Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 48
Rầm rầm rầm oanh!
Ngay sau đó Mộ Hàn thuận thế vung quyền lên, lại có bốn lôi âm trong ngực và bụng vang vọng, trong khoảnh khắc tuôn ra thì khí kinh mạnh mẽ trong nắm đấm cũng bắn ra ngoài, cả phiến hư không này không ngừng chấn động mạnh mẽ.
Một thức bốn lôi âm!
Mộ Hàn ngẩn ngơ, sau đó hắn vỗ trán và cười dài, thiên mạch thông suốt thì "Lôi Cực Âm Cương" cũng theo đó tăng lên.
Cho dù chưa quán thông địa mạch, bước vào Đại Thông Cảnh đối với Mộ Hàn mà nói chỉ là thời gian mà thôi.
Hiện tại dù không sử dụng ngự khí chi thuật, không sử dụng tâm cung và dao găm, Mộ Hàn cũng có lòng tin chiến một trận với tu sĩ Yêu Hà Cảnh như Mộ Thiên Phong.
NGAO!
Lúc Mộ Hàn cười dài thì đột nhiên có tiếng gào rú.
Mộ Hàn vội vàng nhìn qua tiếng gào, mới phát hiện trong bóng tối bốn phía có bóng trắng bao vây, toàn bộ là một sừng Tuyết Lang.
Đếm sơ qua cũng thấy hơn ba mươi con.
Xem qua giới thiệu về hung thú, Mộ Hàn lập tức hiểu được một sừng Tuyết Lang là hung thú sống theo bầy, chỉ khi kiếm ăn mới hơi lạc đàn. Hung thú đều có linh tính nhất định, sau khi chúng phát hiện đồng bạn mất tích, cũng men theo mùi của đồng bạn tìm tới đây.
Phát hiện xác đồng bạn dưới gốc cây, cơ hồ tất cả một sừng Tuyết Lang đều há miệng tru lên dữ dội, ánh mắt nhìn qua Mộ Hàn cũng đầy khát máu.
Trong lúc nhất thời phạm vi mấy chục thước này đầy áp lực.
-Tới vừa vặn!
Thấy thế Mộ Hàn chẳng những không có lùi bước, ngược lại còn vui mừng nhướng mày, thực lực vừa mới đột phá, những con Tuyết Lang này xuất hiện chẳng khác gì nghiệm chứng thực lực của hắn.
Sau khi cười xong, Mộ Hàn nhảy xuống đất, rồi sau đó hắn như gió lốc lao qua một con Tuyết Lang, một quyền đánh vào đầu của nó.
Một sùng Tuyết Lang thấy thế lập tức ngẩng đầu sau đó cái miệng đầy răng nanh táp thẳng vào Mộ Hàn.
Rầm rầm rầm oanh!
Bốn tiếng lôi âm vang vọng, Mộ Hàn đánh một quyền vào sừng trên đầu của Tuyết Lang, chỉ thấy hung thú thực lực Chân Khí Cảnh này kêu hừ một tiếng, mới ngã xuống đất, cái sừng của nó đâm xuyên qua đầu lâu của nó.
NGAO!
Lại thấy đồng bạn chết thảm, những con một sừng Tuyết Lang càng thêm điên cuồng, tiếng rống giận dữ vang lên liên tục, cơ hồ lập tức có sáu con Tuyết Lang lao thẳng tới.
Mộ Hàn cười ha hả, không lùi mà tiến tới, nắm đấm của hắn như thiểm điện đánh ra ngoài, trong khoảnh khắc đã đánh bay một con Tuyết Lang, sau đó hắn nhảy thẳng vào trong đàn sói.
Chỉ một lát trong khu rừng nhỏ này vang vọng tiếng tru chèo và chém giết.
Trong người Mộ Hàn có tiếng sấm cuồn cuộn, âm thanh mạnh mẽ hòa lẫn vào tiếng gào thét của hung thú. Mượn nhờ đại thụ che lấp, Mộ Hàn nhanh nhẹn xuyên qua giữa đám sói, cơ hồ mỗi lần ra tay đều có một con một sừng Tuyết Lang rú thảm sau đó ngã xuống, chúng chết đi.
