Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 149
Qua cửa sổ phòng bệnh ông thấy con gái mình đang ngồi trên giường bệnh, trên tay còn cầm một quyển sách. Người đàn ông ngồi bên cạnh đang gọt vỏ táo, cắt xong lại đút cho cô.
Tô Châu giơ tay nhẹ nhàng gõ vào cửa phòng bệnh. Hai người trong phòng bệnh cũng hướng vào phía cửa. Ông đẩy cửa, đi vào phòng.
Tô Tinh Dã trong nháy mắt ngẩn người, cô biết chị Vân đã nói chuyện cô bị tai nạn cho ba cô biết. Nhưng cô không nghĩ ông ấy sẽ đến đây nhanh như thế.
Tô Châu nhìn con gái nhà mình vẫn đang ngẩn người, cười nói “Như thế nào? Không nhận ra ta là ai nữa à?”
Tô Tinh Dã lập tức lắc đầu “Ba, sao ba đã trở về rồi?”
Thẩm Vọng Tân thấy Tô Châu tiến vào cũng đã lờ mờ đoán được ông là ai. Hiện giờ Tô Tinh Dã gọi ông là “Ba” liền thêm chắc chắn hơn. Anh lập tức đặt hoa quả trên tay xuống, đứng dậy cung kính chào “Chào chú.”
Tô Châu liếc mắt nhìn Thẩm Vọng Tân một cái, hướng anh gật đầu cũng không nói gì thêm.
Thẩm Vọng Tân tự giác đem ghế đến cho ông “Chú, mời ngồi.”
Tô Châu ngồi xuống, ánh mắt dừng ở băng gạc trên đôi mắt của Tô Tinh Dã “Có đau không?”
Tô Tinh Dã lắc đầu “Không sao cả, đã không đau nữa rồi.”
Tô Châu vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve cái ót cô “Như thế nào lại không cẩn thận như thế. Nếu con xảy ra ra chuyện gì, ba phải làm sao đây?”
Tô Tinh Dã thoáng chút có chút chua xót, giọng nói nghẹn ngào “Con xin lỗi.”
“Đứa nhỏ ngốc, nói cái gì mà xin lỗi.”
Thẩm Vọng Tân yên lặng đứng bên cạnh rót cho Tô Châu một ly nước ấm “Mời chú uống nước.”
Tô Châu nghiêng đầu nhìn thoáng qua Thẩm Vọng Tân, duỗi tay nhận lấy ly nước từ anh “Cảm ơn.”
Thẩm Vọng Tân lắc đầu “Không cần khách khí.”
Tô Tinh Dã nhìn một vòng cả hai người bọn họ, sau đó chủ động giới thiệu Thẩm Vọng Tân cho Tô Châu.
Thẩm Vọng Tân lập tức đứng dậy, hướng Tô Châu mà chào “Chào chú, cháu là Thẩm Vọng Tân, bạn trai của Tinh Tinh.”
Lúc nghe được anh nói “bạn trai của Tinh Tinh”, lông mày của Tô Châu thoáng nâng lên sai lại hạ xuống “Được rồi, ta đã biết.”
Thẩm Vọng Tân là người không dễ dàng bị căng thẳng, nhưng hiện giờ anh lại căng thẳng đổ mồ hôi tay. Chủ yếu là vì Chú Tô quá mức cường đại, mang cảm giác người từng trải.
Tô Tinh Dã cũng cảm thấy được khí tức của ba mình, cô nhỏ giọng gọi một tiếng “Ba.”
Tô Châu nhìn sang Tô Tinh Dã, giọng nói có phần trêu chọc “Như thế nào? Muốn bảo vệ người của mình soa?”
Gò má của Tô Tinh Dã lập tức ửng hồng “Con.. không phải…”
“Được rồi, không cần giải thích nữa.” Tô Châu nhìn sang Thẩm Vọng Tân hỏi “Hai người bọn con đã ở bên nhau bao lâu rồi?”
Thẩm Vọng Tân không chút do dự trả lời “Hai năm, 25 ngày. Đã 755 ngày rồi.”
Anh trả lời không hề do dự làm cho Tô Châu cùng Tô Tinh Dã đều sửng sốt một chút. Tô Tinh Dã nhìn về phía anh, cô cũng không rõ vì sao anh có thể nhớ được chính xác như thế.
Chỉ là những lời này thực sự lấy lòng được Tô Châu, ông lộ ra nụ cười đầu tiên từ khi bước vào phòng bệnh này “Nhớ rõ như thế sao?”
