Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 1148
Chương 1148
Cô ấy quan sát cả người cô ta một lượt, sau đó nhỏ giọng hỏi: “Đêm qua hai người thật sự ngủ chung à?”
Bạch Thảo Phương gật gật đầu.
Sắc mặt Đường Bảo Khiết đã hơi kỳ lạ: “Vậy hai người… Có phải… chuyện đó không?”
Nói xong, cô ấy đưa tay làm ra một hành động nào đó.
Bạch Thảo Phương đỏ mặt, bắt đầu đùa cợt: “Thì sao nào?”
Đường Bảo Khiết thở phì phò trừng mắt: “Sư tỷ, chị điên rồi à?”
Giọng nói của cô ấy không nhỏ, hấp dân không ít người nhìn về phía này.
“Nhìn gì mà nhìn? Ăn cơm đi!”
Nói xong, cô ấy kéo Bạch Thảo Phương đi tới phòng làm việc của mình.
Đến khi đóng lại, lúc này Đường Bảo Khiết mới vội vã hỏi: “Sư tỷ, chị có biết gã Triệu Nam Thiên kia đã kết hôn rồi không hả, chị… chị… anh ta anh ta anh ta… ối”
Cô ấy tức đến mức dậm chân: “Triệu Nam Thiên đồ đểu chết tiệt này, tôi biết anh ta không có lòng tốt gì đâu mài Chị đợi chút, em nhất định sẽ đòi một câu trả lời hợp lý từ anh ta, đừng chỉ để như thết”
Bạch Thảo Phương sửng sốt: “Đòi câu trả lời hợp lý à? Đòi câu trả lời thế nào?”
Đường Bảo Khiết suýt nữa điên lên mất: “Còn đòi thế nào nữa? Đương nhiên bảo anh ta ly hôn, sau đó kết hôn với chị chứ sao! Chẳng lẽ cứ để như vậy?”
Cô ấy hơi ảo não, hôm qua không nên giao sư tỷ cho Triệu Nam Thiên mới đúng.
Sư tỷ vẫn chưa trải sự đời nhiều, từ nhỏ đã được người trong nhà cưng như hoa như trứng.
Kết quả, lúc này đến Đông Châu làm nhiệm vụ lại rơi vào trong tay Triệu Nam Thiên.
Trời ạ, cô ấy nên giải thích với Bạch Thanh Bình thế nào đây?
Nên ăn nói với nhà họ Bạch kiểu gì đây?
Bạch Thảo Phương thấy cô muốn đi †ìm Triệu Nam Thiên ngả bài liền không dám đùa tiếp nữa, vội vàng nói thẳng ra: “Được rồi, Bảo Khiết, lúc nấy chị đùa em thôi, hai bọn chị không xảy ra chuyện gì đâu!”
Đường Bảo Khiết vẫn không tin: “Chị nói gì cơ? Đùa em á? Chẳng lẽ đêm qua hai người các các chị không xảy ra chuyện gì cả?”
Cô ấy cũng hoàn toàn không thể hiểu được, dựa vào sự hiểu biết về Bạch Thảo Phương. Nếu thật sự không xảy ra chuyện gì, vậy sao hôm nay Bạch Thảo Phương lại thay đổi lớn như thế?
Bạch Thảo Phương giải thích: “m, chỉ ngủ trên cùng một giường thôi, nhưng anh ta cũng là một quân tử, không hề có hành động khác người nào đâu!”
Nói xong, cô ta còn có chút ngại ngùng.
Nếu nói thật, hôm qua người không phải phép là cô ta mới đúng.
Đường Bảo Khiết che miệng lại: “Chị nói gì cơ, ngủ trên cùng một giường, trời ơi!”
Bạch Thảo Phương bóp cô ấy một cái: “Con nhóc chết tiệt này, em nghĩ đi đâu thế hả? Chỉ là yêu cầu của nhiệm vụ này thôi, bọn chị đều mặc quần áo đấy, đừng nghĩ chuyện này xấu xa như vậy Đường Bảo Khiết thử thăm dò: “Thật sự chỉ vậy thôi à2”
Bạch Thảo Phương nhìn cô ta chằm chằm: “Nếu không thì sao?”
Đường Bảo Khiết cuối cùng cũng thua trận: “Vậy cũng hời cho tên Triệu Nam Thiên này rồi!”
Bạch Thảo Phương xua tay: “Được rồi, bỏ qua chuyện này đi, sau này không ai được nhắc lại.”
