Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 65
Chương 65:
Vũ Minh Hân ở bên ngoài phao cái tin vịt này, Đinh Cẩn hẳn là không biết chuyện.
Dĩ nhiên, Vũ Minh Hân cũng chắc chắn là Đinh Cẩn không biết, Đàm Tiểu Ân giải thích người khác cũng không tin, mới dám tung tin vịt ra ngoài.
Nghe xong lời của Đàm Tiểu Ân, Đinh Cẩn nhìn Vũ Minh Hân một cái, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.
Cậu ta cho tới giờ chỉ thích Đàm Tiểu Ân, nếu như Vũ Minh Hân không phải là bạn thân Đàm Tiểu Ân, cũng sẽ không thân cận với cô ta.
Cho dù sau này lựa chọn bên cạnh Vũ Minh Hân, cũng là chuyện xảy ra sau khi cậu lầm tưởng Đàm Tiểu Ân không thích mình, trốn tránh mình.
Vũ Minh Hân có thể ở bên ngoài nói bậy nói bạ, cũng không dám ở Đinh Cẩn trước mặt nói như vậy, chuyện này sẽ phá hỏng hình tượng của cô ta trong lòng Đinh Cẩn.
Cô ta vội vàng giải thích: “Tiểu Ân, cậu hiểu lầm rồi, những chuyện này đều là người khác nói linh tinh, không phải tôi.”
“Không phải cậu sao?” Đàm Tiểu Ân nhìn Vũ Minh Hân, “Tôi thấy mọi người tin như vậy, còn tưởng là cậu nói nữa cơ! Hiểu lầm cậu rồi, thật xin lỗi.”
Dáng vẻ chột dạ của Vũ Minh Hân, nào có giống như người bị người khác cướp mất bạn trai, ngược lại giống như kẻ làm chuyện trái lương tâm thì hơn.
Đàm Tiểu Ân cũng không định cứ như vậy bỏ qua cho cô ta, cô bị oan uổng lâu như vậy, bây giờ, chỉ muốn được giải thích.
Cô nhìn Vũ Minh Hân, nói: “Nếu mọi người đều ở đây, chi bằng cậu nói một chút, tôi rốt cuộc có cướp bạn trai cậu hay không?”
Vũ Minh Hân cứng đờ, tất cả tất cả bạn học đang nhìn mình.
Cô ta vốn là cướp Đinh Cẩn, cảm thấy đuối lý, sợ người khác nói ra nói vào, mới cố ý vu cho Đàm Tiểu Ân, để mọi người cảm thấy Đàm Tiểu Ân mới chính là người xấu.
Thế nhưng bây giờ, Đinh Cẩn ở đây, cô ta lại không thể trợn mắt nói dối: “Không có chuyện đó.”
Lúc nói lời này, Vũ Minh Hân nắm chặt quả đấm, hôm nay gọi Đàm Tiểu Ân tới đây, cô ta vốn là có tính toán khác, nhưng Đàm Tiểu Ân lại một mực phá hủy kế hoạch của cô ta.
Hơn nữa, bản thân còn bị buộc thay Đàm Tiểu Ân giải thích, thật khiến cô ta tức chết.
Đàm Tiểu Ân cười một tiếng, “Mọi người cũng nghe được rồi, tôi nói mọi người không tin, Vũ Minh Hân tự nói, mọ người tin rồi chứ!”
“Nhưng là…” Giang Đình Đình là bạn tốt của Vũ Minh Hân, thấy Vũ Minh Hân nói như vậy, cảm thấy rất khó hiểu: “Lần trước không phải chính miệng cậu với nói tôi, Đàm Tiểu Ân đoạt Đinh Cẩn hay sao!”
Bởi vì Vũ Minh Hân nói vậy, Giang Đình Đình mới đi nói với các bạn học khắp nơi, bất bình thay Vũ Minh Hân.
Bây giờ Vũ Minh Hân nói vậy, Giang Đình Đình hoàn toàn không hiểu nổi.
Đối mặt với đồng đội heo này, Vũ Minh Hân thật sự không biết nói gì, sở dĩ cô ta nói với Giang Đình Đình là bởi vì biết Giang Đình Đình miệng rộng, chỉ cần nói cho Giang Đình Đình, chẳng khác nào nói cho tất cả mọi người.
Lại không nghĩ tới, Giang Đình Đình sẽ ở trước mặt nhiều người như vậy nói ra chuyện này.
Trương Tâm Dao cười một tiếng, nhìn Vũ Minh Hân: “Bạn học, cậu hình như cũng có chút không phúc hậu nha! Cậu và Đàm Tiểu Ân không phải bạn tốt sao?”
“Tôi không nói như thế.” Trước mặt nhiều người như vậy, Vũ Minh Hân đương nhiên là phủ nhận.
Cô ta nhìn Giang Đình Đình, không muốn để ý tới người phụ nữ ngu ngốc này nữa!
Đàm Tiểu Ân ngồi ở một bên, vốn đã nghĩ nếu như Vũ Minh Hân nói bậy nói bạ, sẽ có biện pháp gì phơi bày mặt mũi của cô ta, không nghĩ tới Vũ Minh Hân dễ dàng liền thừa nhận như vậy.
Bất luận thế nào, thấy Vũ Minh Hân mất mặt, cô liền rất vui vẻ.
