Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 61
Nam nhân trẻ tuổi kia không nhịn được đáp lại:
- Lúc hắn mới ở Thực Khí Cảnh đã có thể đánh bại Đại Thông Cảnh đỉnh cao, vậy sau khi đạt tới Đại Thông Cảnh thì việc giết chết Kim Giác Lang Vương có cấp bậc Yên Hà Cảnh cũng là rất có khả năng.
- Đánh rắm!
Mộ Phi Hổ trợn trừng hai mắt, trước khi lại ngã người xuống ghế thì mắng hắn
- Đại Thông Cảnh và Yên Hà Cảnh có thể đánh đồng sao? Hàng chục tu sĩ Đại Thông Cảnh đều không chống lại nổi một tu sĩ Yên Hà Cảnh. Cứ dặn người chú ý chặt chẽ mọi động tĩnh của tiểu tạp chủng kia. Chuyện như lần trước tuyệt đối không thể cho phép lại phát sinh lần nữa.
- Đúng vậy, vâng vâng.
Nam nhân trẻ tuổi cuống quít đáp không ngớt miệng vừa vội vàng chuồn ra khỏi phòng.
Bóng dáng của hắn vừa biến mất, Mộ Phi Hổ liền bắt đầu hồ nghi trong lòng. Câu nhắc nhở mới vừa rồi kia cũng không phải không có có đạo lý, tiểu tạp chủng có thể ở trong thời gian ngắn ngủi như vậy mà đột phá đến Thực Khí Cảnh, có đôi khi đích thật không thể theo lẽ thường thăm dò suy đoán. Nếu như tiểu tạp chủng thật sự có được thực lực đủ để giết chết Kim Giác Lang Vương, vậy muốn xử lý hắn quả là có chút phiền phức.
Nhưng mà, coi như lại phiền toái thì nó cũng phải đền mạng cho bảo bối Tôn nhi của lão phu!
Trong đôi mắt của Mộ Phi Hổ hiện lên một tia tàn nhẫn
Hơn một canh giờ, sau khi tắm rửa sạch sẽ Mộ Hàn đi tới Đạo Tiên lâu lần thứ tư.
Lần hành trình đến Hắc Ma Cốc này, bản đồ và sách hướng dẫn bằng tranh ảnh về mãnh thú do Mộ Thanh Long cung cấp đã trợ giúp rất lớn cho Mộ Hàn. Hiện nay đã trở về, dù sao cũng phải cảm tạ một phen.
- Hả, tiểu tử kia, là ngươi đã trở về?
Mộ Hàn còn chưa đi đến dưới lầu của Thanh Long Các, một âm thanh mừng rỡ xen lẫn kinh ngạc liền vang lên bên tai. Sau một khắc, bóng dáng của Mộ Thanh Long liền xuất hiện ở bên cạnh hắn, trên mặt tràn đầy vui vẻ.
- Ra mắt thanh Long tiền bối.
Mộ Hàn vội vàng khom người.
- Không cần đa lễ.
Mộ Thanh Long ha ha cười một tiếng, cứ như vậy cầm cánh tay nâng Mộ Hàn lên. Có điều bất chợt, trong đôi mắt của lão lại bắn ra thần thái ngạc nhiên như bị hút hồn, lão nói với ngữ điệu cực nhanh
- Thiên mạch thông suốt, Địa mạch thông suốt, các mạch quan trọng thông suốt
Túc Quyết Âm Can Kinh đã thông suốt, Thủ Thái Âm Phế Kinh thông suốt, hai mươi kinh mạch đều thông suốt!
- Tiểu tử kia, rốt cuộc ngươi đã đạt đến cấp bậc Đại Thông Cảnh đỉnh cao!
Trên mặt Mộ Thanh Long hoàn toàn không che dấu nổi sự ngạc nhiên.
- Nhanh như vậy? Mới chỉ có hai mươi lăm ngày đó!
Một bóng trắng yểu điệu rơi ở trước người Mộ Hàn, đó cũng là Vân Phiêu Phiêu. Ở trong đôi mắt đẹp đen huyền đang mở tròn xoe lẫn trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy sự kinh ngạc.
Nàng cũng bị tốc độ tu luyện của Mộ Hàn làm chấn động.
