Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 2120
Diệt chi kiếp đều điên cuồng, Sở Nam ở trước tiên lấy ra vũ khí áp đáy hòm của mình. Khi nuốt không gian, bị những hình ảnh chấn kinh qua đi, uy lực thời đại cường giả của Sở Nam tăng vọt, hoàn toàn không thể so sánh được
Phút chốc nửa người dưới "Thời gian đảo lưu" giảm bớt nhiều, gần như khựng lại. Bán thân "Thời gian yên lặng" cũng có dấu hiệu thả lỏng. Sở Nam vừa công kích vừa hiểu thời gian trong diệt chi kiếp, đây là hắn sớm đặt kế hoạch tốt. Sở Nam muốn hoàn toàn hiểu trong diệt chi kiếp.
vô danh lệnh bài đại biểu trung tâm từng khối tiếp một khối bị điều động, thế cục đang dần chuyển biến tốt đẹp. Chính lúc này, Sở Nam ở trong thiên địa bắt đầu công kích Sở Nam. Thiên địa như hóa thành lò luyện, muốn luyện hóa Sở Nam.
- Muốn luyện ta thì hóa ngươi trước!
Sở Nam vận chuyển chu thân tinh thần huyệt khiếu, hóa thành trạng thái long, hai tay như trảo xé bầu trời. Trời rung động mạnh nhưng chưa nứt. Sở Nam thấy thế, trong đầu không tự giác hiện ra hình ảnh thần long cuốn tinh. Sở Nam giật mình, áp dụng.
Ngay lúc này Thiên Khôi để lại đoàn sáng tạc nổ, vô số điểm sáng thẩm thấu vào thế giới trong người, vào mỗi góc cơ thể của Sở Nam. Sở Nam lập tức cảm giác hơi thở long chi bản nguyên lực, ngoài ra còn có vài thứ liên quan đến thời gian.
- Đây là truyền thừa thuộc về Tiểu Hắc?
Sở Nam lầm bầm, quang điểm lại bắt đầu đợt thứ hai bạo tạc. Trong tạc nổ "Thời gian" càng thêm rõ ràng, trừ thời gian ra còn có Sở Nam sớm suy đoán không gian. Xác thực là thâm ảo hơn hồng chi cảnh nắm giữ không gian.
Khi toàn bộ điểm sáng diệt, trong đầu Sở Nam hiện ra một chữ, vũ.
Sở Nam thốt lên:
- Vũ! Trụ!
Sở Nam suy đoán "Vũ" đại biểu khả năng chính là vũ chi cảnh, là một mặt trụ chi cảnh.
- Vũ liên quan đến không gian, vũ nội tứ phương? Trụ liên quan đến thời gian, từ xưa đến nay?
Tại tình huống nguy cấp như vậy Sở Nam vẫn là kìm lòng không đậu suy tưởng sâu hơn. Nhưng suy ngẫm của Sở Nam bị diệt chi kiếp đánh gãy, luyện hóa thiên địa này khiến hắn cảm giác đến đau nhức, hủy diệt!
- Thần long bàn tinh!
Sở Nam một tiếng hét lớn, lại lần nữa oanh hướng thiên mạc. Tuy rằng Sở Nam nam công kích không phải tinh thần, tuy rằng hắn mới chỉ là lần đầu tiên sử dụng, không quen thuộc. Nhưng Tiểu Hắc cho Sở Nam long chi bản nguyên lực, hắn có thể phát huy uy lực một phần. Kết quả là bầu trời bị Sở Nam đánh tan, thiên địa lò luyện xuất hiện lỗ hổng, cơ thể của hắn lập tức ngừng tiêu tan.
Cùng lúc đó, Sở Nam và Tiểu Trận hấp thu "Thời gian" lĩnh ngộ, hấp thu một chút liền dùng một chút. Nửa người dưới "Thời gian đảo lưu" tại hai loại công kích, càng lúc càng chậm.
Bầu trời có khe nứt, Sở Nam nhảy lên, hai trảo chộp lỗ hổng rơi xuống đất. Thiên địa lò luyện đại chấn, bầu trời không ngừng biến đổi, dường như muốn vứt đi bầu trời óc khe nứt. Nhưng Sở Nam nắm chặt, bầu trời không bị vứt bỏ, chớp mắt hắn kéo trời đụng đất.
