Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 3
Dân số trong Hạ gia trang không phải là nhiều, nhưng trong nhà có ngàn mẫu ruộng tốt, trong trang có cả trăm hộ gia đình. Trong thị trấn cũng có hiệu buôn của gia tộc, trong phạm vi trăm dặm xung quanh cũng là gia trang giàu số một, số hai.
Ở trong thế hệ thứ ba của gia tộc, mỗi người đều có một căn phòng cho riêng mình, tất nhiên nó cũng không quá lớn. Nhưng vô luận thế nào cũng đều được cho là một nhà.
Hạ Nhất Minh tới trước cửa phòng, chưa kịp đẩy cửa bước vào, đã gặp Tam ca đang cười dài đứng trước mặt.
Hạ Nhất Huyễn là lão tam trong thế hệ thứ ba của gia tộc, là thân sinh huynh đệ của Hạ Nhất Minh, quan hệ của hai người tất nhiên là hòa hợp.
“Tam ca. Sao huynh lại tới đây?” Hạ Nhất Minh nửa mừng nửa lo hỏi: “Không phải phụ thân bắt huynh bế quan tu luyện sao?”
Hạ Nhất Huyễn lấy tay gạt gạt, nói: “Suốt ngày bế quan. Thật có chút bực mình, cho nên huynh đi ra ngoài một chút.” Hắn đẩy cửa phòng Hạ Nhất Minh rồi đi vào trước.
Trong phòng bài trí đơn giản nhưng thiết thực, Hạ Nhất Huyễn trực tiếp đem bản sao một bộ sách đặt trên bàn.
Hạ Nhất Minh bước vào vừa thấy, sắc mặt hơi đổi, nói: “Tam ca. Đây là bí tịch Ba Văn Công.”
“Đây là bí tịch chủ tu của huynh.” Hạ Nhất Huyễn bình tĩnh nói: “Huynh chính là nhờ bí tịch này mà đột phá tới tầng thứ sáu. Nghe nói đệ phải chuyển qua tu luyện một loại bí tịch khác, nếu không ngại thì thử loại này xem.”
Hạ Nhất Minh trong lòng kích động, hắn nhất thời hiểu được Tam ca không phải là do tu luyện bực mình mà tới đây mà đặc biệt vì mình mà đến.
Hạ Nhất Huyễn cũng không khách sáo với đệ đệ mình, đem bí tịch mở ra, bắt đầu giảng giải. Hơn nữa tại mặt sau bí tịch, còn có bút ký của Nhất Huyễn lưu lại tu luyện từ tầng thứ nhất tới tầng thứ sáu mới thôi, đặc biệt việc đột phá từ tầng thứ năm tới tầng thứ sáu còn chú ý lưu lại kinh nghiệm của mình.
Mãi cho tới khi trời chạng vạng tối, Hạ Nhất Huyễn mới cáo từ rời đi.
Sau khi Hạ Nhất Huyễn rời đi, Hạ Nhất Minh cầm cuốn bí tịch lên nhìn những chữ nhỏ nhỏ ở mặt sau, tâm tình không khỏi dậy sóng. Thân sinh huynh đệ đúng là cùng với người bình thường không thể so sánh được.
Hít sâu một hơi, Hạ Nhất Minh quyết tâm, nhất định không làm phụ thân và Tam ca thất vọng. Tầng thứ năm chết tiệt này, bất luận thế nào cũng phải vượt qua.
Tiến vào mật thất, Hạ Nhất Minh đem cửa phòng đóng lại, nhẹ nhành ngồi xuống chỗ luyện công.
Mở ra bí tịch Ba Văn Công, cân nhắc từng câu từng chữ bên trong đó.
Ba Văn Công bí tịch là một quyển nội kình bí tịch chủ tu Thủy hệ, cùng với Hỗn Nguyên Kình xem như ngang cấp nhau về nội kình bí tịch. Chỉ có điều thể chất mỗi người bất đồng, tu luyện hiệu quả của từng người sẽ khác nhau.
