Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-26
CHƯƠNG 26: ĐIỀU TRA RA ĐƯỢC (1)
CHƯƠNG 26: ĐIỀU TRA RA ĐƯỢC (1)
Nhớ tới ngụy trang trên mặt mình, Hàn Nhã Thanh thầm thở phào nhẹ nhõm. Thật may là bây giờ cô đang ngụy trang nên anh không nhìn thấy được dáng vẻ thật sự của cô.
Từ nhỏ mẹ đã cho cô giả xấu, bởi vì từ nhỏ cô đã quá xinh đẹp. Mẹ nói, nếu một cô bé quá xinh đẹp, rất có thể sẽ phải chịu một vài tổn thương ngoài ý muốn.
Năm đó, mẹ cũng như vậy。Chuyện năm đó đã tạo thành đả kích rất lớn đối với mẹ, mẹ không muốn bi kịch của bà lại xảy ra trên người con gái mình.
Từ nhỏ đến lớn, Hàn Nhã Thanh đều ngụy trang như vậy, sau khi trở về nhà họ Hàn vẫn không thay đổi, cho nên ngay cả người nhà họ Hàn cũng không biết hình dáng thật sự của cô.
Đương nhiên người ngoài lại càng không biết được hình dáng thật sự của cô.
"Anh nhìn rõ ràng đi, thật sự không phải là cô ấy à?" Thấy tổng Giám đốc nhà mình đến, thư ký Ngô đưa tấm ảnh chụp mới nhất của Hàn Nhã Thanh đến trước mặt người tài xế taxi và hỏi lại.
"Không phải." Tài xế cương quyết lắc đầu: “Lúc đó cô gái kia không có tiền trả tiền xe, sau khi xuống xe còn từng thương lượng với tôi, lúc đó tôi đã nhìn thấy rõ ràng ở khoảng cách rất gần, tuyệt đối không sai được."
"Cô gái kia rất đẹp, cực đẹp đấy. Tôi chưa từng thấy qua cô gái nào đẹp như thế, giống như tiên nữ vậy, làn da kia thật sự phải gọi là quá tuyệt, vừa trắng lại sáng, trên da láng mịn như ngọc, không thấy có chút khuyết điểm nào, hoàn toàn khác với người trong hình. Người trong hình này xấu như vậy, khác biệt cũng quá lớn rồi..."
Trong lúc vô tình, tài xế lại nhấn mạnh sự khác biệt giữa cô gái và Hàn Nhã Thanh , khác biệt không chỉ một điểm đâu.
"Cô ấy có nói gì nữa không?" Thư ký Ngô thấy tài xế nói say sưa, hoàn toàn không có ý dừng lại, mà trên mặt Tổng Giám đốc rõ ràng đã tối đi, anh ta vội vàng ngắt lời tài xế nói.
"Không, nhưng khi cô ấy ở trên xe có mượn điện thoại của tôi gọi đi nhờ bạn giúp đỡ, hình như nói gì đó về chuyện màn hình giám sát. Lúc đó cô ấy nói không lớn nên tôi không nghe rõ lắm." Tài xế bắt gặp ánh mắt kinh người của Dương Tầm Chiêu thì giọng nói rõ ràng nhỏ đi nhiều.
"Chuyện màn hình giám sát à?" Thư ký Ngô kinh ngạc kêu lên: "Cậu Dương , chắc là video giám sát ở khách sạn. Xem ra lúc đó cô ấy đã nhờ người xóa giúp video giám sát."
Người phụ nữ kia đúng là mưu tính sâu xa, tính kế từng bước một không chê vào đâu được.
"Điều tra lịch sử cuộc gọi của anh ta rồi tìm ra người kia." Trong đôi mắt lạnh lùng của Dương Tầm Chiêu càng thêm nguy hiểm làm người ta kinh hãi. Tìm được người xóa video kia, anh không tin còn không kéo được người phụ nữ đêm qua ra được.
"Vâng..." Thư ký Ngô vội vàng trả lời, tất nhiên hiểu rõ ý của tổng Giám đốc nhà mình.
Chỉ cần có thể tìm được một chỗ sơ hở, lấy năng lực của Tổng giám đốc, muốn tìm ra người phụ nữ kia còn không phải là chuyện dễ dàng sao?
Nhìn vẻ mặt Tổng Giám đốc nhà mình lúc này, thư ký Ngô thật lòng lo lắng cho cô gái kia. Nếu Tổng Giám đốc thật sự tìm được cô, không biết sẽ làm gì cô nữa?
Đúng vào lúc này, điện thoại của cậu ba Dương lại đổ chuông.
"Anh ba, em đã điều tra ra được tất cả tài liệu liên quan tới Hàn Nhã Thanh , thật ra có chút thú vị. Anh ba có muốn nghe không?" Trong giọng nói của Cậu năm Tào có ý cười, cố ý úp úp mở mở.
Nghe giọng điệu này, nghe ý này thì hình như cậu ta đã có phát hiện rồi.
"Nói." Lông mày cậu ba Dương thoáng động, môi mỏng khẽ mở và chỉ lạnh lùng thốt ra một từ.
