Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 113: Lấy thánh đỉnh
Gia chủ gia tộc họ Hoàng là một lão già râu ria xoàm xoàn. Chừng năm mươi mấy sáu mươi tuổi thôi. Ánh mắt lộ vẽ hung dữ độc ác, nhìn là không có cảm tình. Cũng may mẹ không giống ông ta tẹo nào, nếu không Vô Ưu sẽ lập tức hủy mặt ông ta ngay. Cô thật nghi ngờ không biết mẹ có phải con ruột ông ta không nữa. Cô hi vọng đó là không đi.
Ông ta sai người chạy ra ngoài, đến chổ của ai đó mang quần áo tới. Sau đó, tập hợp tất cả trưỡng lão đi đến xem xét chổ cất báu vật gia tộc. Kết quả, vừa vào đã thấy không còn thứ gì, còn có một tờ giấy để lại. Ông ta tức giận đến mức ngất xỉu. Dù có điều tra cũng đố họ điều tra ra.
Nhóm Vô Ưu vội bay trở về khoe thành tích. Tất cả các đồ vật đều bị lau đi hơi thở tinh thần lực rồi. Cho nên, gia tộc họ Hoàng có theo hơi thở cũng không tìm ra được.
Khi về bày ra mọi người đều kinh ngạc, ngay cả Chu Thiên Đức cũng phải khiếp sợ. Ngay cả quần áo và nhẫn trữ vật cũng lột luôn, thật là không thể tưởng tượng. Hắn thầm thề trong lòng, thà đắc tội cả thế giới chứ không thể đắc tội cô em vợ tương lai này được. Mà cũng nhờ Vô Ưu đi khỏi, hắn mới có cơ hội tiếp xúc một chút với chị Linh đấy, tạo ấn tượng tốt một chút từ từ đánh cắp trái tim người đẹp. Từ lúc đến nơi đây, Vô Ưu ở đâu thì chị Linh và em Thành cũng theo đến đó, một bước không rời. Cho nên hắn muốn đơn phương gặp mặt cũng không được.
Nhưng hắn lại phát hiện ra là, chị Linh ngoài yêu tu luyện muốn mạnh mẽ xứng đáng làm chị Vô Ưu ra thì hầu như không để ý đến chuyện tình cảm nam nữ. Cho nên, hắn muốn nói chuyện nhiều với chị, chỉ có thể lôi hết hiểu biết về tinh thần lực ra mà nói với chị thôi. Và ngược lại chị cũng chỉ điểm hắn tu luyện linh lực. Nhưng ngoài này linh khí khá thưa thớt, nếu muốn nhanh tăng tu vi như cả nhà Vô Ưu thì không được. Bởi họ đều có không gian linh thủy a, mà còn được điều chỉnh thời gian nữa chứ. Dù tu luyện trong đó 10 hay 20 năm thì ra ngoài cũng chỉ mất vài giờ thôi. So với tu luyện bên ngoài thì tốt gấp trăm ngàn lần.
Nhưng chị Linh cũng không thể cho hắn vào không gian được, dù trong hắn cũng khá tốt đấy nhưng biết người biết mặt không biết lòng. Chị Linh cũng không dám tùy tiện tiết lộ bí mật. Cao lắm là chị chỉ cho hắn mấy viên tăng linh lực cấp bảy mà chị luyện chế thôi. Hắn cũng vui vẽ nhận và tặng lại cho chị mấy quyển bí kíp luyện tinh thần lực mà hắn quý trọng nhất, khó khăn lắm hắn mới có được. Cùng vài bảo vật quý giá mà khi xuyên đến thế giới khác hắn có được, đều tặng hết cho chị.
Chị Linh không muốn nhận nhưng hắn nói nếu chị không nhận hắn cũng không nhận đan dược. Vậy là, có thể gọi là trao đổi tín vật không nhỉ? Nhưng bí kíp thì chị Linh không biết chữ, đành đem cho cha mẹ dịch lại vậy. Cha mẹ cũng kinh ngạc khi Chu Thiên Đức tặng chị Linh mấy quyển bí kíp này. Với người tu luyện tinh thần lực mà nói, một quyển này xuất hiện cũng sẽ khiến người ta tranh giành sức đầu mẻ trán.