Hạ Nhất Minh một khi đã quyết định tìm một bản bí tịch khác tu luyện, cũng là tùy tiện chọn một quyển, nếu vậy thì chọn luôn quyển bí tịch của Tam ca đê tu luyện thử. Dù sao, Tam ca đã hao phí hơn mười năm tâm huyết vào quyển bí tịch này, điều này chỉ cần xem qua phần ghi chép lại là đủ biết.
Đứng ở trên vai người khổng lồ, bình thường có thể ném xa hơn. Đã có cơ hội như vậy, Hạ Nhất Minh sẽ không tùy tiện bỏ qua.
Đem tầng công pháp thứ nhất ghi tạc trong lòng, hơn nữa đem những điều Tam ca lưu lại nghiên cứu qua một lần. Tuy không dám nói là thông hiểu hết mọi đạo lý, nhưng ít nhất trong lòng cũng hiểu rõ một chút.
Ba Văn Công cùng Hỗn Nguyên Kình bất đồng, một cái là Thủy hệ nội kình, còn một cái là Kim hệ nội kình. Mặc dù cấp bậc bí tịch không khác nhau mấy nhưng về đường lối vận hành lại khác nhau hoàn toàn.
Hạ Nhất Minh nhắm hai mắt lại, dựa theo lộ tuyến bí tịch Ba Văn Công đem nội kình chậm rãi vận chuyển.
Trong cơ thể Hạ Nhất Minh, đầu tiên nội kình cũng theo khống chế từ một kinh mạch mới bắt đầu như ốc sên vận chuyển.
Bất chi bất giác, ánh trăng lên cao, nửa vầng trăng rằm sáng tỏ xuyên qua cửa sổ phòng luyện công của Hạ Nhất Minh.
Hai mắt Hạ Nhất Minh bỗng nhiên mở ra, trên mặt lộ ra một vẻ quái dị không nói nên lời. Hạ Nhất Minh mở hai lòng bản tay ra, nhìn vài lần rồi xoa bóp thân thể một chút, vẻ mặt vẫn không giám tin.
Tại lúc vừa rồi, Hạ Nhất Minh lại đem lộ tuyến bí tịch Ba Văn Công tầng thứ nhất thành công vận hành một lần.
Hạ Nhất Minh có thể khẳng định đây là lần đầu tiên tiếp xúc với bí tịch Ba Văn Công, cũng như lần đầu tiên tiếp xúc với công pháp tu luyện Thủy hệ.
Tuy rằng, Hạ Nhất Minh tu luyện Hỗn Nguyên Kình tới tầng thứ năm, nhưng mà Kim hệ Hỗn Nguyên Kình và Thủy hệ Ba Văn Công là hai loại công pháp hoàn toàn bất đồng. Mặc dù, nội kình cũng có chỗ tương đồng, nhưng vận hành ở một kinh mạch mới, cũng tuyệt không thể so sánh được.
Dựa theo phỏng đoán, có thể trong vòng ba tháng hoàn thành tầng thứ nhất của Ba Văn Công đã là có tổ tông trên cao phù hộ. Nếu là nửa năm sau vẫn không thể thành công tầng thứ nhất, thì có thể nói thể chất của Hạ Nhất Minh không phù hợp tu luyện Thủy hệ bí tịch. Khi đó cần đổi lại một loại bí tịch khác để tu luyện.
Nhưng mà, vô luận Hạ Nhất Minh phỏng đoán thế nào đi nữa, cũng tuyệt đối không thể ngờ được hắn ngay lần đầu tiên vận hành tầng thứ nhất Ba Văn Công lại thành công.
Hạ Nhất Minh ngẩng đầu lên, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, ý niệm trong đầu duy nhất lúc này là, mình không phải đang nằm mơ….
Do dự nửa buổi, Hạ Nhất Minh vươn đôi tay run rẩy của mình đem bản sao Ba Văn Công tam ca tặng cho cầm lên. Sách cũng không quá dầy, nhưng giờ phút này tay Hạ Nhất Minh như đang nâng một quyển sách ngàn cân lên.