Địa liệt, thiên toái, lò luyện hủy!
Thiên địa bị hủy diệt, tình cảnh của Sở Nam cũng không có bao nhiêu chuyển biến tốt đẹp, bởi vìhắn ở trong thiên địa mới, thiên địa càng mạnh hơn, giống như lúc Đạm Đài Minh chết mà sống lại. Đương nhiên giữa hai bên sống không giống nhau.
Tân thiên địa lò luyện lại lần nữa luyện hóa, cùng trong chớp mắt thời gian công kích tác dụng trên người Sở Nam cũng có biến hóa, không còn chia thành bán thân cùng nửa người dưới hai loại trạng thái, mà là phân thành hơn mười vị trí. Các vị trí trong thời gian đảo lưu, có vị trí ở thời gian yên lặng, còn có đang chịu thời gian gia tốc công kích.
Lực công kích thẩm thấu vào tầng càng sâu, thế giới trong người bị lan đến, thần hồn ở tại tục thời gian tương phản. Một điểm này thương tổn Sở Nam rất lớn. Tiền thân của thế giới trong người chính là thần hồn cùng đan châu, hai bên không thể tương dung, cân bằng thì thế giới trong người sẽ gặp căn bản tính hủy diệt đả kích!
Xác thực là có chỗ hỏng, nhưng ở mặt khác thì cũng có điểm tốt. Chỗ tốt là Sở Nam có thể càng khắc sâu, càng nhanh chóng nắm giữ thời gian. Nhưng còn có một điều kiện là hắn sống được.
Nếu như không thể sống thì nắm giữ càng triệt để, cũng không có bất cứ ý nghĩa!
Vô danh lệnh bài điều động càng nhiều thì bên trong có lực lượng đỉnh Long Hồn trợ giúp, Sở Nam phát hiện xung quanh vô danh lệnh bài có dao động truyền ra. Sở Nam chưa từng thấy dao động này, dường như bên trong bao hàm cái gì.
Sở Nam lại phân tâm cảm thụ được dao động, bởi vì hắn hiểu vật trong vô danh lệnh bài chắc chắn có tác dụng lớn vô cùng. Sở Nam phân tâm tam dụng, bị thương khó tránh tăng thêm, sắc mặt trong khoảnh khắc trắng như người chết, rồi lại biến đỏ nhỏ máu, thân thể thụt lùi. Nếu có người thấy thì sẽ nhìn thấy ghê người, bởi vì nó phồng ra giống như cơ thể Sở Nam bị nổ tung. Kiểu rút về này khiến Sở Nam trực tiếp rút thành hạt bụi rồi biến mất.
Nhưng tình cảnh càng gian nguy thì Sở Nam nghịch ý càng đậm, chiến ý càng nhiều. Sở Nam ôm đau nhức muốn thiên địa lần thứ hai xuất hiện bị nổ tung. Nhưng giây phút sắp nổ thì Sở Nam kiềm nén, mặt lộ nụ cười khát máu.
- Phá mà không hủy, lực sát thương không cường, tân thiên địa cũng sẽ không xuất hiện.
Bởi vì thế mà Sở Nam ra tay có dư lực, như hắn đã đoán, tầng thiên địa này chưa hủy thì tân thiên địa chưa hiện. Sở Nam phân tán tinh lực vào hai tâm khác, càng nhiều là thời gian công kích, bởi vì lúc này thời gian công kích nguy hiểm nhất, muốn mạng người nhất. Thời gian hỗn loạn công kích phạm vi đã khuếch tán đến hơn ba mươi khối. Sở Nam hiểu biết, lĩnh ngộ, thế nhưng thế nhưng không kịp tốc độ này.
Thời gian trôi qua, loại chênh lệch sẽ bị kéo càng lúc càng đại, tự nhiên Sở Nam sẽ càng nguy hiểm hơn. Sở Nam không cho phép tình huống như vậy xảy ra, hắn đặt lưng chú ý vào thần hồn và thân thể.
- Thần hồn tới trước, thân thể ra sau, càng lúc càng xa, làm sao cân bằng hai bên? Nếu dốc hết sức khiến thân thể tiến tời, thần hồn thụt lùi thì có khả năng cân bằng. Nhưng thời gian không kịp, không chừng ta chưa làm được thì đã xong đời. Thứ hai, thực lực của ta chưa mạnh như vậy, nếu không thì trực tiếp phá thời gian công kích, mặc kệ hắn tăng tốc, thụt lùi. Cách này không thể.