Đại Thông Cảnh không phải là Thực Khí Cảnh có thể so sánh, Thực Khí Cảnh đỉnh cao là có thể đạt tới rất dễ dàng. Nhưng khi cần phải đạt tới Đại Thông Cảnh đỉnh cao, lại còn đả thông được tám mạch Kỳ Kinh và mười hai mạch Chính Kinh như thế, nếu mà có thể làm được tình trạng như vậy trong vòng một năm liền cũng coi là thiên tài. Nhưng mà Mộ Hàn ngược lại, chỉ dùng thời gian hai mươi lăm ngày ngắn ngủi!
Tính toán cho thật đầy đủ, thời gian Mộ Hàn đi từ Ngoại Tráng Cảnh đến Đại Thông Cảnh đỉnh cao tổng cộng lại mới áng chừng khoảng hai tháng.
- Chỉ may mắn mà thôi.
Nhìn thấy vẻ mặt của hai người, Mộ Hàn khiêm nhường cười cười một tiếng. Câu nói kia của Vân Phiêu Phiêu cũng khiến cho hắn hiểu rõ ràng thời gian chuẩn xác sau khi chính mình rời khỏi thành Liệt Sơn, rồi sau đó lại cảm kích nói
- Cũng là ít nhiều nhờ có Thanh Long tiền bối trợ giúp. Nói cách khác, cháu chỉ sợ đã sớm chết ở Hắc Ma Cốc.
- Chỉ là một bức bản đồ và một quyển sách tranh, không đáng giá nhắc tới.
Nghe Mộ Hàn nhắc tới chuyện này, Mộ Thanh Long không lưu tâm khoát khoát tay. Vân Phiêu Phiêu sau khi phục hồi tinh thần lại, đột nhiên nghĩ tới một chuyện liền không khỏi sáng mắt lên. Không thể chờ đợi được nàng bèn hỏi:
- Mộ Hàn, trước đây mấy ngày, những mãnh thú này trong Hắc Ma Cốc gây ra động tĩnh rất lớn, không phải là ngươi dẫn tới đó chứ.
- Làm sao có thể?
Mộ Hàn liên tục khoát tay, chuyện như thế này nếu mà hắn thừa nhận như vậy thì phải nhắc tới Hắc Ma Điện và Độc Long Thú Tôn bị phong ấn trong điện. Nếu đã nói vậy, liền không thể không nói đến "Tử Hư Thần Cung" của hắn. Nếu cứ như vậy, hắn sẽ không tìm được lý do thích hợp để giải thích chính mình vì sao có thể thoát thân từ nơi này.
- Nếu mà ta có năng lực kia, thì sao còn có thể khiến cho mình đầy thương tích ở trong Hắc Ma Cốc?
Mộ Hàn cười đáp lại.
- Có phải không?
Đôi mắt đẹp của Vân Phiêu Phiêu quay một vòng, sóng mắt đảo quanh trên người Mộ Hàn. Đột nhiên thấy trên tay hắn có cái sừng Kim Giác dài hơn một thước kia. Sự chú ý lập tức bị dời vào vật đó, nàng hứng thú dạt dào mà hỏi:
- Đây là cái gì?
Thấy nàng không có lại hỏi tới kĩ hơn, Mộ Hàn cũng là âm thầm thở phào. Hắn đang muốn mở miệng thì Mộ Thanh Long ở bên cạnh liền hỏi với giọng đặc biệt kì quái:
- Kim Giác của Kim Giác Lang Vương?
Âm thanh còn chưa dứt, ánh mắt kinh ngạc của Mộ Thanh Long cùng với Vân Phiêu Phiêu cùng lúc đều rơi trên người Mộ Hàn:
- Trong Hắc Ma Cốc lại xuất hiện Kim Giác Lang Vương? Nhìn chiếc sừng Kim Giác này, hiển nhiên là vừa mới được chặt xuống, lâu nhất không vượt qua hai mấy giờ. Hơn nữa nhìn tỉ lệ kích cỡ của nó, rất có thể là Kim Giác của Lang Vương cấp bập Bách Khiếu Cảnh!
- Kim
Kim Giác Lang Vương là do ngươi giết?
