Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-50
Chương 50: Vậy em muốn bao nhiêu hiệp
Những người xung quanh bao gồm cả vệ sĩ thấy liền ngạc nhiên, trong phút chốt họ rút súng ra nhưng bị một hành động nhỏ của hắn ngăn lại. Vũ Mặc Hàn vẫn thản nhiên nhìn cô, hắn không phải khong sợ mà la căn bản cô không thể uy hiếp hắn.
Thứ nhất, chiều cao của cô và hắn chênh lệch nhau rất nhiều, để chỉa súng vào anh cô phải nhón chân rất lâu. Thứ hai, vệ sĩ ở đây tương đối rất nhiều, nếu cô nổ súng, chẳng lẽ họ không nghe thấy, mà cho dù họ không nghe thấy đi nữa liệu họ có để cô thoát ra ngoài an toàn không? Thứ ba, theo kinh nghiệm trên hiến trường của hắn, với thân thủ nhanh nhẹn chắc chắn hắn sẽ né được viên đạn trước khi cô bóp cò. Chỉ căn cứ vào ba điều đó đã thấy ông trời không nghiêng về phía cô rồi.
Thấy Hinh Nhi cực khổ nhón chân, hắn liền giở trò lưu manh. Mặc Hàn kéo cô ôm vào lòng, để cô ngồi trên đùi, con hắn thì ngả lưng dựa vào ghế, hai tay ôm lấy eo cô. Thấy hắn vẫn thản nhiên như không, Hinh Nhi nhíu mày nói.
"Tôi không giỡn với anh, mục đích về lần này của tôi ngoài việc báo thù cho mẹ ra thì còn một việc là báo thù anh. Toi phải cho anh nếm nỗi đau mà tôi phải trải qua trong quá khứ"
Lời nói của cô như khắc sâu vào trong tim hắn. Mặc Hàn cười khổ sở, như vây cũng tốt, để hắn cùng đau với cô. Mặc Hàn nắm tay đang cầm súng của cô, chỉa thẳng vào đầu mình.
"Vậy bắn đi, tôi sẽ không kháng cự em!"
Hinh Nhi muốn bóp cò, nhưng tay lại không nghe lời, cô không thể bóp được. Ở với người nam nhân trước mặt, cô luôn có cảm giác an toàn, lại có chút thương hại. Đối với hắn, cô chỉ có yêu và hận. Nhưng vì sao lại không thể hẫn được. Thấy hắn tự nguyện chết như thế, cô lại chẳng thể vui, vì sao? Đáng lẽ ra trả được thù phải vui chứ, vì sao cô lại thấy buồn trong lòng? Hinh Nhi ngây người một lúc, cuộc đấu tranh tâm lí của cô diễn ra. Đến cuối cùng phải buông xuôi, cô không thể ra tay với người đàn ông này. Hinh Nhi thả lỏng tay để cây súng rơi xuống đất, nhưng giọng nói của cô vẫn cao ngạo.
"Tôi muốn đấu với anh! Nếu anh dám từ chối, tôi sẽ giết chết anh"
"Được! Vậy em muốn bao nhiêu hiệp?"
"300 hiệp, không thiếu không thừa!"
Hinh Nhi không suy nghĩ mà vội trả lời, cứ thế theo đà mà nói. Khi câu nói thoát ra từ miệng cô, Mặc Hàn cười gian xảo. Bây giờ Hinh Nhi mới kịp ngẩn người, hiểu được trong câu nói đầy ẩn ý của hắn. Thì ra hắn đã giăng một cái bẫy để cô nhảy vào, đáng trách rằng cô lại sơ ý.
"Được, chúng ta đi đấu 300 hiệp, không thừa không thiếu"
Mặc Hàn bế phốc cô lên, tiến thẳng về phòng nghỉ chỉ xây riêng cho hắn. Mặc Hàn để những tên vệ sĩ đi làm việc còn hắn tự bế cô lên phòng. Đặt cô nằm trên giường sau đó lại đè lên người cô. Hinh Nhi cố vùng vẫy nhưng không thể thoát ra. Hắn hôn cô, nụ hôn mang hương vị ngọt ngào, rất từ tốn không thô lỗ chiếm đoạt như những lần trước. Lưỡi của hắn đi vào trong khoang miệng cô, hút hết mật ngọt, sau đó lại dò tìm lưỡi cô. Bàn tay không an phận mà thò vào bên trong lớp áo, xoa nắn hai bên bầu ngực mơn mởn.