Đàng này, hắn lại đem tặng hết cho chị Linh chỉ đổi lại mấy viên đan dược cấp bảy. Dù có tăng lên linh lực cũng không phải là nhiều. Chỉ bằng người ta tu luyện bên ngoài vài chục năm là có. So với đan dược cấp bảy thì mấy quyển sách này quý hơn nhiều. Cha mẹ nhìn nhau, không nói nhưng cũng cùng một suy nghĩ "có vấn đề."
Thế là, từ lúc đó cha mẹ bắt đầu để ý từng nhất cử nhất động đến ánh mắt hắn đối với chị Linh. Suy nghĩ một chút, cha mẹ thấy chị Linh cũng đã 24 tuổi rồi. Cũng nên tìm cho mình đối tượng đi thôi. Mà lần này, cha lại vui vẽ đồng ý. Ngược lại mẹ lại muốn xem lại.
Hai vợ chồng cũng đều thắc mắc như nhau. Tại sao chị Linh thì khác mà Vô Ưu thì khác. Cha mới nói với mẹ là, Vô Ưu tính cách mạnh mẽ, chửng chạt rất thông minh, ưu tú, lại thêm cái gì cũng muốn xử lý một mình, tính tự lập cao. Nên ông không muốn Vô Ưu phải gả ra ngoài, lỡ có chịu khổ Vô Ưu cũng sẽ tự mình gánh lấy không thêm gánh nặng cho cha mẹ.
Còn chị Linh thì tính tình hiền lành, yếu đuối cần có một người mạnh mẽ, đủ bản lĩnh để che chở thương yêu. Mà Chu Thiên Đức lại có những điều kiện đó, vì nhìn hắn ông lại nhớ đến ông khi xưa khi mới quen biết mẹ. Trực giác của đàn ông trong ông mách bảo rằng, hắn là người đáng tin cậy.
Còn mẹ nghĩ về tính cách hai chị em cũng y như cha vậy. Nhưng bà lại nghĩ ngược lại. Vô Ưu bởi vì tính cách quá độc lập lại thông minh, nên chắc chắn cô sẽ không để mình phải khổ. Nếu có khổ, cô cũng sẽ khiến người làm cô khổ phải khổ sở hối hận cả đời. Nên mẹ dĩ nhiên là không lo. Còn chị Linh bới quá yếu đuối nên bà mới phải cân nhắc, sợ chị sẽ phải khổ như kiếp trước.
Cha nghe ra cũng có lý nên chuyện của chị Linh phải từ từ xem xét. Ông không muốn con ông phải chịu khổ.
Hai chị em Vô Ưu thì hoàn toàn không biết nỗi lòng của cha mẹ. Họ vẫn như thường ngày, Vô Ưu thì bị mấy người Vạn Mị một tấc không rời. Chị Linh cũng bị Chu Thiên Đức không rời một tấc. Vô Ưu thì không nói gì, nhưng chị Linh thì cảm thấy không được tự nhiên, đặc biệt là ánh mắt lúc hắn nhìn chị, làm chị thật muốn chạy trốn.
Chị đem chuyện này nói cho Vô Ưu, cô cười cười nhìn chị hỏi chị thích hắn hay là không thích. Nếu chị không thích Vô Ưu sẽ cho hắn biến mất mãi mãi trước mặt chị. Khỏi hỏi cũng biết Vô Ưu sẽ làm gì người ta rồi, không chết cũng sẽ mất nửa cái mạng. Chị Linh vội phát phát tay lắc đầu. Không phải chị không thích mà có cảm giác không được tự nhiên. Cứ bị hắn nhìn chầm chầm thấy ngại vô cùng.
Thật ra, chị Linh cũng có chút thích hắn, hắn vừa dịu dàng, ân cần lại thêm đẹp trai nữa. Cô gái bình thường nào lại không thích. Chỉ là, chị chỉ muốn tu luyện thôi, muốn trở nên mạnh mẽ để xứng đáng làm một người chị lớn nhất trong nhà. Phải che chở các em, chứ không muốn các em phải che chở chị. Vô Ưu hạnh phúc ôm chị Linh thật chặt. Nói rằng, chị như vậy đã đủ mạnh mẽ rồi, xứng đáng là chị hai trong nhà.
