Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 54
Động tĩnh tới thật nhanh!
Mộ Hàn rất hưng phấn, không chút quan tâm cự trảo trên đầu và không gian hắc ám chung quanh, chỉ phối hợp dẫn lực lượng của Độc Long thú tôn trùng kích địa mạch.
Trong tâm cung tối đen của Độc Long thú tôn, Mộ Hàn hoàn toàn không cảm giác được thời gian trôi qua, chỉ cẩm thấy địa mạch chấn động càng ngày càng nhanh.
Đến cuối cùng giống như động đất, âm thanh vang lên liên tục không ngớt không dứt.
Phanh!
Rốt cục âm thanh cực lớn chấn động bên người, Mộ Hàn lại một lần lĩnh hội được cảm giác quán thông này.
Địa mạch, thông suốt!
Thiên địa thông suốt, hắn đã là Vũ Cảnh tứ trọng Đại Thông Cảnh!
Thiên địa song mạch liên thông với nhau, càng liên hệ vói tâm cung, cả hai cấu thành một chỉnh thể tuần hoàn với tâm cung. Tuần hoàn này là trụ cột nhất, trừ thiên mạch cùng địa mạch ra còn có kỳ kinh lục mạch cùng với thập nhị chính kinh cần khơi thông, toàn bộ đều dung nhập vào trong đại tuần hoàn này.
Trong lòng Mộ Hàn sinh ra cảm giác vui mừng, chợt khôi phục bình tĩnh.
Hắn lúc trước vì tìm kiếm cơ hội đột phá nên xâm nhập Hắc Ma cốc, không ngừng chiến đấu chém với với hung thú cường đại, nhiều lần suýt nữa rơi vào trong miệng thú. Đến bây giờ đối với Mộ Hàn mà nói chuyện đột phá là nước chảy thành sông, cũng không có quá nhiều lo lắng.
- Đại Thông Cảnh?
Nhận thấy được sự biến hóa của Mộ Hàn, Độc Long Thú Tôn hổn hển bắt đầu kêu gào gầm rú
- Tiểu quỷ, ngươi dám dùng lực lượng của bổn tôn để khơi thông kinh mạch, đột phá đến Đại Thông Cảnh?
Vốn ở trong mắt của Độc Long Thú Tôn, Mộ Hàn chỉ là con cá trên thớt gỗ, có khả năng tùy ý để nó hắn xé xác bồi bổ, cũng không dự đoán được cuối cùng lại bị Tâm Cung của Mộ Hàn hấp thu. Chẳng những không thoát thân được, ngược lại bị Mộ Hàn mượn lực lượng của chính bản thân mình để hoàn thành đột phá cảnh giới. Độc Long Thú Tôn thiếu chút nữa tức giận đến ngất xỉu đi.
- A, đúng rồi, ta còn quên chưa cảm tạ ngươi.
Mộ Hàn thật giống như người mới chợt nghĩ ra ở trước mặt còn có Độc Long Thú Tôn này. Dáng vẻ thật đúng như mới mới tỉnh lại từ trong mộng. Hắn cười hì hì nói tiếp
- Đại nhân Độc Long Thú Tôn khẳng khái, ta hiện tại mới chỉ đột phá Thiên mạch và Địa mạch. Vẫn còn phải mượn lực lượng của ngươi để đả thông mười tám kinh mạch còn lại, xin đừng có keo kiệt quá đáng.
Nói vừa xong, Mộ Hàn liền nhắm hờ hai mắt, che giấu tâm thần.
Ngoại trừ Thiên mạch và Địa mạch ra thì sáu mạch Kỳ Kinh, mười hai mạch Chính Kinh còn lại có tện gọi hoàn toàn giống nhau với trên Địa Cầu. Theo ý niệm của Mộ Hàn, lực lượng tuôn ra từ "Tử Hư Thần cung" liền được khơi dậy.
Giờ khắc này, Mộ Hàn mới phát hiện lực lượng cường đại do "Tử Hư Thần cung" hút lấy đã gần như gấp hai.
