Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Vương Gia, Vương Phi Lại Giết Người Rồi - Chương 75:chap 75
Còn có cả hậu thế của Ma vương cơ à?
Chuyện mà thay máu để có được sức mạnh lớn hơn thì cô có thể chấp nhận được nhưng cái này nằm quá sức tưởng tượng rồi.
Nếu mà có cái người được gọi là hậu thế của Ma vương xuất hiện thì cái mạng nhỏ này của cô cũng không giữ được. Theo như các loại phim hành động khoa học viễn tưởng cô thường xem với papa,mấy kẻ có thân phận khác thường thì sẽ được buff giáp các kiểu. Giờ biết phải làm sao a???
\- Tỷ cũng không dám chắc. Vì giọt máu cuối cùng của Ma vương có thể đã bị hóa thành tro bụi cùng với y và Vương hậu. Theo lịch sử ghi chép thì không có bằng chứng nào cho thấy,đứa trẻ ấy còn sống hay đã chết
\- Tức là khả năng an toàn của chúng ta chỉ mới được bảo đảm một nửa.
Vương Tố Tố gật đầu đồng ý với ý kiến của Ly Duẫn.
Cô gục mặt xuống đầy mệt mỏi. Lam Tuyết Y, coi như ta với cô chưa từng gặp. Giờ ta tìm cách quay trở về thế kỉ 21 có được không?
\- Mà Tuyết Y, ta thắc mắc,tại sao muội lại có sức mạnh cường đại như vậy? Còn chuyện muội đào mồ sống dậy là thế nào?
\- Sức mạnh này là phụ thân và mẫu thân ban cho muội. Cũng chính vì vậy mà muội có thể sống tới bây giờ. Tán Hoa Trùng không thể làm hại muội vì máu của muội còn độc hơn bất kì thứ gì. Nên khi độc tốc khác xâm nhập,nó sẽ hấp thụ hoàn toàn chúng.
\- Thì ra là vậy...Muội nói cái gì cơ? \- Vương Tố Tố lay lay Ly Duẫn \- Hấp..hấp thụ hoàn toàn chúng?
\- Phải đó. Phụ thân và mẫu thân muội nói muội trời sinh khác người. Tỷ có sợ không?
\- Ta cầu gặp muội còn không kịp. Haiz\- Vương Tố Tố nắm lấy tay cô khẽ vỗ vỗ\- Thế giới này,kẻ mạnh mới có tiếng nói. Muội là dị tượng,có khi lại tốt,có thể tự chăm sóc cho mình. Muội nên vui mới phải.
\- Nơi muội sống,sức mạnh có thể mua cũng có thể bán. Muội chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường mà thôi.
Ly Duẫn nói với giọng đầy tiếc nuối. Lời Vương Tố Tố nói không có sai. Nhưng ước mơ của cô vẫn luôn là vậy
Có một mái nhà nhỏ che mưa che nắng,có papa và mama. Mỗi sáng thức dậy đều có mama đã chuẩn bị đồ ăn sẵn. Papa sẽ xoa đầu cô rồi đưa cô tới trường. Một cuộc sống không có máu tanh
Nhưng nhìn lại xem. Cô có sức mạnh. Cô có tất cả. Nhưng điều đơn giản ấy cô không bao giờ có. Còn chưa nói đến việc,bàn tay này đã cướp đi mạng sống của papa và mama.
\- Tuyết Y, đừng khóc...
Giọng Vương Tố Tố nghẹn lại.
Ly Duẫn giật mình. Khóc sao? Buồn cười. Cô làm gì biết khóc.
Từng giọt nước mắt rơi trên bàn tay thanh mảnh của cô. Lạ thật. Chắc là cô đang mơ,có phải không?
Papa nói,là sát thủ thì không được rơi nước mắt. Khi con yếu đuối sẽ tạo thời cơ cho kẻ khác biết được điểm yếu của con,dồn ép con và lấy mạng con.
\- Tỷ tỷ,mưa rồi?
\- Tuyết Y à....Tỷ xin lỗi..
Vương Tố Tố ôm cô vào lòng.
Ly Duẫn vẫn không tin là mình đang khóc. Cô chỉ là tự nhiên nhớ đến những đoạn kí ức vui vẻ cùng với papa và mama rồi đến việc cô tự tay giết hai người ấy thế nào. Nụ cười mãn nguyện của papa,tiếng cười khẽ của mama. Cô không hiểu. Đáng lẽ họ phải căm hận cô mới phải..
\- Không hiểu...Papa,mama..con..không hiểu...
\- Vương Tố Tố, nàng ấy sao rồi?
Bạch Tử Du cùng Hàm Lục Lương bước vào. Hai nam nhân đều thất thần khi thấy Vương Tố Tố và Ly Duẫn lệ nhoèn mi mắt. Đặc biệt là Ly Duẫn,cô có vẻ hơi bị chấn động,tay của Vương Tố Tố vẫn đặt trong miệng của cô
\- Bạch Tử Du, mau..mau cứu Tuyết Y
\- Người đâu,truyền thái y
Hàm Lục Lương hét lên rồi cần thận chạy lai đỡ Vương Tố Tố lùi sang một bên. Bạch Tử Du nhanh chóng đánh vào sau gáy Ly Duẫn khiến cô ngất lịm đi
Đêm ấy,hoàng cung Liễu quốc được một phen ồn ào.
