Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Vương Gia Uy Ông Trùm Mafia Thương Chiều Vợ Yêu - Chương 19: Chấp nhận
Đó là tiếng la thảm thiết trong sự đau đớn của hai chị em họ vì đây là sự trừng phạt của hai ả khi dám đụng chạm vào người Vương Gia Uy anh
Tần Nhi ngoài tỏ vẻ sợ hãi bên trong vui sướng cả người khi thấy họ đau đớn cằm ngón tay gãy
Vương Tôn ra lệnh cho đám thuộc hạ xử lí toàn bộ Tiền Gia không chừa xót người nào
Tần Nhi cười vừa ý cô quả thật không ngờ cậu em trai này thường ngày theo Gia Uy phá phách chẳng ra đâu nhưng quan tâm anh mình hết mực, thần thái làm việc chỉ thua Gia Uy một bậc
" Cậu ở lại với anh ta đi tôi xuống lấy thuốc "
Cô nói giọng trầm đi, ánh mắt nhìn anh thoáng rồi bước nhanh ra khỏi phòng
Vương Tôn bước đến cạnh giường đỡ Gia Uy ngồi dậy, lấy khăn lau sơ những giọt mồ hôi trên trán anh trai mình
" Tần Nhi ở đây được bao lâu "
Cho dù bất tỉnh nhân sự anh vẫn nghe được xung quanh có động tĩnh lẫn luôn có ai trong phòng này
Vương Tôn hiểu quá tâm tình của anh ngay lúc này, trong lòng cũng chịu thua Gia Uy và Tần Nhi thấu tình mà nói cả hai ai cũng đã rung động có tình cảm tại sao lại không thể hiện ra, anh nói hết mọi chuyện từ đầu đến đuôi cho Gia Uy nghe không xót một chữ
" Theo em thấy có vẻ Tần Nhi đã rung động rồi thì phải, từ lúc anh bị súng bắt bất tỉnh nhân sự khuôn mặt lo lắng hồi hộp luôn hiện lên qua ánh mắt của Tần Nhi, lúc sau cô ấy có biểu hiện ghen khi thấy hai ả đụng chạm vào người anh, Tần Nhi đã khóc nghe tên bác sĩ què thay thế Trần Nghiêm chửng đoán không qua khỏi cho đến lúc khi tỉnh lại ánh mắt bất giác mới thở phào nhẹ nhõm, lúc anh xử phạt hai ả ngoài tỏ ra sợ hãi lòng thì mừng rực cả lên mà người thay đồ cho anh không phải em mà là Tần Nhi là người đã làm "
Nghe cậu em trai mình nói hết mọi chuyện về Tần Nhi anh bất ngờ khi biết cô đã rung động trước anh, lòng lại thoả mãn với chuyện vừa rồi cô đã vì anh bỏ cái tôi lớn thay đồ chăm sóc cho anh quả thật Gia Uy anh không nhìn nhầm người
" Em chuẩn bị nhà hàng, đặt lịch thử áo cưới cho anh "
Vương Tôn há hốc nghe anh nói vậy lòng không muốn nhưng tính anh một khi nói ra không thu lại nên anh lặng lẽ bước ra ngoài xử lí
" Em nhìn tôi đủ chưa "
Giọng nói trầm khàn mang theo chút phong tình của Vương Gia Uy, làm cô giật nãy mình
Mặt cô bất ngờ ửng hồng lên vì quá xấu hổ với hành động lạ lùng của mình vừa rồi:" Tại sao lại nhìn anh chứ:"
Nhìn thấy tay anh bị thương không thể nào tự tay cầm uống được cô lấy hết phần tự tin ngồi xuống cạnh anh
Bấy giờ anh và cô mặt đối mặt với nhau dù suy nghĩ khác nhau nhưng hai trái tim lại cùng đập chung từng nhịp đập
Uống xong chén thuốc đôi lông mài tự khắc nhíu lại, anh nhìn thẳng vào đôi mắt thuần tuý của Tần Nhi suy tư rất lâu làm cho cô không hiểu anh đang làm gì
Trên đời này chẳng ai làm cho Vương Gia Uy này rung động cũng không ai hấp dẫn được cặp mắt anh nhưng sao anh lại không qua được một Tần Nhi này
" Em sẽ là vợ tương lai sau này của tôi, cho nên tôi bây giờ công bố Tần Nhi em sẽ là của riêng tôi "
Cô thật không ngờ anh lại bá đạo như vậy, có tính chiếm hữu cao nhưng như vậy cũng tốt lấy anh cô không sợ ai chà đạp phẩm chất, dù trời có sập cũng có anh ở bên không rượu cờ bạc gái đằng điếm dù anh như một con sói không ai dám đụng phản khán lại anh
Nhưng cô không biết Vương Gia Uy chỉ yêu thương bỏ qua mọi thứ không trách tội chỉ có Vương Tôn và Ngũ tứ ngoài ra thì không ai Tần Nhi cô là người đầu tiên được anh đối xử giống như thế
Vương Gia Uy vẫn ngồi cầm ly cà phê ngân nga trên tay
Anh không hối hả hành sự ngang ngược với cô mà cho cô có cảm giác yên tâm thoải mái khi bên anh
Bản thân cô biết anh đang cho cô thời gian trả lời câu anh đã hỏi nên càng nhiều khuất mắt hơn
Nhưng khi nghĩ nên anh bị thương nghiêm trọng như vậy là vì cô càng làm trong lòng nao núng hơn, Tần Nhi cảm giác mình đã có tình cảm với Vương Gia Uy với như thế thần thái của cô khác hẳn đi