“Mỗi ngày được ở bên Tinh Tinh cháu đều nhớ rõ ràng.”
Thẩm Vọng Tân lúc sau mới ý thức được lời nói này của mình có chút không thích hợp, lập tức nói “Chú, cháu đối với Tinh Tinh … “
“Được rồi, không cần phải căng thẳng như thế. Ta cũng đâu có nói gì.” Tô Châu cười nói. Chuyện này Tinh Tinh vào tết năm nay mới chính miệng nói cho ông. Nhưng ông đã biết chuyện này từ lâu về trước rồi, bởi lẽ tiền lương của Dương Vân đều là lãnh từ ông.
Thực ra lúc bắt đầu ông không đồng ý chuyện bọn họ ở bên nhau. Nhưng Dương Vân từng khắc đều báo cáo cho ông, còn gởi ông không ít ảnh chụp. Lúc đó ông mới biết con gái mình ở cùng Thẩm Vọng Tân hạnh phúc như nào.
Vì thế ông lập tức bảo trợ lí Trương điều tra thật rõ bối cảnh của Thẩm Vọng Tân. Lúc nhận được tài liệu ông đột nhiên hiểu lí do tại sao Tinh Tinh lại thích Thẩm Vọng Tân. Lớn lên trong một gia đình ấm áp, có cha mẹ và anh trai ở bên, ông ngoại lại là nhà thư pháp nổi tiếng Tào Mô. Đứa con trai được bồi dưỡng trong một gia đình như thế thực sự có lực hấp dẫn với Tinh Tinh của ông.
Lại nói ông cũng nhìn người thanh niên này từng chút trưởng thành. Tuy nói ở trong giới giải trí là một phường nhuộm nhưng anh dựa vào chính bản thân mình mà nỗ lực ở trong giới này từng bước đứng vững ở đây. Thực không hổ là người mà Tinh Tinh coi trọng.
Tô Châu xác định Tô Tinh Dã không có việc gì ngày hôm sau liền phải rời đi. Thẩm Vọng Tân tự mình đưa Tô Châu ra sân bay làm thủ tục. Lúc đi Tô Châu nói với Thẩm Vọng Tân “Lần sau trở về chúng ta tìm cơ hội ăn một bữa cơm đi.”
Thẩm Vọng Tân sửng sốt một chút “Chú à…”
“Như thế nào? Không được à?
“Được ạ, đương nhiên là được.”
Nghe vậy Tô Châu mới cười mà rời đi.
****
Theo yêu cầu của Thẩm Vọng Tân, Tô Tinh Dã phải ở trong bệnh viện một tuần. Trong một tuần này, Ngu Thư Yên cùng mấy người khác cũng đến thăm cô. Bọn họ cũng không ở lâu, biết cô không sao cũng vội vàng đuổi theo lịch trình. Nhưng những điều như vậy làm Tô Tinh Dã cảm thấy rất ấm áp, cô cảm thấy mình rất may mắn, tự cảm ơn bản thân mình đã vào giới giải trí. Nếu không vào giới giải trí nhất định sẽ không quen được mấy người bọn họ.
Làm xong kiểm tra mới làm thủ tục xuất viện. Sau khi mở băng gạc ra mí mắt của Tô Tinh Dã lưu lại một vết sẹp nhỏ nhàn nhạt.
Tô Tinh Dã nhìn mình trong gương, mắt trái có một vết sẹo. Tuy không rõ ràng nhưng mà nó vẫn sẽ luôn ở đấy.
Thẩm Vọng Tân giúp cô sắp xếp lại đồng phục bệnh nhân, nhìn cô đang soi gương nhiu mày. Anh cười nói “Yên tâm sẽ không lưu lại sẹo đâu.”
Tô Tinh Dã vẫn như cũ, lông mày cũng không có giãn ra “Chỉ là rất xấu.”
Thẩm Vọng Tân nắm lấy bả vai cô, cúi người nhìn mí mắt của cô nói “Không xấu.”
Một màn ngược cẩu độc thân vừa lúc bị bác sĩ nhìn thấy. Đường Viên và Tiểu Thuần đúng lúc cũng vừa trở về, hai người ăn ý liếc nhìn nhau một cái. Trong lòng thầm nói “Ai da, lại tới rồi.”
Thẩm Vọng Tân nhìn sang phía cửa, tự nhiên mà lấy mũ mang lên cho Tô Tinh Dã.
“Được rồi, đã chuẩn bị xong rồi. Đi thôi.”