Rồi nói với chị, nếu hắn cứ theo chị thì chị cứ để hắn theo. Xem hắn như không khí là được, đừng quan tâm tới hắn. Nếu hắn thật lòng thì sẽ không nản chí. Còn nếu giả dối thì vài lần là biến ngay. Chỉ cần chị không trao trái tim cho hắn là được. Thế là, hôm sau chị Linh đã làm theo lời Vô Ưu, xem hắn như không tồn tại. Hắn nói gì chị cũng ậm ờ cho qua loa. Khiến Chu Thiên Đức càng khó khăn để lấy lòng người ngọc. Nhưng hắn không hề nản chí, cứ tiếp tục đeo bám không thôi.
Mấy người Vạn Mị thấy hắn cũng tội nghiệp, thầm nói hai chị em Vô Ưu đúng là hai chị em, trái tim đều đóng một lớp băng. Nhưng cũng an ủi, vỗ vai hắn động viên tinh thần cho hắn đừng nản chí. Đẹp trai không bằng chay mặt, dùng tình cảm thật sự cảm hóa thì sớm muộn núi băng cũng sẽ tan thôi. Thế là, hắn lại phấn chấn tinh thần tiếp tục theo đuổi.
Một tháng sau, thì nhận được tin tức của thánh đỉnh. Nó đang nằm trong tay gia tộc họ Dương, được đặt ở một nơi vô cùng bí mật chỉ có gia chủ gia tộc họ Dương mới biết. Cũng không phải do hắn đánh cắp, mà là do con trai trưởng duy nhất của gia chủ họ Hoàng vì thua cá cược mà phải đem thánh đỉnh dâng ra. Rồi nói thánh đỉnh bị đánh cắp, trùng hợp là lúc đó cha mẹ Vô Ưu cũng đang chạy trốn. Hắn thuận nước đẩy thuyền, đổ mọi tội lỗi lên đầu cha mẹ Vô Ưu.
Họ Dương có được thánh đỉnh cũng không dám tùy tiện sử dụng, vì gia tộc họ Hoàng cũng không phải dễ chọc. Nếu để họ Hoàng điều tra ra được trò cá cược đó chỉ là trò lừa bịp thì mất nhiều hơn được. Nên bao năm nay, thánh đỉnh vẫn được gia chủ họ Dương cất giữ, không dám tùy tiện đem ra khoe khoang. Chả trách họ Dương có thể luyện ra đan dược cấp tám, trong khi các gia tộc khác đều chỉ cao nhất cấp 6. Một phần cũng nhờ thánh đỉnh đi.
Vô Ưu lại viếng thăm nhà họ Dương, nhưng lần này cô không ăn trộm nữa mà cho Vạn Vương thôi miên gia chủ bắt hắn giao ra thánh đỉnh. Sau khi tĩnh, gia chủ Dương gia cũng không biết mình đã đem trao thánh đỉnh cho người ta rồi. Vẫn nghĩ mình vẫn còn thánh đỉnh.
Sau đó, Vô Ưu lại nhờ Chu Thiên Đức tung tin đồn là thánh đỉnh trong tay Dương gia và nói hết tất cả mọi chuyện năm đó. Dĩ nhiên cô cũng sẽ trả thù lao, dù hắn muốn theo đuổi chị Linh sẽ giúp đỡ miễn phí nhưng Vô Ưu không muốn nợ ai bao giờ. Công ra công, tư ra tư, không để chúng xen kẽ lẫn nhau. Đó là nguyên tắc sống của cô.
Sau khi tin đồn được đưa ra, thì tốc độ lan nhanh đến chóng mặt. Không ai biết tin đồn từ đâu tới, chỉ biết là xuất phát cùng lúc từ mọi ngõ ngách trong dân chúng. Người dân cũng xem trò vui của cả hai gia tộc mạnh nhất ở thế giới tinh thần lực đây. Đặc biệt là tứ đại gia tộc, Chu, Bạch, Long, Vũ. Hai gia tộc Hoàng, Dương mà khai chiến thì họ có cơ hội quật khởi rồi.
Mọi người Vô Ưu cũng ngồi gát dò lên ghế xem diễn biến tiếp theo đây. Chu Thiên Đức cũng phải dựng ngón tay cái khen ngợi. Độc! Cô em vợ tương lai này đúng là quá độc. Nhưng mà hắn thích. Sao từ trước tới giờ hắn không nghĩ ra cách dùng tin đồn trong dân chúng để chia rẽ các gia tộc nhỉ? Mà hầu như ở thế giới này cũng không ai nghĩ ra. Bởi ở thế giới kẻ mạnh làm chủ này, dân chúng bình dân là tầng lớp thấp nhất, những lời họ nói không đáng quan tâm. Nhưng một người có lẽ là không, mà ngược lại nhiều người thì đúng là không thể tưởng tượng được.