Sau khi đạt tới Đại Thông Cảnh, "Tử Hư Thần cung" bên trong Tâm Cung xuất hiện sự khuếch trương trên diện rộng, năng lực hút lấy lực lượng của Độc Long Thú Tôn sau đó đồng thời tăng lên nhiều.
Thực lực đã đột phá, đúng là khơi gợi phản ứng dây chuyền kỳ diệu.
Trong lòng Mộ Hàn cười một tiếng, không có thời gian đi tán thưởng khen ngợi biểu hiện tinh thần của Độc Long Thú Tôn sau khi phát hiện biến cố này. Hắn chỉ càng không ngừng dẫn lực lượng của Độc Long Thú Tôn cùng với chân khí của bản thân đến các mạch quan trọng. Hai cỗ lực lượng hội tụ chung một chỗ, đúng là giống như sông lớn cuồn cuộn, để lộ ra luồng khí tức hào hùng mênh mông cuồn cuộn.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Lần đầu tiên đánh sâu vào, các mạch quan trọng liền bắt đầu đập dồn dập.
Mộ Hàn vui mừng quá đỗi, càng là không có dừng lại nghỉ ngơi chút nào
- Lực lượng bị trôi đi lại nhanh hơn?
Độc Long Thú Tôn điên cuồng gầm rú, thân hình to lớn đồ sộ cũng bắt đầu giãy dụa kịch liệt
- Đáng hận! Đáng hận!
Tuy nhiên, cái chân trước kia lại giống như mọc rễ dường như một mực dán chặt vào đầu Mộ Hàn, khó có thể nhúc nhích một chút xíu nào. Độc Long Thú Tôn càng có vẻ nóng nảy giận dữ đan xen:
- Tiểu quỷ, bổn tôn tuyệt sẽ không sẽ làm ngươi thực hiện được!
Ngay khi đang khi nói, thân hình của Độc Long Thú Tôn lại bắt đầu phồng lên to ra kịch liệt.
Trong thời gian ngắn, thân thể hắn liền phình to ra không sai biệt lắm đến gấp mấy lần.
Thân thể con thú vốn là to lớn nhìn qua liền giống như một quả đồi cao mấy chục thước, song hai cái răng nanh dài ngoằng hung ác lộ ra ngoài, cái nhìn lạnh lẽo đủ khiến cho tâm thần người khác phải sợ hãi run rẩy.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!
Tiếng gầm rú lần này của Độc Long Thú Tôn vô cùng mãnh liệt, chẳng những xuyên thấu qua không gian Tâm Cung của bản thân nó, thậm chí vẫn còn lọt ra ngoài Hắc Ma cổ điện, làm khuấy động cả những vòm trời rộng lớn xa xa.
Trong tích tắc này, tất cả mãnh thú trong núi rừng Hắc Ma Cốc tựa hồ cũng đã cảm ứng nhận ra. Chúng phảng phất như bị kinh động lớn lao, cả khu rừng rậm hắc ám tức thời bắt đầu sôi sùng sục.
- Ngao!
Kim Giác Lang Vương vẫn còn không hề cam lòng. Nó lưỡng lự đứng ở cách phía đông Hắc Ma Điện hơn mười dặm, nay vừa nghe từ trong điện truyền ra tiếng gầm rú trời long đất lở này thì thân hình trắng như tuyết đúng là không tự chủ được mà run run một hồi. Nó sợ hãi nhìn thoáng qua về hướng Hắc Ma Điện, tức thì cũng không quay đầu lại mà cắm đầu cắm cổ bỏ chạy đi.
Kim Giác Lang Vương có được thực lực Bách Khiếu Cảnh mà cũng còn như vậy, các mãnh thú khác càng là hơn thế.
Chỉ một thoáng, những con mãnh thú tựa như con ruồi không đầu bỏ chạy toán loạn trong Hắc Ma Cốc. Chúng rúc đầu trốn tránh mọi nơi, hoảng sợ liên tiếp kêu rống lên, tựa như ngày tận thế lập tức sắp phủ xuống nơi này. Số ít mãnh thú có thực lực quá mức thấp kém thậm chí trực tiếp nằm phủ phục trên mặt đất, phát ra tiếng gầm rống ầm ĩ.