Đường Bảo Khiết thấy Bạch Thảo Phương thật sự không để trong lòng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cô ấy quan sát cả người cô ta một lượt, sau đó nhỏ giọng hỏi: “Đêm qua hai người thật sự ngủ chung à?”
Bạch Thảo Phương gật gật đầu.
Sắc mặt Đường Bảo Khiết đã hơi kỳ lạ: “Vậy hai người… Có phải… chuyện đó không?”
Nói xong, cô ấy đưa tay làm ra một hành động nào đó.
Bạch Thảo Phương đỏ mặt, bắt đầu đùa cợt: “Thì sao nào?”
Đường Bảo Khiết thở phì phò trừng mắt: “Sư tỷ, chị điên rồi à?”
Giọng nói của cô ấy không nhỏ, hấp dân không ít người nhìn về phía này.
“Nhìn gì mà nhìn? Ăn cơm đi!”
Nói xong, cô ấy kéo Bạch Thảo Phương đi tới phòng làm việc của mình.
Đến khi đóng lại, lúc này Đường Bảo Khiết mới vội vã hỏi: “Sư tỷ, chị có biết gã Triệu Nam Thiên kia đã kết hôn rồi không hả, chị… chị… anh ta anh ta anh ta… ối”
Cô ấy tức đến mức dậm chân: “Triệu Nam Thiên đồ đểu chết tiệt này, tôi biết anh ta không có lòng tốt gì đâu mài Chị đợi chút, em nhất định sẽ đòi một câu trả lời hợp lý từ anh ta, đừng chỉ để như thết”
Bạch Thảo Phương sửng sốt: “Đòi câu trả lời hợp lý à? Đòi câu trả lời thế nào?”
Đường Bảo Khiết suýt nữa điên lên mất: “Còn đòi thế nào nữa? Đương nhiên bảo anh ta ly hôn, sau đó kết hôn với chị chứ sao! Chẳng lẽ cứ để như vậy?”
Cô ấy hơi ảo não, hôm qua không nên giao sư tỷ cho Triệu Nam Thiên mới đúng.
Sư tỷ vẫn chưa trải sự đời nhiều, từ nhỏ đã được người trong nhà cưng như hoa như trứng.
Kết quả, lúc này đến Đông Châu làm nhiệm vụ lại rơi vào trong tay Triệu Nam Thiên.
Trời ạ, cô ấy nên giải thích với Bạch Thanh Bình thế nào đây?
Nên ăn nói với nhà họ Bạch kiểu gì đây?
Bạch Thảo Phương thấy cô muốn đi †ìm Triệu Nam Thiên ngả bài liền không dám đùa tiếp nữa, vội vàng nói thẳng ra: “Được rồi, Bảo Khiết, lúc nấy chị đùa em thôi, hai bọn chị không xảy ra chuyện gì đâu!”
Đường Bảo Khiết vẫn không tin: “Chị nói gì cơ? Đùa em á? Chẳng lẽ đêm qua hai người các các chị không xảy ra chuyện gì cả?”
Cô ấy cũng hoàn toàn không thể hiểu được, dựa vào sự hiểu biết về Bạch Thảo Phương. Nếu thật sự không xảy ra chuyện gì, vậy sao hôm nay Bạch Thảo Phương lại thay đổi lớn như thế?
Bạch Thảo Phương giải thích: “m, chỉ ngủ trên cùng một giường thôi, nhưng anh ta cũng là một quân tử, không hề có hành động khác người nào đâu!”
Nói xong, cô ta còn có chút ngại ngùng.
Nếu nói thật, hôm qua người không phải phép là cô ta mới đúng.
Đường Bảo Khiết che miệng lại: “Chị nói gì cơ, ngủ trên cùng một giường, trời ơi!”
Bạch Thảo Phương bóp cô ấy một cái: “Con nhóc chết tiệt này, em nghĩ đi đâu thế hả? Chỉ là yêu cầu của nhiệm vụ này thôi, bọn chị đều mặc quần áo đấy, đừng nghĩ chuyện này xấu xa như vậy Đường Bảo Khiết thử thăm dò: “Thật sự chỉ vậy thôi à2”
Bạch Thảo Phương nhìn cô ta chằm chằm: “Nếu không thì sao?”
Đường Bảo Khiết cuối cùng cũng thua trận: “Vậy cũng hời cho tên Triệu Nam Thiên này rồi!”
Bạch Thảo Phương xua tay: “Được rồi, bỏ qua chuyện này đi, sau này không ai được nhắc lại.”
Đường Bảo Khiết thấy Bạch Thảo Phương thật sự không để trong lòng, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.