Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 60
Chương 60:
Cô luôn cảm thấy, mình phải dứt khoát tính sổ nợ này với cậu ta một lần, tránh việc cậu ta cứ như vậy được voi đòi tiên.
Sắc mặt Đinh Cẩn rất lạnh: “Có cái gì mà nói? Cậu bây giờ đã là mợ nhỏ của tôi, cậu cảm thấy giữa chúng ta còn có gì có thể nói sao?”
Đàm Tiểu Ân nhìn chằm chằm cậu ta, nói: “Chúng ta đã chia tay, cậu đừng quên chứ! Ở nhà họ Vũ, là cậu chính miệng nói, cũng là cậu chủ động nói, nếu đã chia tay, chuyện của tôi có liên quan gì tới cậu? Tôi tới nhà họ Âu, hình như cũng chẳng ảnh hưởng gì tới cậu!”
Đinh Cẩn sửng sốt một chút, nhớ tới chuyện chia tay lúc ấy, quả thật là cậu ta nói chia tay, thế nhưng người có lỗi với cậu ta là Đàm Tiểu Ân: “Cậu đã sớm ở bên cậu tôi rồi, thấy tôi nói chia tay hẳn là vui lắm đúng không? Đừng làm như là tội vứt bỏ cậu vậy chứ?”
“Chẳng lẽ không phải sao?” Đàm Tiểu Ân nhìn cậu ta: “Cậu ngày nào cũng ở cùng Vũ Minh Hân, thậm chí còn đến nhà người ta gặp mặt gia đình hai bên rồi, cô Triệu cũng hoàn toàn đối đãi với cậu như con rể rồi. Vậy trước lúc đó, chúng ta đã chia tay chưa?”
Cô thật sự không hiểu, rõ ràng người tách ra trước chính là Đinh Cẩn, cậu ta có lập trường đẩy trách nhiệm lên người cô hay sao.
Đinh Cẩn cười lạnh một tiếng, tất nhiên không chịu thừa nhận mình sai: “Cậu đã làm tận trách nhiệm của một người bạn gái sao? Ngày nào cũng trốn tránh tôi, chẳng lẽ tôi còn phải ngây ngốc ở đó chờ cậu? Đàm Tiểu Ân, cậu không quan trọng như vậy đâu! Cậu không yêu tôi, tôi cũng không cần cậu! Trên thế giới này không phải chỉ có mỗi một mình cậu là con gái.”
Lời nói này của cậu ta khiến Đàm Tiểu Ân bật cười một tiếng, cô cũng từng cho rằng mình quan trọng, có điều đến lúc này, cô đã nhìn rõ được sự thật.
Cậu ta chẳng qua chỉ là chơi đùa một chút thôi, cô thật sự không quan trọng như vậy.
Đàm Tiểu Ân nói: “Đúng vậy! Nói cho cùng, cậu đây chẳng phải là đang tìm một lý do thoái thác rồi đẩy trách nhiệm đẩy lên người tôi hay sao?”
Nhìn Đàm Tiểu Ân cười như vậy, Đinh Cẩn cảm thấy rất không thoải mái: “Là cậu ở bên cậu tôi trước!”
Lần trước chính miệng cô thừa nhận, cho nên cậu ta mới là người bị cắm sừng.
Cậu ta không có sai!
Đàm Tiểu Ân nhìn tên quỷ ngây thơ hoàn toàn bị Vũ Minh Hân dắt mũi này: “Vũ Minh Hân nói với câu, nhà tôi rất nghèo đúng không?”
Đinh Cẩn: “Vậy thì sao?”
“Vậy cậu có biết thời gian không ở cùng cậu tôi vẫn đang đi làm? Ngay cả lúc còn ở trường học, chỉ cần có thời gian, tôi cũng sẽ đi làm thêm, tôi không nói cho cậu, là bởi vì không muốn mất mặt trước mặt cậu, không muốn bị cậu xem thường. Lại không nghĩ đến sẽ để Vũ Minh Hân chen vào, càng không nghĩ đến, cậu sẽ tin tưởng cô ta như vậy.”
Nếu như lúc ấy cậu ta tin tưởng cô hơn một chút, xảy ra vấn đề chủ động nói chuyện với cô chứ không phải là còn chưa kịp chia tay đã đi theo Vũ Minh Hân, chuyện giữa bọn họ cũng sẽ không đi đến bước này.
Đinh Cẩn nhìn Đàm Tiểu Ân, cằm xiết chặt.
Đàm Tiểu Ân lấy ra điện thoại di động ngay trước mặt cậu ta, là những bức ảnh mấy ngày qua cô thu thập được.
Tất cả trên đó đều là sau khi Đinh Cẩn nghỉ hè, vui vẻ ở bên cạnh Vũ Minh Hân. Vũ Minh Hân là người thích khoe mẽ, cho nên mỗi lần ra ngoài cùng Đinh Cẩn, chụp hình xong đều sẽ đăng lên mạng.
Trước kia không muốn bị Đàm Tiểu Ân biết được, cho nên không up lên, gần đây Đàm Tiểu Ân lại thấy những bức ảnh này ngập tràn trên trang cá nhân của cô ta.
Cô nhìn những bức ảnh đó cảm thấy rất châm chọc, bọn họ như vậy mới đúng là tình nhân chứ! Mà cô, chỉ là một kẻ đại ngu bị lừa gạt cũng chẳng hay biết gì.
Cô gửi toàn bộ những tấm ảnh đó qua điện thoại Đinh Cẩn: “Sau khi thi vào trường đại học, hai người hầu hết thời gian đều ở bên nhau. Đinh Cẩn, giữa chúng ta rốt cuộc là ai có lỗi với ai, tôi hy vọng trong lòng cậu hiểu rõ.”