Qua mấy phút như vậy, tiếng thống khổ cuối cùng đã biến mất, khu vực này yên lặng đầy chết chóc.
Mộ Hàn chậm rãi thu hồi nắm đấm, xiêm y đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
Chung quanh hắn có chừng ba mươi thi thể một sùng Tuyết Lang, mùi máu tươi nồng đậm bao phủ phạm vi mấy chục thước.
Giờ phút này trong ngực Mộ Hàn hưng phấn không cách nào hình dung được.
Nếu như trước khi quán thông thiên mạch, dùng thực lực của hắn muốn giải quyết nhiều một sùng Tuyết Lang như thế không thể nào hoàn thành trong thời gian ngắn được.
Trong lần chiến đấu này hắn không có tiêu hao bao nhiêu thực lực.
Mới quán thông thiên mạch đã như thế, nếu địa mạch thông suốt và tiến vào Vũ Cảnh tứ trọng Đại Thông Cảnh hắn cường đại cỡ nào? Huống hồ đạt tới Đại Thông Cảnh còn cần câu thông mười tám đường kinh mạch. Mỗi khi khơi thông một đường kinh mạch thì thực lực tăng lên nhanh hơn.
Nếu mở toàn bộ kinh mạch...
Nghĩ đến tinh cảnh mình lúc Đại Thông Cảnh đỉnh phong thì nội tâm Mộ Hàn đầy chờ mong, nhưng mà bây giờ còn phải tiếp tục tìm hung thú chiến đấu.
Bò lên đỉnh cây, Mộ Hàn phân biệt phương vị một chút, đang muốn nhảy qua cây đối diện, đột nhiên toàn thân lông tơ dựng đứng, một cảm giác nguy cơ lập tức bao phủ người của hắn.
Hô!
Tiếng xé gió vang lên, một quang ảnh màu trắng đâm xuyên qua rừng cây, lập tức xuất hiện trước mặt hắn, đây là băng chùy do chân khí ngưng tụ thành.
Một đạo hàn ý thấu xương hiện ra trong lòng của hắn, hai tay của Mộ Hàn như thiểm điện nâng lên và khép lấy băng chùy, tám lôi âm từ trong ngực của hắn vang vọng .
Vèo!
Băng trùy không ngừng chuyển động trong lòng bàn tay của Mộ Hàn, kình đạo mạnh mẽ khuếch tán ra chung quanh, Mộ Hàn phải bay ngược ra sau hơn mười mét mới tiếp được, sau đó hắn mở song chưởng ra xem. Chợt cảm thấy hai tay lạnh buốt.
Mộ Hàn ăn cả kinh, ý niệm chuyển động vận chuyển tâm cung.
Phanh!
Nháy mắt sau đó dao găm từ trong mi tâm Mộ Hàn va chạm với băng trùy tiếp theo, băng trùy vỡ nát nhưng mà dao găm cũng bay ra xa.
Mộ Hàn cảm thấy đầu óc đau đớn, cắn răng điều động pháp lực trong tâm cung của mình, lúc này mới khiến dao găm vượt qua phạm vi năm mét dừng lại, rồi sau đó ý niệm trong đầu khẽ động thu nó vào tâm cung, thời điểm này thân thể của hắn thoát ra khỏi thân cây và rơi xuống.
NGAO!
Một tiếng gào thét vang vọng hư không bao phủ nơi này.
Mộ Hàn nhìn qua nơi gào rú và nội tâm căng như dây đàn, trong nội tâm đề phòng tới cực điểm, lại nghe được tiếng xé gió của băng trùy bắn tới, ngay sau đó lại có một bóng trắng bay tới, không ngờ là một con một sừng Tuyết Lang cực lớn.
Trước kia giết một sừng Tuyết Lang chỉ dài hai ba thước, nhưng mà con này tới năm thước, cái sừng trên đầu không phải màu trắng, mà là màu vàng chói mắt.