Ông ta sai người chạy ra ngoài, đến chổ của ai đó mang quần áo tới. Sau đó, tập hợp tất cả trưỡng lão đi đến xem xét chổ cất báu vật gia tộc. Kết quả, vừa vào đã thấy không còn thứ gì, còn có một tờ giấy để lại. Ông ta tức giận đến mức ngất xỉu. Dù có điều tra cũng đố họ điều tra ra.
Nhóm Vô Ưu vội bay trở về khoe thành tích. Tất cả các đồ vật đều bị lau đi hơi thở tinh thần lực rồi. Cho nên, gia tộc họ Hoàng có theo hơi thở cũng không tìm ra được.
Khi về bày ra mọi người đều kinh ngạc, ngay cả Chu Thiên Đức cũng phải khiếp sợ. Ngay cả quần áo và nhẫn trữ vật cũng lột luôn, thật là không thể tưởng tượng. Hắn thầm thề trong lòng, thà đắc tội cả thế giới chứ không thể đắc tội cô em vợ tương lai này được. Mà cũng nhờ Vô Ưu đi khỏi, hắn mới có cơ hội tiếp xúc một chút với chị Linh đấy, tạo ấn tượng tốt một chút từ từ đánh cắp trái tim người đẹp. Từ lúc đến nơi đây, Vô Ưu ở đâu thì chị Linh và em Thành cũng theo đến đó, một bước không rời. Cho nên hắn muốn đơn phương gặp mặt cũng không được.
Nhưng hắn lại phát hiện ra là, chị Linh ngoài yêu tu luyện muốn mạnh mẽ xứng đáng làm chị Vô Ưu ra thì hầu như không để ý đến chuyện tình cảm nam nữ. Cho nên, hắn muốn nói chuyện nhiều với chị, chỉ có thể lôi hết hiểu biết về tinh thần lực ra mà nói với chị thôi. Và ngược lại chị cũng chỉ điểm hắn tu luyện linh lực. Nhưng ngoài này linh khí khá thưa thớt, nếu muốn nhanh tăng tu vi như cả nhà Vô Ưu thì không được. Bởi họ đều có không gian linh thủy a, mà còn được điều chỉnh thời gian nữa chứ. Dù tu luyện trong đó 10 hay 20 năm thì ra ngoài cũng chỉ mất vài giờ thôi. So với tu luyện bên ngoài thì tốt gấp trăm ngàn lần.
Nhưng chị Linh cũng không thể cho hắn vào không gian được, dù trong hắn cũng khá tốt đấy nhưng biết người biết mặt không biết lòng. Chị Linh cũng không dám tùy tiện tiết lộ bí mật. Cao lắm là chị chỉ cho hắn mấy viên tăng linh lực cấp bảy mà chị luyện chế thôi. Hắn cũng vui vẽ nhận và tặng lại cho chị mấy quyển bí kíp luyện tinh thần lực mà hắn quý trọng nhất, khó khăn lắm hắn mới có được. Cùng vài bảo vật quý giá mà khi xuyên đến thế giới khác hắn có được, đều tặng hết cho chị.
Chị Linh không muốn nhận nhưng hắn nói nếu chị không nhận hắn cũng không nhận đan dược. Vậy là, có thể gọi là trao đổi tín vật không nhỉ? Nhưng bí kíp thì chị Linh không biết chữ, đành đem cho cha mẹ dịch lại vậy. Cha mẹ cũng kinh ngạc khi Chu Thiên Đức tặng chị Linh mấy quyển bí kíp này. Với người tu luyện tinh thần lực mà nói, một quyển này xuất hiện cũng sẽ khiến người ta tranh giành sức đầu mẻ trán.
Đàng này, hắn lại đem tặng hết cho chị Linh chỉ đổi lại mấy viên đan dược cấp bảy. Dù có tăng lên linh lực cũng không phải là nhiều. Chỉ bằng người ta tu luyện bên ngoài vài chục năm là có. So với đan dược cấp bảy thì mấy quyển sách này quý hơn nhiều. Cha mẹ nhìn nhau, không nói nhưng cũng cùng một suy nghĩ "có vấn đề."