Hít sâu một hơi, trong lòng Hạ Nhất Minh thầm cầu nguyện, nếu đây là nằm mơ thì cũng đừng có tỉnh dậy quá nhanh.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh quét lên trang thứ hai có ghi chép tầng thứ hai của Ba Văn Công, trong lòng lẳng lặng ghi nhớ. Suy nghĩ một chút.
Phải một lúc lâu sau, Hạ Nhất Minh mới có chút sở ngộ. Nhẹ nhàng buông bí tịch xuống, Hạ Nhất Minh lại một lần nữa tiến vào trạng thái tu luyện.
Nội kình ở trong đan điền hoạt bát di chuyển, tràn ngập sinh cơ bừng bừng, cấp cho Hạ Nhất Minh một động lực to lớn.
Dưới ý niệm của Hạ Nhất Minh, nội kình trong cơ thể như nước sông di chuyển theo kinh mạch. Vô luận là lần đầu tiên chạm tới kinh mạch, hay lần đầu tiên đi qua kinh mạch nào cũng đều không làm cho con đường di chuyển nội kình của Hạ Nhất Minh gặp phiền phức.
Nội kình của Hạ Nhất Minh cứ như đi trên đất bằng tiêu sái di chuyển qua tầng thứ hai của bí tịch Ba Công Văn.
Hai mắt Hạ Nhất Minh lập tức mở ra, trong ánh mắt hiện ra lúc này không chỉ có mừng như điên cùng mê hoặc và còn có không biết làm thế nào.
Như lúc năm tuổi lần đầu tiên tiếp xúc với nội kình, vài vị trưởng bối của Hạ Nhất Minh đã vô số lần nhắc nhở tu luyện nội kình phải rất cẩn thận, không được nuông chiều cho hư, cũng không được vượt cấp tu luyện.
Ở trong miệng bọn họ, tu luyện nội kình, giống như một cây củ cải để trong một cái hố, chỉ có thể khổ luyện hơn người, mới có thể có kết quả ngạo nhân.
Chỉ là, Hạ Nhất Minh nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra trong lời vị trưởng bối nào có nói qua sự tình trong một buổi tối tu luyện công pháp qua tầng thứ hai thì sẽ thế nào.
Hạ Nhất Minh hít sâu một hơi, ánh mắt chuyển qua quyển bản sao bí tịch Ba Văn Công trước mặt, trong lòng dâng lên vô số ý niệm….
Hay là….
Ta là một thiên tài, một thiên tài chân chính sinh ra để tu luyện Thủy hệ bí tịch.
Ngoại trừ nguyên nhân này, Hạ Nhất Minh không nghĩ được lý do nào khác. Bởi vì loại tốc độ tu luyện này trước nay không ai có thể hình dung được, dù cho Hạ Nhất Minh tại năm đó chỉ trong vòng có một năm tu luyện tới tầng thứ ba của bí tịch cũng không có rung động như lúc này.
Nội tâm Hạ Nhất Minh tràn đầy kích động, ánh mắt nhìn chăm chăm về quyển Ba Văn Công.
Hạ Nhất Minh mở ra quyển Ba Văn Công tiếp tục nghiên cứu tới tầng tiếp theo của bí tịch.
Có lẻ bởi vì tự nhiên có lòng tin tưởng to lớn, sắc mặt Hạ Nhất Minh cũng thoáng đỏ lên. Tâm tình dậy sóng, làm như thế nào cũng không thể áp chế lại được, Hạ Nhất Minh như bị ma nhập đem toàn bộ tinh thần tập trung lên bản sao bí tịch Ba Văn Công trên tay.
Tầng thứ ba….
Tầng thứ tư….
Tầng thứ năm…
Ánh trăng bên ngoài cửa sổ vẫn sáng tỏ như cũ, nhưng làm Hạ Nhất Minh một lần nữa giương mắt lên nhìn, ánh mắt nhìn gần như chết lặng cả đi.
Từ khi năm tuổi bắt đầu tu luyện Hỗn Nguyên Kình, bốn năm sau đó đột phá tới tầng thứ năm, mặc dù sau đó bốn năm vẫn không có đột phá cũng không tiến thêm một bước. Nhưng trong chín đệ từ thế hệ thứ ba, Hạ Nhất Minh tiềm năng tu luyện tốc độ quả là nhanh nhất.