Một sừng Tuyết Lang chậm rãi đi thong thả tới nơi này, bước chân cực kỳ uy nghiêm, giống như bá giả quân lâm thiên hạ, đôi mắt to như đèn lồng của nó nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn, ánh mắt của nó đầy nhân tính, rất phức tạp, hình như có khinh thường, cố ý, có thể là ... Phẫn nộ.
Con mắt Mộ Hàn nhắm lại, tiếng lòng kêu khổ.
Mộ Thanh Long đưa quyển sách giới thiệu hung thú kia, Mộ Hàn đã sớm ghi nhớ trong lòng, nhưng mà hắn tìm khắp trí nhớ đều tìm không thấy tin tức về còn một sừng Tuyết Lang này. Từ băng trùy vừa rồi công kích, Mộ Hàn đã biết rõ con một sừng Tuyết Lang này thực lực đạt tới Yên Hà Cảnh đỉnh phong.
Âm thanh sàn sạt tới gần, cự lang mang cho Mộ Hàn cảm giác áp bách cường đại.
- Kim Giác Lang Vương!
Trong đầu Mộ Hàn nghĩ nhiều, sau đó trong đầu hiện ra mấy chữ này. Hắn nhớ lúc trước Mộ Thiết Sơn nói chuyện phiếm với người ta và biết được, nói là ngoại ô thủ đô Việt quốc là Bạch Long Thành có khu vực tương tự Hắc Ma cốc, từng xuất hiện một con Kim Giác cự lang.
Hung thú tu luyện lâu ngày cũng có thể tiến hóa như nhân loại.
Mà Kim Giác cự lang bắt đầu từ một sừng Tuyết Lang tiến hóa mà thành. Tuyết Lang một khi xuất hiện tiến hóa sẽ được cả bầy tôn lên làm Lang Vương. Nghe nói khi cái sừng trên đỉnh đầu Độc Giác Lang Vương lột xác hoàn toàn thành màu vàng, thực lực của hắn hoàn toàn có thể chống lại tu sĩ Bách Khiếu Cảnh.
Ngay sau đó Mộ Hàn thuận thế vung quyền lên, lại có bốn lôi âm trong ngực và bụng vang vọng, trong khoảnh khắc tuôn ra thì khí kinh mạnh mẽ trong nắm đấm cũng bắn ra ngoài, cả phiến hư không này không ngừng chấn động mạnh mẽ.
Một thức bốn lôi âm!
Mộ Hàn ngẩn ngơ, sau đó hắn vỗ trán và cười dài, thiên mạch thông suốt thì "Lôi Cực Âm Cương" cũng theo đó tăng lên.
Cho dù chưa quán thông địa mạch, bước vào Đại Thông Cảnh đối với Mộ Hàn mà nói chỉ là thời gian mà thôi.
Hiện tại dù không sử dụng ngự khí chi thuật, không sử dụng tâm cung và dao găm, Mộ Hàn cũng có lòng tin chiến một trận với tu sĩ Yêu Hà Cảnh như Mộ Thiên Phong.
NGAO!
Lúc Mộ Hàn cười dài thì đột nhiên có tiếng gào rú.
Mộ Hàn vội vàng nhìn qua tiếng gào, mới phát hiện trong bóng tối bốn phía có bóng trắng bao vây, toàn bộ là một sừng Tuyết Lang.
Đếm sơ qua cũng thấy hơn ba mươi con.
Xem qua giới thiệu về hung thú, Mộ Hàn lập tức hiểu được một sừng Tuyết Lang là hung thú sống theo bầy, chỉ khi kiếm ăn mới hơi lạc đàn. Hung thú đều có linh tính nhất định, sau khi chúng phát hiện đồng bạn mất tích, cũng men theo mùi của đồng bạn tìm tới đây.
Phát hiện xác đồng bạn dưới gốc cây, cơ hồ tất cả một sừng Tuyết Lang đều há miệng tru lên dữ dội, ánh mắt nhìn qua Mộ Hàn cũng đầy khát máu.