"Ah..."
Sự kích thích của hắn đem đến cho cô không thể nào kìm nén được nữa mà la lên những tiếu la khiêu gợi. Mặc Hàn cười tà mị, hắn hôn lên tai, đến má rồi theo cổ xuống xương quai xanh. Những nơi hăm đi qua đều để lại vết hôn của cuộc yêu. Cả đêm đó, hai người họ triền miên mãi cho đến khi cô mệt lả người, ngủ thiếp đi thì hắn mới chịu buông tha. Vũ Mặc Hàn để Hinh Nhi gối đầu lên tay mình, ôm cô vào lòng sau đó cũng thiếp đi.
Ngày hôm sau, báo chí truyền thông đưa tin tập đoàn Giang thị phá sản. Cảnh sát đã đưa ra những bằng chứng chứng minh chủ tịch tập đoàn Giang thị- Giang Thụy Sinh cấu kết với băng nhóm thế giới ngầm nhằm trao đổi mua bán ma túy, buôn lậu, thu mua vũ khí trái phép. Cảnh sát đã tìm được thi thể của Giang Thụy Sinh ngay tại nhà riêng của lão ta, kết luận của pháp y đưa ra là do ông ta thắt cổ tự tử vì không có dấu vế xô xát hay bất cứ điều gì kì lạ ở hiện trường. Về phía con trai của ông ta - Giang Đặng Tịnh đã mất tích, theo điều tra ban đầu của cảnh sát, lão ta đã nhập cảnh ra nước ngoài vào hôm qua. Hiện cảnh sát đang điều tra và làm rõ. Tin tức được lan ra nhanh chóng trên khắp cả nước.
Cái chết của Giang Thụy Sinh và sự phá sản của tập đoàn Giang thị đã làm dấy lên sự vui tươi cho dư luận. Đồng thời trên thị trường, sự suy sụp ấy lại là một thiệt hại lớn của ngành kinh tế. Nhiều người cho rằng sự phá sản của tập đoàn Giang thị là do Mặc thị nhúng tay vào. Cũng có một ý kiến khác cho rằng Tiêu thị và Mặc thị cấu kết với nhau, nhưng sự thật thì đâu ai biết được!
Những người xung quanh bao gồm cả vệ sĩ thấy liền ngạc nhiên, trong phút chốt họ rút súng ra nhưng bị một hành động nhỏ của hắn ngăn lại. Vũ Mặc Hàn vẫn thản nhiên nhìn cô, hắn không phải khong sợ mà la căn bản cô không thể uy hiếp hắn.
Thứ nhất, chiều cao của cô và hắn chênh lệch nhau rất nhiều, để chỉa súng vào anh cô phải nhón chân rất lâu. Thứ hai, vệ sĩ ở đây tương đối rất nhiều, nếu cô nổ súng, chẳng lẽ họ không nghe thấy, mà cho dù họ không nghe thấy đi nữa liệu họ có để cô thoát ra ngoài an toàn không? Thứ ba, theo kinh nghiệm trên hiến trường của hắn, với thân thủ nhanh nhẹn chắc chắn hắn sẽ né được viên đạn trước khi cô bóp cò. Chỉ căn cứ vào ba điều đó đã thấy ông trời không nghiêng về phía cô rồi.
Thấy Hinh Nhi cực khổ nhón chân, hắn liền giở trò lưu manh. Mặc Hàn kéo cô ôm vào lòng, để cô ngồi trên đùi, con hắn thì ngả lưng dựa vào ghế, hai tay ôm lấy eo cô. Thấy hắn vẫn thản nhiên như không, Hinh Nhi nhíu mày nói.
"Tôi không giỡn với anh, mục đích về lần này của tôi ngoài việc báo thù cho mẹ ra thì còn một việc là báo thù anh. Toi phải cho anh nếm nỗi đau mà tôi phải trải qua trong quá khứ"
Lời nói của cô như khắc sâu vào trong tim hắn. Mặc Hàn cười khổ sở, như vây cũng tốt, để hắn cùng đau với cô. Mặc Hàn nắm tay đang cầm súng của cô, chỉa thẳng vào đầu mình.
"Vậy bắn đi, tôi sẽ không kháng cự em!"
