Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 27: Âu yếm
Lam Ly đang ngồi trong cái đình nhỏ được xây gần hậu hoa viên ở phủ vương gia, xung quanh cái đình được bao phủ bởi dòng nước xanh ngát, mát lành. Vừa được thưởng thức mỹ vị, vừa được chiêm ngưỡng cảnh đẹp tuyệt vời này thì còn gì bằng. Lại được anh vương gia siêu cấp đẹp trai tự tay làm đồ ăn, còn được đút tận miệng, sướng không gì tả nổi.
Lam Ly hí hửng ngồi ăn uống ngon lành nhưng cô đâu để ý rằng luôn có một ánh mắt vẫn luôn nhìn ngắm mình say sưa.1
Chuyện là khi nãy hắn hứa sẽ nấu đồ ăn cho cô, bảo Lam Ly muốn ăn gì thì cứ nói. Lam Ly khiêm tốn chỉ chọn sương sương bảy món, nào là gà nướng, bánh bao hấp đủ loại, sủi cảo, cá viên,...Toàn là những món đơn giản dễ làm vì mấy món này là đều là những món mà cô yêu thích, vả lại cô sợ hắn cực, một vương gia tài giỏi lại phải vào bếp nấu ăn cho cô nếu đồn ra ngoài thì còn gì là mặt mũi nữa nhưng hắn lại không quan tâm và điều quan trọng nhất là sợ hắn làm không ngon, làm nhiều món quý hiếm không ăn được lại bỏ, tốn nguyên liệu, tốn tiền.
"Này nhìn ngươi làm có vẽ điêu luyện nhỉ, chắc ăn được không đấy?"
"Nàng cứ yên tâm ta sẽ gọi sẵn thái y cho nàng" Hắn cười cười nói.
Hiện tại cô và hắn đang ở cùng nhau trong phòng bếp, hắn cho người hầu ra ngoài hết nhưng họ lại tò mò không biết vương gia có thật sự biết nấu không bèn đứng bên ngoài rình rập vừa xem vừa ăn cẩu lương miễn phí. Hắn thì không quan tâm đến mấy lời bàn luận đó lắm, hắn rất tự tin vào tay nghề của mình.
"Này ngươi có chắc Hàn vương nấu được không đấy?!!" Lại bắt đầu chuyên mục bàn tàn không hồi kết đến từ vị trí người hầu.
"Nhìn cách thái rau của ngài ấy xem, chắc chắn là biết nấu rồi vả lại còn rất ngon là đằng khác"
"Ngươi nếm thử chưa mà dám nói vậy?"
"Tuy ta chưa nếm thử nhưng ta chắc nó sẽ rất ngon, lát nữa ta sẽ hỏi vương phi nhà ta, hứ" Nghe thôi cũng biết cô gái này là ai, đúng vậy là Hương Thảo. Còn Lan Nguyệt đứng bên cạnh loay hoay tìm cái gì đó để đội lên đầu, từ chối nhận người quen.
Lam Ly nhìn hắn làm đồ ăn rất chuyên nghiệp cứ như đầu bếp trong nhà hàng năm sao ý. Nhìn cách hắn nhào bột, thái rau, làm thịt gà thì cô đủ hiểu, chắc hẳn hắn đã làm mấy việc này rất nhiều lần nên rất thành thạo.
"Khi ta còn ở ngoài chiến trường, không có người phục vụ cơm bưng nước rót như ở đây. Muốn ăn thì phải tự đi nấu không thì chỉ có thể chết đói. Ngày nào ta cũng tự tay mình nấu cơm cho binh lính ăn, thứ nhất vì họ không biết nấu, thứ hai vì do phải tập luyện từ sáng đến chiều nên rất mệt cho dù có biết nấu thì họ thà nhịn đói chứ không muốn làm gì cả chỉ muốn nằm yên một chỗ nghỉ ngơi mà thôi" Thấy Lam Ly nhìn chằm chằm vào từng động tác của mình, sợ cô lại hiểu lầm nên nhanh chóng giải thích.
"Ngươi cũng như họ mà, tập luyện từ sáng đến chiều sao ngươi lại phải làm những việc đó chứ, bộ ngươi tưởng bản thân mình đồng da sắt hay gì?! Không biết mệt sao!!" Cô biết nguyên do vì sao hắn làm vậy nhưng cô không kiềm được lòng mà lên tiếng trách cứ.