“Được.”
Tiểu Thuần bên cạnh đem thuốc mỡ bỏ vào ba lô.
Khoảng thời gian Tô Tinh Dã ở bệnh viện bên ngoài không chỉ có fan còn có cả phóng viên. Tin tức bọn họ yêu đương vẫn chưa chính thức thông báo, nhưng video Thẩm Vọng Tân ôm Tô Tinh Dã chạy như bay đến xe cấp cứu đã được lan truyền mạnh mẽ. Kỳ thật không cần chính chủ thông báo, cái này đã chính là một bí mật công khai.
Các phóng viên đang ngồi xổm bên ngoài thấy bóng dáng quen thuộc từ bệnh viện đi ra, rất nhanh chóng vây đến. Tô Tinh Dã mang mũ cùng khẩu trang mà Thẩm Vọng Tân thì ngược lại, khẩu trang anh cũng không mang.
Thẩm Vọng Tân nhìn đám phóng viên đang vây quanh, anh duỗi tay bảo hộ Tô Tinh Dã phía sau. Hướng đến phóng viên ôn hoà nói “Phiền các vị phóng viên có thể tắt đèn flash không?”
Tô Tinh Dã lần này bị thương ở mắt, có lẽ đèn flash sẽ gây hại đến mắt của cô ấy. Nghe Thẩm Vọng Tân ôn hoà thương lượng cho nên đám phóng viên ở đó cũng thiện ý mà tắt đèn.
Lúc sau có phóng viên hỏi đến chuyện yêu đương của hai người, Thẩm Vọng Tân thoải mái mà nắm lấy tay của Tô Tinh Dã giơ lên “Chính là giống như mọi người đã nói.”
Hai người liếc mắt nhìn nhau, hướng đến máy ảnh mà ăn ý gật đầu.
Đường Viên cùng Tiểu Thuần cũng rất nhanh sang bên phía này ngăn phóng viên. Thẩm Vọng Tân che chở Tô Tinh Dã lên xe bảo mẫu rời đi. Lúc lên xe Tô Tinh Dã nhìn đến các cô gái đang đứng cách chỗ đó không xa. Trên tay bọn họ đều giơ một chữ “Phúc”.
Tô Tinh Dã nhìn về phía các cô gái, tháo khẩu trang xuống sau đó vẫy tay chào bọn họ.
Nhóm Mãn Thiên Tinh bên này thấy Tô Tinh Dã vẫy tay với họ lập tức không nhịn được mà thét một tiếng. Bởi vì phía bên kia phóng viên tương đối nhiều, để không tạo ra hiện trường hỗn loạn bọn họ cũng không dám chạy sang kia. Chỉ yên lặng đứng bên này nhìn cô. Bọn họ không nghĩ đến Tô Tinh Dã sẽ nhìn thấy bọn họ, còn vẫy tay chào. Bọn họ không nhịn được mà rơi nước mắt.
“Tinh Tinh nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt.”
“Cố lên! Chúng em sẽ luôn ở đây.”
“…..”
Một người nói, những người theo sau cũng mỗi người một câu.
Tô Tinh Dã nghiêm túc lắng nghe, hướng đến mọi người làm động tác “OK” sau đó mới lên xe rời đi.
Hai người bên này vừa rời đi thì hot search lập tức cũng đang lên.
# Tô Tinh Dã – Thẩm Vọng Tân: Tình yêu# (Bạo)
# Tô Tinh Dã xuất viện#
# Tô Tinh Dã – Thẩm Vọng Tân: khom lưng#
Chuyện yêu đương của hai người đã chính thức được thông báo, nhiệt độ liên tục được tăng cao. Bọn họ cũng coi như là đôi đầu tiên công khai trong giới giải trí nhận được lời chúc phúc từ cư dân mạng. Dưới phần bình luận toàn bộ đều được đầu tàu ba nhà fan của cả hai khống chế, nội dung bình luận giống nhau như đúc.
Nguyên nhân vì sao ba nhà lại thống nhất như thế, nguyên nhân đầu tiên chính là giới fan của Thẩm Vọng Tân đã bị rung chuyển, náo loạn một hồi fan hiện tại ở lại đều đã chuẩn bị tâm lí sẵn sàng.
Lại nói chuyện lần này của Tô Tinh Dã đã làm cho fan của cô đau lòng một hồi. Bây giờ bọn họ chỉ mong cô có thể sống thật tốt, thích ai cũng được, muốn ở bên ai thì ở bên người đó. Bọn họ đối với Tô Tinh Dã không có bất kì yêu cầu nào khác, chỉ mong cô có thể luôn khoẻ mình, bình an.