Cô luôn cảm thấy, mình phải dứt khoát tính sổ nợ này với cậu ta một lần, tránh việc cậu ta cứ như vậy được voi đòi tiên.
Sắc mặt Đinh Cẩn rất lạnh: “Có cái gì mà nói? Cậu bây giờ đã là mợ nhỏ của tôi, cậu cảm thấy giữa chúng ta còn có gì có thể nói sao?”
Đàm Tiểu Ân nhìn chằm chằm cậu ta, nói: “Chúng ta đã chia tay, cậu đừng quên chứ! Ở nhà họ Vũ, là cậu chính miệng nói, cũng là cậu chủ động nói, nếu đã chia tay, chuyện của tôi có liên quan gì tới cậu? Tôi tới nhà họ Âu, hình như cũng chẳng ảnh hưởng gì tới cậu!”
Đinh Cẩn sửng sốt một chút, nhớ tới chuyện chia tay lúc ấy, quả thật là cậu ta nói chia tay, thế nhưng người có lỗi với cậu ta là Đàm Tiểu Ân: “Cậu đã sớm ở bên cậu tôi rồi, thấy tôi nói chia tay hẳn là vui lắm đúng không? Đừng làm như là tội vứt bỏ cậu vậy chứ?”
“Chẳng lẽ không phải sao?” Đàm Tiểu Ân nhìn cậu ta: “Cậu ngày nào cũng ở cùng Vũ Minh Hân, thậm chí còn đến nhà người ta gặp mặt gia đình hai bên rồi, cô Triệu cũng hoàn toàn đối đãi với cậu như con rể rồi. Vậy trước lúc đó, chúng ta đã chia tay chưa?”
Cô thật sự không hiểu, rõ ràng người tách ra trước chính là Đinh Cẩn, cậu ta có lập trường đẩy trách nhiệm lên người cô hay sao.
Đinh Cẩn cười lạnh một tiếng, tất nhiên không chịu thừa nhận mình sai: “Cậu đã làm tận trách nhiệm của một người bạn gái sao? Ngày nào cũng trốn tránh tôi, chẳng lẽ tôi còn phải ngây ngốc ở đó chờ cậu? Đàm Tiểu Ân, cậu không quan trọng như vậy đâu! Cậu không yêu tôi, tôi cũng không cần cậu! Trên thế giới này không phải chỉ có mỗi một mình cậu là con gái.”
Lời nói này của cậu ta khiến Đàm Tiểu Ân bật cười một tiếng, cô cũng từng cho rằng mình quan trọng, có điều đến lúc này, cô đã nhìn rõ được sự thật.
Cậu ta chẳng qua chỉ là chơi đùa một chút thôi, cô thật sự không quan trọng như vậy.
Đàm Tiểu Ân nói: “Đúng vậy! Nói cho cùng, cậu đây chẳng phải là đang tìm một lý do thoái thác rồi đẩy trách nhiệm đẩy lên người tôi hay sao?”
Nhìn Đàm Tiểu Ân cười như vậy, Đinh Cẩn cảm thấy rất không thoải mái: “Là cậu ở bên cậu tôi trước!”
Lần trước chính miệng cô thừa nhận, cho nên cậu ta mới là người bị cắm sừng.
Cậu ta không có sai!
Đàm Tiểu Ân nhìn tên quỷ ngây thơ hoàn toàn bị Vũ Minh Hân dắt mũi này: “Vũ Minh Hân nói với câu, nhà tôi rất nghèo đúng không?”
Đinh Cẩn: “Vậy thì sao?”
“Vậy cậu có biết thời gian không ở cùng cậu tôi vẫn đang đi làm? Ngay cả lúc còn ở trường học, chỉ cần có thời gian, tôi cũng sẽ đi làm thêm, tôi không nói cho cậu, là bởi vì không muốn mất mặt trước mặt cậu, không muốn bị cậu xem thường. Lại không nghĩ đến sẽ để Vũ Minh Hân chen vào, càng không nghĩ đến, cậu sẽ tin tưởng cô ta như vậy.”
Nếu như lúc ấy cậu ta tin tưởng cô hơn một chút, xảy ra vấn đề chủ động nói chuyện với cô chứ không phải là còn chưa kịp chia tay đã đi theo Vũ Minh Hân, chuyện giữa bọn họ cũng sẽ không đi đến bước này.
Đinh Cẩn nhìn Đàm Tiểu Ân, cằm xiết chặt.
Đàm Tiểu Ân lấy ra điện thoại di động ngay trước mặt cậu ta, là những bức ảnh mấy ngày qua cô thu thập được.
Tất cả trên đó đều là sau khi Đinh Cẩn nghỉ hè, vui vẻ ở bên cạnh Vũ Minh Hân. Vũ Minh Hân là người thích khoe mẽ, cho nên mỗi lần ra ngoài cùng Đinh Cẩn, chụp hình xong đều sẽ đăng lên mạng.
Trước kia không muốn bị Đàm Tiểu Ân biết được, cho nên không up lên, gần đây Đàm Tiểu Ân lại thấy những bức ảnh này ngập tràn trên trang cá nhân của cô ta.
Cô nhìn những bức ảnh đó cảm thấy rất châm chọc, bọn họ như vậy mới đúng là tình nhân chứ! Mà cô, chỉ là một kẻ đại ngu bị lừa gạt cũng chẳng hay biết gì.
Cô gửi toàn bộ những tấm ảnh đó qua điện thoại Đinh Cẩn: “Sau khi thi vào trường đại học, hai người hầu hết thời gian đều ở bên nhau. Đinh Cẩn, giữa chúng ta rốt cuộc là ai có lỗi với ai, tôi hy vọng trong lòng cậu hiểu rõ.”