Sở Nam vắt óc suy tư, lại nghĩ đến "Thâu thiên hoán nhật", mắt chợt sáng lên.
- Nếu ta trao đổi thần hồn và thân thể, nhờ cậy thời gian công kích bản thân lực lượng, không phải có thể càng nhanh đạt tới cân bằng sao?
Cách này khả thi rất lớn, cũng có tính thao tác nhất định. Sở Nam lập tức tâm động, thực hành ngay. Thần hồn cùng thân thể đồng thời thi triển ra "Thâu thiên hoán nhật". Nhưng mà, lần đầu tiên không có thành công, trở lực quá lớn, không thể đổi được!
Sở Nam hét to:
- Hỗn Loạn Càn Khôn!
Thế giới trong người bạo phát, bảy mươi ba khối vô danh lệnh bài cùng nhau vận chuyển, mượn uy lực khổng lồ của Hỗn Loạn Càn Khôn, Sở Nam lại lần nữa thi triển "Thâu thiên hoán nhật", một lần này, rốt cuộc thành công!
Thần hồn cùng thân thể bị giao hoán vị trí, phía trước đưa lưng đi biến thành đối diện nhau đi, hai bên tới gần điểm cân bằng. Chính vàop hút này, Sở Nam bỗng nhiên cảm giác uy lực của Hỗn Loạn Càn Khôn gia tăng rất nhiều. Thiên địa lò luyện bị đánh ra khe nứt.
- Tại sao bỗng nhiên biến cường đại như vậy?
Sở Nam đưa mắt nhìn hỗn loạn:
- Thần hồn cùng thân thể giao hoán, không phải là loại biểu hiện hỗn loạn sao? Nói vậy là chỉ có thế giới trong người hỗn loạn chứ không phải chân chính hỗn loạn!
Sở Nam nghĩ tới đây, lại phát hiện các phần cơ thể gặp công kích khác nhau, hắn bỗng có cách nghĩ khác. Cùng lúc đó, Sở Nam hấp thu thứ Tiểu Hắc để lại, hấp thu một thời gian thác loạn.
Phút chốc nửa người dưới "Thời gian đảo lưu" giảm bớt nhiều, gần như khựng lại. Bán thân "Thời gian yên lặng" cũng có dấu hiệu thả lỏng. Sở Nam vừa công kích vừa hiểu thời gian trong diệt chi kiếp, đây là hắn sớm đặt kế hoạch tốt. Sở Nam muốn hoàn toàn hiểu trong diệt chi kiếp.
vô danh lệnh bài đại biểu trung tâm từng khối tiếp một khối bị điều động, thế cục đang dần chuyển biến tốt đẹp. Chính lúc này, Sở Nam ở trong thiên địa bắt đầu công kích Sở Nam. Thiên địa như hóa thành lò luyện, muốn luyện hóa Sở Nam.
- Muốn luyện ta thì hóa ngươi trước!
Sở Nam vận chuyển chu thân tinh thần huyệt khiếu, hóa thành trạng thái long, hai tay như trảo xé bầu trời. Trời rung động mạnh nhưng chưa nứt. Sở Nam thấy thế, trong đầu không tự giác hiện ra hình ảnh thần long cuốn tinh. Sở Nam giật mình, áp dụng.
Ngay lúc này Thiên Khôi để lại đoàn sáng tạc nổ, vô số điểm sáng thẩm thấu vào thế giới trong người, vào mỗi góc cơ thể của Sở Nam. Sở Nam lập tức cảm giác hơi thở long chi bản nguyên lực, ngoài ra còn có vài thứ liên quan đến thời gian.
- Đây là truyền thừa thuộc về Tiểu Hắc?
Sở Nam lầm bầm, quang điểm lại bắt đầu đợt thứ hai bạo tạc. Trong tạc nổ "Thời gian" càng thêm rõ ràng, trừ thời gian ra còn có Sở Nam sớm suy đoán không gian. Xác thực là thâm ảo hơn hồng chi cảnh nắm giữ không gian.