Vân Phiêu Phiêu rốt cục trở lại sự hứng thú, ánh mắt khó có thể tin chuyển hướng từ Kim Giác sang Mộ Hàn, ha ha mở miệng hỏi.
Sau khi biết được Mộ Hàn chỉ trong thời gian ngắn ngủi hơn hai mươi ngày liền đạt tới Đại Thông Cảnh đỉnh cao thì Vân Phiêu Phiêu vẫn còn chỉ là hâm mộ tốc độ tu luyện của Mộ Hàn. Thế nhưng hiện tại, trong lòng nàng cũng là ức chế không được những cơn sóng lớn đang nổi lên. Mộ Hàn mới ở cấp bậc Đại Thông Cảnh đỉnh cao, nhưng lại có thể săn giết được Kim Giác Lang Vương cấp Bách Khiếu Cảnh?
Tin tức này nếu mà truyền đi ra ngoài, còn không biết sẽ có bao nhiêu người kinh ngạc đến rơi rụng con ngươi.
Không chỉ có ở thành Liệt Sơn, chỉ sợ cả Việt Quốc đều sẽ gây ra một hồi chấn động không nhỏ. Thậm chí là những cường giả Đạo Cảnh này đều có khả năng bỏ qua dáng vẻ cao ngạo, chủ động chạy tới thu hoạch Mộ Hàn làm đệ tử. Một đệ tử xuất sắc có tư chất như thế, sau này có thể đạt tới tình trạng như thế nào là điều có thể nghĩ.
- Khi trở về ở bên rìa Hắc Ma Cốc thì gặp nó, thuận tiện liền ra tay giết chết nó.
Mộ Hàn cười đáp.
- U u
Nghe Mộ Hàn nói nhẹ nhàng hờ hững như vậy, Vân Phiêu Phiêu càng là im lặng. Còn đôi mắt đẹp đen huyền kia cũng nhìn thẳng chằm chằm xem xét Mộ Hàn, trong ánh mắt lộ ra sự rất hiếu kỳ và hứng thú càng ngày càng đậm. Giống như hận không thể chui vào trong bụng Mộ Hàn, moi móc toàn bộ bí mật hắn giấu ở bên trong ra để nhìn một chút.
- Lúc hắn mới ở Thực Khí Cảnh đã có thể đánh bại Đại Thông Cảnh đỉnh cao, vậy sau khi đạt tới Đại Thông Cảnh thì việc giết chết Kim Giác Lang Vương có cấp bậc Yên Hà Cảnh cũng là rất có khả năng.
- Đánh rắm!
Mộ Phi Hổ trợn trừng hai mắt, trước khi lại ngã người xuống ghế thì mắng hắn
- Đại Thông Cảnh và Yên Hà Cảnh có thể đánh đồng sao? Hàng chục tu sĩ Đại Thông Cảnh đều không chống lại nổi một tu sĩ Yên Hà Cảnh. Cứ dặn người chú ý chặt chẽ mọi động tĩnh của tiểu tạp chủng kia. Chuyện như lần trước tuyệt đối không thể cho phép lại phát sinh lần nữa.
- Đúng vậy, vâng vâng.
Nam nhân trẻ tuổi cuống quít đáp không ngớt miệng vừa vội vàng chuồn ra khỏi phòng.
Bóng dáng của hắn vừa biến mất, Mộ Phi Hổ liền bắt đầu hồ nghi trong lòng. Câu nhắc nhở mới vừa rồi kia cũng không phải không có có đạo lý, tiểu tạp chủng có thể ở trong thời gian ngắn ngủi như vậy mà đột phá đến Thực Khí Cảnh, có đôi khi đích thật không thể theo lẽ thường thăm dò suy đoán. Nếu như tiểu tạp chủng thật sự có được thực lực đủ để giết chết Kim Giác Lang Vương, vậy muốn xử lý hắn quả là có chút phiền phức.
Nhưng mà, coi như lại phiền toái thì nó cũng phải đền mạng cho bảo bối Tôn nhi của lão phu!
Trong đôi mắt của Mộ Phi Hổ hiện lên một tia tàn nhẫn
Hơn một canh giờ, sau khi tắm rửa sạch sẽ Mộ Hàn đi tới Đạo Tiên lâu lần thứ tư.