Trong lúc nhất thời phạm vi mấy chục thước này đầy áp lực.
-Tới vừa vặn!
Thấy thế Mộ Hàn chẳng những không có lùi bước, ngược lại còn vui mừng nhướng mày, thực lực vừa mới đột phá, những con Tuyết Lang này xuất hiện chẳng khác gì nghiệm chứng thực lực của hắn.
Sau khi cười xong, Mộ Hàn nhảy xuống đất, rồi sau đó hắn như gió lốc lao qua một con Tuyết Lang, một quyền đánh vào đầu của nó.
Một sùng Tuyết Lang thấy thế lập tức ngẩng đầu sau đó cái miệng đầy răng nanh táp thẳng vào Mộ Hàn.
Rầm rầm rầm oanh!
Bốn tiếng lôi âm vang vọng, Mộ Hàn đánh một quyền vào sừng trên đầu của Tuyết Lang, chỉ thấy hung thú thực lực Chân Khí Cảnh này kêu hừ một tiếng, mới ngã xuống đất, cái sừng của nó đâm xuyên qua đầu lâu của nó.
NGAO!
Lại thấy đồng bạn chết thảm, những con một sừng Tuyết Lang càng thêm điên cuồng, tiếng rống giận dữ vang lên liên tục, cơ hồ lập tức có sáu con Tuyết Lang lao thẳng tới.
Mộ Hàn cười ha hả, không lùi mà tiến tới, nắm đấm của hắn như thiểm điện đánh ra ngoài, trong khoảnh khắc đã đánh bay một con Tuyết Lang, sau đó hắn nhảy thẳng vào trong đàn sói.
Chỉ một lát trong khu rừng nhỏ này vang vọng tiếng tru chèo và chém giết.
Trong người Mộ Hàn có tiếng sấm cuồn cuộn, âm thanh mạnh mẽ hòa lẫn vào tiếng gào thét của hung thú. Mượn nhờ đại thụ che lấp, Mộ Hàn nhanh nhẹn xuyên qua giữa đám sói, cơ hồ mỗi lần ra tay đều có một con một sừng Tuyết Lang rú thảm sau đó ngã xuống, chúng chết đi.
Qua mấy phút như vậy, tiếng thống khổ cuối cùng đã biến mất, khu vực này yên lặng đầy chết chóc.
Mộ Hàn chậm rãi thu hồi nắm đấm, xiêm y đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
Chung quanh hắn có chừng ba mươi thi thể một sùng Tuyết Lang, mùi máu tươi nồng đậm bao phủ phạm vi mấy chục thước.
Giờ phút này trong ngực Mộ Hàn hưng phấn không cách nào hình dung được.
Nếu như trước khi quán thông thiên mạch, dùng thực lực của hắn muốn giải quyết nhiều một sùng Tuyết Lang như thế không thể nào hoàn thành trong thời gian ngắn được.
Trong lần chiến đấu này hắn không có tiêu hao bao nhiêu thực lực.
Mới quán thông thiên mạch đã như thế, nếu địa mạch thông suốt và tiến vào Vũ Cảnh tứ trọng Đại Thông Cảnh hắn cường đại cỡ nào? Huống hồ đạt tới Đại Thông Cảnh còn cần câu thông mười tám đường kinh mạch. Mỗi khi khơi thông một đường kinh mạch thì thực lực tăng lên nhanh hơn.
Nếu mở toàn bộ kinh mạch...
Nghĩ đến tinh cảnh mình lúc Đại Thông Cảnh đỉnh phong thì nội tâm Mộ Hàn đầy chờ mong, nhưng mà bây giờ còn phải tiếp tục tìm hung thú chiến đấu.
Bò lên đỉnh cây, Mộ Hàn phân biệt phương vị một chút, đang muốn nhảy qua cây đối diện, đột nhiên toàn thân lông tơ dựng đứng, một cảm giác nguy cơ lập tức bao phủ người của hắn.
Hô!
Tiếng xé gió vang lên, một quang ảnh màu trắng đâm xuyên qua rừng cây, lập tức xuất hiện trước mặt hắn, đây là băng chùy do chân khí ngưng tụ thành.