Khi toàn bộ điểm sáng diệt, trong đầu Sở Nam hiện ra một chữ, vũ.
Sở Nam thốt lên:
- Vũ! Trụ!
Sở Nam suy đoán "Vũ" đại biểu khả năng chính là vũ chi cảnh, là một mặt trụ chi cảnh.
- Vũ liên quan đến không gian, vũ nội tứ phương? Trụ liên quan đến thời gian, từ xưa đến nay?
Tại tình huống nguy cấp như vậy Sở Nam vẫn là kìm lòng không đậu suy tưởng sâu hơn. Nhưng suy ngẫm của Sở Nam bị diệt chi kiếp đánh gãy, luyện hóa thiên địa này khiến hắn cảm giác đến đau nhức, hủy diệt!
- Thần long bàn tinh!
Sở Nam một tiếng hét lớn, lại lần nữa oanh hướng thiên mạc. Tuy rằng Sở Nam nam công kích không phải tinh thần, tuy rằng hắn mới chỉ là lần đầu tiên sử dụng, không quen thuộc. Nhưng Tiểu Hắc cho Sở Nam long chi bản nguyên lực, hắn có thể phát huy uy lực một phần. Kết quả là bầu trời bị Sở Nam đánh tan, thiên địa lò luyện xuất hiện lỗ hổng, cơ thể của hắn lập tức ngừng tiêu tan.
Cùng lúc đó, Sở Nam và Tiểu Trận hấp thu "Thời gian" lĩnh ngộ, hấp thu một chút liền dùng một chút. Nửa người dưới "Thời gian đảo lưu" tại hai loại công kích, càng lúc càng chậm.
Bầu trời có khe nứt, Sở Nam nhảy lên, hai trảo chộp lỗ hổng rơi xuống đất. Thiên địa lò luyện đại chấn, bầu trời không ngừng biến đổi, dường như muốn vứt đi bầu trời óc khe nứt. Nhưng Sở Nam nắm chặt, bầu trời không bị vứt bỏ, chớp mắt hắn kéo trời đụng đất.
Địa liệt, thiên toái, lò luyện hủy!
Thiên địa bị hủy diệt, tình cảnh của Sở Nam cũng không có bao nhiêu chuyển biến tốt đẹp, bởi vìhắn ở trong thiên địa mới, thiên địa càng mạnh hơn, giống như lúc Đạm Đài Minh chết mà sống lại. Đương nhiên giữa hai bên sống không giống nhau.
Tân thiên địa lò luyện lại lần nữa luyện hóa, cùng trong chớp mắt thời gian công kích tác dụng trên người Sở Nam cũng có biến hóa, không còn chia thành bán thân cùng nửa người dưới hai loại trạng thái, mà là phân thành hơn mười vị trí. Các vị trí trong thời gian đảo lưu, có vị trí ở thời gian yên lặng, còn có đang chịu thời gian gia tốc công kích.
Lực công kích thẩm thấu vào tầng càng sâu, thế giới trong người bị lan đến, thần hồn ở tại tục thời gian tương phản. Một điểm này thương tổn Sở Nam rất lớn. Tiền thân của thế giới trong người chính là thần hồn cùng đan châu, hai bên không thể tương dung, cân bằng thì thế giới trong người sẽ gặp căn bản tính hủy diệt đả kích!
Xác thực là có chỗ hỏng, nhưng ở mặt khác thì cũng có điểm tốt. Chỗ tốt là Sở Nam có thể càng khắc sâu, càng nhanh chóng nắm giữ thời gian. Nhưng còn có một điều kiện là hắn sống được.
Nếu như không thể sống thì nắm giữ càng triệt để, cũng không có bất cứ ý nghĩa!
Vô danh lệnh bài điều động càng nhiều thì bên trong có lực lượng đỉnh Long Hồn trợ giúp, Sở Nam phát hiện xung quanh vô danh lệnh bài có dao động truyền ra. Sở Nam chưa từng thấy dao động này, dường như bên trong bao hàm cái gì.