Nhưng hôm nay, buổi tối ngày hôm nay, bản ghi chép ấy hoàn toàn phải sửa lại.
Hạ Nhất Minh chỉ tốt một…. Không! Gần nửa buổi tối đã đem quyển Ba Văn Công chưa từng tiếp xúc qua một lần tu luyện trực tiếp từ tầng thứ nhất tới tầng thứ năm.
Khóe miệng Hạ Nhất Minh có chút khẽ động, muốn kêu lên thật to nhưng tựa như có một đôi tay chế ngự cổ hắn thật chặt, làm hắn không nói ra được một chữ nào.
Tuy Hạ Nhất Minh đã là một thiếu niên mười ba tuổi, sinh trưởng trong gia đình học võ nhưng cũng không làm cho hắn hiểu được đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì. Tuyệt đối chuyện này không thể giải thích bằng thiên phú, có lẽ dùng từ yêu nghiệt để hình dung thì đúng hơn.
Đờ đẫn, ngây người cả nửa ngày, trong lòng Hạ Nhất Minh đột nhiên lo lắng.
Tốc độ tu luyện nhanh như vậy, sẽ không có hậu quả nghiêm trọng gì chứ? Hắn nhớ các vị trưởng bối trong nhà đã từng nói qua, nếu cơ sở tu luyện không vững chắc thì hậu quả cuối cùng sẽ bị tẩu hỏa nhập ma. Trong lòng Hạ Nhất Minh không khỏi phát lạnh lên.
Tu luyện hiệu quả nhanh đương nhiên là tốt, nhưng nếu vì chuyện tốt này Hạ Nhất Minh bị tẩu hỏa nhập ma, thì hắn không cần.
Vận chuyển nội kình trong cơ thể vài lần, Hạ Nhất Minh tin tưởng mình sẽ không bị nổ tung xác mà chết.
Ánh mắt một lần nữa nhìn lên quyển bí tịch Ba Văn Công, trong lòng Hạ Nhất Minh hiện lên một ý niệm thật lớn trong đầu.
Một khi đã tu luyện trực tiếp lên tầng thứ năm, như vậy thì tầng thứ sáu……….
Ở trong thế hệ thứ ba của gia tộc, mỗi người đều có một căn phòng cho riêng mình, tất nhiên nó cũng không quá lớn. Nhưng vô luận thế nào cũng đều được cho là một nhà.
Hạ Nhất Minh tới trước cửa phòng, chưa kịp đẩy cửa bước vào, đã gặp Tam ca đang cười dài đứng trước mặt.
Hạ Nhất Huyễn là lão tam trong thế hệ thứ ba của gia tộc, là thân sinh huynh đệ của Hạ Nhất Minh, quan hệ của hai người tất nhiên là hòa hợp.
“Tam ca. Sao huynh lại tới đây?” Hạ Nhất Minh nửa mừng nửa lo hỏi: “Không phải phụ thân bắt huynh bế quan tu luyện sao?”
Hạ Nhất Huyễn lấy tay gạt gạt, nói: “Suốt ngày bế quan. Thật có chút bực mình, cho nên huynh đi ra ngoài một chút.” Hắn đẩy cửa phòng Hạ Nhất Minh rồi đi vào trước.
Trong phòng bài trí đơn giản nhưng thiết thực, Hạ Nhất Huyễn trực tiếp đem bản sao một bộ sách đặt trên bàn.
Hạ Nhất Minh bước vào vừa thấy, sắc mặt hơi đổi, nói: “Tam ca. Đây là bí tịch Ba Văn Công.”
“Đây là bí tịch chủ tu của huynh.” Hạ Nhất Huyễn bình tĩnh nói: “Huynh chính là nhờ bí tịch này mà đột phá tới tầng thứ sáu. Nghe nói đệ phải chuyển qua tu luyện một loại bí tịch khác, nếu không ngại thì thử loại này xem.”
Hạ Nhất Minh trong lòng kích động, hắn nhất thời hiểu được Tam ca không phải là do tu luyện bực mình mà tới đây mà đặc biệt vì mình mà đến.