Chuyện mà thay máu để có được sức mạnh lớn hơn thì cô có thể chấp nhận được nhưng cái này nằm quá sức tưởng tượng rồi.
Nếu mà có cái người được gọi là hậu thế của Ma vương xuất hiện thì cái mạng nhỏ này của cô cũng không giữ được. Theo như các loại phim hành động khoa học viễn tưởng cô thường xem với papa,mấy kẻ có thân phận khác thường thì sẽ được buff giáp các kiểu. Giờ biết phải làm sao a???
\- Tỷ cũng không dám chắc. Vì giọt máu cuối cùng của Ma vương có thể đã bị hóa thành tro bụi cùng với y và Vương hậu. Theo lịch sử ghi chép thì không có bằng chứng nào cho thấy,đứa trẻ ấy còn sống hay đã chết
\- Tức là khả năng an toàn của chúng ta chỉ mới được bảo đảm một nửa.
Vương Tố Tố gật đầu đồng ý với ý kiến của Ly Duẫn.
Cô gục mặt xuống đầy mệt mỏi. Lam Tuyết Y, coi như ta với cô chưa từng gặp. Giờ ta tìm cách quay trở về thế kỉ 21 có được không?
\- Mà Tuyết Y, ta thắc mắc,tại sao muội lại có sức mạnh cường đại như vậy? Còn chuyện muội đào mồ sống dậy là thế nào?
\- Sức mạnh này là phụ thân và mẫu thân ban cho muội. Cũng chính vì vậy mà muội có thể sống tới bây giờ. Tán Hoa Trùng không thể làm hại muội vì máu của muội còn độc hơn bất kì thứ gì. Nên khi độc tốc khác xâm nhập,nó sẽ hấp thụ hoàn toàn chúng.
\- Thì ra là vậy...Muội nói cái gì cơ? \- Vương Tố Tố lay lay Ly Duẫn \- Hấp..hấp thụ hoàn toàn chúng?
\- Phải đó. Phụ thân và mẫu thân muội nói muội trời sinh khác người. Tỷ có sợ không?
\- Ta cầu gặp muội còn không kịp. Haiz\- Vương Tố Tố nắm lấy tay cô khẽ vỗ vỗ\- Thế giới này,kẻ mạnh mới có tiếng nói. Muội là dị tượng,có khi lại tốt,có thể tự chăm sóc cho mình. Muội nên vui mới phải.
\- Nơi muội sống,sức mạnh có thể mua cũng có thể bán. Muội chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường mà thôi.
Ly Duẫn nói với giọng đầy tiếc nuối. Lời Vương Tố Tố nói không có sai. Nhưng ước mơ của cô vẫn luôn là vậy
Có một mái nhà nhỏ che mưa che nắng,có papa và mama. Mỗi sáng thức dậy đều có mama đã chuẩn bị đồ ăn sẵn. Papa sẽ xoa đầu cô rồi đưa cô tới trường. Một cuộc sống không có máu tanh
Nhưng nhìn lại xem. Cô có sức mạnh. Cô có tất cả. Nhưng điều đơn giản ấy cô không bao giờ có. Còn chưa nói đến việc,bàn tay này đã cướp đi mạng sống của papa và mama.
\- Tuyết Y, đừng khóc...
Giọng Vương Tố Tố nghẹn lại.
Ly Duẫn giật mình. Khóc sao? Buồn cười. Cô làm gì biết khóc.
Từng giọt nước mắt rơi trên bàn tay thanh mảnh của cô. Lạ thật. Chắc là cô đang mơ,có phải không?
Papa nói,là sát thủ thì không được rơi nước mắt. Khi con yếu đuối sẽ tạo thời cơ cho kẻ khác biết được điểm yếu của con,dồn ép con và lấy mạng con.
\- Tỷ tỷ,mưa rồi?
\- Tuyết Y à....Tỷ xin lỗi..
Vương Tố Tố ôm cô vào lòng.
Ly Duẫn vẫn không tin là mình đang khóc. Cô chỉ là tự nhiên nhớ đến những đoạn kí ức vui vẻ cùng với papa và mama rồi đến việc cô tự tay giết hai người ấy thế nào. Nụ cười mãn nguyện của papa,tiếng cười khẽ của mama. Cô không hiểu. Đáng lẽ họ phải căm hận cô mới phải..
\- Không hiểu...Papa,mama..con..không hiểu...
\- Vương Tố Tố, nàng ấy sao rồi?
Bạch Tử Du cùng Hàm Lục Lương bước vào. Hai nam nhân đều thất thần khi thấy Vương Tố Tố và Ly Duẫn lệ nhoèn mi mắt. Đặc biệt là Ly Duẫn,cô có vẻ hơi bị chấn động,tay của Vương Tố Tố vẫn đặt trong miệng của cô
\- Bạch Tử Du, mau..mau cứu Tuyết Y
\- Người đâu,truyền thái y
Hàm Lục Lương hét lên rồi cần thận chạy lai đỡ Vương Tố Tố lùi sang một bên. Bạch Tử Du nhanh chóng đánh vào sau gáy Ly Duẫn khiến cô ngất lịm đi
Đêm ấy,hoàng cung Liễu quốc được một phen ồn ào.