Sở Nam lại phân tâm cảm thụ được dao động, bởi vì hắn hiểu vật trong vô danh lệnh bài chắc chắn có tác dụng lớn vô cùng. Sở Nam phân tâm tam dụng, bị thương khó tránh tăng thêm, sắc mặt trong khoảnh khắc trắng như người chết, rồi lại biến đỏ nhỏ máu, thân thể thụt lùi. Nếu có người thấy thì sẽ nhìn thấy ghê người, bởi vì nó phồng ra giống như cơ thể Sở Nam bị nổ tung. Kiểu rút về này khiến Sở Nam trực tiếp rút thành hạt bụi rồi biến mất.
Nhưng tình cảnh càng gian nguy thì Sở Nam nghịch ý càng đậm, chiến ý càng nhiều. Sở Nam ôm đau nhức muốn thiên địa lần thứ hai xuất hiện bị nổ tung. Nhưng giây phút sắp nổ thì Sở Nam kiềm nén, mặt lộ nụ cười khát máu.
- Phá mà không hủy, lực sát thương không cường, tân thiên địa cũng sẽ không xuất hiện.
Bởi vì thế mà Sở Nam ra tay có dư lực, như hắn đã đoán, tầng thiên địa này chưa hủy thì tân thiên địa chưa hiện. Sở Nam phân tán tinh lực vào hai tâm khác, càng nhiều là thời gian công kích, bởi vì lúc này thời gian công kích nguy hiểm nhất, muốn mạng người nhất. Thời gian hỗn loạn công kích phạm vi đã khuếch tán đến hơn ba mươi khối. Sở Nam hiểu biết, lĩnh ngộ, thế nhưng thế nhưng không kịp tốc độ này.
Thời gian trôi qua, loại chênh lệch sẽ bị kéo càng lúc càng đại, tự nhiên Sở Nam sẽ càng nguy hiểm hơn. Sở Nam không cho phép tình huống như vậy xảy ra, hắn đặt lưng chú ý vào thần hồn và thân thể.
- Thần hồn tới trước, thân thể ra sau, càng lúc càng xa, làm sao cân bằng hai bên? Nếu dốc hết sức khiến thân thể tiến tời, thần hồn thụt lùi thì có khả năng cân bằng. Nhưng thời gian không kịp, không chừng ta chưa làm được thì đã xong đời. Thứ hai, thực lực của ta chưa mạnh như vậy, nếu không thì trực tiếp phá thời gian công kích, mặc kệ hắn tăng tốc, thụt lùi. Cách này không thể.
Sở Nam vắt óc suy tư, lại nghĩ đến "Thâu thiên hoán nhật", mắt chợt sáng lên.
- Nếu ta trao đổi thần hồn và thân thể, nhờ cậy thời gian công kích bản thân lực lượng, không phải có thể càng nhanh đạt tới cân bằng sao?
Cách này khả thi rất lớn, cũng có tính thao tác nhất định. Sở Nam lập tức tâm động, thực hành ngay. Thần hồn cùng thân thể đồng thời thi triển ra "Thâu thiên hoán nhật". Nhưng mà, lần đầu tiên không có thành công, trở lực quá lớn, không thể đổi được!
Sở Nam hét to:
- Hỗn Loạn Càn Khôn!
Thế giới trong người bạo phát, bảy mươi ba khối vô danh lệnh bài cùng nhau vận chuyển, mượn uy lực khổng lồ của Hỗn Loạn Càn Khôn, Sở Nam lại lần nữa thi triển "Thâu thiên hoán nhật", một lần này, rốt cuộc thành công!
Thần hồn cùng thân thể bị giao hoán vị trí, phía trước đưa lưng đi biến thành đối diện nhau đi, hai bên tới gần điểm cân bằng. Chính vàop hút này, Sở Nam bỗng nhiên cảm giác uy lực của Hỗn Loạn Càn Khôn gia tăng rất nhiều. Thiên địa lò luyện bị đánh ra khe nứt.
- Tại sao bỗng nhiên biến cường đại như vậy?
Sở Nam đưa mắt nhìn hỗn loạn:
- Thần hồn cùng thân thể giao hoán, không phải là loại biểu hiện hỗn loạn sao? Nói vậy là chỉ có thế giới trong người hỗn loạn chứ không phải chân chính hỗn loạn!
Sở Nam nghĩ tới đây, lại phát hiện các phần cơ thể gặp công kích khác nhau, hắn bỗng có cách nghĩ khác. Cùng lúc đó, Sở Nam hấp thu thứ Tiểu Hắc để lại, hấp thu một thời gian thác loạn.