Tiếng động ở nơi này quả là thật lớn, thậm chí ngay cả thành Liệt Sơn cách đó mấy chục dặm đều có thể nghe thấy.
- Có chuyện gì xảy ra vậy?
Bên trong viện Tuyển Phong của Mộ gia, đám thiếu niên vừa mới bắt đầu tu luyện đều là hai mặt nhìn nhau, lấy làm cực kỳ kinh ngạc. Nhất là đệ tử khu vực Nhất Trọng thông thường tuổi tương đối nhỏ, trên gương mặt càng là không nhịn được mà toát ra sự hoảng sợ. Những tiếng gầm gừ liên tiếp kia quá mức rung động lòng người.
- Không phải kinh hoảng, tiếp tục tu luyện!
Mộ Thiết Sơn sắc mặt bình tĩnh, quát lên một tiếng lớn.
Những thiếu niên trẻ con này giật mình một cái, lập tức vội vàng bừng tỉnh lại, đua nhau chuyên chú vào trong tu luyện. Mộ Thiết Sơn lặng lẽ đảo mắt liếc về hướng thành tây, giữa trán hiện lên một tia lo âu. Có thể tạo thành thanh thế như vậy, chỉ có mãnh thú trong Hắc Ma Cốc, chẳng lẽ mãnh thú ở đó bạo động?
- Cái gì?
Bên trong Tàng Phong Các, ông lão tóc bạc trắng đang ngủ gà ngủ gật đột nhiên mở mắt, cái lưng còng còng trong nháy mắt dựng thẳng tắp. Từ bên trong thân thể già nua bùng phát ra khí thế làm cho người ta sợ hãi.
Bóng dáng chỉ là hơi chợt lóe, bóng hình ông lão liền rời khỏi gian phòng.Đọc nhanh tại Vietwriter.com
Mộ Hàn rất hưng phấn, không chút quan tâm cự trảo trên đầu và không gian hắc ám chung quanh, chỉ phối hợp dẫn lực lượng của Độc Long thú tôn trùng kích địa mạch.
Trong tâm cung tối đen của Độc Long thú tôn, Mộ Hàn hoàn toàn không cảm giác được thời gian trôi qua, chỉ cẩm thấy địa mạch chấn động càng ngày càng nhanh.
Đến cuối cùng giống như động đất, âm thanh vang lên liên tục không ngớt không dứt.
Phanh!
Rốt cục âm thanh cực lớn chấn động bên người, Mộ Hàn lại một lần lĩnh hội được cảm giác quán thông này.
Địa mạch, thông suốt!
Thiên địa thông suốt, hắn đã là Vũ Cảnh tứ trọng Đại Thông Cảnh!
Thiên địa song mạch liên thông với nhau, càng liên hệ vói tâm cung, cả hai cấu thành một chỉnh thể tuần hoàn với tâm cung. Tuần hoàn này là trụ cột nhất, trừ thiên mạch cùng địa mạch ra còn có kỳ kinh lục mạch cùng với thập nhị chính kinh cần khơi thông, toàn bộ đều dung nhập vào trong đại tuần hoàn này.
Trong lòng Mộ Hàn sinh ra cảm giác vui mừng, chợt khôi phục bình tĩnh.
Hắn lúc trước vì tìm kiếm cơ hội đột phá nên xâm nhập Hắc Ma cốc, không ngừng chiến đấu chém với với hung thú cường đại, nhiều lần suýt nữa rơi vào trong miệng thú. Đến bây giờ đối với Mộ Hàn mà nói chuyện đột phá là nước chảy thành sông, cũng không có quá nhiều lo lắng.
- Đại Thông Cảnh?
