Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-13
Chương 13: Cô ra ngoài không mang theo nhân cách sao?
Trên mặt Lệnh Hề Dao thoáng nét chán ghét: “Thật sự thấy đói và thèm ăn, mà đến ăn một bữa cơm cũng không để người ta yên!”
Mạc Tố Tình ngồi quay lưng lại với Mạc Tố Liên và Bạch Đình Nam, không biết rằng Lệnh Hề Dao đã nhìn thấy bọn họ, thuận miệng nói: “Sao vậy?”
“A!” Lệnh Hề Dao ra hiệu bằng mắt, ám chỉ phía sau cô.
Mạc Tố Tình nhanh chóng quay người, liền nhìn thấy Mạc Tố Liên. Cô gần như chỉ nhìn một giây sau đó liền quay đầu trở lại.
Lệnh Hề Dao tò mò nhìn cô: “Tố Tình, cậu thật sự không tức giận sao?”
“Nếu cậu không để một người vào trong mắt, cách tốt nhất là phớt lờ đi, cô ta không xứng để mình tức giận.” Mạc Tố Tình chậm rãi nói.
Lệnh Hề Dao ngay lập tức giơ ngón tay cái lên tỏ ý ngưỡng mộ: “Tố Tình, cậu lợi hại! Đối với loại người không biết xấu hổ, không có đến chút đạo đức căn bản này, đúng là nên như vậy.”
“Uhm…” Mạc Tố Tình ừ nhẹ một tiếng.
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Mạc Tố Liên và Bạch Đình Nam đã đi đến gần. Bạch Đình Nam khoác tay Mạc Tố Liên, đắc ý nhìn bọn họ.
Giọng điệu Mạc Tố Liên có chút kì lạ, “Yo, tôi gặp ai đây, hoá ra là nhà báo lớn của chúng ta, nghe nói chị kết hôn rồi, tôi không phải nên chúc mừng chúc mừng chị hay sao.”
Cô hận không thể bỏ thêm thuốc độc vào trong lời nói, nghĩ đến bộ dạng tối qua của Mạc Tố Tình, cô lại không thể kiềm chế được cảm xúc.
Mạc Tố Tình một câu cũng không nói, nhấm nháp cốc nước trên tay như đang thưởng thức thứ rượu quý nào đó.
Tính cách Lệnh Hề Dao có chút đơn thuần, không hiểu hết được lời người ta nói Mạc Tố Tình, cô lập tức đứng dậy đáp trả.
“Không biết cô minh tinh không nổi tiếng này từ đâu đến đây mà lại giở thói ngang ngược vậy?”
Bạch Đình Nam ngay lập tức tức giận: “Lệnh Hề Dao, cô giữ miệng sạch sẽ chút đi, cô nói ai?”
“Tôi nói người nào người ấy tự biết.”
“Cô…” Bạch Đình Nam tức giận chỉ tay vào mặt Dao Dao, tức đến nỗi không nói nên lời.
Mạc Tố Liên khẽ nheo mắt, ánh mắt ác độc nhìn Lệnh Hề Dao: “Loại như cô tôi gặp qua nhiều rồi, cô là con cún của Mạc Tố Tình sao, chỗ nào lúc nào cũng thấy cô ra mặt thay cô ta kêu la.”
Lệnh Hề Dao tức giận trợn mắt nhìn gương mặt phủ lớp trang điểm dày cộp của cô ta, đang định mắng lại thì Mạc Tố Tình đột nhiên đứng dậy, mấy người bọn họ đều bị cô doạ cho một trận.
Cô không đợi Lệnh Hề Dao mở lời, nhanh chóng nói: “Mạc Tố Liên, cô ra ngoài không mang theo nhân cách sao? Tuỳ tiện đứng đây làm ba cái trò bất chính, đúng là mẹ nào con nấy!”
Lời của Mạc Tố Tình nói trúng tim đen, không những mắng Mạc Tố Liên mà đồng thời còn mắng Bạch Liên.
Mạc Tố Liên tức giận đến mất đi lý trí, người phụ nữ đó dám mở miệng nhục mạ cô ở đây. Cô cầm chiếc cốc bên cạnh tay mk lên, ném về phía Mạc Tố Tình.
