhân cứ gọi tôi là Lâm quản gia là được." bà niềm nở đáp lại cô.
"Con có thể gọi bác là bác Lâm được không ạ?" cô nhỏ giọng hỏi, vì sợ bà sẽ không đồng ý.
"Thiếu phu nhân cứ gọi tôi theo ý thích là được." trong lòng bà thầm nghĩ sao lại có một cô gái đáng yêu đến thế.
"Vậy bác Lâm, bác không cần làm việc nữa đâu, bác trở về nghỉ ngơi đi ạ, con có thể tự làm bác không cần lo cho con đâu ạ." Cô ngỏ ý muốn Lâm quản gia cho cô không gian riêng.
"Vậy tôi đi trước, cần gì thiếu phu nhân cứ gọi tôi" Lâm quản gia có chút buồn vì không được tiếp xúc với cô nữa, rồi bà đi ra ngoài, lúc chuẩn bị đóng cửa phòng lại thì cô lên tiếng:
"Bác Lâm cứ gọi con là tiểu Lệ là được ạ, không cần gọi là thiếu phu nhân, nghe xa cách lắm bác."
"Dạ" trong lòng bà vui lên một chút, nỗi buồn vừa rồi được xóa bỏ hoàn toàn, bà vui vẻ đóng cửa, để lại cho cô không gian riêng.
Cô nhanh chóng cởi ra chiếc váy cưới đắt tiền, để lộ thân hình chuẩn mực, đầy đặn, không thừa không thiếu, chỗ nào cần to thì to, chỗ nào cần nhỏ thì nhỏ.
Cô đặt chiếc váy cưới gọn gàng trên giá dành riêng cho chiếc váy rồi tìm một bộ đồ ngủ trong tủ đồ đã được chuẩn bị sẵn cho cô, cô muốn mặc một bộ quần áo ngủ thật thoải mái, nhưng trong tủ đồ chỉ có váy ngủ, thôi thì cô cũng chỉ đành mặc tạm vậy.
Cô chọn đại một chiếc váy ngủ màu đỏ làm tôn lên màu da trắng nõn nà mịn màng của mình, bước vào phòng tắm, cô nhanh chóng tắm rửa rồi đi ra.
Cô cũng không phải làm gì vì đồ đạc đã được chuẩn bị sẵn, giờ cũng đã gần 12h đêm nên cô leo lên giường chìm vào giấc ngủ.
Còn anh, sau khi hôn lễ kết thúc, anh bỏ cô lại đó một mình, đi đến bar uống rượu giải sầu một mình.
Hơn 2h sáng anh mới về, người nồng nặc mùi rượu, người làm đã ra về hết, trong nhà vẫn mở các ánh đèn nhỏ, anh đi thẳng lên phòng mình, lúc vừa bước vào phòng, anh ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng của hoa nhài, đó chính là mùi sữa tắm cô sử dụng " thật thơm" anh thầm nghĩ
Tiếp theo đập vào mắt anh là cô, trên người cô mặc bộ váy ngủ màu đỏ bắt mắt, làn da trắng trẻo mịn màng, cô nhẹ trở mình làm lộ ra đôi chân thon dài trắng trẻo và bầu ngực căng tròn lộ ra, tất cả đều được anh nhìn thấy.
"Nếu cô không phải con cháu trong Cố gia có lẽ đã khác" anh nhỏ giọng, nỗi hận dâng trào, anh vứt bỏ chiếc áo vest đang cầm trên tay xuống sàn, tháo bỏ chiếc cà vạt vướng víu, trực tiếp leo lên giường đè lên người cô.
Cô thấy có vật gì đó nặng đè lên mình thì mở mắt tỉnh dậy, cô bàng hoàng khi nhìn thấy anh đang đè lên mình, sát khí trong mắt anh tỏa ra đóng băng cả căn phòng.
Chưa để cô hoàn hồn, anh xé rách chiếc váy ngủ trên người cô, để lộ ra một thân hình hoàn mĩ như điêu khắc của cô.
"Anh....làm...làm gì vậy?" cô run rẩy hỏi.
"Cô nghĩ tôi có thể làm gì?" khóe môi anh khẽ cong lên, nhìn người phụ nữ xinh đẹp, nóng bỏng, quyến rũ dưới thân mình.
Còn cô đang rất hốt hoảng.
"Anh đi..ưm...."