Hạ Nhất Huyễn cũng không khách sáo với đệ đệ mình, đem bí tịch mở ra, bắt đầu giảng giải. Hơn nữa tại mặt sau bí tịch, còn có bút ký của Nhất Huyễn lưu lại tu luyện từ tầng thứ nhất tới tầng thứ sáu mới thôi, đặc biệt việc đột phá từ tầng thứ năm tới tầng thứ sáu còn chú ý lưu lại kinh nghiệm của mình.
Mãi cho tới khi trời chạng vạng tối, Hạ Nhất Huyễn mới cáo từ rời đi.
Sau khi Hạ Nhất Huyễn rời đi, Hạ Nhất Minh cầm cuốn bí tịch lên nhìn những chữ nhỏ nhỏ ở mặt sau, tâm tình không khỏi dậy sóng. Thân sinh huynh đệ đúng là cùng với người bình thường không thể so sánh được.
Hít sâu một hơi, Hạ Nhất Minh quyết tâm, nhất định không làm phụ thân và Tam ca thất vọng. Tầng thứ năm chết tiệt này, bất luận thế nào cũng phải vượt qua.
Tiến vào mật thất, Hạ Nhất Minh đem cửa phòng đóng lại, nhẹ nhành ngồi xuống chỗ luyện công.
Mở ra bí tịch Ba Văn Công, cân nhắc từng câu từng chữ bên trong đó.
Ba Văn Công bí tịch là một quyển nội kình bí tịch chủ tu Thủy hệ, cùng với Hỗn Nguyên Kình xem như ngang cấp nhau về nội kình bí tịch. Chỉ có điều thể chất mỗi người bất đồng, tu luyện hiệu quả của từng người sẽ khác nhau.
Hạ Nhất Minh một khi đã quyết định tìm một bản bí tịch khác tu luyện, cũng là tùy tiện chọn một quyển, nếu vậy thì chọn luôn quyển bí tịch của Tam ca đê tu luyện thử. Dù sao, Tam ca đã hao phí hơn mười năm tâm huyết vào quyển bí tịch này, điều này chỉ cần xem qua phần ghi chép lại là đủ biết.
Đứng ở trên vai người khổng lồ, bình thường có thể ném xa hơn. Đã có cơ hội như vậy, Hạ Nhất Minh sẽ không tùy tiện bỏ qua.
Đem tầng công pháp thứ nhất ghi tạc trong lòng, hơn nữa đem những điều Tam ca lưu lại nghiên cứu qua một lần. Tuy không dám nói là thông hiểu hết mọi đạo lý, nhưng ít nhất trong lòng cũng hiểu rõ một chút.
Ba Văn Công cùng Hỗn Nguyên Kình bất đồng, một cái là Thủy hệ nội kình, còn một cái là Kim hệ nội kình. Mặc dù cấp bậc bí tịch không khác nhau mấy nhưng về đường lối vận hành lại khác nhau hoàn toàn.
Hạ Nhất Minh nhắm hai mắt lại, dựa theo lộ tuyến bí tịch Ba Văn Công đem nội kình chậm rãi vận chuyển.
Trong cơ thể Hạ Nhất Minh, đầu tiên nội kình cũng theo khống chế từ một kinh mạch mới bắt đầu như ốc sên vận chuyển.
Bất chi bất giác, ánh trăng lên cao, nửa vầng trăng rằm sáng tỏ xuyên qua cửa sổ phòng luyện công của Hạ Nhất Minh.
Hai mắt Hạ Nhất Minh bỗng nhiên mở ra, trên mặt lộ ra một vẻ quái dị không nói nên lời. Hạ Nhất Minh mở hai lòng bản tay ra, nhìn vài lần rồi xoa bóp thân thể một chút, vẻ mặt vẫn không giám tin.
Tại lúc vừa rồi, Hạ Nhất Minh lại đem lộ tuyến bí tịch Ba Văn Công tầng thứ nhất thành công vận hành một lần.