Thế là, từ lúc đó cha mẹ bắt đầu để ý từng nhất cử nhất động đến ánh mắt hắn đối với chị Linh. Suy nghĩ một chút, cha mẹ thấy chị Linh cũng đã 24 tuổi rồi. Cũng nên tìm cho mình đối tượng đi thôi. Mà lần này, cha lại vui vẽ đồng ý. Ngược lại mẹ lại muốn xem lại.
Hai vợ chồng cũng đều thắc mắc như nhau. Tại sao chị Linh thì khác mà Vô Ưu thì khác. Cha mới nói với mẹ là, Vô Ưu tính cách mạnh mẽ, chửng chạt rất thông minh, ưu tú, lại thêm cái gì cũng muốn xử lý một mình, tính tự lập cao. Nên ông không muốn Vô Ưu phải gả ra ngoài, lỡ có chịu khổ Vô Ưu cũng sẽ tự mình gánh lấy không thêm gánh nặng cho cha mẹ.
Còn chị Linh thì tính tình hiền lành, yếu đuối cần có một người mạnh mẽ, đủ bản lĩnh để che chở thương yêu. Mà Chu Thiên Đức lại có những điều kiện đó, vì nhìn hắn ông lại nhớ đến ông khi xưa khi mới quen biết mẹ. Trực giác của đàn ông trong ông mách bảo rằng, hắn là người đáng tin cậy.
Còn mẹ nghĩ về tính cách hai chị em cũng y như cha vậy. Nhưng bà lại nghĩ ngược lại. Vô Ưu bởi vì tính cách quá độc lập lại thông minh, nên chắc chắn cô sẽ không để mình phải khổ. Nếu có khổ, cô cũng sẽ khiến người làm cô khổ phải khổ sở hối hận cả đời. Nên mẹ dĩ nhiên là không lo. Còn chị Linh bới quá yếu đuối nên bà mới phải cân nhắc, sợ chị sẽ phải khổ như kiếp trước.
Cha nghe ra cũng có lý nên chuyện của chị Linh phải từ từ xem xét. Ông không muốn con ông phải chịu khổ.
Hai chị em Vô Ưu thì hoàn toàn không biết nỗi lòng của cha mẹ. Họ vẫn như thường ngày, Vô Ưu thì bị mấy người Vạn Mị một tấc không rời. Chị Linh cũng bị Chu Thiên Đức không rời một tấc. Vô Ưu thì không nói gì, nhưng chị Linh thì cảm thấy không được tự nhiên, đặc biệt là ánh mắt lúc hắn nhìn chị, làm chị thật muốn chạy trốn.
Chị đem chuyện này nói cho Vô Ưu, cô cười cười nhìn chị hỏi chị thích hắn hay là không thích. Nếu chị không thích Vô Ưu sẽ cho hắn biến mất mãi mãi trước mặt chị. Khỏi hỏi cũng biết Vô Ưu sẽ làm gì người ta rồi, không chết cũng sẽ mất nửa cái mạng. Chị Linh vội phát phát tay lắc đầu. Không phải chị không thích mà có cảm giác không được tự nhiên. Cứ bị hắn nhìn chầm chầm thấy ngại vô cùng.
Thật ra, chị Linh cũng có chút thích hắn, hắn vừa dịu dàng, ân cần lại thêm đẹp trai nữa. Cô gái bình thường nào lại không thích. Chỉ là, chị chỉ muốn tu luyện thôi, muốn trở nên mạnh mẽ để xứng đáng làm một người chị lớn nhất trong nhà. Phải che chở các em, chứ không muốn các em phải che chở chị. Vô Ưu hạnh phúc ôm chị Linh thật chặt. Nói rằng, chị như vậy đã đủ mạnh mẽ rồi, xứng đáng là chị hai trong nhà.
Rồi nói với chị, nếu hắn cứ theo chị thì chị cứ để hắn theo. Xem hắn như không khí là được, đừng quan tâm tới hắn. Nếu hắn thật lòng thì sẽ không nản chí. Còn nếu giả dối thì vài lần là biến ngay. Chỉ cần chị không trao trái tim cho hắn là được. Thế là, hôm sau chị Linh đã làm theo lời Vô Ưu, xem hắn như không tồn tại. Hắn nói gì chị cũng ậm ờ cho qua loa. Khiến Chu Thiên Đức càng khó khăn để lấy lòng người ngọc. Nhưng hắn không hề nản chí, cứ tiếp tục đeo bám không thôi.
