Mod nhà sắc
Tác Giả
- Ảnh bìa
- Tác giả
- Cố Tây Tước
- Thể loại
- Ngôn tình
- Sủng
- HE
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Số chương
- 33 Chương
- Nguồn
- tuyetbangnhi.wordpress.com
- Lượt đọc
- 12,378
- Cập nhật
Giới Thiệu:
Có người nói, Giang An Lan vừa cao quý, vừa đẹp lại lạnh lùng không ai bì nổi; có người nói trời có thể trêu đất có thể ghẹo, nhưng nhất định đừng chọc tới Giang An Lan, vì hắn bất kỳ lúc nào cũng có thể khiến bạn hối hận vì đã làm thế; có người thì nói Giang An Lan ngay cả giở trò quỷ cũng ở vào cấp đại thần.
Trong lòng Diêu Viễn, Giang An Lan cũng từng có một độ là “hàng trưng bày miễn động chạm”, mãi cho đến ngày đó, anh ta “ép mua ép bán” xong thì kêu “meo” một tiếng, khiến cô cảm thấy toàn bộ thế giới như có gì đổi khác.
Anh nói: “Nhìn anh xong em đến liếc mắt cũng chẳng muốn liếc sang ai khác nữa đâu.”
Anh nói: “Cái loại chuyện cưỡng chế làm bạn gái này anh chỉ mới làm với em thôi.”
Anh nói: “Anh không biết cách theo đuổi người khác, nếu em muốn chậm rãi anh cũng sẽ không vội vàng.”
Anh nói: “Tiểu Viễn, anh không tốt đẹp, nhưng tuyệt đối sẽ không phụ em.”
Anh trai à, có cần phải mồm mép vậy không?
Khoảnh khắc đó, có bông hoa tuyết khe khẽ rơi trên mái tóc đen mềm mại của anh, ý cười trong mắt nồng đậm, ấm áp, “Sau này anh do em quản”.
Có thể rời xa thì không phải là yêu nhất, không thể chia ly, chính là mệnh định.
Có người nói, Giang An Lan vừa cao quý, vừa đẹp lại lạnh lùng không ai bì nổi; có người nói trời có thể trêu đất có thể ghẹo, nhưng nhất định đừng chọc tới Giang An Lan, vì hắn bất kỳ lúc nào cũng có thể khiến bạn hối hận vì đã làm thế; có người thì nói Giang An Lan ngay cả giở trò quỷ cũng ở vào cấp đại thần.
Trong lòng Diêu Viễn, Giang An Lan cũng từng có một độ là “hàng trưng bày miễn động chạm”, mãi cho đến ngày đó, anh ta “ép mua ép bán” xong thì kêu “meo” một tiếng, khiến cô cảm thấy toàn bộ thế giới như có gì đổi khác.
Anh nói: “Nhìn anh xong em đến liếc mắt cũng chẳng muốn liếc sang ai khác nữa đâu.”
Anh nói: “Cái loại chuyện cưỡng chế làm bạn gái này anh chỉ mới làm với em thôi.”
Anh nói: “Anh không biết cách theo đuổi người khác, nếu em muốn chậm rãi anh cũng sẽ không vội vàng.”
Anh nói: “Tiểu Viễn, anh không tốt đẹp, nhưng tuyệt đối sẽ không phụ em.”
Anh trai à, có cần phải mồm mép vậy không?
Khoảnh khắc đó, có bông hoa tuyết khe khẽ rơi trên mái tóc đen mềm mại của anh, ý cười trong mắt nồng đậm, ấm áp, “Sau này anh do em quản”.
Có thể rời xa thì không phải là yêu nhất, không thể chia ly, chính là mệnh định.
Bình luận facebook