Lần hành trình đến Hắc Ma Cốc này, bản đồ và sách hướng dẫn bằng tranh ảnh về mãnh thú do Mộ Thanh Long cung cấp đã trợ giúp rất lớn cho Mộ Hàn. Hiện nay đã trở về, dù sao cũng phải cảm tạ một phen.
- Hả, tiểu tử kia, là ngươi đã trở về?
Mộ Hàn còn chưa đi đến dưới lầu của Thanh Long Các, một âm thanh mừng rỡ xen lẫn kinh ngạc liền vang lên bên tai. Sau một khắc, bóng dáng của Mộ Thanh Long liền xuất hiện ở bên cạnh hắn, trên mặt tràn đầy vui vẻ.
- Ra mắt thanh Long tiền bối.
Mộ Hàn vội vàng khom người.
- Không cần đa lễ.
Mộ Thanh Long ha ha cười một tiếng, cứ như vậy cầm cánh tay nâng Mộ Hàn lên. Có điều bất chợt, trong đôi mắt của lão lại bắn ra thần thái ngạc nhiên như bị hút hồn, lão nói với ngữ điệu cực nhanh
- Thiên mạch thông suốt, Địa mạch thông suốt, các mạch quan trọng thông suốt
Túc Quyết Âm Can Kinh đã thông suốt, Thủ Thái Âm Phế Kinh thông suốt, hai mươi kinh mạch đều thông suốt!
- Tiểu tử kia, rốt cuộc ngươi đã đạt đến cấp bậc Đại Thông Cảnh đỉnh cao!
Trên mặt Mộ Thanh Long hoàn toàn không che dấu nổi sự ngạc nhiên.
- Nhanh như vậy? Mới chỉ có hai mươi lăm ngày đó!
Một bóng trắng yểu điệu rơi ở trước người Mộ Hàn, đó cũng là Vân Phiêu Phiêu. Ở trong đôi mắt đẹp đen huyền đang mở tròn xoe lẫn trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy sự kinh ngạc.
Nàng cũng bị tốc độ tu luyện của Mộ Hàn làm chấn động.
Đại Thông Cảnh không phải là Thực Khí Cảnh có thể so sánh, Thực Khí Cảnh đỉnh cao là có thể đạt tới rất dễ dàng. Nhưng khi cần phải đạt tới Đại Thông Cảnh đỉnh cao, lại còn đả thông được tám mạch Kỳ Kinh và mười hai mạch Chính Kinh như thế, nếu mà có thể làm được tình trạng như vậy trong vòng một năm liền cũng coi là thiên tài. Nhưng mà Mộ Hàn ngược lại, chỉ dùng thời gian hai mươi lăm ngày ngắn ngủi!
Tính toán cho thật đầy đủ, thời gian Mộ Hàn đi từ Ngoại Tráng Cảnh đến Đại Thông Cảnh đỉnh cao tổng cộng lại mới áng chừng khoảng hai tháng.
- Chỉ may mắn mà thôi.
Nhìn thấy vẻ mặt của hai người, Mộ Hàn khiêm nhường cười cười một tiếng. Câu nói kia của Vân Phiêu Phiêu cũng khiến cho hắn hiểu rõ ràng thời gian chuẩn xác sau khi chính mình rời khỏi thành Liệt Sơn, rồi sau đó lại cảm kích nói
- Cũng là ít nhiều nhờ có Thanh Long tiền bối trợ giúp. Nói cách khác, cháu chỉ sợ đã sớm chết ở Hắc Ma Cốc.
- Chỉ là một bức bản đồ và một quyển sách tranh, không đáng giá nhắc tới.
Nghe Mộ Hàn nhắc tới chuyện này, Mộ Thanh Long không lưu tâm khoát khoát tay. Vân Phiêu Phiêu sau khi phục hồi tinh thần lại, đột nhiên nghĩ tới một chuyện liền không khỏi sáng mắt lên. Không thể chờ đợi được nàng bèn hỏi:
- Mộ Hàn, trước đây mấy ngày, những mãnh thú này trong Hắc Ma Cốc gây ra động tĩnh rất lớn, không phải là ngươi dẫn tới đó chứ.
- Làm sao có thể?
