Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-86
Chương 86: Đời sống riêng tư hỗn loạn
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đến công ty, Mộ Vi Lan nhận được cuộc gọi của Phó Hàn Tranh
Giọng điệu nam tính của anh vang lên..
"Tại sao tối qua không trả lời tin nhắn?”
Mộ Vi Lan cắn môi, giả vờ như không có chuyện gì: “Ô, tối qua tôi ngủ rồi, điện thoại lại tắt máy nên quên không trả lời."
Phó Hàn Tranh cũng không hỏi kỹ về vấn đề này: "Tối nay tan làm xong đến bệnh viện.”
Mộ Vi Lan chỉ coi như là đến gặp Phó Chính Viễn nên khẽ “ừm" một tiếng.
“Nếu không có gì khác, tôi cúp máy trước đây, tôi còn phải làm việc.”
"Ừm."
Phó Hàn Tranh khẽ trả lời. Khi anh chuẩn bị cúp máy, Mộ Vi Lan đột nhiên hỏi: “Phải rồi, anh...anh ăn sáng chưa?"
"Chưa."
"Ô."
Anh ấy thực sự không ăn sáng sao. Mộ Vi Lan nghĩ đến phần ăn sáng bị mình vứt vào thùng rác sáng nay, cô đột nhiên cảm thấy có chút tội lỗi.
Nếu như tối về nhà, Tiểu Đường Đậu hỏi cô có mang phần ăn sáng đó đến cho anh không, cô làm sao nỡ lừa cô bé chứ?
Phó H Tranh trêu chọc: "Cô hỏi điều này, làm tôi tưởng cô định mang đồ ăn sáng đến cho tôi chứ.”
"Ai, ai muốn mang đồ ăn sáng cho anh, tôi cúp máy đây."
Mộ Vi Lan vội vàng cúp điện thoại.
Khi Hướng Nam Tây mở cuộc họp, Mộ Vi Lan mới nhớ đến cuộc thi của Á Hoa.
Cô rất muốn tham gia cuộc thi của Á Hoa, không chỉ vì phần thưởng hấp dẫn mà nó sẽ có tác dụng rất lớn cho công việc sau này của cô, vì vậy cô nhất định phải thử.
Nhưng giờ Hướng Nam Tây không cho phép cô tham gia.
Cô thực sự phải đi xin Phó Hàn Tranh sao?
Phó Hàn Tranh có giúp cô hay không, cô đều rất khó xử.
Nếu không giúp cô, cô sẽ rất khó chịu. Nếu giúp cô, sẽ lại bị Hướng Nam Tây chế giễu.
Mộ Vi Lan đang đờ đẫn suy nghĩ, điện thoại lại reo lên.
Người gọi điện thoại đến là Kỳ Ngạn Lễ.
Cô sững người trong vài giây, nhưng cô không ngờ Kỳ Ngạn Lễ sẽ gọi điện cho cô.
“Cô Mộ, cô quá khách sáo rồi. Chiếc xe đó là quà gặp mặt tôi tặng cho cô. Tôi biết cô và Phó Hàn Tranh rất thân thiết, nhưng cô dùng ba tỷ của anh ta để gửi cho tôi, thật sự là khiến người khác bị tổn thương đấy."
Không biết vì sao, cô ấy lại nghe ra sự mơ hồ nào đó trong câu nói này của anh ta. Nhưng mà, Kỳ Ngạn Lễ là bạn trai của Diệp Quả. Diệp Quả là bạn thân của cô, đừng nói đến việc cô không có chút tình cảm nào với Kỳ Ngạn Lễ, cho dù cô, cô cũng không thể phản bội Diệp Quả để qua lại với Kỳ Ngạn Lễ.
“Anh Kỳ, chuyện anh tặng tôi xe, Quả Quả có biết không?" “Biết thì làm sao, mà không biết thì làm sao?"
Mộ Vi Lan lạnh lùng nói: “Anh Kỳ, Quả Quả rất thích anh. Nếu anh thật lòng muốn làm bạn trai của cô ấy, vậy mong anh hãy trân trọng cô ấy."
Kỳ Ngạn Lễ khẽ cười: “Cô Mộ, chắc không phải cô nghĩ tôi có ý gì với cô chứ?”