Hạ Nhất Minh có thể khẳng định đây là lần đầu tiên tiếp xúc với bí tịch Ba Văn Công, cũng như lần đầu tiên tiếp xúc với công pháp tu luyện Thủy hệ.
Tuy rằng, Hạ Nhất Minh tu luyện Hỗn Nguyên Kình tới tầng thứ năm, nhưng mà Kim hệ Hỗn Nguyên Kình và Thủy hệ Ba Văn Công là hai loại công pháp hoàn toàn bất đồng. Mặc dù, nội kình cũng có chỗ tương đồng, nhưng vận hành ở một kinh mạch mới, cũng tuyệt không thể so sánh được.
Dựa theo phỏng đoán, có thể trong vòng ba tháng hoàn thành tầng thứ nhất của Ba Văn Công đã là có tổ tông trên cao phù hộ. Nếu là nửa năm sau vẫn không thể thành công tầng thứ nhất, thì có thể nói thể chất của Hạ Nhất Minh không phù hợp tu luyện Thủy hệ bí tịch. Khi đó cần đổi lại một loại bí tịch khác để tu luyện.
Nhưng mà, vô luận Hạ Nhất Minh phỏng đoán thế nào đi nữa, cũng tuyệt đối không thể ngờ được hắn ngay lần đầu tiên vận hành tầng thứ nhất Ba Văn Công lại thành công.
Hạ Nhất Minh ngẩng đầu lên, nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, ý niệm trong đầu duy nhất lúc này là, mình không phải đang nằm mơ….
Do dự nửa buổi, Hạ Nhất Minh vươn đôi tay run rẩy của mình đem bản sao Ba Văn Công tam ca tặng cho cầm lên. Sách cũng không quá dầy, nhưng giờ phút này tay Hạ Nhất Minh như đang nâng một quyển sách ngàn cân lên.
Hít sâu một hơi, trong lòng Hạ Nhất Minh thầm cầu nguyện, nếu đây là nằm mơ thì cũng đừng có tỉnh dậy quá nhanh.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh quét lên trang thứ hai có ghi chép tầng thứ hai của Ba Văn Công, trong lòng lẳng lặng ghi nhớ. Suy nghĩ một chút.
Phải một lúc lâu sau, Hạ Nhất Minh mới có chút sở ngộ. Nhẹ nhàng buông bí tịch xuống, Hạ Nhất Minh lại một lần nữa tiến vào trạng thái tu luyện.
Nội kình ở trong đan điền hoạt bát di chuyển, tràn ngập sinh cơ bừng bừng, cấp cho Hạ Nhất Minh một động lực to lớn.
Dưới ý niệm của Hạ Nhất Minh, nội kình trong cơ thể như nước sông di chuyển theo kinh mạch. Vô luận là lần đầu tiên chạm tới kinh mạch, hay lần đầu tiên đi qua kinh mạch nào cũng đều không làm cho con đường di chuyển nội kình của Hạ Nhất Minh gặp phiền phức.
Nội kình của Hạ Nhất Minh cứ như đi trên đất bằng tiêu sái di chuyển qua tầng thứ hai của bí tịch Ba Công Văn.
Hai mắt Hạ Nhất Minh lập tức mở ra, trong ánh mắt hiện ra lúc này không chỉ có mừng như điên cùng mê hoặc và còn có không biết làm thế nào.
Như lúc năm tuổi lần đầu tiên tiếp xúc với nội kình, vài vị trưởng bối của Hạ Nhất Minh đã vô số lần nhắc nhở tu luyện nội kình phải rất cẩn thận, không được nuông chiều cho hư, cũng không được vượt cấp tu luyện.
Ở trong miệng bọn họ, tu luyện nội kình, giống như một cây củ cải để trong một cái hố, chỉ có thể khổ luyện hơn người, mới có thể có kết quả ngạo nhân.
Chỉ là, Hạ Nhất Minh nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra trong lời vị trưởng bối nào có nói qua sự tình trong một buổi tối tu luyện công pháp qua tầng thứ hai thì sẽ thế nào.
Hạ Nhất Minh hít sâu một hơi, ánh mắt chuyển qua quyển bản sao bí tịch Ba Văn Công trước mặt, trong lòng dâng lên vô số ý niệm….