Nhận thấy được sự biến hóa của Mộ Hàn, Độc Long Thú Tôn hổn hển bắt đầu kêu gào gầm rú
- Tiểu quỷ, ngươi dám dùng lực lượng của bổn tôn để khơi thông kinh mạch, đột phá đến Đại Thông Cảnh?
Vốn ở trong mắt của Độc Long Thú Tôn, Mộ Hàn chỉ là con cá trên thớt gỗ, có khả năng tùy ý để nó hắn xé xác bồi bổ, cũng không dự đoán được cuối cùng lại bị Tâm Cung của Mộ Hàn hấp thu. Chẳng những không thoát thân được, ngược lại bị Mộ Hàn mượn lực lượng của chính bản thân mình để hoàn thành đột phá cảnh giới. Độc Long Thú Tôn thiếu chút nữa tức giận đến ngất xỉu đi.
- A, đúng rồi, ta còn quên chưa cảm tạ ngươi.
Mộ Hàn thật giống như người mới chợt nghĩ ra ở trước mặt còn có Độc Long Thú Tôn này. Dáng vẻ thật đúng như mới mới tỉnh lại từ trong mộng. Hắn cười hì hì nói tiếp
- Đại nhân Độc Long Thú Tôn khẳng khái, ta hiện tại mới chỉ đột phá Thiên mạch và Địa mạch. Vẫn còn phải mượn lực lượng của ngươi để đả thông mười tám kinh mạch còn lại, xin đừng có keo kiệt quá đáng.
Nói vừa xong, Mộ Hàn liền nhắm hờ hai mắt, che giấu tâm thần.
Ngoại trừ Thiên mạch và Địa mạch ra thì sáu mạch Kỳ Kinh, mười hai mạch Chính Kinh còn lại có tện gọi hoàn toàn giống nhau với trên Địa Cầu. Theo ý niệm của Mộ Hàn, lực lượng tuôn ra từ "Tử Hư Thần cung" liền được khơi dậy.
Giờ khắc này, Mộ Hàn mới phát hiện lực lượng cường đại do "Tử Hư Thần cung" hút lấy đã gần như gấp hai.
Sau khi đạt tới Đại Thông Cảnh, "Tử Hư Thần cung" bên trong Tâm Cung xuất hiện sự khuếch trương trên diện rộng, năng lực hút lấy lực lượng của Độc Long Thú Tôn sau đó đồng thời tăng lên nhiều.
Thực lực đã đột phá, đúng là khơi gợi phản ứng dây chuyền kỳ diệu.
Trong lòng Mộ Hàn cười một tiếng, không có thời gian đi tán thưởng khen ngợi biểu hiện tinh thần của Độc Long Thú Tôn sau khi phát hiện biến cố này. Hắn chỉ càng không ngừng dẫn lực lượng của Độc Long Thú Tôn cùng với chân khí của bản thân đến các mạch quan trọng. Hai cỗ lực lượng hội tụ chung một chỗ, đúng là giống như sông lớn cuồn cuộn, để lộ ra luồng khí tức hào hùng mênh mông cuồn cuộn.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Lần đầu tiên đánh sâu vào, các mạch quan trọng liền bắt đầu đập dồn dập.
Mộ Hàn vui mừng quá đỗi, càng là không có dừng lại nghỉ ngơi chút nào
- Lực lượng bị trôi đi lại nhanh hơn?
Độc Long Thú Tôn điên cuồng gầm rú, thân hình to lớn đồ sộ cũng bắt đầu giãy dụa kịch liệt
- Đáng hận! Đáng hận!
Tuy nhiên, cái chân trước kia lại giống như mọc rễ dường như một mực dán chặt vào đầu Mộ Hàn, khó có thể nhúc nhích một chút xíu nào. Độc Long Thú Tôn càng có vẻ nóng nảy giận dữ đan xen:
- Tiểu quỷ, bổn tôn tuyệt sẽ không sẽ làm ngươi thực hiện được!
Ngay khi đang khi nói, thân hình của Độc Long Thú Tôn lại bắt đầu phồng lên to ra kịch liệt.
Trong thời gian ngắn, thân thể hắn liền phình to ra không sai biệt lắm đến gấp mấy lần.