"Ta dù sao cũng là một vương gia nên trách nhiệm cũng lớn hơn họ rất nhiều. Nấu vài bữa cơm thì đã sao đâu, ta làm được mà" Nói rồi hắn cười dịu dàng, âu yếm chui tọt vào lòng cô. .
"Nhưng..ta sót" Cô nói lí nhí trong họng nhưng hắn lại là con nhà võ nên tai rất thính và nhạy bén. Nghe cô nói thế thì tim hắn bỗng đập nhanh, cảm giác cứ vui vui trong lòng.
"Ta xin lỗi, đã làm nàng lo lắng rồi" Hắn cúi đầu, nhẹ hôn lên môi cô như chuồn chuồn lướt qua.
"Này, ngươi làm gì đấy?!!" Lam Ly trừng mắt nhìn hắn.
"Hôn nàng?" Hắn không hiểu gì, ngơ ngác trả lời.
"Thế mà cũng gọi là hôn à, hứ" Cô giận dỗi định bỏ đi thì bị hắn kéo lại, cùng nhau chìm đắm trong nụ hôn sâu ướt át. Tất nhiên hắn không muốn mọi người nhìn thấy cảnh này vì sợ cô sẽ xấu hổ rồi quay ra giận hắn. Cao Hàn đành quơ tay đống xầm mấy cánh cửa lại.
Hiện tại bên trong chỉ còn vài tia nắng đang chiếu gội, hình ảnh hắn cúi đầu xuống hôn cô đã hằn in sâu vào những đôi mắt sắc bén ngoài kia. Kết hợp với tiếng đóng cửa chắc chắn trong nay mai khắp kinh thành sẽ có rất nhiều câu chuyện đồn đại về việc hai người làm gì trong phòng bếp.
"Này ai cho ngươi hôn ta hả" Đúng là tâm tư của cô khó đoán thật.
Lam Ly đẩy nhẹ hắn ra vì ngửi thấy mùi thơm của bánh bao hấp, món ăn mà cô yêu thích nhất.
Hắn thấy bánh đã chín liền gấp bánh ra, cho chúng vào dĩa, xé từng miếng nhỏ rồi thổi nguội, đút cho cô ăn. Cả hai vừa ăn vừa nói rất vui vẻ. Sau một lúc thì tất cả món ăn cũng đều đã chín. Hắn cẩn thận mang chúng ra sắp xếp cho đẹp mắt rồi tự tay cầm chúng đi sau lưng cô ra đình viện.
…
Đút qua đút lại thì cuối cùng cả hai cũng xử xong mấy món ăn trên bàn, bây giờ bụng cô cũng muốn căng tròn luôn rồi. Dựa lưng vào ghế vỗ vỗ chiếc bụng lấp ló mỡ của mình làm Cao Hàn phải bật cười vì độ đáng yêu siêu cấp của vương phi nhà mình.
"Này, ngươi có từng nấu cho người phụ nữ nào ăn chưa?" Cô bâng quơ hỏi.
"Ngoài mẫu thân ta ra thì nàng là người phụ nữ đầu tiên được ta nấu cho ăn đấy nhé" Nói rồi không quên khều nhẹ mũi cô, cưng chiều nói.
"Không tin" Cô ngang ngược đáp trả.
"Thôi được rồi, ăn no rồi thì chúng ta đi tập cưỡi ngựa bắn cung cho tiêu hóa thức ăn đi, nàng thấy sao?!" Hắn đưa ra chủ ý này đơn giản vì muốn đi chơi với cô.
"Được vậy chúng ta mau đi thôi, đợi xíu ta về thay đồ đã" Cô nhanh nhẹn đáp trả chuẩn bị đi về phòng thì bị hắn kêu lại.
"Ngữ Yên à, con mèo của nàng được tỷ tỷ gửi trả, ta bảo người hầu mang nó đến phòng nàng rồi đấy"
"Ừ, ta biết rồi" Nói rồi cô phóng như bay về phòng.
_____________________________________
Tui muốn viết ngược nhưng lại không được, `.
______________
Có gì sai sót thì mong các bạn góp ý nhẹ nhàng nhé, tui nhất định sẽ sửa và khắc phục.