“Mạc Tố Tình, đồ tiện nhân!”
Mạc Tố Tình như đã chuẩn bị trước, nhẹ nhàng né người, chiếc cốc rơi xuống sàn.
Lệnh Hề Dao có chút đờ đẫn, rất rõ ràng, cô không ngờ Mạc Tố Tình có thể trước mặt mọi người la lối om sòm như vậy.
Bạch Đình Nam cũng sững sờ.
Chỉ có một mình Mạc Tố Tình rõ, cô chạm vào nỗi đau của Mạc Tố Liên, cô ta mới như vậy, nhưng mà đây không phải kết quả mà cô mong muốn sao?
Phục vụ nhìn thấy tình huống khó xử đó, liền nhanh chóng đi đến.
Lúc đó chỉ có mình Mạc Tố Tình là người tỉnh táo và lý trí nhất. Cô nghĩ đến đêm hôm Cố Kiếm Nam và Mạc Tố Liên ở bên nhau, trong lòng càng thêm cứng rắn.
Cô mở lời: “Quán ăn của anh loại người nào cũng dám cho vào sao? Người phụ nữ này có phải điên rồi không, đột nhiên cầm cốc ném tôi, mời anh mời quản lý cửa hàng lập tức ra đây.”
Ba người còn lại đều có phần hung dữ, không biết Mạc Tố Tình đang muốn làm gì.
Mạc Tố Liên càng có chút kích động: “Mạc Tố Tình, cô mới là người điên rồi!”
Nhìn bộ dạng dữ tợn của cô, người phục vụ không dám chậm trễ, vội yêu cầu bảo vệ kéo Mạc Tố Liên ra ngoài, một lúc sau Bạch Đình Nam cũng bị mời ra ngoài.
Mạc Tố Liên vừa bị người khác lôi đi, miệng vừa la hét om sòm mắng chửi: “Mạc Tố Tình, đồ tiện nhân, cô nhất định sẽ nhận báo ứng.”
Mạc Tố Tình ngồi xuống, chủ nhà hàng liền chạy đến. Anh liên tục nhận lỗi, nói: “Nghe nói ban nãy suýt chút nữa làm bị thương hai quý cô, là bên cửa hàng không phải, bữa ăn hôm nay chúng tôi mời, coi như đền bù cho hai quý cô.”
Mạc Tố Tình cười nhìn anh: “Không sao, vậy chúng tôi xin cảm ơn quản lý, có điều, sau này loại người điên này, các anh vẫn nên để ý chút, đừng để vào đây, bằng không sẽ làm thương khách đến đây, người khác sẽ không chỉ nói suông nhẹ nhàng như tôi đâu.”
Ông chủ liên tục gật đầu: “Đúng đúng đúng, quý cô đây nói đúng, chúng tôi sau này nhất định sẽ chú ý, chúc hai quý cô dùng bữa vui vẻ.”
Mạc Tố tĩnh khẽ mỉm cười gật đầu.
Ông chủ nhà hàng rời đi xong, Lệnh Hề Dao vẫn còn đang sốc nhìn Mạc Tố Tình.
“Tố Tình, mình phát hiện cậu thật sự thay đổi rồi, có phải đêm qua cậu bị sốc vì chuyện gì rồi, cậu ngày trước nhất định sẽ không ra tay quyết đoán như vậy, đúng là phát đánh trí mạng!” Cô vừa nói vừa gật đầu một cách khoa trương.
Mạc Tố Tình cười nhìn thẳng đôi mắt của Dao Dao: “Thực ra cũng không có gì, không phải cậu nói bọn họ làm mất hứng ăn của cậu sao, mình giúp cậu đuổi bọn họ đi, chúng ta có thể ăn ngon rồi.”
“Tố Tình, cậu làm sao lại nghĩ đến được vậy, mình còn định cãi nhau với bọn họ một trận, căn bản mình chưa bao giờ nghĩ sử dụng cách đó để đuổi bọn họ.”, Lệnh Hề Dao hào hứng nói.