...
Tô Châu giơ tay nhẹ nhàng gõ vào cửa phòng bệnh. Hai người trong phòng bệnh cũng hướng vào phía cửa. Ông đẩy cửa, đi vào phòng.
Tô Tinh Dã trong nháy mắt ngẩn người, cô biết chị Vân đã nói chuyện cô bị tai nạn cho ba cô biết. Nhưng cô không nghĩ ông ấy sẽ đến đây nhanh như thế.
Tô Châu nhìn con gái nhà mình vẫn đang ngẩn người, cười nói “Như thế nào? Không nhận ra ta là ai nữa à?”
Tô Tinh Dã lập tức lắc đầu “Ba, sao ba đã trở về rồi?”
Thẩm Vọng Tân thấy Tô Châu tiến vào cũng đã lờ mờ đoán được ông là ai. Hiện giờ Tô Tinh Dã gọi ông là “Ba” liền thêm chắc chắn hơn. Anh lập tức đặt hoa quả trên tay xuống, đứng dậy cung kính chào “Chào chú.”
Tô Châu liếc mắt nhìn Thẩm Vọng Tân một cái, hướng anh gật đầu cũng không nói gì thêm.
Thẩm Vọng Tân tự giác đem ghế đến cho ông “Chú, mời ngồi.”
Tô Châu ngồi xuống, ánh mắt dừng ở băng gạc trên đôi mắt của Tô Tinh Dã “Có đau không?”
Tô Tinh Dã lắc đầu “Không sao cả, đã không đau nữa rồi.”
Tô Châu vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve cái ót cô “Như thế nào lại không cẩn thận như thế. Nếu con xảy ra ra chuyện gì, ba phải làm sao đây?”
Tô Tinh Dã thoáng chút có chút chua xót, giọng nói nghẹn ngào “Con xin lỗi.”
“Đứa nhỏ ngốc, nói cái gì mà xin lỗi.”
Thẩm Vọng Tân yên lặng đứng bên cạnh rót cho Tô Châu một ly nước ấm “Mời chú uống nước.”
Tô Châu nghiêng đầu nhìn thoáng qua Thẩm Vọng Tân, duỗi tay nhận lấy ly nước từ anh “Cảm ơn.”
Thẩm Vọng Tân lắc đầu “Không cần khách khí.”
Tô Tinh Dã nhìn một vòng cả hai người bọn họ, sau đó chủ động giới thiệu Thẩm Vọng Tân cho Tô Châu.
Thẩm Vọng Tân lập tức đứng dậy, hướng Tô Châu mà chào “Chào chú, cháu là Thẩm Vọng Tân, bạn trai của Tinh Tinh.”
Lúc nghe được anh nói “bạn trai của Tinh Tinh”, lông mày của Tô Châu thoáng nâng lên sai lại hạ xuống “Được rồi, ta đã biết.”
Thẩm Vọng Tân là người không dễ dàng bị căng thẳng, nhưng hiện giờ anh lại căng thẳng đổ mồ hôi tay. Chủ yếu là vì Chú Tô quá mức cường đại, mang cảm giác người từng trải.
Tô Tinh Dã cũng cảm thấy được khí tức của ba mình, cô nhỏ giọng gọi một tiếng “Ba.”
Tô Châu nhìn sang Tô Tinh Dã, giọng nói có phần trêu chọc “Như thế nào? Muốn bảo vệ người của mình soa?”
Gò má của Tô Tinh Dã lập tức ửng hồng “Con.. không phải…”
“Được rồi, không cần giải thích nữa.” Tô Châu nhìn sang Thẩm Vọng Tân hỏi “Hai người bọn con đã ở bên nhau bao lâu rồi?”
Thẩm Vọng Tân không chút do dự trả lời “Hai năm, 25 ngày. Đã 755 ngày rồi.”
Anh trả lời không hề do dự làm cho Tô Châu cùng Tô Tinh Dã đều sửng sốt một chút. Tô Tinh Dã nhìn về phía anh, cô cũng không rõ vì sao anh có thể nhớ được chính xác như thế.
Chỉ là những lời này thực sự lấy lòng được Tô Châu, ông lộ ra nụ cười đầu tiên từ khi bước vào phòng bệnh này “Nhớ rõ như thế sao?”
“Mỗi ngày được ở bên Tinh Tinh cháu đều nhớ rõ ràng.”