" Được tôi chấp nhận "
Lời nói không do dự mà dứt khoát làm cho Vương Gia Uy cảm giác hạnh phút từ giờ anh không biết đó là gì
Tần Nhi ngoài tỏ vẻ sợ hãi bên trong vui sướng cả người khi thấy họ đau đớn cằm ngón tay gãy
Vương Tôn ra lệnh cho đám thuộc hạ xử lí toàn bộ Tiền Gia không chừa xót người nào
Tần Nhi cười vừa ý cô quả thật không ngờ cậu em trai này thường ngày theo Gia Uy phá phách chẳng ra đâu nhưng quan tâm anh mình hết mực, thần thái làm việc chỉ thua Gia Uy một bậc
" Cậu ở lại với anh ta đi tôi xuống lấy thuốc "
Cô nói giọng trầm đi, ánh mắt nhìn anh thoáng rồi bước nhanh ra khỏi phòng
Vương Tôn bước đến cạnh giường đỡ Gia Uy ngồi dậy, lấy khăn lau sơ những giọt mồ hôi trên trán anh trai mình
" Tần Nhi ở đây được bao lâu "
Cho dù bất tỉnh nhân sự anh vẫn nghe được xung quanh có động tĩnh lẫn luôn có ai trong phòng này
Vương Tôn hiểu quá tâm tình của anh ngay lúc này, trong lòng cũng chịu thua Gia Uy và Tần Nhi thấu tình mà nói cả hai ai cũng đã rung động có tình cảm tại sao lại không thể hiện ra, anh nói hết mọi chuyện từ đầu đến đuôi cho Gia Uy nghe không xót một chữ
" Theo em thấy có vẻ Tần Nhi đã rung động rồi thì phải, từ lúc anh bị súng bắt bất tỉnh nhân sự khuôn mặt lo lắng hồi hộp luôn hiện lên qua ánh mắt của Tần Nhi, lúc sau cô ấy có biểu hiện ghen khi thấy hai ả đụng chạm vào người anh, Tần Nhi đã khóc nghe tên bác sĩ què thay thế Trần Nghiêm chửng đoán không qua khỏi cho đến lúc khi tỉnh lại ánh mắt bất giác mới thở phào nhẹ nhõm, lúc anh xử phạt hai ả ngoài tỏ ra sợ hãi lòng thì mừng rực cả lên mà người thay đồ cho anh không phải em mà là Tần Nhi là người đã làm "
Nghe cậu em trai mình nói hết mọi chuyện về Tần Nhi anh bất ngờ khi biết cô đã rung động trước anh, lòng lại thoả mãn với chuyện vừa rồi cô đã vì anh bỏ cái tôi lớn thay đồ chăm sóc cho anh quả thật Gia Uy anh không nhìn nhầm người
" Em chuẩn bị nhà hàng, đặt lịch thử áo cưới cho anh "
Vương Tôn há hốc nghe anh nói vậy lòng không muốn nhưng tính anh một khi nói ra không thu lại nên anh lặng lẽ bước ra ngoài xử lí
" Em nhìn tôi đủ chưa "
Giọng nói trầm khàn mang theo chút phong tình của Vương Gia Uy, làm cô giật nãy mình
Mặt cô bất ngờ ửng hồng lên vì quá xấu hổ với hành động lạ lùng của mình vừa rồi:" Tại sao lại nhìn anh chứ:"
Nhìn thấy tay anh bị thương không thể nào tự tay cầm uống được cô lấy hết phần tự tin ngồi xuống cạnh anh
Bấy giờ anh và cô mặt đối mặt với nhau dù suy nghĩ khác nhau nhưng hai trái tim lại cùng đập chung từng nhịp đập
Uống xong chén thuốc đôi lông mài tự khắc nhíu lại, anh nhìn thẳng vào đôi mắt thuần tuý của Tần Nhi suy tư rất lâu làm cho cô không hiểu anh đang làm gì
Trên đời này chẳng ai làm cho Vương Gia Uy này rung động cũng không ai hấp dẫn được cặp mắt anh nhưng sao anh lại không qua được một Tần Nhi này
" Em sẽ là vợ tương lai sau này của tôi, cho nên tôi bây giờ công bố Tần Nhi em sẽ là của riêng tôi "
Cô thật không ngờ anh lại bá đạo như vậy, có tính chiếm hữu cao nhưng như vậy cũng tốt lấy anh cô không sợ ai chà đạp phẩm chất, dù trời có sập cũng có anh ở bên không rượu cờ bạc gái đằng điếm dù anh như một con sói không ai dám đụng phản khán lại anh
Nhưng cô không biết Vương Gia Uy chỉ yêu thương bỏ qua mọi thứ không trách tội chỉ có Vương Tôn và Ngũ tứ ngoài ra thì không ai Tần Nhi cô là người đầu tiên được anh đối xử giống như thế
Vương Gia Uy vẫn ngồi cầm ly cà phê ngân nga trên tay
Anh không hối hả hành sự ngang ngược với cô mà cho cô có cảm giác yên tâm thoải mái khi bên anh
Bản thân cô biết anh đang cho cô thời gian trả lời câu anh đã hỏi nên càng nhiều khuất mắt hơn
Nhưng khi nghĩ nên anh bị thương nghiêm trọng như vậy là vì cô càng làm trong lòng nao núng hơn, Tần Nhi cảm giác mình đã có tình cảm với Vương Gia Uy với như thế thần thái của cô khác hẳn đi
" Được tôi chấp nhận "
Lời nói không do dự mà dứt khoát làm cho Vương Gia Uy cảm giác hạnh phút từ giờ anh không biết đó là gì