Vũ Minh Hân ở bên ngoài phao cái tin vịt này, Đinh Cẩn hẳn là không biết chuyện.
Dĩ nhiên, Vũ Minh Hân cũng chắc chắn là Đinh Cẩn không biết, Đàm Tiểu Ân giải thích người khác cũng không tin, mới dám tung tin vịt ra ngoài.
Nghe xong lời của Đàm Tiểu Ân, Đinh Cẩn nhìn Vũ Minh Hân một cái, ánh mắt vô cùng nghiêm túc.
Cậu ta cho tới giờ chỉ thích Đàm Tiểu Ân, nếu như Vũ Minh Hân không phải là bạn thân Đàm Tiểu Ân, cũng sẽ không thân cận với cô ta.
Cho dù sau này lựa chọn bên cạnh Vũ Minh Hân, cũng là chuyện xảy ra sau khi cậu lầm tưởng Đàm Tiểu Ân không thích mình, trốn tránh mình.
Vũ Minh Hân có thể ở bên ngoài nói bậy nói bạ, cũng không dám ở Đinh Cẩn trước mặt nói như vậy, chuyện này sẽ phá hỏng hình tượng của cô ta trong lòng Đinh Cẩn.
Cô ta vội vàng giải thích: “Tiểu Ân, cậu hiểu lầm rồi, những chuyện này đều là người khác nói linh tinh, không phải tôi.”
“Không phải cậu sao?” Đàm Tiểu Ân nhìn Vũ Minh Hân, “Tôi thấy mọi người tin như vậy, còn tưởng là cậu nói nữa cơ! Hiểu lầm cậu rồi, thật xin lỗi.”
Dáng vẻ chột dạ của Vũ Minh Hân, nào có giống như người bị người khác cướp mất bạn trai, ngược lại giống như kẻ làm chuyện trái lương tâm thì hơn.
Đàm Tiểu Ân cũng không định cứ như vậy bỏ qua cho cô ta, cô bị oan uổng lâu như vậy, bây giờ, chỉ muốn được giải thích.
Cô nhìn Vũ Minh Hân, nói: “Nếu mọi người đều ở đây, chi bằng cậu nói một chút, tôi rốt cuộc có cướp bạn trai cậu hay không?”
Vũ Minh Hân cứng đờ, tất cả tất cả bạn học đang nhìn mình.
Cô ta vốn là cướp Đinh Cẩn, cảm thấy đuối lý, sợ người khác nói ra nói vào, mới cố ý vu cho Đàm Tiểu Ân, để mọi người cảm thấy Đàm Tiểu Ân mới chính là người xấu.
Thế nhưng bây giờ, Đinh Cẩn ở đây, cô ta lại không thể trợn mắt nói dối: “Không có chuyện đó.”
Lúc nói lời này, Vũ Minh Hân nắm chặt quả đấm, hôm nay gọi Đàm Tiểu Ân tới đây, cô ta vốn là có tính toán khác, nhưng Đàm Tiểu Ân lại một mực phá hủy kế hoạch của cô ta.
Hơn nữa, bản thân còn bị buộc thay Đàm Tiểu Ân giải thích, thật khiến cô ta tức chết.
Đàm Tiểu Ân cười một tiếng, “Mọi người cũng nghe được rồi, tôi nói mọi người không tin, Vũ Minh Hân tự nói, mọ người tin rồi chứ!”
“Nhưng là…” Giang Đình Đình là bạn tốt của Vũ Minh Hân, thấy Vũ Minh Hân nói như vậy, cảm thấy rất khó hiểu: “Lần trước không phải chính miệng cậu với nói tôi, Đàm Tiểu Ân đoạt Đinh Cẩn hay sao!”
Bởi vì Vũ Minh Hân nói vậy, Giang Đình Đình mới đi nói với các bạn học khắp nơi, bất bình thay Vũ Minh Hân.
Bây giờ Vũ Minh Hân nói vậy, Giang Đình Đình hoàn toàn không hiểu nổi.
Đối mặt với đồng đội heo này, Vũ Minh Hân thật sự không biết nói gì, sở dĩ cô ta nói với Giang Đình Đình là bởi vì biết Giang Đình Đình miệng rộng, chỉ cần nói cho Giang Đình Đình, chẳng khác nào nói cho tất cả mọi người.
Lại không nghĩ tới, Giang Đình Đình sẽ ở trước mặt nhiều người như vậy nói ra chuyện này.
Trương Tâm Dao cười một tiếng, nhìn Vũ Minh Hân: “Bạn học, cậu hình như cũng có chút không phúc hậu nha! Cậu và Đàm Tiểu Ân không phải bạn tốt sao?”
“Tôi không nói như thế.” Trước mặt nhiều người như vậy, Vũ Minh Hân đương nhiên là phủ nhận.
Cô ta nhìn Giang Đình Đình, không muốn để ý tới người phụ nữ ngu ngốc này nữa!
Đàm Tiểu Ân ngồi ở một bên, vốn đã nghĩ nếu như Vũ Minh Hân nói bậy nói bạ, sẽ có biện pháp gì phơi bày mặt mũi của cô ta, không nghĩ tới Vũ Minh Hân dễ dàng liền thừa nhận như vậy.
Bất luận thế nào, thấy Vũ Minh Hân mất mặt, cô liền rất vui vẻ.