Mấy người Vạn Mị thấy hắn cũng tội nghiệp, thầm nói hai chị em Vô Ưu đúng là hai chị em, trái tim đều đóng một lớp băng. Nhưng cũng an ủi, vỗ vai hắn động viên tinh thần cho hắn đừng nản chí. Đẹp trai không bằng chay mặt, dùng tình cảm thật sự cảm hóa thì sớm muộn núi băng cũng sẽ tan thôi. Thế là, hắn lại phấn chấn tinh thần tiếp tục theo đuổi.
Một tháng sau, thì nhận được tin tức của thánh đỉnh. Nó đang nằm trong tay gia tộc họ Dương, được đặt ở một nơi vô cùng bí mật chỉ có gia chủ gia tộc họ Dương mới biết. Cũng không phải do hắn đánh cắp, mà là do con trai trưởng duy nhất của gia chủ họ Hoàng vì thua cá cược mà phải đem thánh đỉnh dâng ra. Rồi nói thánh đỉnh bị đánh cắp, trùng hợp là lúc đó cha mẹ Vô Ưu cũng đang chạy trốn. Hắn thuận nước đẩy thuyền, đổ mọi tội lỗi lên đầu cha mẹ Vô Ưu.
Họ Dương có được thánh đỉnh cũng không dám tùy tiện sử dụng, vì gia tộc họ Hoàng cũng không phải dễ chọc. Nếu để họ Hoàng điều tra ra được trò cá cược đó chỉ là trò lừa bịp thì mất nhiều hơn được. Nên bao năm nay, thánh đỉnh vẫn được gia chủ họ Dương cất giữ, không dám tùy tiện đem ra khoe khoang. Chả trách họ Dương có thể luyện ra đan dược cấp tám, trong khi các gia tộc khác đều chỉ cao nhất cấp 6. Một phần cũng nhờ thánh đỉnh đi.
Vô Ưu lại viếng thăm nhà họ Dương, nhưng lần này cô không ăn trộm nữa mà cho Vạn Vương thôi miên gia chủ bắt hắn giao ra thánh đỉnh. Sau khi tĩnh, gia chủ Dương gia cũng không biết mình đã đem trao thánh đỉnh cho người ta rồi. Vẫn nghĩ mình vẫn còn thánh đỉnh.
Sau đó, Vô Ưu lại nhờ Chu Thiên Đức tung tin đồn là thánh đỉnh trong tay Dương gia và nói hết tất cả mọi chuyện năm đó. Dĩ nhiên cô cũng sẽ trả thù lao, dù hắn muốn theo đuổi chị Linh sẽ giúp đỡ miễn phí nhưng Vô Ưu không muốn nợ ai bao giờ. Công ra công, tư ra tư, không để chúng xen kẽ lẫn nhau. Đó là nguyên tắc sống của cô.
Sau khi tin đồn được đưa ra, thì tốc độ lan nhanh đến chóng mặt. Không ai biết tin đồn từ đâu tới, chỉ biết là xuất phát cùng lúc từ mọi ngõ ngách trong dân chúng. Người dân cũng xem trò vui của cả hai gia tộc mạnh nhất ở thế giới tinh thần lực đây. Đặc biệt là tứ đại gia tộc, Chu, Bạch, Long, Vũ. Hai gia tộc Hoàng, Dương mà khai chiến thì họ có cơ hội quật khởi rồi.
Mọi người Vô Ưu cũng ngồi gát dò lên ghế xem diễn biến tiếp theo đây. Chu Thiên Đức cũng phải dựng ngón tay cái khen ngợi. Độc! Cô em vợ tương lai này đúng là quá độc. Nhưng mà hắn thích. Sao từ trước tới giờ hắn không nghĩ ra cách dùng tin đồn trong dân chúng để chia rẽ các gia tộc nhỉ? Mà hầu như ở thế giới này cũng không ai nghĩ ra. Bởi ở thế giới kẻ mạnh làm chủ này, dân chúng bình dân là tầng lớp thấp nhất, những lời họ nói không đáng quan tâm. Nhưng một người có lẽ là không, mà ngược lại nhiều người thì đúng là không thể tưởng tượng được.