Thẩm Vọng Tân lúc sau mới ý thức được lời nói này của mình có chút không thích hợp, lập tức nói “Chú, cháu đối với Tinh Tinh … “
“Được rồi, không cần phải căng thẳng như thế. Ta cũng đâu có nói gì.” Tô Châu cười nói. Chuyện này Tinh Tinh vào tết năm nay mới chính miệng nói cho ông. Nhưng ông đã biết chuyện này từ lâu về trước rồi, bởi lẽ tiền lương của Dương Vân đều là lãnh từ ông.
Thực ra lúc bắt đầu ông không đồng ý chuyện bọn họ ở bên nhau. Nhưng Dương Vân từng khắc đều báo cáo cho ông, còn gởi ông không ít ảnh chụp. Lúc đó ông mới biết con gái mình ở cùng Thẩm Vọng Tân hạnh phúc như nào.
Vì thế ông lập tức bảo trợ lí Trương điều tra thật rõ bối cảnh của Thẩm Vọng Tân. Lúc nhận được tài liệu ông đột nhiên hiểu lí do tại sao Tinh Tinh lại thích Thẩm Vọng Tân. Lớn lên trong một gia đình ấm áp, có cha mẹ và anh trai ở bên, ông ngoại lại là nhà thư pháp nổi tiếng Tào Mô. Đứa con trai được bồi dưỡng trong một gia đình như thế thực sự có lực hấp dẫn với Tinh Tinh của ông.
Lại nói ông cũng nhìn người thanh niên này từng chút trưởng thành. Tuy nói ở trong giới giải trí là một phường nhuộm nhưng anh dựa vào chính bản thân mình mà nỗ lực ở trong giới này từng bước đứng vững ở đây. Thực không hổ là người mà Tinh Tinh coi trọng.
Tô Châu xác định Tô Tinh Dã không có việc gì ngày hôm sau liền phải rời đi. Thẩm Vọng Tân tự mình đưa Tô Châu ra sân bay làm thủ tục. Lúc đi Tô Châu nói với Thẩm Vọng Tân “Lần sau trở về chúng ta tìm cơ hội ăn một bữa cơm đi.”
Thẩm Vọng Tân sửng sốt một chút “Chú à…”
“Như thế nào? Không được à?
“Được ạ, đương nhiên là được.”
Nghe vậy Tô Châu mới cười mà rời đi.
****
Theo yêu cầu của Thẩm Vọng Tân, Tô Tinh Dã phải ở trong bệnh viện một tuần. Trong một tuần này, Ngu Thư Yên cùng mấy người khác cũng đến thăm cô. Bọn họ cũng không ở lâu, biết cô không sao cũng vội vàng đuổi theo lịch trình. Nhưng những điều như vậy làm Tô Tinh Dã cảm thấy rất ấm áp, cô cảm thấy mình rất may mắn, tự cảm ơn bản thân mình đã vào giới giải trí. Nếu không vào giới giải trí nhất định sẽ không quen được mấy người bọn họ.
Làm xong kiểm tra mới làm thủ tục xuất viện. Sau khi mở băng gạc ra mí mắt của Tô Tinh Dã lưu lại một vết sẹp nhỏ nhàn nhạt.
Tô Tinh Dã nhìn mình trong gương, mắt trái có một vết sẹo. Tuy không rõ ràng nhưng mà nó vẫn sẽ luôn ở đấy.
Thẩm Vọng Tân giúp cô sắp xếp lại đồng phục bệnh nhân, nhìn cô đang soi gương nhiu mày. Anh cười nói “Yên tâm sẽ không lưu lại sẹo đâu.”
Tô Tinh Dã vẫn như cũ, lông mày cũng không có giãn ra “Chỉ là rất xấu.”
Thẩm Vọng Tân nắm lấy bả vai cô, cúi người nhìn mí mắt của cô nói “Không xấu.”
Một màn ngược cẩu độc thân vừa lúc bị bác sĩ nhìn thấy. Đường Viên và Tiểu Thuần đúng lúc cũng vừa trở về, hai người ăn ý liếc nhìn nhau một cái. Trong lòng thầm nói “Ai da, lại tới rồi.”
Thẩm Vọng Tân nhìn sang phía cửa, tự nhiên mà lấy mũ mang lên cho Tô Tinh Dã.
“Được rồi, đã chuẩn bị xong rồi. Đi thôi.”
“Được.”
Tiểu Thuần bên cạnh đem thuốc mỡ bỏ vào ba lô.