Cô còn chưa nói hết câu đã bị anh cướp lấy đôi môi đỏ căng mọng, cắn mút mãnh liệt, cô như muốn nói thêm gì đó, mở miệng ra đã bị lưỡi anh chọc vào trong họng, dò thám khoang miệng cô.
Anh tách hai chân cô ra, cho hai chân cô vòng qua eo anh, anh trực tiếp xé nốt lớp vải cuối cùng trên người cô, và cũng nhanh chóng cở quần áo trên người mình ra, màu da đồng khỏe khoắn cùng các cơ bắp hoàn mĩ của anh lộ ra.
Hai tay cô đánh lên ngực anh như muốn chống đối lại anh, anh khẽ nhíu mày, quay người xuống chân giường nhặt chiếc cà vạt trói hai tay cô lại.
Một tay nắn bóp bầu ngực của cô đến biến dạng, tay còn lại đưa xuống dưới vùng u cốc huyền bí của cô, đi thẳng vào bên trong, cô khó chịu hét lên:
"Anh thả tôi ra."
"Tôi cũng chỉ làm chuyện vợ chồng nên làm, cô đừng quên hiện tại tôi với cô là gì, khôn hồn thì nằm im." anh ra lời đe dọa cô.
Nước mắt cô trào ra, anh chẳng quan tâm, trong đầu óc anh lúc này chỉ có thù với hận, anh bỏ tay bên dưới ra, thô bạo đưa mạnh cậu nhỏ đã thức từ lúc nào vào bên trong cô.
Đau đớn, thân cô như rách làm đôi, cô cầu xin:
"Làm ơn tha cho tôi, tha cho tôi đi mà." nước mắt cô lúc này đã rơi ướt gối.
Anh chẳng mảy may, khi nghe thấy giọng cô cơn khoái thú càng dâng lên không thể dừng lại, đột nhiên anh thấy một lớp màng đang cản đường mình, anh thúc mạnh xé rách lớp màng mà tiến sâu vào bên trong, một chất lỏng màu đỏ chảy ra, cô chính thức trở thành phụ nữ của anh. "Không ngờ cô còn trong sạch đến vậy" anh thầm nghĩ.
"Bác tên là gì ạ?" cô hỏi.
"Tôi họ Lâm tên Lưu Hạ, thiếu phu nhân cứ gọi tôi là Lâm quản gia là được." bà niềm nở đáp lại cô.
"Con có thể gọi bác là bác Lâm được không ạ?" cô nhỏ giọng hỏi, vì sợ bà sẽ không đồng ý.
"Thiếu phu nhân cứ gọi tôi theo ý thích là được." trong lòng bà thầm nghĩ sao lại có một cô gái đáng yêu đến thế.
"Vậy bác Lâm, bác không cần làm việc nữa đâu, bác trở về nghỉ ngơi đi ạ, con có thể tự làm bác không cần lo cho con đâu ạ." Cô ngỏ ý muốn Lâm quản gia cho cô không gian riêng.
"Vậy tôi đi trước, cần gì thiếu phu nhân cứ gọi tôi" Lâm quản gia có chút buồn vì không được tiếp xúc với cô nữa, rồi bà đi ra ngoài, lúc chuẩn bị đóng cửa phòng lại thì cô lên tiếng:
"Bác Lâm cứ gọi con là tiểu Lệ là được ạ, không cần gọi là thiếu phu nhân, nghe xa cách lắm bác."
"Dạ" trong lòng bà vui lên một chút, nỗi buồn vừa rồi được xóa bỏ hoàn toàn, bà vui vẻ đóng cửa, để lại cho cô không gian riêng.
Cô nhanh chóng cởi ra chiếc váy cưới đắt tiền, để lộ thân hình chuẩn mực, đầy đặn, không thừa không thiếu, chỗ nào cần to thì to, chỗ nào cần nhỏ thì nhỏ.
Cô đặt chiếc váy cưới gọn gàng trên giá dành riêng cho chiếc váy rồi tìm một bộ đồ ngủ trong tủ đồ đã được chuẩn bị sẵn cho cô, cô muốn mặc một bộ quần áo ngủ thật thoải mái, nhưng trong tủ đồ chỉ có váy ngủ, thôi thì cô cũng chỉ đành mặc tạm vậy.
Cô chọn đại một chiếc váy ngủ màu đỏ làm tôn lên màu da trắng nõn nà mịn màng của mình, bước vào phòng tắm, cô nhanh chóng tắm rửa rồi đi ra.