Trên mặt Lệnh Hề Dao thoáng nét chán ghét: “Thật sự thấy đói và thèm ăn, mà đến ăn một bữa cơm cũng không để người ta yên!”
Mạc Tố Tình ngồi quay lưng lại với Mạc Tố Liên và Bạch Đình Nam, không biết rằng Lệnh Hề Dao đã nhìn thấy bọn họ, thuận miệng nói: “Sao vậy?”
“A!” Lệnh Hề Dao ra hiệu bằng mắt, ám chỉ phía sau cô.
Mạc Tố Tình nhanh chóng quay người, liền nhìn thấy Mạc Tố Liên. Cô gần như chỉ nhìn một giây sau đó liền quay đầu trở lại.
Lệnh Hề Dao tò mò nhìn cô: “Tố Tình, cậu thật sự không tức giận sao?”
“Nếu cậu không để một người vào trong mắt, cách tốt nhất là phớt lờ đi, cô ta không xứng để mình tức giận.” Mạc Tố Tình chậm rãi nói.
Lệnh Hề Dao ngay lập tức giơ ngón tay cái lên tỏ ý ngưỡng mộ: “Tố Tình, cậu lợi hại! Đối với loại người không biết xấu hổ, không có đến chút đạo đức căn bản này, đúng là nên như vậy.”
“Uhm…” Mạc Tố Tình ừ nhẹ một tiếng.
Trong lúc bọn họ nói chuyện, Mạc Tố Liên và Bạch Đình Nam đã đi đến gần. Bạch Đình Nam khoác tay Mạc Tố Liên, đắc ý nhìn bọn họ.
Giọng điệu Mạc Tố Liên có chút kì lạ, “Yo, tôi gặp ai đây, hoá ra là nhà báo lớn của chúng ta, nghe nói chị kết hôn rồi, tôi không phải nên chúc mừng chúc mừng chị hay sao.”
Cô hận không thể bỏ thêm thuốc độc vào trong lời nói, nghĩ đến bộ dạng tối qua của Mạc Tố Tình, cô lại không thể kiềm chế được cảm xúc.
Mạc Tố Tình một câu cũng không nói, nhấm nháp cốc nước trên tay như đang thưởng thức thứ rượu quý nào đó.
Tính cách Lệnh Hề Dao có chút đơn thuần, không hiểu hết được lời người ta nói Mạc Tố Tình, cô lập tức đứng dậy đáp trả.
“Không biết cô minh tinh không nổi tiếng này từ đâu đến đây mà lại giở thói ngang ngược vậy?”
Bạch Đình Nam ngay lập tức tức giận: “Lệnh Hề Dao, cô giữ miệng sạch sẽ chút đi, cô nói ai?”
“Tôi nói người nào người ấy tự biết.”
“Cô…” Bạch Đình Nam tức giận chỉ tay vào mặt Dao Dao, tức đến nỗi không nói nên lời.
Mạc Tố Liên khẽ nheo mắt, ánh mắt ác độc nhìn Lệnh Hề Dao: “Loại như cô tôi gặp qua nhiều rồi, cô là con cún của Mạc Tố Tình sao, chỗ nào lúc nào cũng thấy cô ra mặt thay cô ta kêu la.”
Lệnh Hề Dao tức giận trợn mắt nhìn gương mặt phủ lớp trang điểm dày cộp của cô ta, đang định mắng lại thì Mạc Tố Tình đột nhiên đứng dậy, mấy người bọn họ đều bị cô doạ cho một trận.
Cô không đợi Lệnh Hề Dao mở lời, nhanh chóng nói: “Mạc Tố Liên, cô ra ngoài không mang theo nhân cách sao? Tuỳ tiện đứng đây làm ba cái trò bất chính, đúng là mẹ nào con nấy!”
Lời của Mạc Tố Tình nói trúng tim đen, không những mắng Mạc Tố Liên mà đồng thời còn mắng Bạch Liên.
Mạc Tố Liên tức giận đến mất đi lý trí, người phụ nữ đó dám mở miệng nhục mạ cô ở đây. Cô cầm chiếc cốc bên cạnh tay mk lên, ném về phía Mạc Tố Tình.