Khoảng thời gian Tô Tinh Dã ở bệnh viện bên ngoài không chỉ có fan còn có cả phóng viên. Tin tức bọn họ yêu đương vẫn chưa chính thức thông báo, nhưng video Thẩm Vọng Tân ôm Tô Tinh Dã chạy như bay đến xe cấp cứu đã được lan truyền mạnh mẽ. Kỳ thật không cần chính chủ thông báo, cái này đã chính là một bí mật công khai.
Các phóng viên đang ngồi xổm bên ngoài thấy bóng dáng quen thuộc từ bệnh viện đi ra, rất nhanh chóng vây đến. Tô Tinh Dã mang mũ cùng khẩu trang mà Thẩm Vọng Tân thì ngược lại, khẩu trang anh cũng không mang.
Thẩm Vọng Tân nhìn đám phóng viên đang vây quanh, anh duỗi tay bảo hộ Tô Tinh Dã phía sau. Hướng đến phóng viên ôn hoà nói “Phiền các vị phóng viên có thể tắt đèn flash không?”
Tô Tinh Dã lần này bị thương ở mắt, có lẽ đèn flash sẽ gây hại đến mắt của cô ấy. Nghe Thẩm Vọng Tân ôn hoà thương lượng cho nên đám phóng viên ở đó cũng thiện ý mà tắt đèn.
Lúc sau có phóng viên hỏi đến chuyện yêu đương của hai người, Thẩm Vọng Tân thoải mái mà nắm lấy tay của Tô Tinh Dã giơ lên “Chính là giống như mọi người đã nói.”
Hai người liếc mắt nhìn nhau, hướng đến máy ảnh mà ăn ý gật đầu.
Đường Viên cùng Tiểu Thuần cũng rất nhanh sang bên phía này ngăn phóng viên. Thẩm Vọng Tân che chở Tô Tinh Dã lên xe bảo mẫu rời đi. Lúc lên xe Tô Tinh Dã nhìn đến các cô gái đang đứng cách chỗ đó không xa. Trên tay bọn họ đều giơ một chữ “Phúc”.
Tô Tinh Dã nhìn về phía các cô gái, tháo khẩu trang xuống sau đó vẫy tay chào bọn họ.
Nhóm Mãn Thiên Tinh bên này thấy Tô Tinh Dã vẫy tay với họ lập tức không nhịn được mà thét một tiếng. Bởi vì phía bên kia phóng viên tương đối nhiều, để không tạo ra hiện trường hỗn loạn bọn họ cũng không dám chạy sang kia. Chỉ yên lặng đứng bên này nhìn cô. Bọn họ không nghĩ đến Tô Tinh Dã sẽ nhìn thấy bọn họ, còn vẫy tay chào. Bọn họ không nhịn được mà rơi nước mắt.
“Tinh Tinh nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt.”
“Cố lên! Chúng em sẽ luôn ở đây.”
“…..”
Một người nói, những người theo sau cũng mỗi người một câu.
Tô Tinh Dã nghiêm túc lắng nghe, hướng đến mọi người làm động tác “OK” sau đó mới lên xe rời đi.
Hai người bên này vừa rời đi thì hot search lập tức cũng đang lên.
# Tô Tinh Dã – Thẩm Vọng Tân: Tình yêu# (Bạo)
# Tô Tinh Dã xuất viện#
# Tô Tinh Dã – Thẩm Vọng Tân: khom lưng#
Chuyện yêu đương của hai người đã chính thức được thông báo, nhiệt độ liên tục được tăng cao. Bọn họ cũng coi như là đôi đầu tiên công khai trong giới giải trí nhận được lời chúc phúc từ cư dân mạng. Dưới phần bình luận toàn bộ đều được đầu tàu ba nhà fan của cả hai khống chế, nội dung bình luận giống nhau như đúc.
Nguyên nhân vì sao ba nhà lại thống nhất như thế, nguyên nhân đầu tiên chính là giới fan của Thẩm Vọng Tân đã bị rung chuyển, náo loạn một hồi fan hiện tại ở lại đều đã chuẩn bị tâm lí sẵn sàng.
Lại nói chuyện lần này của Tô Tinh Dã đã làm cho fan của cô đau lòng một hồi. Bây giờ bọn họ chỉ mong cô có thể sống thật tốt, thích ai cũng được, muốn ở bên ai thì ở bên người đó. Bọn họ đối với Tô Tinh Dã không có bất kì yêu cầu nào khác, chỉ mong cô có thể luôn khoẻ mình, bình an.
...