_____________
Mình rất mong sẽ nhận được những lời góp ý chân thành đến từ các bạn, xin cảm ơn
______________
Đọc nhớ like để tui có thêm tin thần viết chương mới nhé, đừng xem chùa nữa.
______
.
Lam Ly hí hửng ngồi ăn uống ngon lành nhưng cô đâu để ý rằng luôn có một ánh mắt vẫn luôn nhìn ngắm mình say sưa.1
Chuyện là khi nãy hắn hứa sẽ nấu đồ ăn cho cô, bảo Lam Ly muốn ăn gì thì cứ nói. Lam Ly khiêm tốn chỉ chọn sương sương bảy món, nào là gà nướng, bánh bao hấp đủ loại, sủi cảo, cá viên,...Toàn là những món đơn giản dễ làm vì mấy món này là đều là những món mà cô yêu thích, vả lại cô sợ hắn cực, một vương gia tài giỏi lại phải vào bếp nấu ăn cho cô nếu đồn ra ngoài thì còn gì là mặt mũi nữa nhưng hắn lại không quan tâm và điều quan trọng nhất là sợ hắn làm không ngon, làm nhiều món quý hiếm không ăn được lại bỏ, tốn nguyên liệu, tốn tiền.
"Này nhìn ngươi làm có vẽ điêu luyện nhỉ, chắc ăn được không đấy?"
"Nàng cứ yên tâm ta sẽ gọi sẵn thái y cho nàng" Hắn cười cười nói.
Hiện tại cô và hắn đang ở cùng nhau trong phòng bếp, hắn cho người hầu ra ngoài hết nhưng họ lại tò mò không biết vương gia có thật sự biết nấu không bèn đứng bên ngoài rình rập vừa xem vừa ăn cẩu lương miễn phí. Hắn thì không quan tâm đến mấy lời bàn luận đó lắm, hắn rất tự tin vào tay nghề của mình.
"Này ngươi có chắc Hàn vương nấu được không đấy?!!" Lại bắt đầu chuyên mục bàn tàn không hồi kết đến từ vị trí người hầu.
"Nhìn cách thái rau của ngài ấy xem, chắc chắn là biết nấu rồi vả lại còn rất ngon là đằng khác"
"Ngươi nếm thử chưa mà dám nói vậy?"
"Tuy ta chưa nếm thử nhưng ta chắc nó sẽ rất ngon, lát nữa ta sẽ hỏi vương phi nhà ta, hứ" Nghe thôi cũng biết cô gái này là ai, đúng vậy là Hương Thảo. Còn Lan Nguyệt đứng bên cạnh loay hoay tìm cái gì đó để đội lên đầu, từ chối nhận người quen.
Lam Ly nhìn hắn làm đồ ăn rất chuyên nghiệp cứ như đầu bếp trong nhà hàng năm sao ý. Nhìn cách hắn nhào bột, thái rau, làm thịt gà thì cô đủ hiểu, chắc hẳn hắn đã làm mấy việc này rất nhiều lần nên rất thành thạo.
"Khi ta còn ở ngoài chiến trường, không có người phục vụ cơm bưng nước rót như ở đây. Muốn ăn thì phải tự đi nấu không thì chỉ có thể chết đói. Ngày nào ta cũng tự tay mình nấu cơm cho binh lính ăn, thứ nhất vì họ không biết nấu, thứ hai vì do phải tập luyện từ sáng đến chiều nên rất mệt cho dù có biết nấu thì họ thà nhịn đói chứ không muốn làm gì cả chỉ muốn nằm yên một chỗ nghỉ ngơi mà thôi" Thấy Lam Ly nhìn chằm chằm vào từng động tác của mình, sợ cô lại hiểu lầm nên nhanh chóng giải thích.
"Ngươi cũng như họ mà, tập luyện từ sáng đến chiều sao ngươi lại phải làm những việc đó chứ, bộ ngươi tưởng bản thân mình đồng da sắt hay gì?! Không biết mệt sao!!" Cô biết nguyên do vì sao hắn làm vậy nhưng cô không kiềm được lòng mà lên tiếng trách cứ.
"Ta dù sao cũng là một vương gia nên trách nhiệm cũng lớn hơn họ rất nhiều. Nấu vài bữa cơm thì đã sao đâu, ta làm được mà" Nói rồi hắn cười dịu dàng, âu yếm chui tọt vào lòng cô. .