“Mạc Tố Tình, đồ tiện nhân!”
Mạc Tố Tình như đã chuẩn bị trước, nhẹ nhàng né người, chiếc cốc rơi xuống sàn.
Lệnh Hề Dao có chút đờ đẫn, rất rõ ràng, cô không ngờ Mạc Tố Tình có thể trước mặt mọi người la lối om sòm như vậy.
Bạch Đình Nam cũng sững sờ.
Chỉ có một mình Mạc Tố Tình rõ, cô chạm vào nỗi đau của Mạc Tố Liên, cô ta mới như vậy, nhưng mà đây không phải kết quả mà cô mong muốn sao?
Phục vụ nhìn thấy tình huống khó xử đó, liền nhanh chóng đi đến.
Lúc đó chỉ có mình Mạc Tố Tình là người tỉnh táo và lý trí nhất. Cô nghĩ đến đêm hôm Cố Kiếm Nam và Mạc Tố Liên ở bên nhau, trong lòng càng thêm cứng rắn.
Cô mở lời: “Quán ăn của anh loại người nào cũng dám cho vào sao? Người phụ nữ này có phải điên rồi không, đột nhiên cầm cốc ném tôi, mời anh mời quản lý cửa hàng lập tức ra đây.”
Ba người còn lại đều có phần hung dữ, không biết Mạc Tố Tình đang muốn làm gì.
Mạc Tố Liên càng có chút kích động: “Mạc Tố Tình, cô mới là người điên rồi!”
Nhìn bộ dạng dữ tợn của cô, người phục vụ không dám chậm trễ, vội yêu cầu bảo vệ kéo Mạc Tố Liên ra ngoài, một lúc sau Bạch Đình Nam cũng bị mời ra ngoài.
Mạc Tố Liên vừa bị người khác lôi đi, miệng vừa la hét om sòm mắng chửi: “Mạc Tố Tình, đồ tiện nhân, cô nhất định sẽ nhận báo ứng.”
Mạc Tố Tình ngồi xuống, chủ nhà hàng liền chạy đến. Anh liên tục nhận lỗi, nói: “Nghe nói ban nãy suýt chút nữa làm bị thương hai quý cô, là bên cửa hàng không phải, bữa ăn hôm nay chúng tôi mời, coi như đền bù cho hai quý cô.”
Mạc Tố Tình cười nhìn anh: “Không sao, vậy chúng tôi xin cảm ơn quản lý, có điều, sau này loại người điên này, các anh vẫn nên để ý chút, đừng để vào đây, bằng không sẽ làm thương khách đến đây, người khác sẽ không chỉ nói suông nhẹ nhàng như tôi đâu.”
Ông chủ liên tục gật đầu: “Đúng đúng đúng, quý cô đây nói đúng, chúng tôi sau này nhất định sẽ chú ý, chúc hai quý cô dùng bữa vui vẻ.”
Mạc Tố tĩnh khẽ mỉm cười gật đầu.
Ông chủ nhà hàng rời đi xong, Lệnh Hề Dao vẫn còn đang sốc nhìn Mạc Tố Tình.
“Tố Tình, mình phát hiện cậu thật sự thay đổi rồi, có phải đêm qua cậu bị sốc vì chuyện gì rồi, cậu ngày trước nhất định sẽ không ra tay quyết đoán như vậy, đúng là phát đánh trí mạng!” Cô vừa nói vừa gật đầu một cách khoa trương.
Mạc Tố Tình cười nhìn thẳng đôi mắt của Dao Dao: “Thực ra cũng không có gì, không phải cậu nói bọn họ làm mất hứng ăn của cậu sao, mình giúp cậu đuổi bọn họ đi, chúng ta có thể ăn ngon rồi.”
“Tố Tình, cậu làm sao lại nghĩ đến được vậy, mình còn định cãi nhau với bọn họ một trận, căn bản mình chưa bao giờ nghĩ sử dụng cách đó để đuổi bọn họ.”, Lệnh Hề Dao hào hứng nói.