Mộ Vi Lan sững sờ, cảm thấy ngại ngùng: “Tôi không có ý đó, tôi chỉ nghĩ rằng, anh là bạn trai của Quả Quả, không nên tùy tiện tặng xe cho người con gái khác, đặc biệt là bạn thân nhất của cô ấy. Cho dù anh Kỳ không có ý gì với tôi, nhưng nếu như Quả Quả biết, Quả Quả sẽ hiểu lầm đấy."
Kỳ Ngạn Lễ không để tâm, nhưng anh ta lại tìm một chủ đề khác: “Nghe nói cô làm việc ở Phó Thị? Và làm mỹ thuật?”
Mộ Vi Lan và Kỳ Ngạn Lễ mới gặp nhau vài lên, Kỳ Ngạn Lễ đã điều tra cô rất kỹ càng.
Cảm giác này khiến Mộ Vi Lan rất khó chịu, giọng điệu của cô hơi khó chịu: “Anh Kỳ, chúng ta dường như không thân lắm. Anh điều tra đời sống riêng tư của người khác có phải là hơi quá rồi không?"
“Chuyện này cô thực sự hiểu lầm tôi rồi. Tôi là nghe Quả Quả nói, cô ấy khen cô rất tài năng."
“Không dám. Anh Kỳ, nếu không có gì khác, tôi phải làm việc đây."
“Tạm biệt, cô Mộ”
Sau khi Kỳ Ngạn Lễ cúp điện thoại, anh ta nhếch môi và nói với trợ lý: “Có phải công ty chúng ta gần đây hợp tác với Phó Thị không?"
"Vâng, thưa tổng giám đốc Kỳ."
"Nghe nói Phó Thị muốn tổ chức thi trong nội bộ. Nói với bọn họ, nhân viên có tên Mộ Vi Lan của Phó Thị bắt buộc phải tham gia."
“Vâng, thưa tổng giám đốc Kỳ."
Người trợ lý không hiểu, cái tên Mộ Vi Lan chắc là một người phụ nữ, lẽ nào tổng giám đốc Kỳ thích người ta sao?
Sau khi Hướng Nam Tây kết thúc cuộc họp, cô ta nhận được một cuộc gọi.
Sau đó, Hướng Nam Tây ra khỏi phòng họp với khuôn mặt lạnh lùng: “Mộ Vi Lan, cô đến văn phòng của tôi!"
Sau khi vào văn phòng, Hướng Nam Tây ngồi trên chiếc ghế xoay màu đen, nhìn cô chăm chú: “Cô và tổng giám đốc Kỳ của Á Hoa có quan hệ gì?"
Tổng giám đốc Kỳ của Á Hoa?
Mộ Vi Lan không thể nghĩ được ra: "Tôi không biết.”
“Cô không biết? Cô không biết, vậy tại sao đối phương lại chỉ định cô tham gia cuộc thi lần này?"
Á Hoa? Tổng giám đốc Kỳ?
Họ Kỳ...?
Á Hoa là một công ty điện ảnh và truyền hình quy mô lớn mới xuất hiện ở Bắc Thành những năm gần đây. Mặc dù giá trị thị trường của nó không thể sánh được với Phó Thị, nhưng Phó Thị là một tập đoàn đa quốc gia toàn diện. Những công ty thuộc tập đoàn làm rất nhiều lĩnh vực khác nhau. Và Á Hoa chỉ là làm về điện ảnh và truyền hình. Vì vậy đa số các công ty ở Bắc Thành luôn muốn hợp tác với Á Hoa.
Trong tầng lớp thượng lưu ở Bắc Thành, không có nhiều người họ Kỳ.
Và tổng giám đốc Kỳ này, chắc không phải là Kỳ Ngạn Lễ chứ?
Mộ Vi Lan cau mày: “Tôi không biết tại sao Á Hoa lại chỉ định tôi tham gia cuộc thi lần này.”
“Cô không biết? Tôi thấy cô đang giả vờ thì đúng hơn! Mộ Vi Lan, cô thật có bản lĩnh, cô chỉ là một tiểu thư đã thất thế mà thôi, vậy mà lại từng bước trèo lên người Hàn Tranh, còn cùng lúc quyến rũ Diệp Tử Bác, bây giờ đến cả tổng giám đốc Kỳ của Á Hoa. Cô nói người khác vu oan cuộc sống riêng tư của cô hỗn loạn, cô thấy cô rõ ràng là như thế!”