Hinh Nhi muốn bóp cò, nhưng tay lại không nghe lời, cô không thể bóp được. Ở với người nam nhân trước mặt, cô luôn có cảm giác an toàn, lại có chút thương hại. Đối với hắn, cô chỉ có yêu và hận. Nhưng vì sao lại không thể hẫn được. Thấy hắn tự nguyện chết như thế, cô lại chẳng thể vui, vì sao? Đáng lẽ ra trả được thù phải vui chứ, vì sao cô lại thấy buồn trong lòng? Hinh Nhi ngây người một lúc, cuộc đấu tranh tâm lí của cô diễn ra. Đến cuối cùng phải buông xuôi, cô không thể ra tay với người đàn ông này. Hinh Nhi thả lỏng tay để cây súng rơi xuống đất, nhưng giọng nói của cô vẫn cao ngạo.
"Tôi muốn đấu với anh! Nếu anh dám từ chối, tôi sẽ giết chết anh"
"Được! Vậy em muốn bao nhiêu hiệp?"
"300 hiệp, không thiếu không thừa!"
Hinh Nhi không suy nghĩ mà vội trả lời, cứ thế theo đà mà nói. Khi câu nói thoát ra từ miệng cô, Mặc Hàn cười gian xảo. Bây giờ Hinh Nhi mới kịp ngẩn người, hiểu được trong câu nói đầy ẩn ý của hắn. Thì ra hắn đã giăng một cái bẫy để cô nhảy vào, đáng trách rằng cô lại sơ ý.
"Được, chúng ta đi đấu 300 hiệp, không thừa không thiếu"
Mặc Hàn bế phốc cô lên, tiến thẳng về phòng nghỉ chỉ xây riêng cho hắn. Mặc Hàn để những tên vệ sĩ đi làm việc còn hắn tự bế cô lên phòng. Đặt cô nằm trên giường sau đó lại đè lên người cô. Hinh Nhi cố vùng vẫy nhưng không thể thoát ra. Hắn hôn cô, nụ hôn mang hương vị ngọt ngào, rất từ tốn không thô lỗ chiếm đoạt như những lần trước. Lưỡi của hắn đi vào trong khoang miệng cô, hút hết mật ngọt, sau đó lại dò tìm lưỡi cô. Bàn tay không an phận mà thò vào bên trong lớp áo, xoa nắn hai bên bầu ngực mơn mởn.
"Ah..."
Sự kích thích của hắn đem đến cho cô không thể nào kìm nén được nữa mà la lên những tiếu la khiêu gợi. Mặc Hàn cười tà mị, hắn hôn lên tai, đến má rồi theo cổ xuống xương quai xanh. Những nơi hăm đi qua đều để lại vết hôn của cuộc yêu. Cả đêm đó, hai người họ triền miên mãi cho đến khi cô mệt lả người, ngủ thiếp đi thì hắn mới chịu buông tha. Vũ Mặc Hàn để Hinh Nhi gối đầu lên tay mình, ôm cô vào lòng sau đó cũng thiếp đi.
Ngày hôm sau, báo chí truyền thông đưa tin tập đoàn Giang thị phá sản. Cảnh sát đã đưa ra những bằng chứng chứng minh chủ tịch tập đoàn Giang thị- Giang Thụy Sinh cấu kết với băng nhóm thế giới ngầm nhằm trao đổi mua bán ma túy, buôn lậu, thu mua vũ khí trái phép. Cảnh sát đã tìm được thi thể của Giang Thụy Sinh ngay tại nhà riêng của lão ta, kết luận của pháp y đưa ra là do ông ta thắt cổ tự tử vì không có dấu vế xô xát hay bất cứ điều gì kì lạ ở hiện trường. Về phía con trai của ông ta - Giang Đặng Tịnh đã mất tích, theo điều tra ban đầu của cảnh sát, lão ta đã nhập cảnh ra nước ngoài vào hôm qua. Hiện cảnh sát đang điều tra và làm rõ. Tin tức được lan ra nhanh chóng trên khắp cả nước.
Cái chết của Giang Thụy Sinh và sự phá sản của tập đoàn Giang thị đã làm dấy lên sự vui tươi cho dư luận. Đồng thời trên thị trường, sự suy sụp ấy lại là một thiệt hại lớn của ngành kinh tế. Nhiều người cho rằng sự phá sản của tập đoàn Giang thị là do Mặc thị nhúng tay vào. Cũng có một ý kiến khác cho rằng Tiêu thị và Mặc thị cấu kết với nhau, nhưng sự thật thì đâu ai biết được!