Mộ Hàn liên tục khoát tay, chuyện như thế này nếu mà hắn thừa nhận như vậy thì phải nhắc tới Hắc Ma Điện và Độc Long Thú Tôn bị phong ấn trong điện. Nếu đã nói vậy, liền không thể không nói đến "Tử Hư Thần Cung" của hắn. Nếu cứ như vậy, hắn sẽ không tìm được lý do thích hợp để giải thích chính mình vì sao có thể thoát thân từ nơi này.
- Nếu mà ta có năng lực kia, thì sao còn có thể khiến cho mình đầy thương tích ở trong Hắc Ma Cốc?
Mộ Hàn cười đáp lại.
- Có phải không?
Đôi mắt đẹp của Vân Phiêu Phiêu quay một vòng, sóng mắt đảo quanh trên người Mộ Hàn. Đột nhiên thấy trên tay hắn có cái sừng Kim Giác dài hơn một thước kia. Sự chú ý lập tức bị dời vào vật đó, nàng hứng thú dạt dào mà hỏi:
- Đây là cái gì?
Thấy nàng không có lại hỏi tới kĩ hơn, Mộ Hàn cũng là âm thầm thở phào. Hắn đang muốn mở miệng thì Mộ Thanh Long ở bên cạnh liền hỏi với giọng đặc biệt kì quái:
- Kim Giác của Kim Giác Lang Vương?
Âm thanh còn chưa dứt, ánh mắt kinh ngạc của Mộ Thanh Long cùng với Vân Phiêu Phiêu cùng lúc đều rơi trên người Mộ Hàn:
- Trong Hắc Ma Cốc lại xuất hiện Kim Giác Lang Vương? Nhìn chiếc sừng Kim Giác này, hiển nhiên là vừa mới được chặt xuống, lâu nhất không vượt qua hai mấy giờ. Hơn nữa nhìn tỉ lệ kích cỡ của nó, rất có thể là Kim Giác của Lang Vương cấp bập Bách Khiếu Cảnh!
- Kim
Kim Giác Lang Vương là do ngươi giết?
Vân Phiêu Phiêu rốt cục trở lại sự hứng thú, ánh mắt khó có thể tin chuyển hướng từ Kim Giác sang Mộ Hàn, ha ha mở miệng hỏi.
Sau khi biết được Mộ Hàn chỉ trong thời gian ngắn ngủi hơn hai mươi ngày liền đạt tới Đại Thông Cảnh đỉnh cao thì Vân Phiêu Phiêu vẫn còn chỉ là hâm mộ tốc độ tu luyện của Mộ Hàn. Thế nhưng hiện tại, trong lòng nàng cũng là ức chế không được những cơn sóng lớn đang nổi lên. Mộ Hàn mới ở cấp bậc Đại Thông Cảnh đỉnh cao, nhưng lại có thể săn giết được Kim Giác Lang Vương cấp Bách Khiếu Cảnh?
Tin tức này nếu mà truyền đi ra ngoài, còn không biết sẽ có bao nhiêu người kinh ngạc đến rơi rụng con ngươi.
Không chỉ có ở thành Liệt Sơn, chỉ sợ cả Việt Quốc đều sẽ gây ra một hồi chấn động không nhỏ. Thậm chí là những cường giả Đạo Cảnh này đều có khả năng bỏ qua dáng vẻ cao ngạo, chủ động chạy tới thu hoạch Mộ Hàn làm đệ tử. Một đệ tử xuất sắc có tư chất như thế, sau này có thể đạt tới tình trạng như thế nào là điều có thể nghĩ.
- Khi trở về ở bên rìa Hắc Ma Cốc thì gặp nó, thuận tiện liền ra tay giết chết nó.
Mộ Hàn cười đáp.
- U u
Nghe Mộ Hàn nói nhẹ nhàng hờ hững như vậy, Vân Phiêu Phiêu càng là im lặng. Còn đôi mắt đẹp đen huyền kia cũng nhìn thẳng chằm chằm xem xét Mộ Hàn, trong ánh mắt lộ ra sự rất hiếu kỳ và hứng thú càng ngày càng đậm. Giống như hận không thể chui vào trong bụng Mộ Hàn, moi móc toàn bộ bí mật hắn giấu ở bên trong ra để nhìn một chút.