CHƯƠNG 26: ĐIỀU TRA RA ĐƯỢC (1)
Nhớ tới ngụy trang trên mặt mình, Hàn Nhã Thanh thầm thở phào nhẹ nhõm. Thật may là bây giờ cô đang ngụy trang nên anh không nhìn thấy được dáng vẻ thật sự của cô.
Từ nhỏ mẹ đã cho cô giả xấu, bởi vì từ nhỏ cô đã quá xinh đẹp. Mẹ nói, nếu một cô bé quá xinh đẹp, rất có thể sẽ phải chịu một vài tổn thương ngoài ý muốn.
Năm đó, mẹ cũng như vậy。Chuyện năm đó đã tạo thành đả kích rất lớn đối với mẹ, mẹ không muốn bi kịch của bà lại xảy ra trên người con gái mình.
Từ nhỏ đến lớn, Hàn Nhã Thanh đều ngụy trang như vậy, sau khi trở về nhà họ Hàn vẫn không thay đổi, cho nên ngay cả người nhà họ Hàn cũng không biết hình dáng thật sự của cô.
Đương nhiên người ngoài lại càng không biết được hình dáng thật sự của cô.
"Anh nhìn rõ ràng đi, thật sự không phải là cô ấy à?" Thấy tổng Giám đốc nhà mình đến, thư ký Ngô đưa tấm ảnh chụp mới nhất của Hàn Nhã Thanh đến trước mặt người tài xế taxi và hỏi lại.
"Không phải." Tài xế cương quyết lắc đầu: “Lúc đó cô gái kia không có tiền trả tiền xe, sau khi xuống xe còn từng thương lượng với tôi, lúc đó tôi đã nhìn thấy rõ ràng ở khoảng cách rất gần, tuyệt đối không sai được."
"Cô gái kia rất đẹp, cực đẹp đấy. Tôi chưa từng thấy qua cô gái nào đẹp như thế, giống như tiên nữ vậy, làn da kia thật sự phải gọi là quá tuyệt, vừa trắng lại sáng, trên da láng mịn như ngọc, không thấy có chút khuyết điểm nào, hoàn toàn khác với người trong hình. Người trong hình này xấu như vậy, khác biệt cũng quá lớn rồi..."
Trong lúc vô tình, tài xế lại nhấn mạnh sự khác biệt giữa cô gái và Hàn Nhã Thanh , khác biệt không chỉ một điểm đâu.
"Cô ấy có nói gì nữa không?" Thư ký Ngô thấy tài xế nói say sưa, hoàn toàn không có ý dừng lại, mà trên mặt Tổng Giám đốc rõ ràng đã tối đi, anh ta vội vàng ngắt lời tài xế nói.
"Không, nhưng khi cô ấy ở trên xe có mượn điện thoại của tôi gọi đi nhờ bạn giúp đỡ, hình như nói gì đó về chuyện màn hình giám sát. Lúc đó cô ấy nói không lớn nên tôi không nghe rõ lắm." Tài xế bắt gặp ánh mắt kinh người của Dương Tầm Chiêu thì giọng nói rõ ràng nhỏ đi nhiều.
"Chuyện màn hình giám sát à?" Thư ký Ngô kinh ngạc kêu lên: "Cậu Dương , chắc là video giám sát ở khách sạn. Xem ra lúc đó cô ấy đã nhờ người xóa giúp video giám sát."
Người phụ nữ kia đúng là mưu tính sâu xa, tính kế từng bước một không chê vào đâu được.
"Điều tra lịch sử cuộc gọi của anh ta rồi tìm ra người kia." Trong đôi mắt lạnh lùng của Dương Tầm Chiêu càng thêm nguy hiểm làm người ta kinh hãi. Tìm được người xóa video kia, anh không tin còn không kéo được người phụ nữ đêm qua ra được.
"Vâng..." Thư ký Ngô vội vàng trả lời, tất nhiên hiểu rõ ý của tổng Giám đốc nhà mình.
Chỉ cần có thể tìm được một chỗ sơ hở, lấy năng lực của Tổng giám đốc, muốn tìm ra người phụ nữ kia còn không phải là chuyện dễ dàng sao?
Nhìn vẻ mặt Tổng Giám đốc nhà mình lúc này, thư ký Ngô thật lòng lo lắng cho cô gái kia. Nếu Tổng Giám đốc thật sự tìm được cô, không biết sẽ làm gì cô nữa?
Đúng vào lúc này, điện thoại của cậu ba Dương lại đổ chuông.
"Anh ba, em đã điều tra ra được tất cả tài liệu liên quan tới Hàn Nhã Thanh , thật ra có chút thú vị. Anh ba có muốn nghe không?" Trong giọng nói của Cậu năm Tào có ý cười, cố ý úp úp mở mở.
Nghe giọng điệu này, nghe ý này thì hình như cậu ta đã có phát hiện rồi.
"Nói." Lông mày cậu ba Dương thoáng động, môi mỏng khẽ mở và chỉ lạnh lùng thốt ra một từ.