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
*Chương có nội dung hình ảnh
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đến công ty, Mộ Vi Lan nhận được cuộc gọi của Phó Hàn Tranh
Giọng điệu nam tính của anh vang lên..
"Tại sao tối qua không trả lời tin nhắn?”
Mộ Vi Lan cắn môi, giả vờ như không có chuyện gì: “Ô, tối qua tôi ngủ rồi, điện thoại lại tắt máy nên quên không trả lời."
Phó Hàn Tranh cũng không hỏi kỹ về vấn đề này: "Tối nay tan làm xong đến bệnh viện.”
Mộ Vi Lan chỉ coi như là đến gặp Phó Chính Viễn nên khẽ “ừm" một tiếng.
“Nếu không có gì khác, tôi cúp máy trước đây, tôi còn phải làm việc.”
"Ừm."
Phó Hàn Tranh khẽ trả lời. Khi anh chuẩn bị cúp máy, Mộ Vi Lan đột nhiên hỏi: “Phải rồi, anh...anh ăn sáng chưa?"
"Chưa."
"Ô."
Anh ấy thực sự không ăn sáng sao. Mộ Vi Lan nghĩ đến phần ăn sáng bị mình vứt vào thùng rác sáng nay, cô đột nhiên cảm thấy có chút tội lỗi.
Nếu như tối về nhà, Tiểu Đường Đậu hỏi cô có mang phần ăn sáng đó đến cho anh không, cô làm sao nỡ lừa cô bé chứ?
Phó H Tranh trêu chọc: "Cô hỏi điều này, làm tôi tưởng cô định mang đồ ăn sáng đến cho tôi chứ.”
"Ai, ai muốn mang đồ ăn sáng cho anh, tôi cúp máy đây."
Mộ Vi Lan vội vàng cúp điện thoại.
Khi Hướng Nam Tây mở cuộc họp, Mộ Vi Lan mới nhớ đến cuộc thi của Á Hoa.
Cô rất muốn tham gia cuộc thi của Á Hoa, không chỉ vì phần thưởng hấp dẫn mà nó sẽ có tác dụng rất lớn cho công việc sau này của cô, vì vậy cô nhất định phải thử.
Nhưng giờ Hướng Nam Tây không cho phép cô tham gia.
Cô thực sự phải đi xin Phó Hàn Tranh sao?
Phó Hàn Tranh có giúp cô hay không, cô đều rất khó xử.
Nếu không giúp cô, cô sẽ rất khó chịu. Nếu giúp cô, sẽ lại bị Hướng Nam Tây chế giễu.
Mộ Vi Lan đang đờ đẫn suy nghĩ, điện thoại lại reo lên.
Người gọi điện thoại đến là Kỳ Ngạn Lễ.
Cô sững người trong vài giây, nhưng cô không ngờ Kỳ Ngạn Lễ sẽ gọi điện cho cô.
“Cô Mộ, cô quá khách sáo rồi. Chiếc xe đó là quà gặp mặt tôi tặng cho cô. Tôi biết cô và Phó Hàn Tranh rất thân thiết, nhưng cô dùng ba tỷ của anh ta để gửi cho tôi, thật sự là khiến người khác bị tổn thương đấy."
Không biết vì sao, cô ấy lại nghe ra sự mơ hồ nào đó trong câu nói này của anh ta. Nhưng mà, Kỳ Ngạn Lễ là bạn trai của Diệp Quả. Diệp Quả là bạn thân của cô, đừng nói đến việc cô không có chút tình cảm nào với Kỳ Ngạn Lễ, cho dù cô, cô cũng không thể phản bội Diệp Quả để qua lại với Kỳ Ngạn Lễ.
“Anh Kỳ, chuyện anh tặng tôi xe, Quả Quả có biết không?" “Biết thì làm sao, mà không biết thì làm sao?"
Mộ Vi Lan lạnh lùng nói: “Anh Kỳ, Quả Quả rất thích anh. Nếu anh thật lòng muốn làm bạn trai của cô ấy, vậy mong anh hãy trân trọng cô ấy."
Kỳ Ngạn Lễ khẽ cười: “Cô Mộ, chắc không phải cô nghĩ tôi có ý gì với cô chứ?”