Hay là….
Ta là một thiên tài, một thiên tài chân chính sinh ra để tu luyện Thủy hệ bí tịch.
Ngoại trừ nguyên nhân này, Hạ Nhất Minh không nghĩ được lý do nào khác. Bởi vì loại tốc độ tu luyện này trước nay không ai có thể hình dung được, dù cho Hạ Nhất Minh tại năm đó chỉ trong vòng có một năm tu luyện tới tầng thứ ba của bí tịch cũng không có rung động như lúc này.
Nội tâm Hạ Nhất Minh tràn đầy kích động, ánh mắt nhìn chăm chăm về quyển Ba Văn Công.
Hạ Nhất Minh mở ra quyển Ba Văn Công tiếp tục nghiên cứu tới tầng tiếp theo của bí tịch.
Có lẻ bởi vì tự nhiên có lòng tin tưởng to lớn, sắc mặt Hạ Nhất Minh cũng thoáng đỏ lên. Tâm tình dậy sóng, làm như thế nào cũng không thể áp chế lại được, Hạ Nhất Minh như bị ma nhập đem toàn bộ tinh thần tập trung lên bản sao bí tịch Ba Văn Công trên tay.
Tầng thứ ba….
Tầng thứ tư….
Tầng thứ năm…
Ánh trăng bên ngoài cửa sổ vẫn sáng tỏ như cũ, nhưng làm Hạ Nhất Minh một lần nữa giương mắt lên nhìn, ánh mắt nhìn gần như chết lặng cả đi.
Từ khi năm tuổi bắt đầu tu luyện Hỗn Nguyên Kình, bốn năm sau đó đột phá tới tầng thứ năm, mặc dù sau đó bốn năm vẫn không có đột phá cũng không tiến thêm một bước. Nhưng trong chín đệ từ thế hệ thứ ba, Hạ Nhất Minh tiềm năng tu luyện tốc độ quả là nhanh nhất.
Nhưng hôm nay, buổi tối ngày hôm nay, bản ghi chép ấy hoàn toàn phải sửa lại.
Hạ Nhất Minh chỉ tốt một…. Không! Gần nửa buổi tối đã đem quyển Ba Văn Công chưa từng tiếp xúc qua một lần tu luyện trực tiếp từ tầng thứ nhất tới tầng thứ năm.
Khóe miệng Hạ Nhất Minh có chút khẽ động, muốn kêu lên thật to nhưng tựa như có một đôi tay chế ngự cổ hắn thật chặt, làm hắn không nói ra được một chữ nào.
Tuy Hạ Nhất Minh đã là một thiếu niên mười ba tuổi, sinh trưởng trong gia đình học võ nhưng cũng không làm cho hắn hiểu được đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì. Tuyệt đối chuyện này không thể giải thích bằng thiên phú, có lẽ dùng từ yêu nghiệt để hình dung thì đúng hơn.
Đờ đẫn, ngây người cả nửa ngày, trong lòng Hạ Nhất Minh đột nhiên lo lắng.
Tốc độ tu luyện nhanh như vậy, sẽ không có hậu quả nghiêm trọng gì chứ? Hắn nhớ các vị trưởng bối trong nhà đã từng nói qua, nếu cơ sở tu luyện không vững chắc thì hậu quả cuối cùng sẽ bị tẩu hỏa nhập ma. Trong lòng Hạ Nhất Minh không khỏi phát lạnh lên.
Tu luyện hiệu quả nhanh đương nhiên là tốt, nhưng nếu vì chuyện tốt này Hạ Nhất Minh bị tẩu hỏa nhập ma, thì hắn không cần.
Vận chuyển nội kình trong cơ thể vài lần, Hạ Nhất Minh tin tưởng mình sẽ không bị nổ tung xác mà chết.
Ánh mắt một lần nữa nhìn lên quyển bí tịch Ba Văn Công, trong lòng Hạ Nhất Minh hiện lên một ý niệm thật lớn trong đầu.
Một khi đã tu luyện trực tiếp lên tầng thứ năm, như vậy thì tầng thứ sáu……….