Cô cũng không phải làm gì vì đồ đạc đã được chuẩn bị sẵn, giờ cũng đã gần 12h đêm nên cô leo lên giường chìm vào giấc ngủ.
Còn anh, sau khi hôn lễ kết thúc, anh bỏ cô lại đó một mình, đi đến bar uống rượu giải sầu một mình.
Hơn 2h sáng anh mới về, người nồng nặc mùi rượu, người làm đã ra về hết, trong nhà vẫn mở các ánh đèn nhỏ, anh đi thẳng lên phòng mình, lúc vừa bước vào phòng, anh ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng của hoa nhài, đó chính là mùi sữa tắm cô sử dụng " thật thơm" anh thầm nghĩ
Tiếp theo đập vào mắt anh là cô, trên người cô mặc bộ váy ngủ màu đỏ bắt mắt, làn da trắng trẻo mịn màng, cô nhẹ trở mình làm lộ ra đôi chân thon dài trắng trẻo và bầu ngực căng tròn lộ ra, tất cả đều được anh nhìn thấy.
"Nếu cô không phải con cháu trong Cố gia có lẽ đã khác" anh nhỏ giọng, nỗi hận dâng trào, anh vứt bỏ chiếc áo vest đang cầm trên tay xuống sàn, tháo bỏ chiếc cà vạt vướng víu, trực tiếp leo lên giường đè lên người cô.
Cô thấy có vật gì đó nặng đè lên mình thì mở mắt tỉnh dậy, cô bàng hoàng khi nhìn thấy anh đang đè lên mình, sát khí trong mắt anh tỏa ra đóng băng cả căn phòng.
Chưa để cô hoàn hồn, anh xé rách chiếc váy ngủ trên người cô, để lộ ra một thân hình hoàn mĩ như điêu khắc của cô.
"Anh....làm...làm gì vậy?" cô run rẩy hỏi.
"Cô nghĩ tôi có thể làm gì?" khóe môi anh khẽ cong lên, nhìn người phụ nữ xinh đẹp, nóng bỏng, quyến rũ dưới thân mình.
Còn cô đang rất hốt hoảng.
"Anh đi..ưm...."
Cô còn chưa nói hết câu đã bị anh cướp lấy đôi môi đỏ căng mọng, cắn mút mãnh liệt, cô như muốn nói thêm gì đó, mở miệng ra đã bị lưỡi anh chọc vào trong họng, dò thám khoang miệng cô.
Anh tách hai chân cô ra, cho hai chân cô vòng qua eo anh, anh trực tiếp xé nốt lớp vải cuối cùng trên người cô, và cũng nhanh chóng cở quần áo trên người mình ra, màu da đồng khỏe khoắn cùng các cơ bắp hoàn mĩ của anh lộ ra.
Hai tay cô đánh lên ngực anh như muốn chống đối lại anh, anh khẽ nhíu mày, quay người xuống chân giường nhặt chiếc cà vạt trói hai tay cô lại.
Một tay nắn bóp bầu ngực của cô đến biến dạng, tay còn lại đưa xuống dưới vùng u cốc huyền bí của cô, đi thẳng vào bên trong, cô khó chịu hét lên:
"Anh thả tôi ra."
"Tôi cũng chỉ làm chuyện vợ chồng nên làm, cô đừng quên hiện tại tôi với cô là gì, khôn hồn thì nằm im." anh ra lời đe dọa cô.
Nước mắt cô trào ra, anh chẳng quan tâm, trong đầu óc anh lúc này chỉ có thù với hận, anh bỏ tay bên dưới ra, thô bạo đưa mạnh cậu nhỏ đã thức từ lúc nào vào bên trong cô.
Đau đớn, thân cô như rách làm đôi, cô cầu xin:
"Làm ơn tha cho tôi, tha cho tôi đi mà." nước mắt cô lúc này đã rơi ướt gối.
Anh chẳng mảy may, khi nghe thấy giọng cô cơn khoái thú càng dâng lên không thể dừng lại, đột nhiên anh thấy một lớp màng đang cản đường mình, anh thúc mạnh xé rách lớp màng mà tiến sâu vào bên trong, một chất lỏng màu đỏ chảy ra, cô chính thức trở thành phụ nữ của anh. "Không ngờ cô còn trong sạch đến vậy" anh thầm nghĩ.