Một đạo hàn ý thấu xương hiện ra trong lòng của hắn, hai tay của Mộ Hàn như thiểm điện nâng lên và khép lấy băng chùy, tám lôi âm từ trong ngực của hắn vang vọng .
Vèo!
Băng trùy không ngừng chuyển động trong lòng bàn tay của Mộ Hàn, kình đạo mạnh mẽ khuếch tán ra chung quanh, Mộ Hàn phải bay ngược ra sau hơn mười mét mới tiếp được, sau đó hắn mở song chưởng ra xem. Chợt cảm thấy hai tay lạnh buốt.
Mộ Hàn ăn cả kinh, ý niệm chuyển động vận chuyển tâm cung.
Phanh!
Nháy mắt sau đó dao găm từ trong mi tâm Mộ Hàn va chạm với băng trùy tiếp theo, băng trùy vỡ nát nhưng mà dao găm cũng bay ra xa.
Mộ Hàn cảm thấy đầu óc đau đớn, cắn răng điều động pháp lực trong tâm cung của mình, lúc này mới khiến dao găm vượt qua phạm vi năm mét dừng lại, rồi sau đó ý niệm trong đầu khẽ động thu nó vào tâm cung, thời điểm này thân thể của hắn thoát ra khỏi thân cây và rơi xuống.
NGAO!
Một tiếng gào thét vang vọng hư không bao phủ nơi này.
Mộ Hàn nhìn qua nơi gào rú và nội tâm căng như dây đàn, trong nội tâm đề phòng tới cực điểm, lại nghe được tiếng xé gió của băng trùy bắn tới, ngay sau đó lại có một bóng trắng bay tới, không ngờ là một con một sừng Tuyết Lang cực lớn.
Trước kia giết một sừng Tuyết Lang chỉ dài hai ba thước, nhưng mà con này tới năm thước, cái sừng trên đầu không phải màu trắng, mà là màu vàng chói mắt.
Một sừng Tuyết Lang chậm rãi đi thong thả tới nơi này, bước chân cực kỳ uy nghiêm, giống như bá giả quân lâm thiên hạ, đôi mắt to như đèn lồng của nó nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn, ánh mắt của nó đầy nhân tính, rất phức tạp, hình như có khinh thường, cố ý, có thể là ... Phẫn nộ.
Con mắt Mộ Hàn nhắm lại, tiếng lòng kêu khổ.
Mộ Thanh Long đưa quyển sách giới thiệu hung thú kia, Mộ Hàn đã sớm ghi nhớ trong lòng, nhưng mà hắn tìm khắp trí nhớ đều tìm không thấy tin tức về còn một sừng Tuyết Lang này. Từ băng trùy vừa rồi công kích, Mộ Hàn đã biết rõ con một sừng Tuyết Lang này thực lực đạt tới Yên Hà Cảnh đỉnh phong.
Âm thanh sàn sạt tới gần, cự lang mang cho Mộ Hàn cảm giác áp bách cường đại.
- Kim Giác Lang Vương!
Trong đầu Mộ Hàn nghĩ nhiều, sau đó trong đầu hiện ra mấy chữ này. Hắn nhớ lúc trước Mộ Thiết Sơn nói chuyện phiếm với người ta và biết được, nói là ngoại ô thủ đô Việt quốc là Bạch Long Thành có khu vực tương tự Hắc Ma cốc, từng xuất hiện một con Kim Giác cự lang.
Hung thú tu luyện lâu ngày cũng có thể tiến hóa như nhân loại.
Mà Kim Giác cự lang bắt đầu từ một sừng Tuyết Lang tiến hóa mà thành. Tuyết Lang một khi xuất hiện tiến hóa sẽ được cả bầy tôn lên làm Lang Vương. Nghe nói khi cái sừng trên đỉnh đầu Độc Giác Lang Vương lột xác hoàn toàn thành màu vàng, thực lực của hắn hoàn toàn có thể chống lại tu sĩ Bách Khiếu Cảnh.