Mộ Vi Lan sững sờ, cảm thấy ngại ngùng: “Tôi không có ý đó, tôi chỉ nghĩ rằng, anh là bạn trai của Quả Quả, không nên tùy tiện tặng xe cho người con gái khác, đặc biệt là bạn thân nhất của cô ấy. Cho dù anh Kỳ không có ý gì với tôi, nhưng nếu như Quả Quả biết, Quả Quả sẽ hiểu lầm đấy."
Kỳ Ngạn Lễ không để tâm, nhưng anh ta lại tìm một chủ đề khác: “Nghe nói cô làm việc ở Phó Thị? Và làm mỹ thuật?”
Mộ Vi Lan và Kỳ Ngạn Lễ mới gặp nhau vài lên, Kỳ Ngạn Lễ đã điều tra cô rất kỹ càng.
Cảm giác này khiến Mộ Vi Lan rất khó chịu, giọng điệu của cô hơi khó chịu: “Anh Kỳ, chúng ta dường như không thân lắm. Anh điều tra đời sống riêng tư của người khác có phải là hơi quá rồi không?"
“Chuyện này cô thực sự hiểu lầm tôi rồi. Tôi là nghe Quả Quả nói, cô ấy khen cô rất tài năng."
“Không dám. Anh Kỳ, nếu không có gì khác, tôi phải làm việc đây."
“Tạm biệt, cô Mộ”
Sau khi Kỳ Ngạn Lễ cúp điện thoại, anh ta nhếch môi và nói với trợ lý: “Có phải công ty chúng ta gần đây hợp tác với Phó Thị không?"
"Vâng, thưa tổng giám đốc Kỳ."
"Nghe nói Phó Thị muốn tổ chức thi trong nội bộ. Nói với bọn họ, nhân viên có tên Mộ Vi Lan của Phó Thị bắt buộc phải tham gia."
“Vâng, thưa tổng giám đốc Kỳ."
Người trợ lý không hiểu, cái tên Mộ Vi Lan chắc là một người phụ nữ, lẽ nào tổng giám đốc Kỳ thích người ta sao?
Sau khi Hướng Nam Tây kết thúc cuộc họp, cô ta nhận được một cuộc gọi.
Sau đó, Hướng Nam Tây ra khỏi phòng họp với khuôn mặt lạnh lùng: “Mộ Vi Lan, cô đến văn phòng của tôi!"
Sau khi vào văn phòng, Hướng Nam Tây ngồi trên chiếc ghế xoay màu đen, nhìn cô chăm chú: “Cô và tổng giám đốc Kỳ của Á Hoa có quan hệ gì?"
Tổng giám đốc Kỳ của Á Hoa?
Mộ Vi Lan không thể nghĩ được ra: "Tôi không biết.”
“Cô không biết? Cô không biết, vậy tại sao đối phương lại chỉ định cô tham gia cuộc thi lần này?"
Á Hoa? Tổng giám đốc Kỳ?
Họ Kỳ...?
Á Hoa là một công ty điện ảnh và truyền hình quy mô lớn mới xuất hiện ở Bắc Thành những năm gần đây. Mặc dù giá trị thị trường của nó không thể sánh được với Phó Thị, nhưng Phó Thị là một tập đoàn đa quốc gia toàn diện. Những công ty thuộc tập đoàn làm rất nhiều lĩnh vực khác nhau. Và Á Hoa chỉ là làm về điện ảnh và truyền hình. Vì vậy đa số các công ty ở Bắc Thành luôn muốn hợp tác với Á Hoa.
Trong tầng lớp thượng lưu ở Bắc Thành, không có nhiều người họ Kỳ.
Và tổng giám đốc Kỳ này, chắc không phải là Kỳ Ngạn Lễ chứ?
Mộ Vi Lan cau mày: “Tôi không biết tại sao Á Hoa lại chỉ định tôi tham gia cuộc thi lần này.”
“Cô không biết? Tôi thấy cô đang giả vờ thì đúng hơn! Mộ Vi Lan, cô thật có bản lĩnh, cô chỉ là một tiểu thư đã thất thế mà thôi, vậy mà lại từng bước trèo lên người Hàn Tranh, còn cùng lúc quyến rũ Diệp Tử Bác, bây giờ đến cả tổng giám đốc Kỳ của Á Hoa. Cô nói người khác vu oan cuộc sống riêng tư của cô hỗn loạn, cô thấy cô rõ ràng là như thế!”
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2