Thân thể con thú vốn là to lớn nhìn qua liền giống như một quả đồi cao mấy chục thước, song hai cái răng nanh dài ngoằng hung ác lộ ra ngoài, cái nhìn lạnh lẽo đủ khiến cho tâm thần người khác phải sợ hãi run rẩy.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!
Tiếng gầm rú lần này của Độc Long Thú Tôn vô cùng mãnh liệt, chẳng những xuyên thấu qua không gian Tâm Cung của bản thân nó, thậm chí vẫn còn lọt ra ngoài Hắc Ma cổ điện, làm khuấy động cả những vòm trời rộng lớn xa xa.
Trong tích tắc này, tất cả mãnh thú trong núi rừng Hắc Ma Cốc tựa hồ cũng đã cảm ứng nhận ra. Chúng phảng phất như bị kinh động lớn lao, cả khu rừng rậm hắc ám tức thời bắt đầu sôi sùng sục.
- Ngao!
Kim Giác Lang Vương vẫn còn không hề cam lòng. Nó lưỡng lự đứng ở cách phía đông Hắc Ma Điện hơn mười dặm, nay vừa nghe từ trong điện truyền ra tiếng gầm rú trời long đất lở này thì thân hình trắng như tuyết đúng là không tự chủ được mà run run một hồi. Nó sợ hãi nhìn thoáng qua về hướng Hắc Ma Điện, tức thì cũng không quay đầu lại mà cắm đầu cắm cổ bỏ chạy đi.
Kim Giác Lang Vương có được thực lực Bách Khiếu Cảnh mà cũng còn như vậy, các mãnh thú khác càng là hơn thế.
Chỉ một thoáng, những con mãnh thú tựa như con ruồi không đầu bỏ chạy toán loạn trong Hắc Ma Cốc. Chúng rúc đầu trốn tránh mọi nơi, hoảng sợ liên tiếp kêu rống lên, tựa như ngày tận thế lập tức sắp phủ xuống nơi này. Số ít mãnh thú có thực lực quá mức thấp kém thậm chí trực tiếp nằm phủ phục trên mặt đất, phát ra tiếng gầm rống ầm ĩ.
Tiếng động ở nơi này quả là thật lớn, thậm chí ngay cả thành Liệt Sơn cách đó mấy chục dặm đều có thể nghe thấy.
- Có chuyện gì xảy ra vậy?
Bên trong viện Tuyển Phong của Mộ gia, đám thiếu niên vừa mới bắt đầu tu luyện đều là hai mặt nhìn nhau, lấy làm cực kỳ kinh ngạc. Nhất là đệ tử khu vực Nhất Trọng thông thường tuổi tương đối nhỏ, trên gương mặt càng là không nhịn được mà toát ra sự hoảng sợ. Những tiếng gầm gừ liên tiếp kia quá mức rung động lòng người.
- Không phải kinh hoảng, tiếp tục tu luyện!
Mộ Thiết Sơn sắc mặt bình tĩnh, quát lên một tiếng lớn.
Những thiếu niên trẻ con này giật mình một cái, lập tức vội vàng bừng tỉnh lại, đua nhau chuyên chú vào trong tu luyện. Mộ Thiết Sơn lặng lẽ đảo mắt liếc về hướng thành tây, giữa trán hiện lên một tia lo âu. Có thể tạo thành thanh thế như vậy, chỉ có mãnh thú trong Hắc Ma Cốc, chẳng lẽ mãnh thú ở đó bạo động?
- Cái gì?
Bên trong Tàng Phong Các, ông lão tóc bạc trắng đang ngủ gà ngủ gật đột nhiên mở mắt, cái lưng còng còng trong nháy mắt dựng thẳng tắp. Từ bên trong thân thể già nua bùng phát ra khí thế làm cho người ta sợ hãi.
Bóng dáng chỉ là hơi chợt lóe, bóng hình ông lão liền rời khỏi gian phòng.Đọc nhanh tại Vietwriter.com