"Nhưng..ta sót" Cô nói lí nhí trong họng nhưng hắn lại là con nhà võ nên tai rất thính và nhạy bén. Nghe cô nói thế thì tim hắn bỗng đập nhanh, cảm giác cứ vui vui trong lòng.
"Ta xin lỗi, đã làm nàng lo lắng rồi" Hắn cúi đầu, nhẹ hôn lên môi cô như chuồn chuồn lướt qua.
"Này, ngươi làm gì đấy?!!" Lam Ly trừng mắt nhìn hắn.
"Hôn nàng?" Hắn không hiểu gì, ngơ ngác trả lời.
"Thế mà cũng gọi là hôn à, hứ" Cô giận dỗi định bỏ đi thì bị hắn kéo lại, cùng nhau chìm đắm trong nụ hôn sâu ướt át. Tất nhiên hắn không muốn mọi người nhìn thấy cảnh này vì sợ cô sẽ xấu hổ rồi quay ra giận hắn. Cao Hàn đành quơ tay đống xầm mấy cánh cửa lại.
Hiện tại bên trong chỉ còn vài tia nắng đang chiếu gội, hình ảnh hắn cúi đầu xuống hôn cô đã hằn in sâu vào những đôi mắt sắc bén ngoài kia. Kết hợp với tiếng đóng cửa chắc chắn trong nay mai khắp kinh thành sẽ có rất nhiều câu chuyện đồn đại về việc hai người làm gì trong phòng bếp.
"Này ai cho ngươi hôn ta hả" Đúng là tâm tư của cô khó đoán thật.
Lam Ly đẩy nhẹ hắn ra vì ngửi thấy mùi thơm của bánh bao hấp, món ăn mà cô yêu thích nhất.
Hắn thấy bánh đã chín liền gấp bánh ra, cho chúng vào dĩa, xé từng miếng nhỏ rồi thổi nguội, đút cho cô ăn. Cả hai vừa ăn vừa nói rất vui vẻ. Sau một lúc thì tất cả món ăn cũng đều đã chín. Hắn cẩn thận mang chúng ra sắp xếp cho đẹp mắt rồi tự tay cầm chúng đi sau lưng cô ra đình viện.
…
Đút qua đút lại thì cuối cùng cả hai cũng xử xong mấy món ăn trên bàn, bây giờ bụng cô cũng muốn căng tròn luôn rồi. Dựa lưng vào ghế vỗ vỗ chiếc bụng lấp ló mỡ của mình làm Cao Hàn phải bật cười vì độ đáng yêu siêu cấp của vương phi nhà mình.
"Này, ngươi có từng nấu cho người phụ nữ nào ăn chưa?" Cô bâng quơ hỏi.
"Ngoài mẫu thân ta ra thì nàng là người phụ nữ đầu tiên được ta nấu cho ăn đấy nhé" Nói rồi không quên khều nhẹ mũi cô, cưng chiều nói.
"Không tin" Cô ngang ngược đáp trả.
"Thôi được rồi, ăn no rồi thì chúng ta đi tập cưỡi ngựa bắn cung cho tiêu hóa thức ăn đi, nàng thấy sao?!" Hắn đưa ra chủ ý này đơn giản vì muốn đi chơi với cô.
"Được vậy chúng ta mau đi thôi, đợi xíu ta về thay đồ đã" Cô nhanh nhẹn đáp trả chuẩn bị đi về phòng thì bị hắn kêu lại.
"Ngữ Yên à, con mèo của nàng được tỷ tỷ gửi trả, ta bảo người hầu mang nó đến phòng nàng rồi đấy"
"Ừ, ta biết rồi" Nói rồi cô phóng như bay về phòng.
_____________________________________
Tui muốn viết ngược nhưng lại không được, `.
______________
Có gì sai sót thì mong các bạn góp ý nhẹ nhàng nhé, tui nhất định sẽ sửa và khắc phục.
_____________
Mình rất mong sẽ nhận được những lời góp ý chân thành đến từ các bạn, xin cảm ơn
______________
Đọc nhớ like để tui có thêm tin thần viết chương mới nhé, đừng xem chùa nữa.
______